Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 49 02

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Hoắc Thiếu Khanh trong mắt lóe lên tia tức giận.Bị đánh cũng không sao, nếu người đánh hắn cao hơn hắn, khí lực mạnh hơn hắn, sau lưng cứng rắn hơn hắn, thì Hoắc Thiếu Khanh sẽ nhận sợ.Nhưng bị con rể cửa ăn cơm chùa đánh, đối với Hoắc Thiếu Khanh mà nói, chính là chuyện vô cùng buồn nôn, hắn còn kinh tởm hơn nuốt một con ruồi.Đối với hắn mà nói, đây là vô cùng nhục nhã!Cho nên lúc này, Hoắc Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: ” Tiểu tử, ngươi có biết vừa rồi mình làm gì hay không?”“Ngươi có biết hậu quả của việc làm này hay không?”Nghe lời này, một đám tùy tùng cũng là từng tên lắc lắc cổ tiến tới gần, toàn thân cao thấp truyền ra “rắc rắc”, như thể sẵn sàng giết chết Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.Và những cô gái xinh đẹp mặc áo ngực đứng sau Hoắc Thiếu Khanh, đều nở nụ cười trên môi.Bọn họ đã từng nhìn thấy rất nhiều người giả bộ, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên, nhìn thấy một người giả bộ giỏi như Bùi Nguyên Minh.Cho nên bọn họ chuẩn bị nhìn xem, tiểu tử này cuối cùng kết thúc thế nào.“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại quất tiếp một cái, liền lấy khăn giấy ra lau lòng bàn tay.” Đến đây, ngươi nói cho ta biết.”“Ngươi biết ta muốn làm gì hay không?”“Hậu quả là như thế nào?”Hoắc Thiếu Khanh bị Bùi Nguyên Minh quất mà lảo đảo lùi lại mấy bước, sau đó ngơ ngác, tinh thần hoảng hốt nhìn Bùi Nguyên Minh.Những người khác cũng trợn mắt hốc mồm ngẩn ra, mọi người không biết nói cái gì tốt.Mọi người không cho rằng, Bùi Nguyên Minh trâu bò như vậy, mà là cảm thấy, thế nào lại có người không có đầu óc như thế.Ngay cả khi không muốn sống nữa, cũng không nên làm như vậy!Mặt khác, Lý Trung Hạo bọn người thì là trực tiếp bị dọa sợ, nhanh chóng tránh xa Bùi Nguyên Minh, sợ rước họa vào thân.Chỉ có Trịnh Khánh Vân, nắm chắc tay Bùi Nguyên Minh không dám rời đi, vì sợ một khi buông tay, cô sẽ hoàn toàn mất đi người anh rể tốt Bùi Nguyên Minh …Cô không nguyện ý!Nhưng mà, ngay cả khi nắm tay Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân cũng có chút sợ hãi.Dù sao, cái tát đầu tiên, có thể lý giải Bùi Nguyên Minh là muốn bảo vệ Trịnh Khánh Vân, là vì anh ta tức giận.Nhưng cái tát thứ hai thì khác, đây chỉ đơn giản là sự khiêu khích và chà đạp lên Hoắc Thiếu Khanh.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Hoắc Thiếu Khanh trong mắt lóe lên tia tức giận.Bị đánh cũng không sao, nếu người đánh hắn cao hơn hắn, khí lực mạnh hơn hắn, sau lưng cứng rắn hơn hắn, thì Hoắc Thiếu Khanh sẽ nhận sợ.Nhưng bị con rể cửa ăn cơm chùa đánh, đối với Hoắc Thiếu Khanh mà nói, chính là chuyện vô cùng buồn nôn, hắn còn kinh tởm hơn nuốt một con ruồi.Đối với hắn mà nói, đây là vô cùng nhục nhã!Cho nên lúc này, Hoắc Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: ” Tiểu tử, ngươi có biết vừa rồi mình làm gì hay không?”“Ngươi có biết hậu quả của việc làm này hay không?”Nghe lời này, một đám tùy tùng cũng là từng tên lắc lắc cổ tiến tới gần, toàn thân cao thấp truyền ra “rắc rắc”, như thể sẵn sàng giết chết Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.Và những cô gái xinh đẹp mặc áo ngực đứng sau Hoắc Thiếu Khanh, đều nở nụ cười trên môi.Bọn họ đã từng nhìn thấy rất nhiều người giả bộ, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên, nhìn thấy một người giả bộ giỏi như Bùi Nguyên Minh.Cho nên bọn họ chuẩn bị nhìn xem, tiểu tử này cuối cùng kết thúc thế nào.“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại quất tiếp một cái, liền lấy khăn giấy ra lau lòng bàn tay.” Đến đây, ngươi nói cho ta biết.”“Ngươi biết ta muốn làm gì hay không?”“Hậu quả là như thế nào?”Hoắc Thiếu Khanh bị Bùi Nguyên Minh quất mà lảo đảo lùi lại mấy bước, sau đó ngơ ngác, tinh thần hoảng hốt nhìn Bùi Nguyên Minh.Những người khác cũng trợn mắt hốc mồm ngẩn ra, mọi người không biết nói cái gì tốt.Mọi người không cho rằng, Bùi Nguyên Minh trâu bò như vậy, mà là cảm thấy, thế nào lại có người không có đầu óc như thế.Ngay cả khi không muốn sống nữa, cũng không nên làm như vậy!Mặt khác, Lý Trung Hạo bọn người thì là trực tiếp bị dọa sợ, nhanh chóng tránh xa Bùi Nguyên Minh, sợ rước họa vào thân.Chỉ có Trịnh Khánh Vân, nắm chắc tay Bùi Nguyên Minh không dám rời đi, vì sợ một khi buông tay, cô sẽ hoàn toàn mất đi người anh rể tốt Bùi Nguyên Minh …Cô không nguyện ý!Nhưng mà, ngay cả khi nắm tay Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân cũng có chút sợ hãi.Dù sao, cái tát đầu tiên, có thể lý giải Bùi Nguyên Minh là muốn bảo vệ Trịnh Khánh Vân, là vì anh ta tức giận.Nhưng cái tát thứ hai thì khác, đây chỉ đơn giản là sự khiêu khích và chà đạp lên Hoắc Thiếu Khanh.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Hoắc Thiếu Khanh trong mắt lóe lên tia tức giận.Bị đánh cũng không sao, nếu người đánh hắn cao hơn hắn, khí lực mạnh hơn hắn, sau lưng cứng rắn hơn hắn, thì Hoắc Thiếu Khanh sẽ nhận sợ.Nhưng bị con rể cửa ăn cơm chùa đánh, đối với Hoắc Thiếu Khanh mà nói, chính là chuyện vô cùng buồn nôn, hắn còn kinh tởm hơn nuốt một con ruồi.Đối với hắn mà nói, đây là vô cùng nhục nhã!Cho nên lúc này, Hoắc Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: ” Tiểu tử, ngươi có biết vừa rồi mình làm gì hay không?”“Ngươi có biết hậu quả của việc làm này hay không?”Nghe lời này, một đám tùy tùng cũng là từng tên lắc lắc cổ tiến tới gần, toàn thân cao thấp truyền ra “rắc rắc”, như thể sẵn sàng giết chết Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.Và những cô gái xinh đẹp mặc áo ngực đứng sau Hoắc Thiếu Khanh, đều nở nụ cười trên môi.Bọn họ đã từng nhìn thấy rất nhiều người giả bộ, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên, nhìn thấy một người giả bộ giỏi như Bùi Nguyên Minh.Cho nên bọn họ chuẩn bị nhìn xem, tiểu tử này cuối cùng kết thúc thế nào.“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại quất tiếp một cái, liền lấy khăn giấy ra lau lòng bàn tay.” Đến đây, ngươi nói cho ta biết.”“Ngươi biết ta muốn làm gì hay không?”“Hậu quả là như thế nào?”Hoắc Thiếu Khanh bị Bùi Nguyên Minh quất mà lảo đảo lùi lại mấy bước, sau đó ngơ ngác, tinh thần hoảng hốt nhìn Bùi Nguyên Minh.Những người khác cũng trợn mắt hốc mồm ngẩn ra, mọi người không biết nói cái gì tốt.Mọi người không cho rằng, Bùi Nguyên Minh trâu bò như vậy, mà là cảm thấy, thế nào lại có người không có đầu óc như thế.Ngay cả khi không muốn sống nữa, cũng không nên làm như vậy!Mặt khác, Lý Trung Hạo bọn người thì là trực tiếp bị dọa sợ, nhanh chóng tránh xa Bùi Nguyên Minh, sợ rước họa vào thân.Chỉ có Trịnh Khánh Vân, nắm chắc tay Bùi Nguyên Minh không dám rời đi, vì sợ một khi buông tay, cô sẽ hoàn toàn mất đi người anh rể tốt Bùi Nguyên Minh …Cô không nguyện ý!Nhưng mà, ngay cả khi nắm tay Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân cũng có chút sợ hãi.Dù sao, cái tát đầu tiên, có thể lý giải Bùi Nguyên Minh là muốn bảo vệ Trịnh Khánh Vân, là vì anh ta tức giận.Nhưng cái tát thứ hai thì khác, đây chỉ đơn giản là sự khiêu khích và chà đạp lên Hoắc Thiếu Khanh.

Chương 49 02