Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 462 2

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nữ tử lúc này mới nở nụ cười, đối với Lý Á Báo lạnh lùng nói: ” Nghiêm hội trưởng của chúng ta, để chúng ta mang tới cho ngươi một câu…”“Bùi Thiếu chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, nửa đường mất tích…”Nghe thấy hai cái tên này, Lý Á Báo vẻ mặt không cam lòng.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình rơi vào kết cục này, thật ra là bởi vì Bùi Nguyên Minh.Đáng tiếc, hối hận vào lúc này đã quá muộn.7 giờ sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh tỉnh dậy, thay một bộ quần áo mới, rồi bưng bát cháo vừa nấu đến bệnh viện.Nhưng khi đi tới cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh.Bởi vì anh phát hiện Kim Trác Húc và Kim Na Na, đều ở bên trong.Có thể là bọn hắn lộ ra cái gọi là thân phận “bằng hữu”, cho nên đội Phi Hổ, bí mật phụ trách an ninh của Trịnh Tuyết Dương, cũng không có ngăn cản.Mà lúc này ở cuối hành lang, Thanh Linh và Trịnh Thắng cũng lo lắng xuất hiện.“Họ Bùi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy !?”“Tại sao Tuyết Dương lại đến bệnh viện? còn rửa dạ dày? Còn ở trong phòng chăm sóc đặc biệt?”“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Ngươi nói một câu gì đi!”Thanh Linh lộ vẻ tức giận, nhưng bà ta không phải là tức giận vì chuyện Trịnh Tuyết Dương gặp phải.Nhưng theo quan điểm của bà thím, một khi Trịnh Tuyết Dương chết đi, bà ta sẽ không có cây rụng tiền, còn thế nào vinh hoa phú quý, làm sao có thể là thành viên của tầng lớp thượng lưu?Cho nên Thanh Linh lúc này, mới tức giận như vậy.Trịnh Thắng vẫn luôn bình tĩnh, lúc này cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Nói! Ngươi đừng tưởng rằng, ngươi không nói lời nào liền không sao!”” Ngươi câm điếc rồi hay sao?”Trong lúc nói chuyện, Trịnh Thắng vẻ mặt lo lắng đi tới giường bệnh, ngược lại là thật sự có mấy phần lo lắng.Bùi Nguyên Minh tạm thời không để ý tới hai người đang nhảy dựng lên, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau khi xác định hô hấp của cô đã ổn định, anh mới thở phào nhẹ nhõm.Về phần Trịnh Tuyết Dương hiện tại không tỉnh táo, 80% là do mệt mỏi quá độ, trong người vẫn còn rượu.Bùi Nguyên Minh cảm thấy an tâm một chút, liền nói nhỏ: “Ba mẹ đừng quấy rầy Tuyết Dương nghỉ ngơi.”“Chúng ta đi ra ngoài nói…”“Tối hôm qua Tuyết Dương uống nhiều rượu một chút khi đi gặp khách hàng, cho nên…”“Câm miệng, đủ rồi!”Kim Trác Húc giờ phút này một mặt âm lãnh mở miệng, hung dữ trừng mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, dường như hắn ta mới là chồng của Trịnh Tuyết Dương.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nữ tử lúc này mới nở nụ cười, đối với Lý Á Báo lạnh lùng nói: ” Nghiêm hội trưởng của chúng ta, để chúng ta mang tới cho ngươi một câu…”“Bùi Thiếu chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, nửa đường mất tích…”Nghe thấy hai cái tên này, Lý Á Báo vẻ mặt không cam lòng.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình rơi vào kết cục này, thật ra là bởi vì Bùi Nguyên Minh.Đáng tiếc, hối hận vào lúc này đã quá muộn.7 giờ sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh tỉnh dậy, thay một bộ quần áo mới, rồi bưng bát cháo vừa nấu đến bệnh viện.Nhưng khi đi tới cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh.Bởi vì anh phát hiện Kim Trác Húc và Kim Na Na, đều ở bên trong.Có thể là bọn hắn lộ ra cái gọi là thân phận “bằng hữu”, cho nên đội Phi Hổ, bí mật phụ trách an ninh của Trịnh Tuyết Dương, cũng không có ngăn cản.Mà lúc này ở cuối hành lang, Thanh Linh và Trịnh Thắng cũng lo lắng xuất hiện.“Họ Bùi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy !?”“Tại sao Tuyết Dương lại đến bệnh viện? còn rửa dạ dày? Còn ở trong phòng chăm sóc đặc biệt?”“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Ngươi nói một câu gì đi!”Thanh Linh lộ vẻ tức giận, nhưng bà ta không phải là tức giận vì chuyện Trịnh Tuyết Dương gặp phải.Nhưng theo quan điểm của bà thím, một khi Trịnh Tuyết Dương chết đi, bà ta sẽ không có cây rụng tiền, còn thế nào vinh hoa phú quý, làm sao có thể là thành viên của tầng lớp thượng lưu?Cho nên Thanh Linh lúc này, mới tức giận như vậy.Trịnh Thắng vẫn luôn bình tĩnh, lúc này cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Nói! Ngươi đừng tưởng rằng, ngươi không nói lời nào liền không sao!”” Ngươi câm điếc rồi hay sao?”Trong lúc nói chuyện, Trịnh Thắng vẻ mặt lo lắng đi tới giường bệnh, ngược lại là thật sự có mấy phần lo lắng.Bùi Nguyên Minh tạm thời không để ý tới hai người đang nhảy dựng lên, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau khi xác định hô hấp của cô đã ổn định, anh mới thở phào nhẹ nhõm.Về phần Trịnh Tuyết Dương hiện tại không tỉnh táo, 80% là do mệt mỏi quá độ, trong người vẫn còn rượu.Bùi Nguyên Minh cảm thấy an tâm một chút, liền nói nhỏ: “Ba mẹ đừng quấy rầy Tuyết Dương nghỉ ngơi.”“Chúng ta đi ra ngoài nói…”“Tối hôm qua Tuyết Dương uống nhiều rượu một chút khi đi gặp khách hàng, cho nên…”“Câm miệng, đủ rồi!”Kim Trác Húc giờ phút này một mặt âm lãnh mở miệng, hung dữ trừng mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, dường như hắn ta mới là chồng của Trịnh Tuyết Dương.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nữ tử lúc này mới nở nụ cười, đối với Lý Á Báo lạnh lùng nói: ” Nghiêm hội trưởng của chúng ta, để chúng ta mang tới cho ngươi một câu…”“Bùi Thiếu chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, nửa đường mất tích…”Nghe thấy hai cái tên này, Lý Á Báo vẻ mặt không cam lòng.Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, mình rơi vào kết cục này, thật ra là bởi vì Bùi Nguyên Minh.Đáng tiếc, hối hận vào lúc này đã quá muộn.7 giờ sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh tỉnh dậy, thay một bộ quần áo mới, rồi bưng bát cháo vừa nấu đến bệnh viện.Nhưng khi đi tới cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh.Bởi vì anh phát hiện Kim Trác Húc và Kim Na Na, đều ở bên trong.Có thể là bọn hắn lộ ra cái gọi là thân phận “bằng hữu”, cho nên đội Phi Hổ, bí mật phụ trách an ninh của Trịnh Tuyết Dương, cũng không có ngăn cản.Mà lúc này ở cuối hành lang, Thanh Linh và Trịnh Thắng cũng lo lắng xuất hiện.“Họ Bùi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy !?”“Tại sao Tuyết Dương lại đến bệnh viện? còn rửa dạ dày? Còn ở trong phòng chăm sóc đặc biệt?”“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Ngươi nói một câu gì đi!”Thanh Linh lộ vẻ tức giận, nhưng bà ta không phải là tức giận vì chuyện Trịnh Tuyết Dương gặp phải.Nhưng theo quan điểm của bà thím, một khi Trịnh Tuyết Dương chết đi, bà ta sẽ không có cây rụng tiền, còn thế nào vinh hoa phú quý, làm sao có thể là thành viên của tầng lớp thượng lưu?Cho nên Thanh Linh lúc này, mới tức giận như vậy.Trịnh Thắng vẫn luôn bình tĩnh, lúc này cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Nói! Ngươi đừng tưởng rằng, ngươi không nói lời nào liền không sao!”” Ngươi câm điếc rồi hay sao?”Trong lúc nói chuyện, Trịnh Thắng vẻ mặt lo lắng đi tới giường bệnh, ngược lại là thật sự có mấy phần lo lắng.Bùi Nguyên Minh tạm thời không để ý tới hai người đang nhảy dựng lên, mà nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau khi xác định hô hấp của cô đã ổn định, anh mới thở phào nhẹ nhõm.Về phần Trịnh Tuyết Dương hiện tại không tỉnh táo, 80% là do mệt mỏi quá độ, trong người vẫn còn rượu.Bùi Nguyên Minh cảm thấy an tâm một chút, liền nói nhỏ: “Ba mẹ đừng quấy rầy Tuyết Dương nghỉ ngơi.”“Chúng ta đi ra ngoài nói…”“Tối hôm qua Tuyết Dương uống nhiều rượu một chút khi đi gặp khách hàng, cho nên…”“Câm miệng, đủ rồi!”Kim Trác Húc giờ phút này một mặt âm lãnh mở miệng, hung dữ trừng mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, dường như hắn ta mới là chồng của Trịnh Tuyết Dương.

Chương 462 2