Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 48 34

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Ta nói cho ngươi biết, mười triệu của ngươi là của ngươi, hay nữ nhân hoang râm nào cho ngươi, cũng không quan trọng!”“Nói tóm lại, ngươi không có quyền lấy Xá Lợi Phật Tổ, không có quyền độc quyền!”” Ngươi nhất định phải đem Xá Lợi Phật Tổ giao ra!”Trịnh Tuyết Dương đang muốn nói chuyện, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thần sắc cổ quái, rất nhanh cô gửi tin nhắn cho Bùi Nguyên Minh, yêu cầu Bùi Nguyên Minh đem đồ vật giao ra, thậm chí nhân cơ hội này để hai bên tái hôn.Bùi Nguyên Minh đưa đt ra xem, sau đó khẽ lắc đầu với Trịnh Tuyết Dương.Không phải anh cự tuyệt, mà là anh không thể hại Trịnh gia.Và cái lắc đầu của Bùi Nguyên Minh, khiến vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vốn đang mong chờ, trong phút chốc có chút xấu xí.Khuôn mặt xinh xắn của cô có chút phát lạnh, nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đã thay lòng đổi dạ, thật sự đối xử cùng Tạ Mộng Dao tốt hơn.Nhất cử nhất động của hai người, tự nhiên không qua được mắt hai huynh đệ Kim Trác Húc và Kim Na Na.Nhưng nhìn sắc mặt Trịnh Tuyết Dương tối sầm lại, Kim Trác Húc trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười.Hắn ta cũng là lão thủ trong ngành này, nên có thể đoán được Trịnh Tuyết Dương muốn nói gì với Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng là Bùi Nguyên Minh từ chối sao?Đây là bị xì dầu làm mê mẩn tâm trí rồi sao?Thần trí mơ hồ rồi sao?Nghĩ đến lúc trước, hôm nay nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị người nhà của hắn nhằm vào, Kim Trác Húc có một loại đại thù phải báo, thoải mái giết người tru tâmHắn ta không thể không cầm tách trà của mình lên và uống một cách nhàn nhã, với một biểu hiện cười trên nỗi đau của người trên khuôn mặt.Lúc trước, hắn bị đánh vào mặt đau bao nhiêu, thì bây giờ hắn lại thở ra thoải mái hơn bấy nhiêu.“Cha mẹ, Tuyết Dương, các ngươi đều hiểu lầm.”Nhìn thấy mọi người liên thủ tới cửa hỏi tội, Bùi Nguyên Minh không muốn Trịnh Tuyết Dương thất vọng, làm khó dễ, lúc này cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.“Có hai lý do khiến tôi không đưa đồ cho cha.”“Thứ nhất, vì Xá Lợi Phật Tổ này có tác dụng rất lớn đối với tôi, nên tôi không thể giao nó trong lúc này.”“Thứ hai, Xá Lợi Phật Tổ này quá mức quý giá. thường nói thất phu vô tội, mang ngọc có tội, Nếu như ta để cha lấy đi Xá Lợi Phật Tổ, nói không chừng, sẽ mang đến cho Trịnh gia tổn thương có tính hủy diệt.”“Hiện tại mọi người đều biết, Xá Lợi Phật Tổ ở trong tay ta, cho nên mấy người hữu tâm, tự nhiên sẽ không đem chủ ý đánh tới trên thân Trịnh gia.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Ta nói cho ngươi biết, mười triệu của ngươi là của ngươi, hay nữ nhân hoang râm nào cho ngươi, cũng không quan trọng!”“Nói tóm lại, ngươi không có quyền lấy Xá Lợi Phật Tổ, không có quyền độc quyền!”” Ngươi nhất định phải đem Xá Lợi Phật Tổ giao ra!”Trịnh Tuyết Dương đang muốn nói chuyện, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thần sắc cổ quái, rất nhanh cô gửi tin nhắn cho Bùi Nguyên Minh, yêu cầu Bùi Nguyên Minh đem đồ vật giao ra, thậm chí nhân cơ hội này để hai bên tái hôn.Bùi Nguyên Minh đưa đt ra xem, sau đó khẽ lắc đầu với Trịnh Tuyết Dương.Không phải anh cự tuyệt, mà là anh không thể hại Trịnh gia.Và cái lắc đầu của Bùi Nguyên Minh, khiến vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vốn đang mong chờ, trong phút chốc có chút xấu xí.Khuôn mặt xinh xắn của cô có chút phát lạnh, nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đã thay lòng đổi dạ, thật sự đối xử cùng Tạ Mộng Dao tốt hơn.Nhất cử nhất động của hai người, tự nhiên không qua được mắt hai huynh đệ Kim Trác Húc và Kim Na Na.Nhưng nhìn sắc mặt Trịnh Tuyết Dương tối sầm lại, Kim Trác Húc trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười.Hắn ta cũng là lão thủ trong ngành này, nên có thể đoán được Trịnh Tuyết Dương muốn nói gì với Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng là Bùi Nguyên Minh từ chối sao?Đây là bị xì dầu làm mê mẩn tâm trí rồi sao?Thần trí mơ hồ rồi sao?Nghĩ đến lúc trước, hôm nay nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị người nhà của hắn nhằm vào, Kim Trác Húc có một loại đại thù phải báo, thoải mái giết người tru tâmHắn ta không thể không cầm tách trà của mình lên và uống một cách nhàn nhã, với một biểu hiện cười trên nỗi đau của người trên khuôn mặt.Lúc trước, hắn bị đánh vào mặt đau bao nhiêu, thì bây giờ hắn lại thở ra thoải mái hơn bấy nhiêu.“Cha mẹ, Tuyết Dương, các ngươi đều hiểu lầm.”Nhìn thấy mọi người liên thủ tới cửa hỏi tội, Bùi Nguyên Minh không muốn Trịnh Tuyết Dương thất vọng, làm khó dễ, lúc này cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.“Có hai lý do khiến tôi không đưa đồ cho cha.”“Thứ nhất, vì Xá Lợi Phật Tổ này có tác dụng rất lớn đối với tôi, nên tôi không thể giao nó trong lúc này.”“Thứ hai, Xá Lợi Phật Tổ này quá mức quý giá. thường nói thất phu vô tội, mang ngọc có tội, Nếu như ta để cha lấy đi Xá Lợi Phật Tổ, nói không chừng, sẽ mang đến cho Trịnh gia tổn thương có tính hủy diệt.”“Hiện tại mọi người đều biết, Xá Lợi Phật Tổ ở trong tay ta, cho nên mấy người hữu tâm, tự nhiên sẽ không đem chủ ý đánh tới trên thân Trịnh gia.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Ta nói cho ngươi biết, mười triệu của ngươi là của ngươi, hay nữ nhân hoang râm nào cho ngươi, cũng không quan trọng!”“Nói tóm lại, ngươi không có quyền lấy Xá Lợi Phật Tổ, không có quyền độc quyền!”” Ngươi nhất định phải đem Xá Lợi Phật Tổ giao ra!”Trịnh Tuyết Dương đang muốn nói chuyện, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thần sắc cổ quái, rất nhanh cô gửi tin nhắn cho Bùi Nguyên Minh, yêu cầu Bùi Nguyên Minh đem đồ vật giao ra, thậm chí nhân cơ hội này để hai bên tái hôn.Bùi Nguyên Minh đưa đt ra xem, sau đó khẽ lắc đầu với Trịnh Tuyết Dương.Không phải anh cự tuyệt, mà là anh không thể hại Trịnh gia.Và cái lắc đầu của Bùi Nguyên Minh, khiến vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương vốn đang mong chờ, trong phút chốc có chút xấu xí.Khuôn mặt xinh xắn của cô có chút phát lạnh, nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đã thay lòng đổi dạ, thật sự đối xử cùng Tạ Mộng Dao tốt hơn.Nhất cử nhất động của hai người, tự nhiên không qua được mắt hai huynh đệ Kim Trác Húc và Kim Na Na.Nhưng nhìn sắc mặt Trịnh Tuyết Dương tối sầm lại, Kim Trác Húc trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười.Hắn ta cũng là lão thủ trong ngành này, nên có thể đoán được Trịnh Tuyết Dương muốn nói gì với Bùi Nguyên Minh.Thế nhưng là Bùi Nguyên Minh từ chối sao?Đây là bị xì dầu làm mê mẩn tâm trí rồi sao?Thần trí mơ hồ rồi sao?Nghĩ đến lúc trước, hôm nay nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị người nhà của hắn nhằm vào, Kim Trác Húc có một loại đại thù phải báo, thoải mái giết người tru tâmHắn ta không thể không cầm tách trà của mình lên và uống một cách nhàn nhã, với một biểu hiện cười trên nỗi đau của người trên khuôn mặt.Lúc trước, hắn bị đánh vào mặt đau bao nhiêu, thì bây giờ hắn lại thở ra thoải mái hơn bấy nhiêu.“Cha mẹ, Tuyết Dương, các ngươi đều hiểu lầm.”Nhìn thấy mọi người liên thủ tới cửa hỏi tội, Bùi Nguyên Minh không muốn Trịnh Tuyết Dương thất vọng, làm khó dễ, lúc này cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.“Có hai lý do khiến tôi không đưa đồ cho cha.”“Thứ nhất, vì Xá Lợi Phật Tổ này có tác dụng rất lớn đối với tôi, nên tôi không thể giao nó trong lúc này.”“Thứ hai, Xá Lợi Phật Tổ này quá mức quý giá. thường nói thất phu vô tội, mang ngọc có tội, Nếu như ta để cha lấy đi Xá Lợi Phật Tổ, nói không chừng, sẽ mang đến cho Trịnh gia tổn thương có tính hủy diệt.”“Hiện tại mọi người đều biết, Xá Lợi Phật Tổ ở trong tay ta, cho nên mấy người hữu tâm, tự nhiên sẽ không đem chủ ý đánh tới trên thân Trịnh gia.”

Chương 48 34