Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 49 72

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đừng nói Nghiêm Dao ở đây làm việc vặt, chỉ nói đến quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và Hoắc Nguyên Hổ, còn có ai dám đến Tập Phúc Đường thu phí bảo kê sao?Trò đùa gì thế này?Nhưng thanh niên tóc dài, không thèm để ý đến Lâm Tiểu Phong, mà đẩy hắn ra, sau đó dẫn theo một đám người nghênh ngang đi vào bên trong Tập Phúc Đường.Sau đó hắn lấy điện thoại ra xem, ánh mắt quét qua sân, rất nhanh rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Hắn cười lạnh một tiếng, bước tới đập bàn một cách thô bạo rồi lạnh lùng nói: “Ngươi là tên vương bát đản họ Bùi, đúng không?”“Ngươi lâu như vậy không đến bái mã đầu, ngươi là không nể mặt ta!”“Ngươi cho rằng giả câm giả điếc, không biết Lão Tử tồn tại, chuyện này được, thì chuyện kia không xảy ra sao?”Đang khi nói chuyện, liền nhìn thấy một nhóm cao thủ lần lượt đi ra phía sau người thanh niên tóc dài, bên trong ánh mắt đều mang vẻ cao cao tại thượng, không ai bì nổi.Một đám cao thủ võ đạo toàn bộ triển khai khí thế, hình tượng này là vạn phần khủng bố cùng đáng sợ.Rất nhiều khách nhân đến xem Phong Thủy, đều bị khí tức này dọa sợ làm cho run lên, không khỏi lui về phía sau mấy bước.Ngay cả ngọn nến trên hương án sau lưng Bùi Nguyên Minh, cũng trực tiếp bị dập tắt dưới luồng khí tức này, chỉ còn một làn khói lam tản ra.Các cô gái xinh đẹp phía sau thanh niên tóc dài nhìn thấy cảnh này, đều cười thành tiếng.Đối với Bùi Nguyên Minh nhìn như một tiểu bạch kiểm, các nàng không thèm để vào mắt.Rốt cuộc, vốn tưởng rằng hôm nay sẽ giẫm lên đại nhân vật nào đó, không ngờ lại là một thầy Phong Thủy nhỏ bé.Trong mắt các cô gái xinh đẹp, loại tiểu nhân vật này, không đáng để cho thanh niên tóc dài ra tay, đúng không?Nếu như nguyện ý, chỉ cần các nàng một chân, liền có thể giẫm chết Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thích thú nhìn nhóm người trước mặt, mặc dù anh không biết nhóm người trước mặt, nhưng là dùng ngón chân nghĩ cũng biết, khẳng định là người hữu tâm, đã sai sử bọn hắn tìm đến mình gây phiền phức.Hơn nữa, còn đặc biệt chọn thời điểm Hoắc Thiếu Khanh không có ở đây, hiển nhiên đối phương cũng biết, thực lực của Hoắc gia.Phân tích từ điểm này, người đứng đằng sau nhóm người này, đã sẵn sàng để ra mặt.Có thể nói, ngủ gật liền có người đưa gối đầu.Bùi Nguyên Minh lúc này, đang đợi người của Kim Tuấn Anh tìm tới cửa.Đám người trước mặt này, không biết là của Kim Tuấn Anh hay Giang Nguyệt Minh gọi tới.Bùi Nguyên Minh đều quyết định, sẽ giẫm thật sạch sẽ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đừng nói Nghiêm Dao ở đây làm việc vặt, chỉ nói đến quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và Hoắc Nguyên Hổ, còn có ai dám đến Tập Phúc Đường thu phí bảo kê sao?Trò đùa gì thế này?Nhưng thanh niên tóc dài, không thèm để ý đến Lâm Tiểu Phong, mà đẩy hắn ra, sau đó dẫn theo một đám người nghênh ngang đi vào bên trong Tập Phúc Đường.Sau đó hắn lấy điện thoại ra xem, ánh mắt quét qua sân, rất nhanh rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Hắn cười lạnh một tiếng, bước tới đập bàn một cách thô bạo rồi lạnh lùng nói: “Ngươi là tên vương bát đản họ Bùi, đúng không?”“Ngươi lâu như vậy không đến bái mã đầu, ngươi là không nể mặt ta!”“Ngươi cho rằng giả câm giả điếc, không biết Lão Tử tồn tại, chuyện này được, thì chuyện kia không xảy ra sao?”Đang khi nói chuyện, liền nhìn thấy một nhóm cao thủ lần lượt đi ra phía sau người thanh niên tóc dài, bên trong ánh mắt đều mang vẻ cao cao tại thượng, không ai bì nổi.Một đám cao thủ võ đạo toàn bộ triển khai khí thế, hình tượng này là vạn phần khủng bố cùng đáng sợ.Rất nhiều khách nhân đến xem Phong Thủy, đều bị khí tức này dọa sợ làm cho run lên, không khỏi lui về phía sau mấy bước.Ngay cả ngọn nến trên hương án sau lưng Bùi Nguyên Minh, cũng trực tiếp bị dập tắt dưới luồng khí tức này, chỉ còn một làn khói lam tản ra.Các cô gái xinh đẹp phía sau thanh niên tóc dài nhìn thấy cảnh này, đều cười thành tiếng.Đối với Bùi Nguyên Minh nhìn như một tiểu bạch kiểm, các nàng không thèm để vào mắt.Rốt cuộc, vốn tưởng rằng hôm nay sẽ giẫm lên đại nhân vật nào đó, không ngờ lại là một thầy Phong Thủy nhỏ bé.Trong mắt các cô gái xinh đẹp, loại tiểu nhân vật này, không đáng để cho thanh niên tóc dài ra tay, đúng không?Nếu như nguyện ý, chỉ cần các nàng một chân, liền có thể giẫm chết Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thích thú nhìn nhóm người trước mặt, mặc dù anh không biết nhóm người trước mặt, nhưng là dùng ngón chân nghĩ cũng biết, khẳng định là người hữu tâm, đã sai sử bọn hắn tìm đến mình gây phiền phức.Hơn nữa, còn đặc biệt chọn thời điểm Hoắc Thiếu Khanh không có ở đây, hiển nhiên đối phương cũng biết, thực lực của Hoắc gia.Phân tích từ điểm này, người đứng đằng sau nhóm người này, đã sẵn sàng để ra mặt.Có thể nói, ngủ gật liền có người đưa gối đầu.Bùi Nguyên Minh lúc này, đang đợi người của Kim Tuấn Anh tìm tới cửa.Đám người trước mặt này, không biết là của Kim Tuấn Anh hay Giang Nguyệt Minh gọi tới.Bùi Nguyên Minh đều quyết định, sẽ giẫm thật sạch sẽ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Đừng nói Nghiêm Dao ở đây làm việc vặt, chỉ nói đến quan hệ giữa Bùi Nguyên Minh và Hoắc Nguyên Hổ, còn có ai dám đến Tập Phúc Đường thu phí bảo kê sao?Trò đùa gì thế này?Nhưng thanh niên tóc dài, không thèm để ý đến Lâm Tiểu Phong, mà đẩy hắn ra, sau đó dẫn theo một đám người nghênh ngang đi vào bên trong Tập Phúc Đường.Sau đó hắn lấy điện thoại ra xem, ánh mắt quét qua sân, rất nhanh rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Hắn cười lạnh một tiếng, bước tới đập bàn một cách thô bạo rồi lạnh lùng nói: “Ngươi là tên vương bát đản họ Bùi, đúng không?”“Ngươi lâu như vậy không đến bái mã đầu, ngươi là không nể mặt ta!”“Ngươi cho rằng giả câm giả điếc, không biết Lão Tử tồn tại, chuyện này được, thì chuyện kia không xảy ra sao?”Đang khi nói chuyện, liền nhìn thấy một nhóm cao thủ lần lượt đi ra phía sau người thanh niên tóc dài, bên trong ánh mắt đều mang vẻ cao cao tại thượng, không ai bì nổi.Một đám cao thủ võ đạo toàn bộ triển khai khí thế, hình tượng này là vạn phần khủng bố cùng đáng sợ.Rất nhiều khách nhân đến xem Phong Thủy, đều bị khí tức này dọa sợ làm cho run lên, không khỏi lui về phía sau mấy bước.Ngay cả ngọn nến trên hương án sau lưng Bùi Nguyên Minh, cũng trực tiếp bị dập tắt dưới luồng khí tức này, chỉ còn một làn khói lam tản ra.Các cô gái xinh đẹp phía sau thanh niên tóc dài nhìn thấy cảnh này, đều cười thành tiếng.Đối với Bùi Nguyên Minh nhìn như một tiểu bạch kiểm, các nàng không thèm để vào mắt.Rốt cuộc, vốn tưởng rằng hôm nay sẽ giẫm lên đại nhân vật nào đó, không ngờ lại là một thầy Phong Thủy nhỏ bé.Trong mắt các cô gái xinh đẹp, loại tiểu nhân vật này, không đáng để cho thanh niên tóc dài ra tay, đúng không?Nếu như nguyện ý, chỉ cần các nàng một chân, liền có thể giẫm chết Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thích thú nhìn nhóm người trước mặt, mặc dù anh không biết nhóm người trước mặt, nhưng là dùng ngón chân nghĩ cũng biết, khẳng định là người hữu tâm, đã sai sử bọn hắn tìm đến mình gây phiền phức.Hơn nữa, còn đặc biệt chọn thời điểm Hoắc Thiếu Khanh không có ở đây, hiển nhiên đối phương cũng biết, thực lực của Hoắc gia.Phân tích từ điểm này, người đứng đằng sau nhóm người này, đã sẵn sàng để ra mặt.Có thể nói, ngủ gật liền có người đưa gối đầu.Bùi Nguyên Minh lúc này, đang đợi người của Kim Tuấn Anh tìm tới cửa.Đám người trước mặt này, không biết là của Kim Tuấn Anh hay Giang Nguyệt Minh gọi tới.Bùi Nguyên Minh đều quyết định, sẽ giẫm thật sạch sẽ.

Chương 49 72