Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 48 55

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô bước tới, định tát Bùi Nguyên Minh một bàn tay, kết quả lại bị Bùi Nguyên Minh một chân đạp bay.“Bùi Nguyên Minh, sự tình dừng ở đây!”Thanh Linh nghiến răng nghiến lợi bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Dù sao, Lệ Hoa cũng là em họ của Tuyết Dương!”“Nếu còn nghĩ tới Tuyết Dương, cho Trịnh gia chúng ta một chút mặt mũi…”” Như vậy, ta cũng sẽ …”” Không có ý tứ!”Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Thanh Linh, thuận tay lại tát cho Chân Lệ Hoa một cái.” Ngươi thật cảm thấy, ngươi tại chỗ này của ta, có khả năng có mặt mũi sao?”“A –”Chân Lệ Hoa bụm mặt bay tứ tung mà ra, lảo đảo không đứng dậy được.“Bùi Nguyên Minh!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản này, không mảy may nể mặt chính mình, còn đem Chân Lệ Hoa đập bay, giờ phút này Thanh Linh tức giận đến toàn thân run rẩy.Bà thím bước tới, ngăn tại trước mặt Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh lùng.” Vương bát đản, ngươi thật là khinh người quá đáng!”” Ngươi không có nhìn ra sao?”“Lệ Hoa chỉ là một đứa trẻ, ngươi thế nào hạ thủ được như vậy?”” Ngươi gia hỏa này, đối với người khác liền khúm núm! ”“Độc ác với nữ nhân, làm mưa làm gió!”“Ngươi không sợ bị sét đánh sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Ta tại sao phải sợ?”“Ta cảm thấy, mình đang tích đức và làm việc thiện”.“Cái rắm!”” Liền ngươi mà hành thiện tích đức!”“Ngươi trâu bò như thế, có năng lực đánh ta đi!”” Ta liền không tin, ngươi dám chơi chết ta!”” Ngươi có biết, tại sao ta vẫn luôn xem thường ngươi không?”” Chán ghét ngươi không?”“Không phải bởi vì ngươi bất tài, không phải bởi vì ngươi không có năng lực!”Thanh Linh một vẻ bị Bùi Nguyên Minh hoàn toàn chọc giận.” Bởi vì ngươi chính là một tiểu nhân đắc ý quên hình!”” Đố kị Lý Vinh Sơn, còn cố ý dằn mặt hắn!”“Ghen tị với Kim Tam Thiếu, nhất định phải tát vào mặt hắn!”” Có một chút năng lực, có chút chút bản lãnh, liền hô to nói lớn, không có chút nào biết chịu nhục, đại cục làm trọng mấy chữ viết thế nào!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô bước tới, định tát Bùi Nguyên Minh một bàn tay, kết quả lại bị Bùi Nguyên Minh một chân đạp bay.“Bùi Nguyên Minh, sự tình dừng ở đây!”Thanh Linh nghiến răng nghiến lợi bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Dù sao, Lệ Hoa cũng là em họ của Tuyết Dương!”“Nếu còn nghĩ tới Tuyết Dương, cho Trịnh gia chúng ta một chút mặt mũi…”” Như vậy, ta cũng sẽ …”” Không có ý tứ!”Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Thanh Linh, thuận tay lại tát cho Chân Lệ Hoa một cái.” Ngươi thật cảm thấy, ngươi tại chỗ này của ta, có khả năng có mặt mũi sao?”“A –”Chân Lệ Hoa bụm mặt bay tứ tung mà ra, lảo đảo không đứng dậy được.“Bùi Nguyên Minh!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản này, không mảy may nể mặt chính mình, còn đem Chân Lệ Hoa đập bay, giờ phút này Thanh Linh tức giận đến toàn thân run rẩy.Bà thím bước tới, ngăn tại trước mặt Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh lùng.” Vương bát đản, ngươi thật là khinh người quá đáng!”” Ngươi không có nhìn ra sao?”“Lệ Hoa chỉ là một đứa trẻ, ngươi thế nào hạ thủ được như vậy?”” Ngươi gia hỏa này, đối với người khác liền khúm núm! ”“Độc ác với nữ nhân, làm mưa làm gió!”“Ngươi không sợ bị sét đánh sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Ta tại sao phải sợ?”“Ta cảm thấy, mình đang tích đức và làm việc thiện”.“Cái rắm!”” Liền ngươi mà hành thiện tích đức!”“Ngươi trâu bò như thế, có năng lực đánh ta đi!”” Ta liền không tin, ngươi dám chơi chết ta!”” Ngươi có biết, tại sao ta vẫn luôn xem thường ngươi không?”” Chán ghét ngươi không?”“Không phải bởi vì ngươi bất tài, không phải bởi vì ngươi không có năng lực!”Thanh Linh một vẻ bị Bùi Nguyên Minh hoàn toàn chọc giận.” Bởi vì ngươi chính là một tiểu nhân đắc ý quên hình!”” Đố kị Lý Vinh Sơn, còn cố ý dằn mặt hắn!”“Ghen tị với Kim Tam Thiếu, nhất định phải tát vào mặt hắn!”” Có một chút năng lực, có chút chút bản lãnh, liền hô to nói lớn, không có chút nào biết chịu nhục, đại cục làm trọng mấy chữ viết thế nào!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô bước tới, định tát Bùi Nguyên Minh một bàn tay, kết quả lại bị Bùi Nguyên Minh một chân đạp bay.“Bùi Nguyên Minh, sự tình dừng ở đây!”Thanh Linh nghiến răng nghiến lợi bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.“Dù sao, Lệ Hoa cũng là em họ của Tuyết Dương!”“Nếu còn nghĩ tới Tuyết Dương, cho Trịnh gia chúng ta một chút mặt mũi…”” Như vậy, ta cũng sẽ …”” Không có ý tứ!”Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói, trực tiếp cắt ngang lời của Thanh Linh, thuận tay lại tát cho Chân Lệ Hoa một cái.” Ngươi thật cảm thấy, ngươi tại chỗ này của ta, có khả năng có mặt mũi sao?”“A –”Chân Lệ Hoa bụm mặt bay tứ tung mà ra, lảo đảo không đứng dậy được.“Bùi Nguyên Minh!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản này, không mảy may nể mặt chính mình, còn đem Chân Lệ Hoa đập bay, giờ phút này Thanh Linh tức giận đến toàn thân run rẩy.Bà thím bước tới, ngăn tại trước mặt Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh lùng.” Vương bát đản, ngươi thật là khinh người quá đáng!”” Ngươi không có nhìn ra sao?”“Lệ Hoa chỉ là một đứa trẻ, ngươi thế nào hạ thủ được như vậy?”” Ngươi gia hỏa này, đối với người khác liền khúm núm! ”“Độc ác với nữ nhân, làm mưa làm gió!”“Ngươi không sợ bị sét đánh sao?”Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Ta tại sao phải sợ?”“Ta cảm thấy, mình đang tích đức và làm việc thiện”.“Cái rắm!”” Liền ngươi mà hành thiện tích đức!”“Ngươi trâu bò như thế, có năng lực đánh ta đi!”” Ta liền không tin, ngươi dám chơi chết ta!”” Ngươi có biết, tại sao ta vẫn luôn xem thường ngươi không?”” Chán ghét ngươi không?”“Không phải bởi vì ngươi bất tài, không phải bởi vì ngươi không có năng lực!”Thanh Linh một vẻ bị Bùi Nguyên Minh hoàn toàn chọc giận.” Bởi vì ngươi chính là một tiểu nhân đắc ý quên hình!”” Đố kị Lý Vinh Sơn, còn cố ý dằn mặt hắn!”“Ghen tị với Kim Tam Thiếu, nhất định phải tát vào mặt hắn!”” Có một chút năng lực, có chút chút bản lãnh, liền hô to nói lớn, không có chút nào biết chịu nhục, đại cục làm trọng mấy chữ viết thế nào!”

Chương 48 55