Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 469 1

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Trịnh Tuyết Dương nhìn thấy cảnh này, mặc dù biết Bùi nguyên Minh đang tức giận, vì Kim Trác Húc vừa mới dám cưỡng gian mình, nhưng cô cũng sợ Bùi nguyên Minh giết người, vội vàng tới giữ chặt tay Bùi nguyên Minh, nói: ” Bùi nguyên Minh, đừng đánh nữa. ”” Vạn nhất đả thương người, anh sẽ gặp rắc rối.”“Kim gia là một trong thập đại gia tộc cao cấp, không dễ trêu chọc.”Bùi nguyên Minh cười nhạt: “Không sao, chỉ là thập đại gia tộc cao cấp mà thôi.”Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt phức tạp, một lúc sau mới nói nhỏ: “Bùi nguyên Minh, cho em chút mặt mũi.”” Mặc dù Kim Trác Húc làm như vậy rất không đúng, nhưng dù sao, hắn cũng đã cứu em.”“Nếu không có hắn, e rằng em đã bị Lý Á Bưu làm ô uế.”Bùi nguyên Minh nghe vậy “Xùy” bật cười, ngẩng đầu nhìn Kim Trác Húc, giễu cợt: “Kim Tâm Thiếu, da mặt của ngươi, thật sự còn dày hơn cả tường thành…”“Rầm–”Đúng lúc này, cửa phòng bệnh lại lần nữa bị đẩy ra.Trịnh Thắng, Thanh Linh và Kim Na Na cùng xuất hiện.Và phía sau họ là Lý Thi Vân, với hai chiếc túi trên tay.Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Bùi nguyên Minh, vẻ mặt của Lý Thi Vân trở nên có chút cổ quái cùng xấu hổ.Khi nhìn thấy cảnh hỗn loạn trong phòng, Kim Na Na là người có phản ứng đầu tiên, cô hét lên vội vàng chạy tới, đỡ Kim Trác Húc dậy, hướng về phía Bùi nguyên Minh gầm thét liên tục: “Họ Bùi, ngươi có ý gì?”” Anh của ta, chẳng qua là tới thăm Tuyết Dương, ngươi lại đánh anh ấy!”” Ngươi coi như thích ăn dấm, cũng không thể như vậy được !?”“Đừng nói ngươi bây giờ, đã ly hôn với Tuyết Dương!”“Cho dù ngươi vẫn là con rể, ngươi cũng không tư cách ăn dấm!”“Ngươi bây giờ phách lối như vậy, sao đêm đó ta không thấy ngươi đến cứu Tuyết Dương? Không thấy ngươi đánh Lý Á Bưu !?”Thanh Linh cũng dựng lông mày liễu, lạnh lùng nói: “Bùi nguyên Minh, ngươi muốn làm gì?”” Ta không phải đã nói rồi sao? Trừ phi ngươi để cho Tuyết Dương làm người đứng đầu Chân Gia Thủ Đô, bằng không mà nói, ta là sẽ không để cho các ngươi tái hôn!”” Ngươi một người sớm đã bị chúng ta đuổi ra khỏi cửa, có tư cách gì mà xuất hiện ở đây?”“Quan trọng nhất là, ngươi lại dám đối với ân nhân cứu mạng của Tuyết Dương, động thủ động cước sao?”” Ngươi không muốn sống nữa sao!?”Trịnh Thắng còn có vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lúc này hừ lạnh một tiếng, nhìn Bùi nguyên Minh vẻ mặt đầy chán ghét.Trịnh Tuyết Dương bận bịu vòng vo: “Mẹ, Bùi nguyên Minh không phải cố ý…”“Hơn nữa, chuyện hội quán Hoàng gia anh ấy cũng không biết, nếu như anh ấy biết…”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Trịnh Tuyết Dương nhìn thấy cảnh này, mặc dù biết Bùi nguyên Minh đang tức giận, vì Kim Trác Húc vừa mới dám cưỡng gian mình, nhưng cô cũng sợ Bùi nguyên Minh giết người, vội vàng tới giữ chặt tay Bùi nguyên Minh, nói: ” Bùi nguyên Minh, đừng đánh nữa. ”” Vạn nhất đả thương người, anh sẽ gặp rắc rối.”“Kim gia là một trong thập đại gia tộc cao cấp, không dễ trêu chọc.”Bùi nguyên Minh cười nhạt: “Không sao, chỉ là thập đại gia tộc cao cấp mà thôi.”Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt phức tạp, một lúc sau mới nói nhỏ: “Bùi nguyên Minh, cho em chút mặt mũi.”” Mặc dù Kim Trác Húc làm như vậy rất không đúng, nhưng dù sao, hắn cũng đã cứu em.”“Nếu không có hắn, e rằng em đã bị Lý Á Bưu làm ô uế.”Bùi nguyên Minh nghe vậy “Xùy” bật cười, ngẩng đầu nhìn Kim Trác Húc, giễu cợt: “Kim Tâm Thiếu, da mặt của ngươi, thật sự còn dày hơn cả tường thành…”“Rầm–”Đúng lúc này, cửa phòng bệnh lại lần nữa bị đẩy ra.Trịnh Thắng, Thanh Linh và Kim Na Na cùng xuất hiện.Và phía sau họ là Lý Thi Vân, với hai chiếc túi trên tay.Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Bùi nguyên Minh, vẻ mặt của Lý Thi Vân trở nên có chút cổ quái cùng xấu hổ.Khi nhìn thấy cảnh hỗn loạn trong phòng, Kim Na Na là người có phản ứng đầu tiên, cô hét lên vội vàng chạy tới, đỡ Kim Trác Húc dậy, hướng về phía Bùi nguyên Minh gầm thét liên tục: “Họ Bùi, ngươi có ý gì?”” Anh của ta, chẳng qua là tới thăm Tuyết Dương, ngươi lại đánh anh ấy!”” Ngươi coi như thích ăn dấm, cũng không thể như vậy được !?”“Đừng nói ngươi bây giờ, đã ly hôn với Tuyết Dương!”“Cho dù ngươi vẫn là con rể, ngươi cũng không tư cách ăn dấm!”“Ngươi bây giờ phách lối như vậy, sao đêm đó ta không thấy ngươi đến cứu Tuyết Dương? Không thấy ngươi đánh Lý Á Bưu !?”Thanh Linh cũng dựng lông mày liễu, lạnh lùng nói: “Bùi nguyên Minh, ngươi muốn làm gì?”” Ta không phải đã nói rồi sao? Trừ phi ngươi để cho Tuyết Dương làm người đứng đầu Chân Gia Thủ Đô, bằng không mà nói, ta là sẽ không để cho các ngươi tái hôn!”” Ngươi một người sớm đã bị chúng ta đuổi ra khỏi cửa, có tư cách gì mà xuất hiện ở đây?”“Quan trọng nhất là, ngươi lại dám đối với ân nhân cứu mạng của Tuyết Dương, động thủ động cước sao?”” Ngươi không muốn sống nữa sao!?”Trịnh Thắng còn có vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lúc này hừ lạnh một tiếng, nhìn Bùi nguyên Minh vẻ mặt đầy chán ghét.Trịnh Tuyết Dương bận bịu vòng vo: “Mẹ, Bùi nguyên Minh không phải cố ý…”“Hơn nữa, chuyện hội quán Hoàng gia anh ấy cũng không biết, nếu như anh ấy biết…”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Trịnh Tuyết Dương nhìn thấy cảnh này, mặc dù biết Bùi nguyên Minh đang tức giận, vì Kim Trác Húc vừa mới dám cưỡng gian mình, nhưng cô cũng sợ Bùi nguyên Minh giết người, vội vàng tới giữ chặt tay Bùi nguyên Minh, nói: ” Bùi nguyên Minh, đừng đánh nữa. ”” Vạn nhất đả thương người, anh sẽ gặp rắc rối.”“Kim gia là một trong thập đại gia tộc cao cấp, không dễ trêu chọc.”Bùi nguyên Minh cười nhạt: “Không sao, chỉ là thập đại gia tộc cao cấp mà thôi.”Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt phức tạp, một lúc sau mới nói nhỏ: “Bùi nguyên Minh, cho em chút mặt mũi.”” Mặc dù Kim Trác Húc làm như vậy rất không đúng, nhưng dù sao, hắn cũng đã cứu em.”“Nếu không có hắn, e rằng em đã bị Lý Á Bưu làm ô uế.”Bùi nguyên Minh nghe vậy “Xùy” bật cười, ngẩng đầu nhìn Kim Trác Húc, giễu cợt: “Kim Tâm Thiếu, da mặt của ngươi, thật sự còn dày hơn cả tường thành…”“Rầm–”Đúng lúc này, cửa phòng bệnh lại lần nữa bị đẩy ra.Trịnh Thắng, Thanh Linh và Kim Na Na cùng xuất hiện.Và phía sau họ là Lý Thi Vân, với hai chiếc túi trên tay.Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Bùi nguyên Minh, vẻ mặt của Lý Thi Vân trở nên có chút cổ quái cùng xấu hổ.Khi nhìn thấy cảnh hỗn loạn trong phòng, Kim Na Na là người có phản ứng đầu tiên, cô hét lên vội vàng chạy tới, đỡ Kim Trác Húc dậy, hướng về phía Bùi nguyên Minh gầm thét liên tục: “Họ Bùi, ngươi có ý gì?”” Anh của ta, chẳng qua là tới thăm Tuyết Dương, ngươi lại đánh anh ấy!”” Ngươi coi như thích ăn dấm, cũng không thể như vậy được !?”“Đừng nói ngươi bây giờ, đã ly hôn với Tuyết Dương!”“Cho dù ngươi vẫn là con rể, ngươi cũng không tư cách ăn dấm!”“Ngươi bây giờ phách lối như vậy, sao đêm đó ta không thấy ngươi đến cứu Tuyết Dương? Không thấy ngươi đánh Lý Á Bưu !?”Thanh Linh cũng dựng lông mày liễu, lạnh lùng nói: “Bùi nguyên Minh, ngươi muốn làm gì?”” Ta không phải đã nói rồi sao? Trừ phi ngươi để cho Tuyết Dương làm người đứng đầu Chân Gia Thủ Đô, bằng không mà nói, ta là sẽ không để cho các ngươi tái hôn!”” Ngươi một người sớm đã bị chúng ta đuổi ra khỏi cửa, có tư cách gì mà xuất hiện ở đây?”“Quan trọng nhất là, ngươi lại dám đối với ân nhân cứu mạng của Tuyết Dương, động thủ động cước sao?”” Ngươi không muốn sống nữa sao!?”Trịnh Thắng còn có vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lúc này hừ lạnh một tiếng, nhìn Bùi nguyên Minh vẻ mặt đầy chán ghét.Trịnh Tuyết Dương bận bịu vòng vo: “Mẹ, Bùi nguyên Minh không phải cố ý…”“Hơn nữa, chuyện hội quán Hoàng gia anh ấy cũng không biết, nếu như anh ấy biết…”

Chương 469 1