Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 49 27
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh trên mặt đầy hắc tuyến, chuyện này sẽ đi về đâu?Quả thực là càng nói càng đi quá xa, càng nói càng thái quá.“Được rồi, cô vào đi, mấy ngày nay, tôi với chị gái cô quan hệ không tốt, mẹ cô rất nóng lòng muốn bóp cổ tôi.”“Tôi sẽ không đi vào nhao nhao, miễn cho gà bay chó chạy, cô sẽ nghỉ ngơi không tốt.”Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với Trịnh Khánh Vân, sau khi đem hành lý của nàng lấy xuống, vẫn là không yên lòng, nói: “Mấy ngày nay đi đâu, nhớ nói cho tôi biết.”“Cũng đừng chỉ chạy ra ngoài gặp nam nhân!”“Nếu đi gặp người, nhớ nói cho tôi biết.”Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng, nắm tay Bùi Nguyên Minh, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nói: “Anh rể, anh lo lắng cho em sao?”“Em đã nói rồi, anh làm sao mà không lo lắng cho em, không thích em, đúng không?”“Rốt cuộc là em đẹp tự nhiên, dịu dàng đáng yêu, đúng không?”Nói xong, Trịnh Khánh Vân lại nháy mắt, học người phóng điện.Chỉ tiếc, tiểu nữ sinh làm sao hiểu cái này?Dù nhìn thế nào, thì đều có chút bắt chước bừa..Bùi Nguyên Minh thở dài, xoa xoa đầu cô nói: “Được rồi, đừng nói nhảm nhiều như vậy!”“Mau trở vào đi, tôi sẽ không cùng cô đi lên!”“Cô còn như vậy, tôi sẽ tức giận!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh sắp tức giận, Trịnh Khánh Vân hướng về phía Bùi Nguyên Minh lè lưỡi, sau đó nhảy nhảy nhót nhót vào nhà.Trên đường về, Bùi Nguyên Minh sau khi nghĩ lại, vẫn gọi điện cho La Thiên Hữu.“Bùi lão đệ, nửa đêm gọi điện thoại cho ta, là gặp được cái gì phiền phức sao?”La Thiên Hữu ở phía đối diện hẳn là vừa mới nằm ngủ, nhưng trong lời nói cũng không có nóng nảy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “La lão ca, đệ có chuyện muốn cùng huynh thương lượng một chút.”“Tôi có thể bán cổ phần của mình trong Địa ốc Kim Lăng cho huynh được không?”Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, La Thiên Hữu “A” một tiếng nói: ” Lão đệ, cậu đừng đùa nữa.”“Đệ muốn bao nhiêu tiền, đừng ngại nói, hiện tại ta sẽ gọi liền cho đẹ.”“Ta chắc chắn sẽ không thu lại cổ phần.”Bùi Nguyên Minh nói khẽ: “Huynh không thu, đệ cũng không xấu hổ đề nghị cùng huynh, mua lại truyền hình điện ảnh Kim Lăng.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, La Thiên Hữu cười ha ha một tiếng, nói: “Lão đệ, cậu tin tức thật linh thông, đệ thế nào biết, ta chuẩn bị đem truyền hình điện ảnh Kim Lăng chuyển ra ngoài?”“Nơi đó chiếm quá nhiều tinh lực của chị dâu, ta chuẩn bị để nàng không làm gì cả, cứ an tâm ở nhà sinh nhi tử!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh trên mặt đầy hắc tuyến, chuyện này sẽ đi về đâu?Quả thực là càng nói càng đi quá xa, càng nói càng thái quá.“Được rồi, cô vào đi, mấy ngày nay, tôi với chị gái cô quan hệ không tốt, mẹ cô rất nóng lòng muốn bóp cổ tôi.”“Tôi sẽ không đi vào nhao nhao, miễn cho gà bay chó chạy, cô sẽ nghỉ ngơi không tốt.”Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với Trịnh Khánh Vân, sau khi đem hành lý của nàng lấy xuống, vẫn là không yên lòng, nói: “Mấy ngày nay đi đâu, nhớ nói cho tôi biết.”“Cũng đừng chỉ chạy ra ngoài gặp nam nhân!”“Nếu đi gặp người, nhớ nói cho tôi biết.”Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng, nắm tay Bùi Nguyên Minh, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nói: “Anh rể, anh lo lắng cho em sao?”“Em đã nói rồi, anh làm sao mà không lo lắng cho em, không thích em, đúng không?”“Rốt cuộc là em đẹp tự nhiên, dịu dàng đáng yêu, đúng không?”Nói xong, Trịnh Khánh Vân lại nháy mắt, học người phóng điện.Chỉ tiếc, tiểu nữ sinh làm sao hiểu cái này?Dù nhìn thế nào, thì đều có chút bắt chước bừa..Bùi Nguyên Minh thở dài, xoa xoa đầu cô nói: “Được rồi, đừng nói nhảm nhiều như vậy!”“Mau trở vào đi, tôi sẽ không cùng cô đi lên!”“Cô còn như vậy, tôi sẽ tức giận!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh sắp tức giận, Trịnh Khánh Vân hướng về phía Bùi Nguyên Minh lè lưỡi, sau đó nhảy nhảy nhót nhót vào nhà.Trên đường về, Bùi Nguyên Minh sau khi nghĩ lại, vẫn gọi điện cho La Thiên Hữu.“Bùi lão đệ, nửa đêm gọi điện thoại cho ta, là gặp được cái gì phiền phức sao?”La Thiên Hữu ở phía đối diện hẳn là vừa mới nằm ngủ, nhưng trong lời nói cũng không có nóng nảy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “La lão ca, đệ có chuyện muốn cùng huynh thương lượng một chút.”“Tôi có thể bán cổ phần của mình trong Địa ốc Kim Lăng cho huynh được không?”Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, La Thiên Hữu “A” một tiếng nói: ” Lão đệ, cậu đừng đùa nữa.”“Đệ muốn bao nhiêu tiền, đừng ngại nói, hiện tại ta sẽ gọi liền cho đẹ.”“Ta chắc chắn sẽ không thu lại cổ phần.”Bùi Nguyên Minh nói khẽ: “Huynh không thu, đệ cũng không xấu hổ đề nghị cùng huynh, mua lại truyền hình điện ảnh Kim Lăng.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, La Thiên Hữu cười ha ha một tiếng, nói: “Lão đệ, cậu tin tức thật linh thông, đệ thế nào biết, ta chuẩn bị đem truyền hình điện ảnh Kim Lăng chuyển ra ngoài?”“Nơi đó chiếm quá nhiều tinh lực của chị dâu, ta chuẩn bị để nàng không làm gì cả, cứ an tâm ở nhà sinh nhi tử!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh trên mặt đầy hắc tuyến, chuyện này sẽ đi về đâu?Quả thực là càng nói càng đi quá xa, càng nói càng thái quá.“Được rồi, cô vào đi, mấy ngày nay, tôi với chị gái cô quan hệ không tốt, mẹ cô rất nóng lòng muốn bóp cổ tôi.”“Tôi sẽ không đi vào nhao nhao, miễn cho gà bay chó chạy, cô sẽ nghỉ ngơi không tốt.”Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với Trịnh Khánh Vân, sau khi đem hành lý của nàng lấy xuống, vẫn là không yên lòng, nói: “Mấy ngày nay đi đâu, nhớ nói cho tôi biết.”“Cũng đừng chỉ chạy ra ngoài gặp nam nhân!”“Nếu đi gặp người, nhớ nói cho tôi biết.”Trịnh Khánh Vân hì hì cười một tiếng, nắm tay Bùi Nguyên Minh, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nói: “Anh rể, anh lo lắng cho em sao?”“Em đã nói rồi, anh làm sao mà không lo lắng cho em, không thích em, đúng không?”“Rốt cuộc là em đẹp tự nhiên, dịu dàng đáng yêu, đúng không?”Nói xong, Trịnh Khánh Vân lại nháy mắt, học người phóng điện.Chỉ tiếc, tiểu nữ sinh làm sao hiểu cái này?Dù nhìn thế nào, thì đều có chút bắt chước bừa..Bùi Nguyên Minh thở dài, xoa xoa đầu cô nói: “Được rồi, đừng nói nhảm nhiều như vậy!”“Mau trở vào đi, tôi sẽ không cùng cô đi lên!”“Cô còn như vậy, tôi sẽ tức giận!”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh sắp tức giận, Trịnh Khánh Vân hướng về phía Bùi Nguyên Minh lè lưỡi, sau đó nhảy nhảy nhót nhót vào nhà.Trên đường về, Bùi Nguyên Minh sau khi nghĩ lại, vẫn gọi điện cho La Thiên Hữu.“Bùi lão đệ, nửa đêm gọi điện thoại cho ta, là gặp được cái gì phiền phức sao?”La Thiên Hữu ở phía đối diện hẳn là vừa mới nằm ngủ, nhưng trong lời nói cũng không có nóng nảy.Bùi Nguyên Minh cười nói: “La lão ca, đệ có chuyện muốn cùng huynh thương lượng một chút.”“Tôi có thể bán cổ phần của mình trong Địa ốc Kim Lăng cho huynh được không?”Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, La Thiên Hữu “A” một tiếng nói: ” Lão đệ, cậu đừng đùa nữa.”“Đệ muốn bao nhiêu tiền, đừng ngại nói, hiện tại ta sẽ gọi liền cho đẹ.”“Ta chắc chắn sẽ không thu lại cổ phần.”Bùi Nguyên Minh nói khẽ: “Huynh không thu, đệ cũng không xấu hổ đề nghị cùng huynh, mua lại truyền hình điện ảnh Kim Lăng.”Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, La Thiên Hữu cười ha ha một tiếng, nói: “Lão đệ, cậu tin tức thật linh thông, đệ thế nào biết, ta chuẩn bị đem truyền hình điện ảnh Kim Lăng chuyển ra ngoài?”“Nơi đó chiếm quá nhiều tinh lực của chị dâu, ta chuẩn bị để nàng không làm gì cả, cứ an tâm ở nhà sinh nhi tử!”