Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 47 49

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ cần mình cưới Tôn Tiểu Hồng, thì mối quan hệ của Tôn Tiểu Hồng sẽ là của mình.Đến lúc đó, chỉ cần ưỡn nghiêm mặt ôm đùi Vương Văn Bân, Ngô gia không phải là mấy phút đồng hồ, liền bay lên trời hay sao?Cho nên lúc này, Ngô Kiến Đồng tuy trong lòng buồn bực, chỉ có thể kiềm chế mà nở nụ cười.Và dì Tôn cũng một mặt kinh ngạc cùng vui sướng.Vốn dĩ, ý nghĩ của bà ta, là mua một cái nhà nhỏ giá mấy chục triệu, sau đó có thể thật tốt tát vào mặt Trịnh gia.Bây giờ, có trong tay căn biệt thự trị giá cả tỷ, cái này cần phải thổi bao lâu đây?Dì Tôn đã tưởng tượng ra, chuyện mình sẽ làm sưng mặt Thanh Linh như thế nào.Nghĩ đến đây, dì Tôn lập tức ưỡn ngực ngẩng cao đầu, nhìn xuống mọi người trong hội trường, như một con gà chọi chiến thắng.Có vẻ như những người trong giới giàu có này, hoàn toàn không đủ tư cách xuất hiện trước mặt bà ta.” Tiểu tử, ta đã mua cho nữ nhân nhà ta một căn biệt thự.”Ngô Kiến Đồng lúc này hít sâu một hơi, ánh mắt rơi vào kẻ chủ mưu Bùi Nguyên Minh.“Ngươi thật phách lối, có khả năng mua nhà cho nữ nhân của ngươi hay không?”“Ngươi không cần mua biệt thự, chỉ cần mua một cái nhà nhỏ là được!”“Ngươi có khả năng này sao?”Rõ ràng, sau khi biết được, Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương, lại còn đâm thọc mình, Ngô Kiến Đồng nhìn thế nào cũng không vừa mắt với Bùi Nguyên Minh, muốn tát vào mặt anh một cái.” Hắn sao? Kiếp sau cũng mua không nổi!”“Đối với tiền lương năm trăm nghìn một tháng của hắn ta, muốn mua một căn nhà ở Vịnh Hoa Long sao? Hắn phải bắt đầu làm công từ Xuân Thu Chiến Quốc thì may ra!”Tôn Tiểu Hồng lúc này tràn đầy ưu thế nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường.“Ở biệt thự Trịnh gia cũng không tệ, Vịnh Hoa Long sao? Hắn đang suy nghĩ cái rắm mà ăn!”Giờ phút này, Tôn Tiểu Hồng tinh thần tràn đầy, phát tiết sự uất ức sau nhiều năm nghẹt thở.Điều quan trọng nhất là, cô ấy cảm thấy, mình trấn định được Trịnh Tuyết Dương, như vậy là thành công rồi!Trịnh Tuyết Dương thờ ơ nói: “Chúc mừng các ngươi.”Cô không quan tâm đến những điều kiện vật chất này, nhưng cũng hy vọng lúc này, Bùi Nguyên Minh có thể giúp mình vãn hồi mặt mũi.Suy cho cùng, khát khao chiến thắng của phụ nữ rất mạnh mẽ.“Tuyết Dương, anh cũng muốn chúc mừng em.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ cần mình cưới Tôn Tiểu Hồng, thì mối quan hệ của Tôn Tiểu Hồng sẽ là của mình.Đến lúc đó, chỉ cần ưỡn nghiêm mặt ôm đùi Vương Văn Bân, Ngô gia không phải là mấy phút đồng hồ, liền bay lên trời hay sao?Cho nên lúc này, Ngô Kiến Đồng tuy trong lòng buồn bực, chỉ có thể kiềm chế mà nở nụ cười.Và dì Tôn cũng một mặt kinh ngạc cùng vui sướng.Vốn dĩ, ý nghĩ của bà ta, là mua một cái nhà nhỏ giá mấy chục triệu, sau đó có thể thật tốt tát vào mặt Trịnh gia.Bây giờ, có trong tay căn biệt thự trị giá cả tỷ, cái này cần phải thổi bao lâu đây?Dì Tôn đã tưởng tượng ra, chuyện mình sẽ làm sưng mặt Thanh Linh như thế nào.Nghĩ đến đây, dì Tôn lập tức ưỡn ngực ngẩng cao đầu, nhìn xuống mọi người trong hội trường, như một con gà chọi chiến thắng.Có vẻ như những người trong giới giàu có này, hoàn toàn không đủ tư cách xuất hiện trước mặt bà ta.” Tiểu tử, ta đã mua cho nữ nhân nhà ta một căn biệt thự.”Ngô Kiến Đồng lúc này hít sâu một hơi, ánh mắt rơi vào kẻ chủ mưu Bùi Nguyên Minh.“Ngươi thật phách lối, có khả năng mua nhà cho nữ nhân của ngươi hay không?”“Ngươi không cần mua biệt thự, chỉ cần mua một cái nhà nhỏ là được!”“Ngươi có khả năng này sao?”Rõ ràng, sau khi biết được, Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương, lại còn đâm thọc mình, Ngô Kiến Đồng nhìn thế nào cũng không vừa mắt với Bùi Nguyên Minh, muốn tát vào mặt anh một cái.” Hắn sao? Kiếp sau cũng mua không nổi!”“Đối với tiền lương năm trăm nghìn một tháng của hắn ta, muốn mua một căn nhà ở Vịnh Hoa Long sao? Hắn phải bắt đầu làm công từ Xuân Thu Chiến Quốc thì may ra!”Tôn Tiểu Hồng lúc này tràn đầy ưu thế nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường.“Ở biệt thự Trịnh gia cũng không tệ, Vịnh Hoa Long sao? Hắn đang suy nghĩ cái rắm mà ăn!”Giờ phút này, Tôn Tiểu Hồng tinh thần tràn đầy, phát tiết sự uất ức sau nhiều năm nghẹt thở.Điều quan trọng nhất là, cô ấy cảm thấy, mình trấn định được Trịnh Tuyết Dương, như vậy là thành công rồi!Trịnh Tuyết Dương thờ ơ nói: “Chúc mừng các ngươi.”Cô không quan tâm đến những điều kiện vật chất này, nhưng cũng hy vọng lúc này, Bùi Nguyên Minh có thể giúp mình vãn hồi mặt mũi.Suy cho cùng, khát khao chiến thắng của phụ nữ rất mạnh mẽ.“Tuyết Dương, anh cũng muốn chúc mừng em.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ cần mình cưới Tôn Tiểu Hồng, thì mối quan hệ của Tôn Tiểu Hồng sẽ là của mình.Đến lúc đó, chỉ cần ưỡn nghiêm mặt ôm đùi Vương Văn Bân, Ngô gia không phải là mấy phút đồng hồ, liền bay lên trời hay sao?Cho nên lúc này, Ngô Kiến Đồng tuy trong lòng buồn bực, chỉ có thể kiềm chế mà nở nụ cười.Và dì Tôn cũng một mặt kinh ngạc cùng vui sướng.Vốn dĩ, ý nghĩ của bà ta, là mua một cái nhà nhỏ giá mấy chục triệu, sau đó có thể thật tốt tát vào mặt Trịnh gia.Bây giờ, có trong tay căn biệt thự trị giá cả tỷ, cái này cần phải thổi bao lâu đây?Dì Tôn đã tưởng tượng ra, chuyện mình sẽ làm sưng mặt Thanh Linh như thế nào.Nghĩ đến đây, dì Tôn lập tức ưỡn ngực ngẩng cao đầu, nhìn xuống mọi người trong hội trường, như một con gà chọi chiến thắng.Có vẻ như những người trong giới giàu có này, hoàn toàn không đủ tư cách xuất hiện trước mặt bà ta.” Tiểu tử, ta đã mua cho nữ nhân nhà ta một căn biệt thự.”Ngô Kiến Đồng lúc này hít sâu một hơi, ánh mắt rơi vào kẻ chủ mưu Bùi Nguyên Minh.“Ngươi thật phách lối, có khả năng mua nhà cho nữ nhân của ngươi hay không?”“Ngươi không cần mua biệt thự, chỉ cần mua một cái nhà nhỏ là được!”“Ngươi có khả năng này sao?”Rõ ràng, sau khi biết được, Bùi Nguyên Minh là chồng cũ của Trịnh Tuyết Dương, lại còn đâm thọc mình, Ngô Kiến Đồng nhìn thế nào cũng không vừa mắt với Bùi Nguyên Minh, muốn tát vào mặt anh một cái.” Hắn sao? Kiếp sau cũng mua không nổi!”“Đối với tiền lương năm trăm nghìn một tháng của hắn ta, muốn mua một căn nhà ở Vịnh Hoa Long sao? Hắn phải bắt đầu làm công từ Xuân Thu Chiến Quốc thì may ra!”Tôn Tiểu Hồng lúc này tràn đầy ưu thế nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt khinh thường.“Ở biệt thự Trịnh gia cũng không tệ, Vịnh Hoa Long sao? Hắn đang suy nghĩ cái rắm mà ăn!”Giờ phút này, Tôn Tiểu Hồng tinh thần tràn đầy, phát tiết sự uất ức sau nhiều năm nghẹt thở.Điều quan trọng nhất là, cô ấy cảm thấy, mình trấn định được Trịnh Tuyết Dương, như vậy là thành công rồi!Trịnh Tuyết Dương thờ ơ nói: “Chúc mừng các ngươi.”Cô không quan tâm đến những điều kiện vật chất này, nhưng cũng hy vọng lúc này, Bùi Nguyên Minh có thể giúp mình vãn hồi mặt mũi.Suy cho cùng, khát khao chiến thắng của phụ nữ rất mạnh mẽ.“Tuyết Dương, anh cũng muốn chúc mừng em.”

Chương 47 49