Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 49 43

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Thế mà còn dám ở trước mặt ta kêu gào Bùi Đại Thiếu sao?”“Ta chơi chết ngươi!”Hoắc Thiếu Khanh tức giận không muốn nghe Lý Trung Hạo, hắn lại một cước đá văng Lý Trung Hạo xuống đất.==Mà Lý Trung Hạo sắc mặt cứng đờ, vẻ mặt không thể tưởng tượng?Nhìn chính là vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh sao?Làm sao có thể !?Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có mặt mũi hơn Đỗ thái tử?==Còn Lộ Lộ cũng có đôi mắt tròn xoe, vẻ mặt không thể tưởng tượng cùng khó có thể tin.Cô không thể tưởng tượng nổi, bằng cách nào mà một tên ăn cơm chùa, lại có năng lực lớn như vậy.“Bốp bốp bốp——”Hoắc Thiếu Khanh trực tiếp xách cổ Lý Trung Hạo lôi trở lại, thuận tay tát ra mười tám cái tát, quất đến mặt của hắn sưng như đầu heo.Sau đó, Hoắc Thiếu Khanh mới liếm láp mặt đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính nói: “Bùi Đại Thiếu, buổi sáng tốt lành!”“Chuyện xảy ra đêm qua là tôi sai, là tôi mắt chó đui mù!”” Hi vọng ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng tôi so đo!”” Tôi hôm nay là đặc biệt hướng ngài nói lời xin lỗi!”Cái gì! ?Nghe thấy lời nói của Hoắc Thiếu Khanh, toàn trường tất cả mọi người tinh thần hoảng hốt, giữa sân tiếng kim rơi, cũng có thể nghe được.Nhiều mỹ nhân, mỹ nữ nổi tiếng trên mạng, thậm chí còn bịt chặt miệng để không hét lên.Hôm nay, Hoắc Thiếu Khanh đến đây là để thành tâm bồi tội.Tối hôm qua hắn trở về, Hoắc Nguyên Hổ cũng không thèm giáo huấn hắn nhiều, mà là đem chuyện Bùi Nguyên Minh những ngày này tại Kim Lăng, làm những chuyện kinh thiên động địa nói hết một lần.Nghe nói Bùi Nguyên Minh cùng nhiều đại nhân vật Kim Lăng kết bạn với như vậy, lại nghe nói những người không qua được cùng Bùi Nguyên Minh, đều rơi vào kết cục bi thảm, Hoắc Thiếu Khanh lập tức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.Hắn biết rất rõ, đêm qua Bùi Nguyên Minh đã cho Hoắc Nguyên Hổ mặt mũi.Nếu không, ít nhất hắn ta cũng phải gãy tay chân, mà bò ra ngoài như một con chó.Vì vậy, giờ phút này Hoắc Thiếu Khanh sau cả đêm cân nhắc, quyết định vứt bỏ mặt mũi, thật tốt dập đầu xin lỗi.Một mặt, hắn hy vọng xóa sạch những ân oán.Mặt khác, hắn hy vọng có thể cùng Bùi Nguyên Minh trở thành bằng hữu.==

” Thế mà còn dám ở trước mặt ta kêu gào Bùi Đại Thiếu sao?”

“Ta chơi chết ngươi!”

Hoắc Thiếu Khanh tức giận không muốn nghe Lý Trung Hạo, hắn lại một cước đá văng Lý Trung Hạo xuống đất.==

Mà Lý Trung Hạo sắc mặt cứng đờ, vẻ mặt không thể tưởng tượng?

Nhìn chính là vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh sao?

Làm sao có thể !?

Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có mặt mũi hơn Đỗ thái tử?==

Còn Lộ Lộ cũng có đôi mắt tròn xoe, vẻ mặt không thể tưởng tượng cùng khó có thể tin.

Cô không thể tưởng tượng nổi, bằng cách nào mà một tên ăn cơm chùa, lại có năng lực lớn như vậy.

“Bốp bốp bốp——”

Hoắc Thiếu Khanh trực tiếp xách cổ Lý Trung Hạo lôi trở lại, thuận tay tát ra mười tám cái tát, quất đến mặt của hắn sưng như đầu heo.

Sau đó, Hoắc Thiếu Khanh mới liếm láp mặt đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính nói: “Bùi Đại Thiếu, buổi sáng tốt lành!”

“Chuyện xảy ra đêm qua là tôi sai, là tôi mắt chó đui mù!”

” Hi vọng ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng tôi so đo!”

” Tôi hôm nay là đặc biệt hướng ngài nói lời xin lỗi!”

Cái gì! ?

Nghe thấy lời nói của Hoắc Thiếu Khanh, toàn trường tất cả mọi người tinh thần hoảng hốt, giữa sân tiếng kim rơi, cũng có thể nghe được.

Nhiều mỹ nhân, mỹ nữ nổi tiếng trên mạng, thậm chí còn bịt chặt miệng để không hét lên.

Hôm nay, Hoắc Thiếu Khanh đến đây là để thành tâm bồi tội.

Tối hôm qua hắn trở về, Hoắc Nguyên Hổ cũng không thèm giáo huấn hắn nhiều, mà là đem chuyện Bùi Nguyên Minh những ngày này tại Kim Lăng, làm những chuyện kinh thiên động địa nói hết một lần.

Nghe nói Bùi Nguyên Minh cùng nhiều đại nhân vật Kim Lăng kết bạn với như vậy, lại nghe nói những người không qua được cùng Bùi Nguyên Minh, đều rơi vào kết cục bi thảm, Hoắc Thiếu Khanh lập tức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Hắn biết rất rõ, đêm qua Bùi Nguyên Minh đã cho Hoắc Nguyên Hổ mặt mũi.

Nếu không, ít nhất hắn ta cũng phải gãy tay chân, mà bò ra ngoài như một con chó.

Vì vậy, giờ phút này Hoắc Thiếu Khanh sau cả đêm cân nhắc, quyết định vứt bỏ mặt mũi, thật tốt dập đầu xin lỗi.

Một mặt, hắn hy vọng xóa sạch những ân oán.

Mặt khác, hắn hy vọng có thể cùng Bùi Nguyên Minh trở thành bằng hữu.==

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Thế mà còn dám ở trước mặt ta kêu gào Bùi Đại Thiếu sao?”“Ta chơi chết ngươi!”Hoắc Thiếu Khanh tức giận không muốn nghe Lý Trung Hạo, hắn lại một cước đá văng Lý Trung Hạo xuống đất.==Mà Lý Trung Hạo sắc mặt cứng đờ, vẻ mặt không thể tưởng tượng?Nhìn chính là vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh sao?Làm sao có thể !?Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có mặt mũi hơn Đỗ thái tử?==Còn Lộ Lộ cũng có đôi mắt tròn xoe, vẻ mặt không thể tưởng tượng cùng khó có thể tin.Cô không thể tưởng tượng nổi, bằng cách nào mà một tên ăn cơm chùa, lại có năng lực lớn như vậy.“Bốp bốp bốp——”Hoắc Thiếu Khanh trực tiếp xách cổ Lý Trung Hạo lôi trở lại, thuận tay tát ra mười tám cái tát, quất đến mặt của hắn sưng như đầu heo.Sau đó, Hoắc Thiếu Khanh mới liếm láp mặt đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính nói: “Bùi Đại Thiếu, buổi sáng tốt lành!”“Chuyện xảy ra đêm qua là tôi sai, là tôi mắt chó đui mù!”” Hi vọng ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng tôi so đo!”” Tôi hôm nay là đặc biệt hướng ngài nói lời xin lỗi!”Cái gì! ?Nghe thấy lời nói của Hoắc Thiếu Khanh, toàn trường tất cả mọi người tinh thần hoảng hốt, giữa sân tiếng kim rơi, cũng có thể nghe được.Nhiều mỹ nhân, mỹ nữ nổi tiếng trên mạng, thậm chí còn bịt chặt miệng để không hét lên.Hôm nay, Hoắc Thiếu Khanh đến đây là để thành tâm bồi tội.Tối hôm qua hắn trở về, Hoắc Nguyên Hổ cũng không thèm giáo huấn hắn nhiều, mà là đem chuyện Bùi Nguyên Minh những ngày này tại Kim Lăng, làm những chuyện kinh thiên động địa nói hết một lần.Nghe nói Bùi Nguyên Minh cùng nhiều đại nhân vật Kim Lăng kết bạn với như vậy, lại nghe nói những người không qua được cùng Bùi Nguyên Minh, đều rơi vào kết cục bi thảm, Hoắc Thiếu Khanh lập tức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.Hắn biết rất rõ, đêm qua Bùi Nguyên Minh đã cho Hoắc Nguyên Hổ mặt mũi.Nếu không, ít nhất hắn ta cũng phải gãy tay chân, mà bò ra ngoài như một con chó.Vì vậy, giờ phút này Hoắc Thiếu Khanh sau cả đêm cân nhắc, quyết định vứt bỏ mặt mũi, thật tốt dập đầu xin lỗi.Một mặt, hắn hy vọng xóa sạch những ân oán.Mặt khác, hắn hy vọng có thể cùng Bùi Nguyên Minh trở thành bằng hữu.==

Chương 49 43