Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 468 9
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Tôi sẽ tìm cách phân bổ nhiều lợi ích hơn cho anh trong việc hợp tác, và tôi nhất định sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi.”“Về phần anh cứu tôi thoát khỏi Lý Á Bưu, tôi cũng rất cảm kích…”“Nhưng lòng biết ơn và tình cảm, là hai việc khác nhau!”“Kiếp sau, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ làm thân trâu ngựa báo đáp anh…”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi nói:” Còn như chuyện tình cảm, là không thể miễn cưỡng…”Nghe xong lời nói của Trịnh Tuyết Dương, trong mắt Kim Trác Húc thoáng qua một tia khí lạnh.Hắn ta theo đuổi Trịnh Tuyết Dương, ngoài việc trả thù Bùi nguyên Minh, hắn ta còn coi trọng tài nguyên của Chân Gia Thủ Đô sau lưng Trịnh Tuyết Dương.Cho nên Kim Trác Húc, vốn chỉ là Bá Vương ngạnh thượng cung, những ngày này mới có thể giả bộ hào hoa phong nhã.Thực ra, trong lòng hắn ta, đã vô số lần muốn đem Trịnh Tuyết Dương đè lên giường.Giờ phút này, Kim Trác Húc, người đã chính thức bị cự tuyệt, vẻ mặt âm lãnh.Hắn đột ngột đứng dậy, chuẩn bị đẩy ngã Trịnh Tuyết Dương xuống giường!Suy cho cùng, trong nhận thức của Kim Trác Húc, một khi kim chi ngọc diệp giống như Trịnh Tuyết Dương, mất đi sự trong trắng, không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận thân phận!Đây không chỉ là cơ hội tốt để bản thân hắn có địa vị, mà còn là cơ hội trả thù Bùi nguyên Minh.Cho nên lúc này, ánh mắt Kim Trác Húc lộ ra vẻ tham lam, khiến tim Trịnh Tuyết Dương khẽ đập.“Kim Tam Thiếu, anh không nên quá kích động, tôi…”Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nói xong, thì đúng lúc này, Kim Trác Húc đã vồ tới.Trịnh Tuyết Dương vô thức trốn tránh, lảo đảo tránh sang một bên, nói nhỏ: “Kim Trác Húc, anh đừng làm thế này!”“Chúng ta là bạn bè!”“Tôi e rằng, chúng ta thậm chí sẽ không còn là một người bạn, khi anh làm như thế này!”Nếu là người khác, e rằng lúc này Trịnh Tuyết Dương đã bị tát cho hai cái tát rồi.Nhưng nhớ tới việc, Kim Trác Húc cứu mạng mình từ trong tay Lý Á Bưu, Trịnh Tuyết Dương liền không nhẫn tâm ra tay.Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, lúc này vẫn còn chiếu cố cảm thụ của mình, Kim Trác Húc vốn chuẩn bị dùng sức mạnh, ánh mắt lóe lên, hắn phát giác được, mình vẫn còn cơ hội để Trịnh Tuyết Dương cam tâm tình nguyện ôm ấp yêu thương.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Tôi sẽ tìm cách phân bổ nhiều lợi ích hơn cho anh trong việc hợp tác, và tôi nhất định sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi.”“Về phần anh cứu tôi thoát khỏi Lý Á Bưu, tôi cũng rất cảm kích…”“Nhưng lòng biết ơn và tình cảm, là hai việc khác nhau!”“Kiếp sau, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ làm thân trâu ngựa báo đáp anh…”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi nói:” Còn như chuyện tình cảm, là không thể miễn cưỡng…”Nghe xong lời nói của Trịnh Tuyết Dương, trong mắt Kim Trác Húc thoáng qua một tia khí lạnh.Hắn ta theo đuổi Trịnh Tuyết Dương, ngoài việc trả thù Bùi nguyên Minh, hắn ta còn coi trọng tài nguyên của Chân Gia Thủ Đô sau lưng Trịnh Tuyết Dương.Cho nên Kim Trác Húc, vốn chỉ là Bá Vương ngạnh thượng cung, những ngày này mới có thể giả bộ hào hoa phong nhã.Thực ra, trong lòng hắn ta, đã vô số lần muốn đem Trịnh Tuyết Dương đè lên giường.Giờ phút này, Kim Trác Húc, người đã chính thức bị cự tuyệt, vẻ mặt âm lãnh.Hắn đột ngột đứng dậy, chuẩn bị đẩy ngã Trịnh Tuyết Dương xuống giường!Suy cho cùng, trong nhận thức của Kim Trác Húc, một khi kim chi ngọc diệp giống như Trịnh Tuyết Dương, mất đi sự trong trắng, không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận thân phận!Đây không chỉ là cơ hội tốt để bản thân hắn có địa vị, mà còn là cơ hội trả thù Bùi nguyên Minh.Cho nên lúc này, ánh mắt Kim Trác Húc lộ ra vẻ tham lam, khiến tim Trịnh Tuyết Dương khẽ đập.“Kim Tam Thiếu, anh không nên quá kích động, tôi…”Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nói xong, thì đúng lúc này, Kim Trác Húc đã vồ tới.Trịnh Tuyết Dương vô thức trốn tránh, lảo đảo tránh sang một bên, nói nhỏ: “Kim Trác Húc, anh đừng làm thế này!”“Chúng ta là bạn bè!”“Tôi e rằng, chúng ta thậm chí sẽ không còn là một người bạn, khi anh làm như thế này!”Nếu là người khác, e rằng lúc này Trịnh Tuyết Dương đã bị tát cho hai cái tát rồi.Nhưng nhớ tới việc, Kim Trác Húc cứu mạng mình từ trong tay Lý Á Bưu, Trịnh Tuyết Dương liền không nhẫn tâm ra tay.Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, lúc này vẫn còn chiếu cố cảm thụ của mình, Kim Trác Húc vốn chuẩn bị dùng sức mạnh, ánh mắt lóe lên, hắn phát giác được, mình vẫn còn cơ hội để Trịnh Tuyết Dương cam tâm tình nguyện ôm ấp yêu thương.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Tôi sẽ tìm cách phân bổ nhiều lợi ích hơn cho anh trong việc hợp tác, và tôi nhất định sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi.”“Về phần anh cứu tôi thoát khỏi Lý Á Bưu, tôi cũng rất cảm kích…”“Nhưng lòng biết ơn và tình cảm, là hai việc khác nhau!”“Kiếp sau, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ làm thân trâu ngựa báo đáp anh…”Nói xong, Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi nói:” Còn như chuyện tình cảm, là không thể miễn cưỡng…”Nghe xong lời nói của Trịnh Tuyết Dương, trong mắt Kim Trác Húc thoáng qua một tia khí lạnh.Hắn ta theo đuổi Trịnh Tuyết Dương, ngoài việc trả thù Bùi nguyên Minh, hắn ta còn coi trọng tài nguyên của Chân Gia Thủ Đô sau lưng Trịnh Tuyết Dương.Cho nên Kim Trác Húc, vốn chỉ là Bá Vương ngạnh thượng cung, những ngày này mới có thể giả bộ hào hoa phong nhã.Thực ra, trong lòng hắn ta, đã vô số lần muốn đem Trịnh Tuyết Dương đè lên giường.Giờ phút này, Kim Trác Húc, người đã chính thức bị cự tuyệt, vẻ mặt âm lãnh.Hắn đột ngột đứng dậy, chuẩn bị đẩy ngã Trịnh Tuyết Dương xuống giường!Suy cho cùng, trong nhận thức của Kim Trác Húc, một khi kim chi ngọc diệp giống như Trịnh Tuyết Dương, mất đi sự trong trắng, không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận thân phận!Đây không chỉ là cơ hội tốt để bản thân hắn có địa vị, mà còn là cơ hội trả thù Bùi nguyên Minh.Cho nên lúc này, ánh mắt Kim Trác Húc lộ ra vẻ tham lam, khiến tim Trịnh Tuyết Dương khẽ đập.“Kim Tam Thiếu, anh không nên quá kích động, tôi…”Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nói xong, thì đúng lúc này, Kim Trác Húc đã vồ tới.Trịnh Tuyết Dương vô thức trốn tránh, lảo đảo tránh sang một bên, nói nhỏ: “Kim Trác Húc, anh đừng làm thế này!”“Chúng ta là bạn bè!”“Tôi e rằng, chúng ta thậm chí sẽ không còn là một người bạn, khi anh làm như thế này!”Nếu là người khác, e rằng lúc này Trịnh Tuyết Dương đã bị tát cho hai cái tát rồi.Nhưng nhớ tới việc, Kim Trác Húc cứu mạng mình từ trong tay Lý Á Bưu, Trịnh Tuyết Dương liền không nhẫn tâm ra tay.Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương, lúc này vẫn còn chiếu cố cảm thụ của mình, Kim Trác Húc vốn chuẩn bị dùng sức mạnh, ánh mắt lóe lên, hắn phát giác được, mình vẫn còn cơ hội để Trịnh Tuyết Dương cam tâm tình nguyện ôm ấp yêu thương.