Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 48 47

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh nhớ đón em ở sân bay!”“Đưa em đi ăn một bữa thật ngon.”“Anh không biết, em ở Ảnh Thị Thành mấy ngày nay thật nhiều uất ức…”“Được, tôi sẽ đón cô, dẫn cô đi ăn đồ ngon.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, đối với cô em vợ nũng nịu này, anh thật không có cách nào.Ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh bận rộn cả buổi sáng, liền gọi điện thoại cho La Bác Hoa, bảo anh ta chuẩn bị xe, cùng anh đi đón Trịnh Khánh Vân.Để tránh bị người nhà họ Trịnh nhận ra, hai bên gặp nhau ngượng ngùng, Bùi Nguyên Minh đặc biệt dặn dò La Bác Hoa, lái chiếc BMW bảy-series cũ của mình.La Bác Hoa mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng gật đầu đồng ý.Bốn giờ chiều, xe chạy về hướng sân bay quốc tế Kim Lăng.La Bác Hoa lái xe rất thuận lợi trên đường đi, nhưng tại ngã tư chuẩn bị rời khỏi thành phố, bên đường, một chiếc Porsche 718 đột nhiên vọt ra, trực tiếp quay đầu ngược lại.La Bác Hoa có chút mất tập trung đạp phanh, nhưng phanh của chiếc BMW cũ đã không còn tác dụng, mặc dù vừa kịp phanh, nhưng đã tông vào hông xe Porsche một tiếng “rầm”, khiến cho cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, lõm lún xuống.Cảnh tượng này, khiến Bùi Nguyên Minh ngồi ở ghế sau hơi nhíu mày, nhưng anh vẫn nhẹ giọng nói: ” Bồi thường một ít tiền là được rồi.”Mặc dù bên kia vi phạm luật giao thông, nhưng Bùi Nguyên Minh, cũng không muốn vì chuyện vặt vãnh như vậy, mà lãng phí thời gian.“Được rồi, Bùi Thiếu, để đệ đi lo liệu.”La Bác Hoa lấy ra một chiếc ví, sau đó mở cửa xe bước xuống.Lúc này, cửa ghế lái Porsche cũng mở ra, một người phụ nữ với dáng người ưu nhã, mặc váy ngắn Givenchy đi ra.Đôi chân dài miên man của cô nàng còn được ẩn trong đôi tất lưới màu đen, dưới ánh mặt trời, lộ ra mười phần mê người.Chỉ là, trang điểm của người phụ nữ này rất tinh xảo, mặc dù khí chất phi thường, nhưng lại có một loại cao cao tại thượng.La Bác Hoa chưa kịp nói chuyện thì cô đã ôm ngực rồi, nhìn lên nhìn xuống La Bác Hoa, chán ghét liếc nhìn chiếc BMW cũ kỹ, sau đó lạnh lùng nói: ” Quy tôn tử, ngươi lái xe kiểu gì thế?”“Ngươi có biết xe của ta, đắt như thế nào không?”” Ngươi nhìn thấy, không biết tránh ra xa mười mét hay sao?”La Bác Hoa khẽ nhíu mày, nhớ tới lời dặn của Bùi Nguyên Minh, lập tức ăn nói khép nép nói: “Vị nữ sĩ này, ta không muốn gây chuyện, bao nhiêu tiền ta bồi thường cho ngươi, được không?”Nhìn thấy La Bác Hoa ăn nói khép nép, người phụ nữ Givenchy này càng tức giận hơn.Cô ngửa mặt mắng La Bác Hoa: ” Vương bát đản! Ngươi có biết, xe của ta vừa mới nhập về không?”“Đây là phải tăng hơn 100 triệu so với giá gốc!”“Bị ngươi va chạm thế này, sau này bán xe cũ bị lỗ, sẽ phải quy ra tiền bao nhiêu đây?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh nhớ đón em ở sân bay!”“Đưa em đi ăn một bữa thật ngon.”“Anh không biết, em ở Ảnh Thị Thành mấy ngày nay thật nhiều uất ức…”“Được, tôi sẽ đón cô, dẫn cô đi ăn đồ ngon.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, đối với cô em vợ nũng nịu này, anh thật không có cách nào.Ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh bận rộn cả buổi sáng, liền gọi điện thoại cho La Bác Hoa, bảo anh ta chuẩn bị xe, cùng anh đi đón Trịnh Khánh Vân.Để tránh bị người nhà họ Trịnh nhận ra, hai bên gặp nhau ngượng ngùng, Bùi Nguyên Minh đặc biệt dặn dò La Bác Hoa, lái chiếc BMW bảy-series cũ của mình.La Bác Hoa mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng gật đầu đồng ý.Bốn giờ chiều, xe chạy về hướng sân bay quốc tế Kim Lăng.La Bác Hoa lái xe rất thuận lợi trên đường đi, nhưng tại ngã tư chuẩn bị rời khỏi thành phố, bên đường, một chiếc Porsche 718 đột nhiên vọt ra, trực tiếp quay đầu ngược lại.La Bác Hoa có chút mất tập trung đạp phanh, nhưng phanh của chiếc BMW cũ đã không còn tác dụng, mặc dù vừa kịp phanh, nhưng đã tông vào hông xe Porsche một tiếng “rầm”, khiến cho cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, lõm lún xuống.Cảnh tượng này, khiến Bùi Nguyên Minh ngồi ở ghế sau hơi nhíu mày, nhưng anh vẫn nhẹ giọng nói: ” Bồi thường một ít tiền là được rồi.”Mặc dù bên kia vi phạm luật giao thông, nhưng Bùi Nguyên Minh, cũng không muốn vì chuyện vặt vãnh như vậy, mà lãng phí thời gian.“Được rồi, Bùi Thiếu, để đệ đi lo liệu.”La Bác Hoa lấy ra một chiếc ví, sau đó mở cửa xe bước xuống.Lúc này, cửa ghế lái Porsche cũng mở ra, một người phụ nữ với dáng người ưu nhã, mặc váy ngắn Givenchy đi ra.Đôi chân dài miên man của cô nàng còn được ẩn trong đôi tất lưới màu đen, dưới ánh mặt trời, lộ ra mười phần mê người.Chỉ là, trang điểm của người phụ nữ này rất tinh xảo, mặc dù khí chất phi thường, nhưng lại có một loại cao cao tại thượng.La Bác Hoa chưa kịp nói chuyện thì cô đã ôm ngực rồi, nhìn lên nhìn xuống La Bác Hoa, chán ghét liếc nhìn chiếc BMW cũ kỹ, sau đó lạnh lùng nói: ” Quy tôn tử, ngươi lái xe kiểu gì thế?”“Ngươi có biết xe của ta, đắt như thế nào không?”” Ngươi nhìn thấy, không biết tránh ra xa mười mét hay sao?”La Bác Hoa khẽ nhíu mày, nhớ tới lời dặn của Bùi Nguyên Minh, lập tức ăn nói khép nép nói: “Vị nữ sĩ này, ta không muốn gây chuyện, bao nhiêu tiền ta bồi thường cho ngươi, được không?”Nhìn thấy La Bác Hoa ăn nói khép nép, người phụ nữ Givenchy này càng tức giận hơn.Cô ngửa mặt mắng La Bác Hoa: ” Vương bát đản! Ngươi có biết, xe của ta vừa mới nhập về không?”“Đây là phải tăng hơn 100 triệu so với giá gốc!”“Bị ngươi va chạm thế này, sau này bán xe cũ bị lỗ, sẽ phải quy ra tiền bao nhiêu đây?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Anh nhớ đón em ở sân bay!”“Đưa em đi ăn một bữa thật ngon.”“Anh không biết, em ở Ảnh Thị Thành mấy ngày nay thật nhiều uất ức…”“Được, tôi sẽ đón cô, dẫn cô đi ăn đồ ngon.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, đối với cô em vợ nũng nịu này, anh thật không có cách nào.Ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh bận rộn cả buổi sáng, liền gọi điện thoại cho La Bác Hoa, bảo anh ta chuẩn bị xe, cùng anh đi đón Trịnh Khánh Vân.Để tránh bị người nhà họ Trịnh nhận ra, hai bên gặp nhau ngượng ngùng, Bùi Nguyên Minh đặc biệt dặn dò La Bác Hoa, lái chiếc BMW bảy-series cũ của mình.La Bác Hoa mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng gật đầu đồng ý.Bốn giờ chiều, xe chạy về hướng sân bay quốc tế Kim Lăng.La Bác Hoa lái xe rất thuận lợi trên đường đi, nhưng tại ngã tư chuẩn bị rời khỏi thành phố, bên đường, một chiếc Porsche 718 đột nhiên vọt ra, trực tiếp quay đầu ngược lại.La Bác Hoa có chút mất tập trung đạp phanh, nhưng phanh của chiếc BMW cũ đã không còn tác dụng, mặc dù vừa kịp phanh, nhưng đã tông vào hông xe Porsche một tiếng “rầm”, khiến cho cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, lõm lún xuống.Cảnh tượng này, khiến Bùi Nguyên Minh ngồi ở ghế sau hơi nhíu mày, nhưng anh vẫn nhẹ giọng nói: ” Bồi thường một ít tiền là được rồi.”Mặc dù bên kia vi phạm luật giao thông, nhưng Bùi Nguyên Minh, cũng không muốn vì chuyện vặt vãnh như vậy, mà lãng phí thời gian.“Được rồi, Bùi Thiếu, để đệ đi lo liệu.”La Bác Hoa lấy ra một chiếc ví, sau đó mở cửa xe bước xuống.Lúc này, cửa ghế lái Porsche cũng mở ra, một người phụ nữ với dáng người ưu nhã, mặc váy ngắn Givenchy đi ra.Đôi chân dài miên man của cô nàng còn được ẩn trong đôi tất lưới màu đen, dưới ánh mặt trời, lộ ra mười phần mê người.Chỉ là, trang điểm của người phụ nữ này rất tinh xảo, mặc dù khí chất phi thường, nhưng lại có một loại cao cao tại thượng.La Bác Hoa chưa kịp nói chuyện thì cô đã ôm ngực rồi, nhìn lên nhìn xuống La Bác Hoa, chán ghét liếc nhìn chiếc BMW cũ kỹ, sau đó lạnh lùng nói: ” Quy tôn tử, ngươi lái xe kiểu gì thế?”“Ngươi có biết xe của ta, đắt như thế nào không?”” Ngươi nhìn thấy, không biết tránh ra xa mười mét hay sao?”La Bác Hoa khẽ nhíu mày, nhớ tới lời dặn của Bùi Nguyên Minh, lập tức ăn nói khép nép nói: “Vị nữ sĩ này, ta không muốn gây chuyện, bao nhiêu tiền ta bồi thường cho ngươi, được không?”Nhìn thấy La Bác Hoa ăn nói khép nép, người phụ nữ Givenchy này càng tức giận hơn.Cô ngửa mặt mắng La Bác Hoa: ” Vương bát đản! Ngươi có biết, xe của ta vừa mới nhập về không?”“Đây là phải tăng hơn 100 triệu so với giá gốc!”“Bị ngươi va chạm thế này, sau này bán xe cũ bị lỗ, sẽ phải quy ra tiền bao nhiêu đây?”

Chương 48 47