Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 47 45

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, Tiểu Hồng, đừng đi quá xa!”Dì Tôn một vẻ mặt khuyên giải, nhưng những gì bà ta nói, còn khó chịu hơn.“Con biết rõ Tuyết Dương đang ở trong tình trạng gì, vậy tại sao phải nói những điều này chọc tức cô ấy?”“Con thật không tử tế!”“Giá nhà ở đây, bắt đầu từ 100.000 triệu một căn. Muốn mua thì phải xác minh nguồn vốn, xác định danh tính, v.v …, không phải người bình thường mà có thể mua được!”“Chỉ có những người như chúng ta, mới có thể đến đây để mua một căn nhà nhỏ.”“Gia đình Tuyết Dương, đừng nói nhà nhỏ, nhà để xe cũng mua không nổi!”Trịnh Tuyết Dương lại tức giận, chỉ vào dì Tôn nói: “Cô…”Bùi nguyên Minh cười nhạt, vỗ vỗ tay cô, ra hiệu nàng bình tĩnh.Sau đó, anh liếc nhìn dì Tôn và Tôn Tiểu Hồng với vẻ mặt lãnh đạm, thờ ơ nói: ” Một căn nhà 100 triệu trở lên, xác thực rất đắt, cũng rất đáng sợ.”“Tuy nhiên, chỉ cần chúng ta nguyện ý, trong vài phút đều mua được …”“cắt!”Nghe được những gì Bùi nguyên Minh nói, Tôn Tiểu Hồng trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.” Các ngươi mua được sao?”” Các ngươi là cái éo gì mà có thể mua được một căn nhà ở đây?”“Bây giờ, nhánh thứ chín dưới quyền Trịnh Tuyết Dương đang gặp nguy hiểm, không biết nợ bao nhiêu tiền!”“Cô ấy có tiền dư dả mua nhà ở đây hay sao?”“Bùi nguyên Minh, ngươi không sợ nói chuyện sóng to gió lớn sẽ đau đầu lưỡi hay sao?”Vừa nói, Tôn Tiểu Hồng còn cố ý liếc mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Trịnh Tuyết Dương, Tôn Tiểu Hồng đột nhiên thống khoái.Lúc trước bị Bùi nguyên Minh tát vào mặt, cô cảm thấy xấu hổ làm sao, Tôn Tiểu Hồng lúc này, cảm thấy trong lòng sảng khoái.Đối với cô mà nói, hôm nay kéo Trịnh Tuyết Dương đến đây, thật sự là việc làm đúng đắn của mình.Không chỉ có thể tát vào mặt Trịnh Tuyết Dương, mà quan trọng nhất chính là tên khốn Bùi nguyên Minh, cũng cùng một chỗ tát vào mặt.Thoải mái!Thật là quá thoải mái và rất ngầu!Cầm 10 triệu trong tay, Tôn Tiểu Hồng lòng tự tin liền vô cùng to lớn, lần đầu tiên cô biết được cảm giác, đánh vào mặt người ta là có cảm giác gì.“Được rồi, Tiểu Hồng, đừng luôn rắc muối vào vết thương của người khác như vậy!”“Hành vi như vậy, không tốt lắm đâu.”Lúc này, dì Tôn, biến thành Khổng Tước, đứng ra hoà giải.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, Tiểu Hồng, đừng đi quá xa!”Dì Tôn một vẻ mặt khuyên giải, nhưng những gì bà ta nói, còn khó chịu hơn.“Con biết rõ Tuyết Dương đang ở trong tình trạng gì, vậy tại sao phải nói những điều này chọc tức cô ấy?”“Con thật không tử tế!”“Giá nhà ở đây, bắt đầu từ 100.000 triệu một căn. Muốn mua thì phải xác minh nguồn vốn, xác định danh tính, v.v …, không phải người bình thường mà có thể mua được!”“Chỉ có những người như chúng ta, mới có thể đến đây để mua một căn nhà nhỏ.”“Gia đình Tuyết Dương, đừng nói nhà nhỏ, nhà để xe cũng mua không nổi!”Trịnh Tuyết Dương lại tức giận, chỉ vào dì Tôn nói: “Cô…”Bùi nguyên Minh cười nhạt, vỗ vỗ tay cô, ra hiệu nàng bình tĩnh.Sau đó, anh liếc nhìn dì Tôn và Tôn Tiểu Hồng với vẻ mặt lãnh đạm, thờ ơ nói: ” Một căn nhà 100 triệu trở lên, xác thực rất đắt, cũng rất đáng sợ.”“Tuy nhiên, chỉ cần chúng ta nguyện ý, trong vài phút đều mua được …”“cắt!”Nghe được những gì Bùi nguyên Minh nói, Tôn Tiểu Hồng trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.” Các ngươi mua được sao?”” Các ngươi là cái éo gì mà có thể mua được một căn nhà ở đây?”“Bây giờ, nhánh thứ chín dưới quyền Trịnh Tuyết Dương đang gặp nguy hiểm, không biết nợ bao nhiêu tiền!”“Cô ấy có tiền dư dả mua nhà ở đây hay sao?”“Bùi nguyên Minh, ngươi không sợ nói chuyện sóng to gió lớn sẽ đau đầu lưỡi hay sao?”Vừa nói, Tôn Tiểu Hồng còn cố ý liếc mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Trịnh Tuyết Dương, Tôn Tiểu Hồng đột nhiên thống khoái.Lúc trước bị Bùi nguyên Minh tát vào mặt, cô cảm thấy xấu hổ làm sao, Tôn Tiểu Hồng lúc này, cảm thấy trong lòng sảng khoái.Đối với cô mà nói, hôm nay kéo Trịnh Tuyết Dương đến đây, thật sự là việc làm đúng đắn của mình.Không chỉ có thể tát vào mặt Trịnh Tuyết Dương, mà quan trọng nhất chính là tên khốn Bùi nguyên Minh, cũng cùng một chỗ tát vào mặt.Thoải mái!Thật là quá thoải mái và rất ngầu!Cầm 10 triệu trong tay, Tôn Tiểu Hồng lòng tự tin liền vô cùng to lớn, lần đầu tiên cô biết được cảm giác, đánh vào mặt người ta là có cảm giác gì.“Được rồi, Tiểu Hồng, đừng luôn rắc muối vào vết thương của người khác như vậy!”“Hành vi như vậy, không tốt lắm đâu.”Lúc này, dì Tôn, biến thành Khổng Tước, đứng ra hoà giải.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Được rồi, Tiểu Hồng, đừng đi quá xa!”Dì Tôn một vẻ mặt khuyên giải, nhưng những gì bà ta nói, còn khó chịu hơn.“Con biết rõ Tuyết Dương đang ở trong tình trạng gì, vậy tại sao phải nói những điều này chọc tức cô ấy?”“Con thật không tử tế!”“Giá nhà ở đây, bắt đầu từ 100.000 triệu một căn. Muốn mua thì phải xác minh nguồn vốn, xác định danh tính, v.v …, không phải người bình thường mà có thể mua được!”“Chỉ có những người như chúng ta, mới có thể đến đây để mua một căn nhà nhỏ.”“Gia đình Tuyết Dương, đừng nói nhà nhỏ, nhà để xe cũng mua không nổi!”Trịnh Tuyết Dương lại tức giận, chỉ vào dì Tôn nói: “Cô…”Bùi nguyên Minh cười nhạt, vỗ vỗ tay cô, ra hiệu nàng bình tĩnh.Sau đó, anh liếc nhìn dì Tôn và Tôn Tiểu Hồng với vẻ mặt lãnh đạm, thờ ơ nói: ” Một căn nhà 100 triệu trở lên, xác thực rất đắt, cũng rất đáng sợ.”“Tuy nhiên, chỉ cần chúng ta nguyện ý, trong vài phút đều mua được …”“cắt!”Nghe được những gì Bùi nguyên Minh nói, Tôn Tiểu Hồng trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.” Các ngươi mua được sao?”” Các ngươi là cái éo gì mà có thể mua được một căn nhà ở đây?”“Bây giờ, nhánh thứ chín dưới quyền Trịnh Tuyết Dương đang gặp nguy hiểm, không biết nợ bao nhiêu tiền!”“Cô ấy có tiền dư dả mua nhà ở đây hay sao?”“Bùi nguyên Minh, ngươi không sợ nói chuyện sóng to gió lớn sẽ đau đầu lưỡi hay sao?”Vừa nói, Tôn Tiểu Hồng còn cố ý liếc mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương.Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Trịnh Tuyết Dương, Tôn Tiểu Hồng đột nhiên thống khoái.Lúc trước bị Bùi nguyên Minh tát vào mặt, cô cảm thấy xấu hổ làm sao, Tôn Tiểu Hồng lúc này, cảm thấy trong lòng sảng khoái.Đối với cô mà nói, hôm nay kéo Trịnh Tuyết Dương đến đây, thật sự là việc làm đúng đắn của mình.Không chỉ có thể tát vào mặt Trịnh Tuyết Dương, mà quan trọng nhất chính là tên khốn Bùi nguyên Minh, cũng cùng một chỗ tát vào mặt.Thoải mái!Thật là quá thoải mái và rất ngầu!Cầm 10 triệu trong tay, Tôn Tiểu Hồng lòng tự tin liền vô cùng to lớn, lần đầu tiên cô biết được cảm giác, đánh vào mặt người ta là có cảm giác gì.“Được rồi, Tiểu Hồng, đừng luôn rắc muối vào vết thương của người khác như vậy!”“Hành vi như vậy, không tốt lắm đâu.”Lúc này, dì Tôn, biến thành Khổng Tước, đứng ra hoà giải.

Chương 47 45