Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 462 5

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bà ta loạng choạng lùi lại vài bước, kém chút té ngã.” A di, đừng nóng giận, đừng tức giận sẽ có hại cho thân thể!”Kim Trác Húc với tư thế của một người con hiếu thảo, nhanh chóng đỡ Thanh Linh ngồi xuống.“Đừng lo lắng, Tuyết Dương không sao, khi tỉnh lại nàng sẽ không sao!”“Ta sau này nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, sẽ không để cô ấy gặp phải trường hợp như vậy!”“Kim thiếu, cảm tạ ngươi, nếu không, Tuyết Dương xảy ra chuyện, chúng ta cũng không muốn sống nữa!”Thanh Linh một vẻ thương tâm khổ sở, mặc dù không biết có phải thật hay không.Nhưng sau khi giảm tốc độ, bà ta chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới: “Cút ngay!”“Ngươi lập tức cút ngay cho ta!”” Liền ngươi dạng này, còn muốn cùng Tuyết Dương tái hôn sao?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”” Mau mau cút! đi!”“Lập tức biến mất khỏi mắt ta!”Bùi Nguyên Minh không chút động lòng, bình tĩnh nói: ” Cha mẹ, con thật sự có trách nhiệm với Tuyết Dương.”“Nhưng mọi thứ không như những gì Cha mẹ nghe.”” Cha mẹ đang tức giận, tôi sẽ không cùng Cha mẹ giải thích, nhưng sự tình như thế nào, hai người có thể hỏi thư ký của Tuyết Dương, Lý Thi Vân, liền biết.”“Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi có thể đảm bảo rằng, nàng về sau, sẽ không nhận bất cứ thương tổn gì.”” Ôi ôi, nói nghe hay hơn hát!”Kim Na Na hừ lạnh một tiếng khinh thường.“Khi Tuyết Dương cầu cứu, ngươi cùng rùa đen có cái gì khác nhau?”“Ngươi có tự khi nói câu nói này sao?”Trịnh Thắng cũng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Vừa rồi, Tuyết Dương và Khánh Vân còn nói tốt cho ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã thay đổi!”” Nghĩ không ra, ngươi liền nữ nhân của mình đều bảo vệ không được, ngươi chính là đồ bỏ đi thuần chủng!”Bùi Nguyên Minh liếc Kim Na Na một cái, nhẹ giọng nói: “Ai đã cứu Tuyết Dương, ngươi không có tâm tư để hiểu sao?”“Không sợ thời điểm sự thật bị bại lộ, ngươi sẽ bị tát vào mặt điên cuồng sao?”“Ồ, không phải anh ta cứu người, chẳng lẽ là ngươi tên phế vật này sao?”” Ngươi lấy cái gì khiêu chiến với Lý Á Bưu? Ngươi biết em trai của hắn là ai không?”Kim Na Na tuy tim đập loạn xạ, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bà ta loạng choạng lùi lại vài bước, kém chút té ngã.” A di, đừng nóng giận, đừng tức giận sẽ có hại cho thân thể!”Kim Trác Húc với tư thế của một người con hiếu thảo, nhanh chóng đỡ Thanh Linh ngồi xuống.“Đừng lo lắng, Tuyết Dương không sao, khi tỉnh lại nàng sẽ không sao!”“Ta sau này nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, sẽ không để cô ấy gặp phải trường hợp như vậy!”“Kim thiếu, cảm tạ ngươi, nếu không, Tuyết Dương xảy ra chuyện, chúng ta cũng không muốn sống nữa!”Thanh Linh một vẻ thương tâm khổ sở, mặc dù không biết có phải thật hay không.Nhưng sau khi giảm tốc độ, bà ta chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới: “Cút ngay!”“Ngươi lập tức cút ngay cho ta!”” Liền ngươi dạng này, còn muốn cùng Tuyết Dương tái hôn sao?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”” Mau mau cút! đi!”“Lập tức biến mất khỏi mắt ta!”Bùi Nguyên Minh không chút động lòng, bình tĩnh nói: ” Cha mẹ, con thật sự có trách nhiệm với Tuyết Dương.”“Nhưng mọi thứ không như những gì Cha mẹ nghe.”” Cha mẹ đang tức giận, tôi sẽ không cùng Cha mẹ giải thích, nhưng sự tình như thế nào, hai người có thể hỏi thư ký của Tuyết Dương, Lý Thi Vân, liền biết.”“Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi có thể đảm bảo rằng, nàng về sau, sẽ không nhận bất cứ thương tổn gì.”” Ôi ôi, nói nghe hay hơn hát!”Kim Na Na hừ lạnh một tiếng khinh thường.“Khi Tuyết Dương cầu cứu, ngươi cùng rùa đen có cái gì khác nhau?”“Ngươi có tự khi nói câu nói này sao?”Trịnh Thắng cũng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Vừa rồi, Tuyết Dương và Khánh Vân còn nói tốt cho ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã thay đổi!”” Nghĩ không ra, ngươi liền nữ nhân của mình đều bảo vệ không được, ngươi chính là đồ bỏ đi thuần chủng!”Bùi Nguyên Minh liếc Kim Na Na một cái, nhẹ giọng nói: “Ai đã cứu Tuyết Dương, ngươi không có tâm tư để hiểu sao?”“Không sợ thời điểm sự thật bị bại lộ, ngươi sẽ bị tát vào mặt điên cuồng sao?”“Ồ, không phải anh ta cứu người, chẳng lẽ là ngươi tên phế vật này sao?”” Ngươi lấy cái gì khiêu chiến với Lý Á Bưu? Ngươi biết em trai của hắn là ai không?”Kim Na Na tuy tim đập loạn xạ, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bà ta loạng choạng lùi lại vài bước, kém chút té ngã.” A di, đừng nóng giận, đừng tức giận sẽ có hại cho thân thể!”Kim Trác Húc với tư thế của một người con hiếu thảo, nhanh chóng đỡ Thanh Linh ngồi xuống.“Đừng lo lắng, Tuyết Dương không sao, khi tỉnh lại nàng sẽ không sao!”“Ta sau này nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, sẽ không để cô ấy gặp phải trường hợp như vậy!”“Kim thiếu, cảm tạ ngươi, nếu không, Tuyết Dương xảy ra chuyện, chúng ta cũng không muốn sống nữa!”Thanh Linh một vẻ thương tâm khổ sở, mặc dù không biết có phải thật hay không.Nhưng sau khi giảm tốc độ, bà ta chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới: “Cút ngay!”“Ngươi lập tức cút ngay cho ta!”” Liền ngươi dạng này, còn muốn cùng Tuyết Dương tái hôn sao?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”” Mau mau cút! đi!”“Lập tức biến mất khỏi mắt ta!”Bùi Nguyên Minh không chút động lòng, bình tĩnh nói: ” Cha mẹ, con thật sự có trách nhiệm với Tuyết Dương.”“Nhưng mọi thứ không như những gì Cha mẹ nghe.”” Cha mẹ đang tức giận, tôi sẽ không cùng Cha mẹ giải thích, nhưng sự tình như thế nào, hai người có thể hỏi thư ký của Tuyết Dương, Lý Thi Vân, liền biết.”“Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi có thể đảm bảo rằng, nàng về sau, sẽ không nhận bất cứ thương tổn gì.”” Ôi ôi, nói nghe hay hơn hát!”Kim Na Na hừ lạnh một tiếng khinh thường.“Khi Tuyết Dương cầu cứu, ngươi cùng rùa đen có cái gì khác nhau?”“Ngươi có tự khi nói câu nói này sao?”Trịnh Thắng cũng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Vừa rồi, Tuyết Dương và Khánh Vân còn nói tốt cho ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã thay đổi!”” Nghĩ không ra, ngươi liền nữ nhân của mình đều bảo vệ không được, ngươi chính là đồ bỏ đi thuần chủng!”Bùi Nguyên Minh liếc Kim Na Na một cái, nhẹ giọng nói: “Ai đã cứu Tuyết Dương, ngươi không có tâm tư để hiểu sao?”“Không sợ thời điểm sự thật bị bại lộ, ngươi sẽ bị tát vào mặt điên cuồng sao?”“Ồ, không phải anh ta cứu người, chẳng lẽ là ngươi tên phế vật này sao?”” Ngươi lấy cái gì khiêu chiến với Lý Á Bưu? Ngươi biết em trai của hắn là ai không?”Kim Na Na tuy tim đập loạn xạ, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh chửi bới.

Chương 462 5