Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 49 24
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hóa ra là tài xế, tài xế hay trộm xe của ông chủ đi cua gái!Một nhóm Bổng Quốc và một nhóm người nổi tiếng trên mạng tụ họp lại, ước ao ghen tị với Bùi Nguyên Minh, không ngừng tìm nhiều lý do để bôi đen Bùi Nguyên Minh.Về sau, chính bọn hắn đều tin vào điều đó!Bọn hắn cảm thấy, Bùi Nguyên Minh là tài xế ăn trộm xe sang.Lý Trung Hạo thậm chí thề rằng, nếu phát hiện cơ hội, hắn nhất định phải nói cho chủ nhân chiếc xe biết chuyện này.Hắn sẽ cho Bùi Nguyên Minh biết, nếu như xúc phạm Lý Trung Hạo hắn, kết cục còn thê thảm hơn ba phần xúc phạm Hoắc Đại Thiếu thê thảm hơn ba phần!Lý Trung Hạo nghiến răng nghiến lợi!“Anh rể, tại sao anh lại lái một chiếc xe đắt tiền như vậy?”Trên đại lộ Kim Lăng, Trịnh Khánh Vân tò mò ấn nút mở phim trong xe, thưởng thức chức năng mát xa trên ghế tay lái phụ, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn hâm mộ.Rốt cuộc, lúc trước khi ra khỏi sân bay, cô chỉ nghĩ xe của Bùi Nguyên Minh là một chiếc Audi A4 tầm thường, khoảng 1-2 tỷ.Nhưng bây giờ, sau khi được Lý Trung Hạo và những người khác thảo luận, cô mới hiểu được giá trị của chiếc xe này.Mặc dù cô biết, Bùi Nguyên Minh rất có thực lực và giàu có, nhưng nàng cũng biết, Bùi Nguyên Minh từ trước đến nay luôn luôn khiêm tốn, không bao giờ làm ra những chuyện khoe khoang như vậy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi nói cho cô biết, tôi là tài xế cho một chủ xe sang, cô có tin không?”“Anh rể, anh thật quá đáng!”“Anh cho rằng em não tàn sao?”Trịnh Khánh Vân liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, ngạo kiều hừ một tiếng.“Em có thể nhìn thấy, có áo khoác, dép lê, và cốc giữ nhiệt của anh ở sau lưng ghế …”“Anh là tài xế, dám để những thứ này lên xe của người khác như vậy sao?”Trịnh Khánh Vân suy nghĩ một chút, mới nói: “Anh rể, nói cho em biết, có phải là dã nữ nhân họ Tạ kia, đưa xe cho anh, đúng không?”“Chị gái em, trước đây đã gọi điện cho em, chị ấy nói rằng, anh và một người phụ nữ họ Tạ rất thân thiết với nhau!”“Muốn ăn cơm chùa của nàng!”“Khi chị gái em nói về điều này, chị ấy đã nghiến răng nghiến lợi.”Hiển nhiên, Trịnh Khánh Vân cũng có tiểu tâm tư của chính mình.Cô cho rằng, nếu như Bùi Nguyên Minh tìm phụ nữ khác, chỉ cần không đổi mẹ vợ là được, dù sao mọi người đã rất quen thuộc, có gì phải xấu hổ chứ?
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hóa ra là tài xế, tài xế hay trộm xe của ông chủ đi cua gái!Một nhóm Bổng Quốc và một nhóm người nổi tiếng trên mạng tụ họp lại, ước ao ghen tị với Bùi Nguyên Minh, không ngừng tìm nhiều lý do để bôi đen Bùi Nguyên Minh.Về sau, chính bọn hắn đều tin vào điều đó!Bọn hắn cảm thấy, Bùi Nguyên Minh là tài xế ăn trộm xe sang.Lý Trung Hạo thậm chí thề rằng, nếu phát hiện cơ hội, hắn nhất định phải nói cho chủ nhân chiếc xe biết chuyện này.Hắn sẽ cho Bùi Nguyên Minh biết, nếu như xúc phạm Lý Trung Hạo hắn, kết cục còn thê thảm hơn ba phần xúc phạm Hoắc Đại Thiếu thê thảm hơn ba phần!Lý Trung Hạo nghiến răng nghiến lợi!“Anh rể, tại sao anh lại lái một chiếc xe đắt tiền như vậy?”Trên đại lộ Kim Lăng, Trịnh Khánh Vân tò mò ấn nút mở phim trong xe, thưởng thức chức năng mát xa trên ghế tay lái phụ, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn hâm mộ.Rốt cuộc, lúc trước khi ra khỏi sân bay, cô chỉ nghĩ xe của Bùi Nguyên Minh là một chiếc Audi A4 tầm thường, khoảng 1-2 tỷ.Nhưng bây giờ, sau khi được Lý Trung Hạo và những người khác thảo luận, cô mới hiểu được giá trị của chiếc xe này.Mặc dù cô biết, Bùi Nguyên Minh rất có thực lực và giàu có, nhưng nàng cũng biết, Bùi Nguyên Minh từ trước đến nay luôn luôn khiêm tốn, không bao giờ làm ra những chuyện khoe khoang như vậy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi nói cho cô biết, tôi là tài xế cho một chủ xe sang, cô có tin không?”“Anh rể, anh thật quá đáng!”“Anh cho rằng em não tàn sao?”Trịnh Khánh Vân liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, ngạo kiều hừ một tiếng.“Em có thể nhìn thấy, có áo khoác, dép lê, và cốc giữ nhiệt của anh ở sau lưng ghế …”“Anh là tài xế, dám để những thứ này lên xe của người khác như vậy sao?”Trịnh Khánh Vân suy nghĩ một chút, mới nói: “Anh rể, nói cho em biết, có phải là dã nữ nhân họ Tạ kia, đưa xe cho anh, đúng không?”“Chị gái em, trước đây đã gọi điện cho em, chị ấy nói rằng, anh và một người phụ nữ họ Tạ rất thân thiết với nhau!”“Muốn ăn cơm chùa của nàng!”“Khi chị gái em nói về điều này, chị ấy đã nghiến răng nghiến lợi.”Hiển nhiên, Trịnh Khánh Vân cũng có tiểu tâm tư của chính mình.Cô cho rằng, nếu như Bùi Nguyên Minh tìm phụ nữ khác, chỉ cần không đổi mẹ vợ là được, dù sao mọi người đã rất quen thuộc, có gì phải xấu hổ chứ?
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hóa ra là tài xế, tài xế hay trộm xe của ông chủ đi cua gái!Một nhóm Bổng Quốc và một nhóm người nổi tiếng trên mạng tụ họp lại, ước ao ghen tị với Bùi Nguyên Minh, không ngừng tìm nhiều lý do để bôi đen Bùi Nguyên Minh.Về sau, chính bọn hắn đều tin vào điều đó!Bọn hắn cảm thấy, Bùi Nguyên Minh là tài xế ăn trộm xe sang.Lý Trung Hạo thậm chí thề rằng, nếu phát hiện cơ hội, hắn nhất định phải nói cho chủ nhân chiếc xe biết chuyện này.Hắn sẽ cho Bùi Nguyên Minh biết, nếu như xúc phạm Lý Trung Hạo hắn, kết cục còn thê thảm hơn ba phần xúc phạm Hoắc Đại Thiếu thê thảm hơn ba phần!Lý Trung Hạo nghiến răng nghiến lợi!“Anh rể, tại sao anh lại lái một chiếc xe đắt tiền như vậy?”Trên đại lộ Kim Lăng, Trịnh Khánh Vân tò mò ấn nút mở phim trong xe, thưởng thức chức năng mát xa trên ghế tay lái phụ, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn hâm mộ.Rốt cuộc, lúc trước khi ra khỏi sân bay, cô chỉ nghĩ xe của Bùi Nguyên Minh là một chiếc Audi A4 tầm thường, khoảng 1-2 tỷ.Nhưng bây giờ, sau khi được Lý Trung Hạo và những người khác thảo luận, cô mới hiểu được giá trị của chiếc xe này.Mặc dù cô biết, Bùi Nguyên Minh rất có thực lực và giàu có, nhưng nàng cũng biết, Bùi Nguyên Minh từ trước đến nay luôn luôn khiêm tốn, không bao giờ làm ra những chuyện khoe khoang như vậy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi nói cho cô biết, tôi là tài xế cho một chủ xe sang, cô có tin không?”“Anh rể, anh thật quá đáng!”“Anh cho rằng em não tàn sao?”Trịnh Khánh Vân liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, ngạo kiều hừ một tiếng.“Em có thể nhìn thấy, có áo khoác, dép lê, và cốc giữ nhiệt của anh ở sau lưng ghế …”“Anh là tài xế, dám để những thứ này lên xe của người khác như vậy sao?”Trịnh Khánh Vân suy nghĩ một chút, mới nói: “Anh rể, nói cho em biết, có phải là dã nữ nhân họ Tạ kia, đưa xe cho anh, đúng không?”“Chị gái em, trước đây đã gọi điện cho em, chị ấy nói rằng, anh và một người phụ nữ họ Tạ rất thân thiết với nhau!”“Muốn ăn cơm chùa của nàng!”“Khi chị gái em nói về điều này, chị ấy đã nghiến răng nghiến lợi.”Hiển nhiên, Trịnh Khánh Vân cũng có tiểu tâm tư của chính mình.Cô cho rằng, nếu như Bùi Nguyên Minh tìm phụ nữ khác, chỉ cần không đổi mẹ vợ là được, dù sao mọi người đã rất quen thuộc, có gì phải xấu hổ chứ?