Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 48 02
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuấn và Thanh Linh sắc mặt càng thêm xấu hổ, bọn hắn muốn bảo trì tôn nghiêm cùng cốt khí thật nhiều, nhưng bọn hắn biết, đây nhất định là cơ hội tốt để bám lấy Hoắc Nguyên Hổ.Hoắc Nguyên Hổ là đại lão của Kim Lăng, nếu có thể duy trì được quan hệ, như vậy tuyệt đối có thể đi theo ăn ngon, uống say.Đặc biệt là nhánh thứ chín của Trịnh Tuyết Dương, cũng sẽ không cất bước khó khăn tại Kim Lăng.Nhưng vấn đề là, bây giờ tiến vào, tương đương với nhận bố thí của Bùi Nguyên Minh, khiến người ta cảm thấy khó chịu.Lý Vinh Sơn và Trương Lệ Na, ngược lại là một mặt chờ mong, nhưng vấn đề là, Thanh Linh cùng Trịnh Quân không có mở miệng, bọn hắn thế nào có dũng khí mở miệng nói ra?Trịnh Tuyết Dương sắc mặt thay đổi, nhưng là đột nhiên, nàng lại sắc mặt phát lạnh, nói: “Muốn ăn chính các ngươi ăn đi, ta còn có việc, ta đi trước!”Trong khi nói chuyện, cô phớt lờ thái độ của người khác, quay người rời đi“Con gái…”“Con đừng đi!”Trịnh Tuấn nói nhanh, nhưng kết quả là Trịnh Tuyết Dương rời đi càng nhanh hơn.Trịnh Tuấn chỉ có thể xua tay với Bùi Nguyên Minh, sau đó quay người đuổi theo con gái.Thanh Linh mặc dù muốn mặt dạn mày dày tiến vào Kim Công Quán, nhưng cuối cùng mang theo nét mặt không cam lòng, đành phải rời đi theo chồng và con gái.Lý Vinh Sơn cùng Trương Lệ Na thấy cảnh này, càng là lộn nhào rời đi, bọn hắn sợ nếu tiếp tục lưu lại, sẽ bị Hoắc Nguyên Hổ giờ phút này đang cười tủm tỉm, vứt vào cầu tiêu.Đúng lúc này, một chiếc Lamborghini màu đỏ dừng lại ở cổng.Sau đó, một chân dài đeo tất lưới đưa ra, Tạ Mộng Dao đầy quyến rũ bước ra.Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh này thì lập tức đau đầu, anh biết tại sao Trịnh Tuyết Dương lại đột ngột rời đi.Chỉ bất quá loại chuyện này, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là chột dạ, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.Ngay sau đó, cửa tay lái phụ mở ra, Hình Lam cũng bước xuống.Lập tức đầu Bùi Nguyên Minh càng đau hơn.Anh bắt đầu cảm thấy vui mừng, cũng may Trịnh Tuyết Dương tức giận bỏ đi, bằng không, có trời mới biết, chuyện tiếp theo là như thế nào.Hoắc Nguyên Hổ nhìn thấy tiểu phu thê giận dỗi, lại nhìn từ phía xa, thấy hai nữ tử xinh đẹp đang vẫy tay với Bùi Nguyên Minh, trên mặt thị trườngt hiện lên vẻ ý tứ sâu xa.Sau khi hai nữ tử đến gần, anh ta làm một dấu tay xin mời, mỉm cười và đi đầu vào bên trong Kim Công Quán.Kim Công Quán là một tòa nhà kiểu cổ xưa của tung cẩu, sau khi vào cổng, còn phải băng qua một hành lang dài, mới có thể đến đại sảnh.Lúc này, hai bên hành lang đã có rất nhiều người đứng, ngoài vệ sĩ của các bên, còn có thêm các lễ tân của Kim Công Quán nghênh đón khách.
Trịnh Tuấn và Thanh Linh sắc mặt càng thêm xấu hổ, bọn hắn muốn bảo trì tôn nghiêm cùng cốt khí thật nhiều, nhưng bọn hắn biết, đây nhất định là cơ hội tốt để bám lấy Hoắc Nguyên Hổ.
Hoắc Nguyên Hổ là đại lão của Kim Lăng, nếu có thể duy trì được quan hệ, như vậy tuyệt đối có thể đi theo ăn ngon, uống say.
Đặc biệt là nhánh thứ chín của Trịnh Tuyết Dương, cũng sẽ không cất bước khó khăn tại Kim Lăng.
Nhưng vấn đề là, bây giờ tiến vào, tương đương với nhận bố thí của Bùi Nguyên Minh, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Lý Vinh Sơn và Trương Lệ Na, ngược lại là một mặt chờ mong, nhưng vấn đề là, Thanh Linh cùng Trịnh Quân không có mở miệng, bọn hắn thế nào có dũng khí mở miệng nói ra?
Trịnh Tuyết Dương sắc mặt thay đổi, nhưng là đột nhiên, nàng lại sắc mặt phát lạnh, nói: “Muốn ăn chính các ngươi ăn đi, ta còn có việc, ta đi trước!”
Trong khi nói chuyện, cô phớt lờ thái độ của người khác, quay người rời đi
“Con gái…”
“Con đừng đi!”
Trịnh Tuấn nói nhanh, nhưng kết quả là Trịnh Tuyết Dương rời đi càng nhanh hơn.
Trịnh Tuấn chỉ có thể xua tay với Bùi Nguyên Minh, sau đó quay người đuổi theo con gái.
Thanh Linh mặc dù muốn mặt dạn mày dày tiến vào Kim Công Quán, nhưng cuối cùng mang theo nét mặt không cam lòng, đành phải rời đi theo chồng và con gái.
Lý Vinh Sơn cùng Trương Lệ Na thấy cảnh này, càng là lộn nhào rời đi, bọn hắn sợ nếu tiếp tục lưu lại, sẽ bị Hoắc Nguyên Hổ giờ phút này đang cười tủm tỉm, vứt vào cầu tiêu.
Đúng lúc này, một chiếc Lamborghini màu đỏ dừng lại ở cổng.
Sau đó, một chân dài đeo tất lưới đưa ra, Tạ Mộng Dao đầy quyến rũ bước ra.
Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh này thì lập tức đau đầu, anh biết tại sao Trịnh Tuyết Dương lại đột ngột rời đi.
Chỉ bất quá loại chuyện này, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là chột dạ, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.
Ngay sau đó, cửa tay lái phụ mở ra, Hình Lam cũng bước xuống.
Lập tức đầu Bùi Nguyên Minh càng đau hơn.
Anh bắt đầu cảm thấy vui mừng, cũng may Trịnh Tuyết Dương tức giận bỏ đi, bằng không, có trời mới biết, chuyện tiếp theo là như thế nào.
Hoắc Nguyên Hổ nhìn thấy tiểu phu thê giận dỗi, lại nhìn từ phía xa, thấy hai nữ tử xinh đẹp đang vẫy tay với Bùi Nguyên Minh, trên mặt thị trườngt hiện lên vẻ ý tứ sâu xa.
Sau khi hai nữ tử đến gần, anh ta làm một dấu tay xin mời, mỉm cười và đi đầu vào bên trong Kim Công Quán.
Kim Công Quán là một tòa nhà kiểu cổ xưa của tung cẩu, sau khi vào cổng, còn phải băng qua một hành lang dài, mới có thể đến đại sảnh.
Lúc này, hai bên hành lang đã có rất nhiều người đứng, ngoài vệ sĩ của các bên, còn có thêm các lễ tân của Kim Công Quán nghênh đón khách.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trịnh Tuấn và Thanh Linh sắc mặt càng thêm xấu hổ, bọn hắn muốn bảo trì tôn nghiêm cùng cốt khí thật nhiều, nhưng bọn hắn biết, đây nhất định là cơ hội tốt để bám lấy Hoắc Nguyên Hổ.Hoắc Nguyên Hổ là đại lão của Kim Lăng, nếu có thể duy trì được quan hệ, như vậy tuyệt đối có thể đi theo ăn ngon, uống say.Đặc biệt là nhánh thứ chín của Trịnh Tuyết Dương, cũng sẽ không cất bước khó khăn tại Kim Lăng.Nhưng vấn đề là, bây giờ tiến vào, tương đương với nhận bố thí của Bùi Nguyên Minh, khiến người ta cảm thấy khó chịu.Lý Vinh Sơn và Trương Lệ Na, ngược lại là một mặt chờ mong, nhưng vấn đề là, Thanh Linh cùng Trịnh Quân không có mở miệng, bọn hắn thế nào có dũng khí mở miệng nói ra?Trịnh Tuyết Dương sắc mặt thay đổi, nhưng là đột nhiên, nàng lại sắc mặt phát lạnh, nói: “Muốn ăn chính các ngươi ăn đi, ta còn có việc, ta đi trước!”Trong khi nói chuyện, cô phớt lờ thái độ của người khác, quay người rời đi“Con gái…”“Con đừng đi!”Trịnh Tuấn nói nhanh, nhưng kết quả là Trịnh Tuyết Dương rời đi càng nhanh hơn.Trịnh Tuấn chỉ có thể xua tay với Bùi Nguyên Minh, sau đó quay người đuổi theo con gái.Thanh Linh mặc dù muốn mặt dạn mày dày tiến vào Kim Công Quán, nhưng cuối cùng mang theo nét mặt không cam lòng, đành phải rời đi theo chồng và con gái.Lý Vinh Sơn cùng Trương Lệ Na thấy cảnh này, càng là lộn nhào rời đi, bọn hắn sợ nếu tiếp tục lưu lại, sẽ bị Hoắc Nguyên Hổ giờ phút này đang cười tủm tỉm, vứt vào cầu tiêu.Đúng lúc này, một chiếc Lamborghini màu đỏ dừng lại ở cổng.Sau đó, một chân dài đeo tất lưới đưa ra, Tạ Mộng Dao đầy quyến rũ bước ra.Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh này thì lập tức đau đầu, anh biết tại sao Trịnh Tuyết Dương lại đột ngột rời đi.Chỉ bất quá loại chuyện này, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là chột dạ, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.Ngay sau đó, cửa tay lái phụ mở ra, Hình Lam cũng bước xuống.Lập tức đầu Bùi Nguyên Minh càng đau hơn.Anh bắt đầu cảm thấy vui mừng, cũng may Trịnh Tuyết Dương tức giận bỏ đi, bằng không, có trời mới biết, chuyện tiếp theo là như thế nào.Hoắc Nguyên Hổ nhìn thấy tiểu phu thê giận dỗi, lại nhìn từ phía xa, thấy hai nữ tử xinh đẹp đang vẫy tay với Bùi Nguyên Minh, trên mặt thị trườngt hiện lên vẻ ý tứ sâu xa.Sau khi hai nữ tử đến gần, anh ta làm một dấu tay xin mời, mỉm cười và đi đầu vào bên trong Kim Công Quán.Kim Công Quán là một tòa nhà kiểu cổ xưa của tung cẩu, sau khi vào cổng, còn phải băng qua một hành lang dài, mới có thể đến đại sảnh.Lúc này, hai bên hành lang đã có rất nhiều người đứng, ngoài vệ sĩ của các bên, còn có thêm các lễ tân của Kim Công Quán nghênh đón khách.