Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 47 87
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ai dám vô lễ với Bùi đại sư ngài, phải nghĩ đến hậu quả xúc phạm tôi Hoắc Nguyên Hổ!”“Ai dám chất vấn Bùi đại sư ngài, nghĩa là nghi ngờ độ tin cậy của Hoắc Nguyên Hổ tôi!”” Nói tóm lại!”” Ai dám làm Bùi đại sư ngài không thoải mái, tôi sẽ khiến cả nhà của hắn không thoải mái…”Giải quyết xong chuyện của Hoắc gia lão phu nhân, Bùi Nguyên Minh cũng mười phần mỏi mệt, dù sao đối với anh, cứu người còn mệt hơn giết người rất nhiều.Hoắc Nguyên Hổ và Tôn Nhất Châm, mặc kệ nói thế nào, đều muốn mở tiệc chiêu đãi Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh chỉ có thể đồng ý, nhưng cả người đã ướt đẫm mồ hôi, đành phải quay về thay quần áo.Điều quan trọng nhất là, quay lại nói với Trịnh Tuyết Dương, rằng Thanh Linh không sao cả.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi xe, trở về biệt thự Trịnh gia.Bùi Nguyên Minh vừa vào biệt thự Trịnh gia, đã thấy mọi người tụ tập đông đủ.Ngoại trừ người nhà họ Trịnh, Lý Vinh Sơn, Trương Lệ Na đều có mặt.Ngay cả Kim Trác Húc, mặt dạn mày dày xuất hiện.Chỉ bất quá giờ phút này, bọn hắn sắc mặt đều rất khó coi, hiển nhiên còn không biết Thanh Linh đã được thả ra.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt kỳ quái, anh đã nói La Thiên Hữu, nói chuyện với Chu Hướng Võ, tại sao hắn vẫn chưa thả người ra?Mà lúc này, Trịnh Tuấn nhìn thấy Bùi Nguyên Minh khoan thai tới chậm, đột nhiên gầm lên một tiếng: “Bùi Nguyên Minh!”“Ở nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, không những không giúp được gì, mà còn đi ra ngoài lêu lổng!”” Cũng không biết, Trịnh gia chúng ta, đến cùng đã tạo ác nghiệt gì. Lại có một người ở rể giống như ngươi!”Lý Vinh Sơn cũng là cười lạnh nói: “Không sai, Kim Tam Thiếu đã thật sớm tới đây nghĩ kế, ngươi lại như người không có việc gì!”” Đến cùng hắn là con rể Trịnh gia, hay là ngươi?”Trương Lệ Na cũng giễu cợt: “Họ Bùi, ta nói cho ngươi biết, mẹ nuôi có chuyện gì, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trịnh Tuyết Dương thì muốn nói lại thôi, ở nhà xảy ra sự kiện lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh còn không chịu ở nhà, thì trông như thế nào?Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, vừa định nói, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ xe.Trịnh Tuấn cùng những người khác, đều trong tiềm thức nhìn ra.Ngay sau đó, liền thấy một chiếc xe công vụ của đồn cảnh sát dừng lại, cửa xe mở ra, sau đó Thanh Linh nghênh ngang đi ra ngoài.Bà thím bước vào đại sảnh Trịnh gia với dáng vẻ tự mãn, cười nói: “Mọi người đều ở đây sao!?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ai dám vô lễ với Bùi đại sư ngài, phải nghĩ đến hậu quả xúc phạm tôi Hoắc Nguyên Hổ!”“Ai dám chất vấn Bùi đại sư ngài, nghĩa là nghi ngờ độ tin cậy của Hoắc Nguyên Hổ tôi!”” Nói tóm lại!”” Ai dám làm Bùi đại sư ngài không thoải mái, tôi sẽ khiến cả nhà của hắn không thoải mái…”Giải quyết xong chuyện của Hoắc gia lão phu nhân, Bùi Nguyên Minh cũng mười phần mỏi mệt, dù sao đối với anh, cứu người còn mệt hơn giết người rất nhiều.Hoắc Nguyên Hổ và Tôn Nhất Châm, mặc kệ nói thế nào, đều muốn mở tiệc chiêu đãi Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh chỉ có thể đồng ý, nhưng cả người đã ướt đẫm mồ hôi, đành phải quay về thay quần áo.Điều quan trọng nhất là, quay lại nói với Trịnh Tuyết Dương, rằng Thanh Linh không sao cả.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi xe, trở về biệt thự Trịnh gia.Bùi Nguyên Minh vừa vào biệt thự Trịnh gia, đã thấy mọi người tụ tập đông đủ.Ngoại trừ người nhà họ Trịnh, Lý Vinh Sơn, Trương Lệ Na đều có mặt.Ngay cả Kim Trác Húc, mặt dạn mày dày xuất hiện.Chỉ bất quá giờ phút này, bọn hắn sắc mặt đều rất khó coi, hiển nhiên còn không biết Thanh Linh đã được thả ra.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt kỳ quái, anh đã nói La Thiên Hữu, nói chuyện với Chu Hướng Võ, tại sao hắn vẫn chưa thả người ra?Mà lúc này, Trịnh Tuấn nhìn thấy Bùi Nguyên Minh khoan thai tới chậm, đột nhiên gầm lên một tiếng: “Bùi Nguyên Minh!”“Ở nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, không những không giúp được gì, mà còn đi ra ngoài lêu lổng!”” Cũng không biết, Trịnh gia chúng ta, đến cùng đã tạo ác nghiệt gì. Lại có một người ở rể giống như ngươi!”Lý Vinh Sơn cũng là cười lạnh nói: “Không sai, Kim Tam Thiếu đã thật sớm tới đây nghĩ kế, ngươi lại như người không có việc gì!”” Đến cùng hắn là con rể Trịnh gia, hay là ngươi?”Trương Lệ Na cũng giễu cợt: “Họ Bùi, ta nói cho ngươi biết, mẹ nuôi có chuyện gì, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trịnh Tuyết Dương thì muốn nói lại thôi, ở nhà xảy ra sự kiện lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh còn không chịu ở nhà, thì trông như thế nào?Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, vừa định nói, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ xe.Trịnh Tuấn cùng những người khác, đều trong tiềm thức nhìn ra.Ngay sau đó, liền thấy một chiếc xe công vụ của đồn cảnh sát dừng lại, cửa xe mở ra, sau đó Thanh Linh nghênh ngang đi ra ngoài.Bà thím bước vào đại sảnh Trịnh gia với dáng vẻ tự mãn, cười nói: “Mọi người đều ở đây sao!?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ai dám vô lễ với Bùi đại sư ngài, phải nghĩ đến hậu quả xúc phạm tôi Hoắc Nguyên Hổ!”“Ai dám chất vấn Bùi đại sư ngài, nghĩa là nghi ngờ độ tin cậy của Hoắc Nguyên Hổ tôi!”” Nói tóm lại!”” Ai dám làm Bùi đại sư ngài không thoải mái, tôi sẽ khiến cả nhà của hắn không thoải mái…”Giải quyết xong chuyện của Hoắc gia lão phu nhân, Bùi Nguyên Minh cũng mười phần mỏi mệt, dù sao đối với anh, cứu người còn mệt hơn giết người rất nhiều.Hoắc Nguyên Hổ và Tôn Nhất Châm, mặc kệ nói thế nào, đều muốn mở tiệc chiêu đãi Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh chỉ có thể đồng ý, nhưng cả người đã ướt đẫm mồ hôi, đành phải quay về thay quần áo.Điều quan trọng nhất là, quay lại nói với Trịnh Tuyết Dương, rằng Thanh Linh không sao cả.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi xe, trở về biệt thự Trịnh gia.Bùi Nguyên Minh vừa vào biệt thự Trịnh gia, đã thấy mọi người tụ tập đông đủ.Ngoại trừ người nhà họ Trịnh, Lý Vinh Sơn, Trương Lệ Na đều có mặt.Ngay cả Kim Trác Húc, mặt dạn mày dày xuất hiện.Chỉ bất quá giờ phút này, bọn hắn sắc mặt đều rất khó coi, hiển nhiên còn không biết Thanh Linh đã được thả ra.Bùi Nguyên Minh vẻ mặt kỳ quái, anh đã nói La Thiên Hữu, nói chuyện với Chu Hướng Võ, tại sao hắn vẫn chưa thả người ra?Mà lúc này, Trịnh Tuấn nhìn thấy Bùi Nguyên Minh khoan thai tới chậm, đột nhiên gầm lên một tiếng: “Bùi Nguyên Minh!”“Ở nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, không những không giúp được gì, mà còn đi ra ngoài lêu lổng!”” Cũng không biết, Trịnh gia chúng ta, đến cùng đã tạo ác nghiệt gì. Lại có một người ở rể giống như ngươi!”Lý Vinh Sơn cũng là cười lạnh nói: “Không sai, Kim Tam Thiếu đã thật sớm tới đây nghĩ kế, ngươi lại như người không có việc gì!”” Đến cùng hắn là con rể Trịnh gia, hay là ngươi?”Trương Lệ Na cũng giễu cợt: “Họ Bùi, ta nói cho ngươi biết, mẹ nuôi có chuyện gì, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trịnh Tuyết Dương thì muốn nói lại thôi, ở nhà xảy ra sự kiện lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh còn không chịu ở nhà, thì trông như thế nào?Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, vừa định nói, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ xe.Trịnh Tuấn cùng những người khác, đều trong tiềm thức nhìn ra.Ngay sau đó, liền thấy một chiếc xe công vụ của đồn cảnh sát dừng lại, cửa xe mở ra, sau đó Thanh Linh nghênh ngang đi ra ngoài.Bà thím bước vào đại sảnh Trịnh gia với dáng vẻ tự mãn, cười nói: “Mọi người đều ở đây sao!?”