Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 48 89
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chỉ cần ta muốn, chỉ cần ta lên tiếng, cho dù là chủ nhân đứng sau điện ảnh truyền hình Kim Lăng, cũng sẽ cho ta mặt mũi này!”“Vì vậy, chỉ cần cô có thể nhận được vai diễn này, ta hứa với cô sẽ nhất phi trùng thiên, có thể hai năm nữa, cô có thể sang Mỹ đoạt giải Hollywood.”Trong lúc mấy người đang nói chuyện, tùy tùng của Lý Trung Hạo, đã mang theo một chai rượu trở lại.Chỉ là, vào lúc này, hắn toàn thân có một tia khí tức hormone, cũng không biết chạy tới làm cái gì.Bùi Nguyên Minh liếc hắn một cái, khẽ nhíu mày, không nói gì.Mà Lộ Lộ trên mặt lại than thở: “Ngươi tại sao đi lâu như vậy?”“Chúng ta đang chờ đợi ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Lộ Lộ cầm lấy chai A bích, mở ra một tiếng bốp, rót ra mấy ly lớn.” Tới tới tới, Khánh Vân, đời này liền cầu chúc cô trở thành nữ chính số một!”” Từ hôm nay trở đi, tinh đồ óng ánh, và sẽ trở thành một trong những tên tuổi lớn nhất ở tương lai!”Lý Trung Hạo đưa cho Trịnh Khánh Vân một ly rượu, cười tủm tỉm mở miệng.Chỉ bất quá, trong tầm mắt của hắn, mang theo vài phần lão sói xám nhìn con cừu nhỏ, hèn mọn và tà ác.Trịnh Khánh Vân lắc đầu nói: “Lý Âu Ba, ta thật sự không uống được!”“Ta sắp chịu không nổi rồi!”“Uống nữa thì sẽ say!”“Nếu không, ta lấy trà thay rượu đi.”Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân cử chỉ cự tuyệt, Lý Trung Hạo âm dương quái khí mà nói: “Khánh Vân, cô dù sao cũng là người trưởng thành!!”“Người trưởng thành sao có thể thiếu hiểu biết như vậy?”“Chúng ta mới uống chưa được nữa đường?”“Không phải chỉ mới uống vài ly rượu thôi sao?”“Nói như vậy đi, vì cô đã nói không uống được, Âu Ba ta cũng sẽ cho cô mặt mũi!”“Chai A bích này đã được mở ra rồi, không thể lãng phí được chứ, đúng không?”” Uống xong, chúng ta sẽ không uống nữa!”“Hơn nữa, ta chủ động nâng ly mời rượu, cô còn không chịu, chẳng lẽ sẽ không cho ta mặt mũi sao?”“Là người mới, nếu không thể cho ta Lý Trung Hạo mặt mũi, ta sau này làm sao có thể đi lại trong giới giải trí Kim Lăng, cô nói đúng không?”Nói đến đây, Lý Trung Hạo lắc lắc cái ly, liếc mắt một cái, dường như muốn tức giận.Còn Lộ Lộ cùng các nữ nhân và đám bạn xấu, cũng đều toàn bộ đi theo ồn ào.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chỉ cần ta muốn, chỉ cần ta lên tiếng, cho dù là chủ nhân đứng sau điện ảnh truyền hình Kim Lăng, cũng sẽ cho ta mặt mũi này!”“Vì vậy, chỉ cần cô có thể nhận được vai diễn này, ta hứa với cô sẽ nhất phi trùng thiên, có thể hai năm nữa, cô có thể sang Mỹ đoạt giải Hollywood.”Trong lúc mấy người đang nói chuyện, tùy tùng của Lý Trung Hạo, đã mang theo một chai rượu trở lại.Chỉ là, vào lúc này, hắn toàn thân có một tia khí tức hormone, cũng không biết chạy tới làm cái gì.Bùi Nguyên Minh liếc hắn một cái, khẽ nhíu mày, không nói gì.Mà Lộ Lộ trên mặt lại than thở: “Ngươi tại sao đi lâu như vậy?”“Chúng ta đang chờ đợi ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Lộ Lộ cầm lấy chai A bích, mở ra một tiếng bốp, rót ra mấy ly lớn.” Tới tới tới, Khánh Vân, đời này liền cầu chúc cô trở thành nữ chính số một!”” Từ hôm nay trở đi, tinh đồ óng ánh, và sẽ trở thành một trong những tên tuổi lớn nhất ở tương lai!”Lý Trung Hạo đưa cho Trịnh Khánh Vân một ly rượu, cười tủm tỉm mở miệng.Chỉ bất quá, trong tầm mắt của hắn, mang theo vài phần lão sói xám nhìn con cừu nhỏ, hèn mọn và tà ác.Trịnh Khánh Vân lắc đầu nói: “Lý Âu Ba, ta thật sự không uống được!”“Ta sắp chịu không nổi rồi!”“Uống nữa thì sẽ say!”“Nếu không, ta lấy trà thay rượu đi.”Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân cử chỉ cự tuyệt, Lý Trung Hạo âm dương quái khí mà nói: “Khánh Vân, cô dù sao cũng là người trưởng thành!!”“Người trưởng thành sao có thể thiếu hiểu biết như vậy?”“Chúng ta mới uống chưa được nữa đường?”“Không phải chỉ mới uống vài ly rượu thôi sao?”“Nói như vậy đi, vì cô đã nói không uống được, Âu Ba ta cũng sẽ cho cô mặt mũi!”“Chai A bích này đã được mở ra rồi, không thể lãng phí được chứ, đúng không?”” Uống xong, chúng ta sẽ không uống nữa!”“Hơn nữa, ta chủ động nâng ly mời rượu, cô còn không chịu, chẳng lẽ sẽ không cho ta mặt mũi sao?”“Là người mới, nếu không thể cho ta Lý Trung Hạo mặt mũi, ta sau này làm sao có thể đi lại trong giới giải trí Kim Lăng, cô nói đúng không?”Nói đến đây, Lý Trung Hạo lắc lắc cái ly, liếc mắt một cái, dường như muốn tức giận.Còn Lộ Lộ cùng các nữ nhân và đám bạn xấu, cũng đều toàn bộ đi theo ồn ào.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chỉ cần ta muốn, chỉ cần ta lên tiếng, cho dù là chủ nhân đứng sau điện ảnh truyền hình Kim Lăng, cũng sẽ cho ta mặt mũi này!”“Vì vậy, chỉ cần cô có thể nhận được vai diễn này, ta hứa với cô sẽ nhất phi trùng thiên, có thể hai năm nữa, cô có thể sang Mỹ đoạt giải Hollywood.”Trong lúc mấy người đang nói chuyện, tùy tùng của Lý Trung Hạo, đã mang theo một chai rượu trở lại.Chỉ là, vào lúc này, hắn toàn thân có một tia khí tức hormone, cũng không biết chạy tới làm cái gì.Bùi Nguyên Minh liếc hắn một cái, khẽ nhíu mày, không nói gì.Mà Lộ Lộ trên mặt lại than thở: “Ngươi tại sao đi lâu như vậy?”“Chúng ta đang chờ đợi ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Lộ Lộ cầm lấy chai A bích, mở ra một tiếng bốp, rót ra mấy ly lớn.” Tới tới tới, Khánh Vân, đời này liền cầu chúc cô trở thành nữ chính số một!”” Từ hôm nay trở đi, tinh đồ óng ánh, và sẽ trở thành một trong những tên tuổi lớn nhất ở tương lai!”Lý Trung Hạo đưa cho Trịnh Khánh Vân một ly rượu, cười tủm tỉm mở miệng.Chỉ bất quá, trong tầm mắt của hắn, mang theo vài phần lão sói xám nhìn con cừu nhỏ, hèn mọn và tà ác.Trịnh Khánh Vân lắc đầu nói: “Lý Âu Ba, ta thật sự không uống được!”“Ta sắp chịu không nổi rồi!”“Uống nữa thì sẽ say!”“Nếu không, ta lấy trà thay rượu đi.”Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân cử chỉ cự tuyệt, Lý Trung Hạo âm dương quái khí mà nói: “Khánh Vân, cô dù sao cũng là người trưởng thành!!”“Người trưởng thành sao có thể thiếu hiểu biết như vậy?”“Chúng ta mới uống chưa được nữa đường?”“Không phải chỉ mới uống vài ly rượu thôi sao?”“Nói như vậy đi, vì cô đã nói không uống được, Âu Ba ta cũng sẽ cho cô mặt mũi!”“Chai A bích này đã được mở ra rồi, không thể lãng phí được chứ, đúng không?”” Uống xong, chúng ta sẽ không uống nữa!”“Hơn nữa, ta chủ động nâng ly mời rượu, cô còn không chịu, chẳng lẽ sẽ không cho ta mặt mũi sao?”“Là người mới, nếu không thể cho ta Lý Trung Hạo mặt mũi, ta sau này làm sao có thể đi lại trong giới giải trí Kim Lăng, cô nói đúng không?”Nói đến đây, Lý Trung Hạo lắc lắc cái ly, liếc mắt một cái, dường như muốn tức giận.Còn Lộ Lộ cùng các nữ nhân và đám bạn xấu, cũng đều toàn bộ đi theo ồn ào.