Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 50 28
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Thậm chí một xử lý không ổn, liền ba tháng đều chịu không nổi!”“Tóm lại, rủi ro là rất lớn.”Vương Tĩnh Di sửng sốt một chút, vẻ mặt ngưng tụ: “Ordás tiên sinh, chuyện này ngươi có mấy phần nắm chắc?”Ordás vẻ mặt nghiêm túc, và sau một lúc, hắn ta duỗi hai ngón tay ra, nói khẽ: “Hai mươi phần trăm, thậm chí là ba mươi phần trăm …”“Không thể cao hơn được…”“Hai đến ba mươi phần trăm sao?”Chu Hồng Trinh cười nhạt.“Chỉ có một chút cơ hội chiến thắng như vậy thôi sao?”“Vậy thì đừng giải quyết.”” Dù là chỉ còn ba tháng, kéo dài hơi tàn, nhưng cũng đủ để Chu gia chúng ta, thu xếp tốt hậu sự.”” Dù sao, kéo dài hơi tàn, so với trực tiếp cả nhà chết hết, tương đối tốt!”Chu Hồng Trinh tuy không biết, cuộc khủng hoảng lớn như vậy sẽ đến như thế nào.Nhưng mấy ngày nay, ông ta đã bắt đầu nhận ra, Chu gia hình như đã bị người nào đó nhắm tới.Một khi vận khí cạn kiệt, chỉ sợ cũng có người, sẽ không chút kiêng kỵ muốn nuốt chửng chút Long khí này của Chu gia!Chu Quảng Lộc cũng hơi sững sờ: “Làm sao có khả năng…”” Chu gia chúng ta, chỉ còn ba tháng tuổi thọ thôi sao?”“Làm sao có thể! ?”Rõ ràng, đối với Chu Quảng Lộc mà nói, anh ta không có cách nào tiếp nhận.Ẩn Thế Chu Gia, hiện giờ được xếp vào hàng đứng đầu trong sáu gia tộc ẩn thế, Ẩn Thế Chu Gia đã kéo dài suốt 600 năm, thế mà chỉ còn tồn tại có ba tháng thôi sao?Làm sao có thể! ?Chu Hồng Trinh cũng không kinh ngạc như Chu Quảng Lộc, chỉ là cười nhạt nói: “Thôi, chuyện này đến đây kết thúc, về sau ta cũng không cần tìm nhiều người xem như vậy.”“Quảng Lộc, giáo chủ Ordás không dễ dàng để đến đây.”“Con chuẩn bị một cân vàng cho hắn, xem như một chút tâm ý của chúng ta.”Hiển nhiên, đối với Chu Hồng Trinh, hiện tại thời gian vô cùng trân quý, Chu gia nhất định phải lợi dụng ba tháng còn lại, làm đủ nhiều sự tình.Bằng không mà nói, sơ ý một chút, người Chu gia liền sẽ vạn kiếp bất phục, cuối cùng không có đường lui.Xét theo tình hình hiện tại, để cho người của Ẩn Thế Chu gia trở thành người bình thường hoàn toàn, dường như là lối thoát duy nhất.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Thậm chí một xử lý không ổn, liền ba tháng đều chịu không nổi!”“Tóm lại, rủi ro là rất lớn.”Vương Tĩnh Di sửng sốt một chút, vẻ mặt ngưng tụ: “Ordás tiên sinh, chuyện này ngươi có mấy phần nắm chắc?”Ordás vẻ mặt nghiêm túc, và sau một lúc, hắn ta duỗi hai ngón tay ra, nói khẽ: “Hai mươi phần trăm, thậm chí là ba mươi phần trăm …”“Không thể cao hơn được…”“Hai đến ba mươi phần trăm sao?”Chu Hồng Trinh cười nhạt.“Chỉ có một chút cơ hội chiến thắng như vậy thôi sao?”“Vậy thì đừng giải quyết.”” Dù là chỉ còn ba tháng, kéo dài hơi tàn, nhưng cũng đủ để Chu gia chúng ta, thu xếp tốt hậu sự.”” Dù sao, kéo dài hơi tàn, so với trực tiếp cả nhà chết hết, tương đối tốt!”Chu Hồng Trinh tuy không biết, cuộc khủng hoảng lớn như vậy sẽ đến như thế nào.Nhưng mấy ngày nay, ông ta đã bắt đầu nhận ra, Chu gia hình như đã bị người nào đó nhắm tới.Một khi vận khí cạn kiệt, chỉ sợ cũng có người, sẽ không chút kiêng kỵ muốn nuốt chửng chút Long khí này của Chu gia!Chu Quảng Lộc cũng hơi sững sờ: “Làm sao có khả năng…”” Chu gia chúng ta, chỉ còn ba tháng tuổi thọ thôi sao?”“Làm sao có thể! ?”Rõ ràng, đối với Chu Quảng Lộc mà nói, anh ta không có cách nào tiếp nhận.Ẩn Thế Chu Gia, hiện giờ được xếp vào hàng đứng đầu trong sáu gia tộc ẩn thế, Ẩn Thế Chu Gia đã kéo dài suốt 600 năm, thế mà chỉ còn tồn tại có ba tháng thôi sao?Làm sao có thể! ?Chu Hồng Trinh cũng không kinh ngạc như Chu Quảng Lộc, chỉ là cười nhạt nói: “Thôi, chuyện này đến đây kết thúc, về sau ta cũng không cần tìm nhiều người xem như vậy.”“Quảng Lộc, giáo chủ Ordás không dễ dàng để đến đây.”“Con chuẩn bị một cân vàng cho hắn, xem như một chút tâm ý của chúng ta.”Hiển nhiên, đối với Chu Hồng Trinh, hiện tại thời gian vô cùng trân quý, Chu gia nhất định phải lợi dụng ba tháng còn lại, làm đủ nhiều sự tình.Bằng không mà nói, sơ ý một chút, người Chu gia liền sẽ vạn kiếp bất phục, cuối cùng không có đường lui.Xét theo tình hình hiện tại, để cho người của Ẩn Thế Chu gia trở thành người bình thường hoàn toàn, dường như là lối thoát duy nhất.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Thậm chí một xử lý không ổn, liền ba tháng đều chịu không nổi!”“Tóm lại, rủi ro là rất lớn.”Vương Tĩnh Di sửng sốt một chút, vẻ mặt ngưng tụ: “Ordás tiên sinh, chuyện này ngươi có mấy phần nắm chắc?”Ordás vẻ mặt nghiêm túc, và sau một lúc, hắn ta duỗi hai ngón tay ra, nói khẽ: “Hai mươi phần trăm, thậm chí là ba mươi phần trăm …”“Không thể cao hơn được…”“Hai đến ba mươi phần trăm sao?”Chu Hồng Trinh cười nhạt.“Chỉ có một chút cơ hội chiến thắng như vậy thôi sao?”“Vậy thì đừng giải quyết.”” Dù là chỉ còn ba tháng, kéo dài hơi tàn, nhưng cũng đủ để Chu gia chúng ta, thu xếp tốt hậu sự.”” Dù sao, kéo dài hơi tàn, so với trực tiếp cả nhà chết hết, tương đối tốt!”Chu Hồng Trinh tuy không biết, cuộc khủng hoảng lớn như vậy sẽ đến như thế nào.Nhưng mấy ngày nay, ông ta đã bắt đầu nhận ra, Chu gia hình như đã bị người nào đó nhắm tới.Một khi vận khí cạn kiệt, chỉ sợ cũng có người, sẽ không chút kiêng kỵ muốn nuốt chửng chút Long khí này của Chu gia!Chu Quảng Lộc cũng hơi sững sờ: “Làm sao có khả năng…”” Chu gia chúng ta, chỉ còn ba tháng tuổi thọ thôi sao?”“Làm sao có thể! ?”Rõ ràng, đối với Chu Quảng Lộc mà nói, anh ta không có cách nào tiếp nhận.Ẩn Thế Chu Gia, hiện giờ được xếp vào hàng đứng đầu trong sáu gia tộc ẩn thế, Ẩn Thế Chu Gia đã kéo dài suốt 600 năm, thế mà chỉ còn tồn tại có ba tháng thôi sao?Làm sao có thể! ?Chu Hồng Trinh cũng không kinh ngạc như Chu Quảng Lộc, chỉ là cười nhạt nói: “Thôi, chuyện này đến đây kết thúc, về sau ta cũng không cần tìm nhiều người xem như vậy.”“Quảng Lộc, giáo chủ Ordás không dễ dàng để đến đây.”“Con chuẩn bị một cân vàng cho hắn, xem như một chút tâm ý của chúng ta.”Hiển nhiên, đối với Chu Hồng Trinh, hiện tại thời gian vô cùng trân quý, Chu gia nhất định phải lợi dụng ba tháng còn lại, làm đủ nhiều sự tình.Bằng không mà nói, sơ ý một chút, người Chu gia liền sẽ vạn kiếp bất phục, cuối cùng không có đường lui.Xét theo tình hình hiện tại, để cho người của Ẩn Thế Chu gia trở thành người bình thường hoàn toàn, dường như là lối thoát duy nhất.