Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 50 45
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ở khoảng đất trống phía trước, hàng chục người đàn ông và phụ nữ mặc quần áo tung cẩu đang đứng, và một lão giả với lưng hùm vai gấu đang ngồi trên xe lăn.Và trước mặt họ, có một cô gái mặc võ phục đang luyện võ.Động tác của cô rất nhanh nhẹn, mỗi một quyền đều có thể xưng lực đạo vô song, khi ra đòn có khí thế bùng nổ, khiến tất cả người chứng kiến đều phải gật đầu nhẹ.Bùi Nguyên Minh liếc mắt vài cái, ánh mắt liền rơi vào lão nhân trên xe lăn.Lão nhân mặc võ đạo bào, áo choàng phía trên có thêu kim tuyến hình hươu sika ngũ sắc.Lão ta trông gần sáu mươi tuổi, không cao lắm, nhưng tay của lão ta dài quá đầu gối.Một người như vậy, hẳn là mười phần có khí thế.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại cảm thấy, ấn đường lão ta một mảnh đen nhánh, âm u đầy tử khí.Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, trong lòng cũng đã biết, vị này hẳn là đệ nhất Giang Hồ Kim Lăng, ẩn thế Đỗ gia gia chủ, Tây Nam Thiên Môn Trại Kim Lăng, đà chủ phân đà Đỗ Lương.Địa vị của Đỗ Lương trong Giang Hồ Kim Lăng quá cao, có thể nói là được vô số người kính ngưỡng.Ở Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, vì sự tồn tại của ông ta, các thế lực giang hồ khác, cũng không dám tùy ý tiến vào nơi đây.Thực lực đáng sợ, nghị lực gia đình tuyệt vời, hậu thuẫn mạnh mẽ …Đỗ Lương có thể nói, một người có được thiên thời địa lợi nhân hoà.Người như vậy, ở một nơi như Kim Lăng, tự nhiên có địa vị vô cùng cao thượng.Dường như ông ta cũng cảm nhận được ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương đang xem cô gái luyện võ, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Một cỗ khí tức cường đại lan tràn mà ra, bao trùm lấy Bùi Nguyên Minh, như muốn kiểm tra độ sâu của Bùi Nguyên Minh.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lãnh đạm, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.Đối với biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương sửng sốt một hồi, bắt đầu tăng cường uy áp.Nhưng dù ông ta có tăng cường thế nào đi chăng nữa, Bùi Nguyên Minh vốn trông nhìn nhu nhu nhược nhược, dường như sẽ ngã quỵ vì khí tức của ông ta bất cứ lúc nào, nhưng anh vẫn một vẻ như người không việc gì.Đến cuối cùng, Đỗ Lương trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó, uy áp của ông ta giống như thuỷ triều rút đi.Đỗ Quang Khải từ bên cạnh, không nhìn thấy cuộc đối đầu giữa hai người, chỉ có vẻ mặt không thể hiểu thấu.“bùm -”Lúc này, nữ tử đang luyện võ lại tung thêm một cú đấm, lần này, cô đấm một hình nhân vỡ thành hai mảnh, sau đó nàng mới một mặt hưng phấn xoay người lại, dường như muốn khoe khoang quyền pháp của mình.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ở khoảng đất trống phía trước, hàng chục người đàn ông và phụ nữ mặc quần áo tung cẩu đang đứng, và một lão giả với lưng hùm vai gấu đang ngồi trên xe lăn.Và trước mặt họ, có một cô gái mặc võ phục đang luyện võ.Động tác của cô rất nhanh nhẹn, mỗi một quyền đều có thể xưng lực đạo vô song, khi ra đòn có khí thế bùng nổ, khiến tất cả người chứng kiến đều phải gật đầu nhẹ.Bùi Nguyên Minh liếc mắt vài cái, ánh mắt liền rơi vào lão nhân trên xe lăn.Lão nhân mặc võ đạo bào, áo choàng phía trên có thêu kim tuyến hình hươu sika ngũ sắc.Lão ta trông gần sáu mươi tuổi, không cao lắm, nhưng tay của lão ta dài quá đầu gối.Một người như vậy, hẳn là mười phần có khí thế.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại cảm thấy, ấn đường lão ta một mảnh đen nhánh, âm u đầy tử khí.Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, trong lòng cũng đã biết, vị này hẳn là đệ nhất Giang Hồ Kim Lăng, ẩn thế Đỗ gia gia chủ, Tây Nam Thiên Môn Trại Kim Lăng, đà chủ phân đà Đỗ Lương.Địa vị của Đỗ Lương trong Giang Hồ Kim Lăng quá cao, có thể nói là được vô số người kính ngưỡng.Ở Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, vì sự tồn tại của ông ta, các thế lực giang hồ khác, cũng không dám tùy ý tiến vào nơi đây.Thực lực đáng sợ, nghị lực gia đình tuyệt vời, hậu thuẫn mạnh mẽ …Đỗ Lương có thể nói, một người có được thiên thời địa lợi nhân hoà.Người như vậy, ở một nơi như Kim Lăng, tự nhiên có địa vị vô cùng cao thượng.Dường như ông ta cũng cảm nhận được ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương đang xem cô gái luyện võ, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Một cỗ khí tức cường đại lan tràn mà ra, bao trùm lấy Bùi Nguyên Minh, như muốn kiểm tra độ sâu của Bùi Nguyên Minh.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lãnh đạm, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.Đối với biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương sửng sốt một hồi, bắt đầu tăng cường uy áp.Nhưng dù ông ta có tăng cường thế nào đi chăng nữa, Bùi Nguyên Minh vốn trông nhìn nhu nhu nhược nhược, dường như sẽ ngã quỵ vì khí tức của ông ta bất cứ lúc nào, nhưng anh vẫn một vẻ như người không việc gì.Đến cuối cùng, Đỗ Lương trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó, uy áp của ông ta giống như thuỷ triều rút đi.Đỗ Quang Khải từ bên cạnh, không nhìn thấy cuộc đối đầu giữa hai người, chỉ có vẻ mặt không thể hiểu thấu.“bùm -”Lúc này, nữ tử đang luyện võ lại tung thêm một cú đấm, lần này, cô đấm một hình nhân vỡ thành hai mảnh, sau đó nàng mới một mặt hưng phấn xoay người lại, dường như muốn khoe khoang quyền pháp của mình.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Ở khoảng đất trống phía trước, hàng chục người đàn ông và phụ nữ mặc quần áo tung cẩu đang đứng, và một lão giả với lưng hùm vai gấu đang ngồi trên xe lăn.Và trước mặt họ, có một cô gái mặc võ phục đang luyện võ.Động tác của cô rất nhanh nhẹn, mỗi một quyền đều có thể xưng lực đạo vô song, khi ra đòn có khí thế bùng nổ, khiến tất cả người chứng kiến đều phải gật đầu nhẹ.Bùi Nguyên Minh liếc mắt vài cái, ánh mắt liền rơi vào lão nhân trên xe lăn.Lão nhân mặc võ đạo bào, áo choàng phía trên có thêu kim tuyến hình hươu sika ngũ sắc.Lão ta trông gần sáu mươi tuổi, không cao lắm, nhưng tay của lão ta dài quá đầu gối.Một người như vậy, hẳn là mười phần có khí thế.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại cảm thấy, ấn đường lão ta một mảnh đen nhánh, âm u đầy tử khí.Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, trong lòng cũng đã biết, vị này hẳn là đệ nhất Giang Hồ Kim Lăng, ẩn thế Đỗ gia gia chủ, Tây Nam Thiên Môn Trại Kim Lăng, đà chủ phân đà Đỗ Lương.Địa vị của Đỗ Lương trong Giang Hồ Kim Lăng quá cao, có thể nói là được vô số người kính ngưỡng.Ở Kim Lăng một mẫu ba phần đất này, vì sự tồn tại của ông ta, các thế lực giang hồ khác, cũng không dám tùy ý tiến vào nơi đây.Thực lực đáng sợ, nghị lực gia đình tuyệt vời, hậu thuẫn mạnh mẽ …Đỗ Lương có thể nói, một người có được thiên thời địa lợi nhân hoà.Người như vậy, ở một nơi như Kim Lăng, tự nhiên có địa vị vô cùng cao thượng.Dường như ông ta cũng cảm nhận được ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương đang xem cô gái luyện võ, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.Một cỗ khí tức cường đại lan tràn mà ra, bao trùm lấy Bùi Nguyên Minh, như muốn kiểm tra độ sâu của Bùi Nguyên Minh.Nhưng Bùi Nguyên Minh lại chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lãnh đạm, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.Đối với biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Đỗ Lương sửng sốt một hồi, bắt đầu tăng cường uy áp.Nhưng dù ông ta có tăng cường thế nào đi chăng nữa, Bùi Nguyên Minh vốn trông nhìn nhu nhu nhược nhược, dường như sẽ ngã quỵ vì khí tức của ông ta bất cứ lúc nào, nhưng anh vẫn một vẻ như người không việc gì.Đến cuối cùng, Đỗ Lương trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó, uy áp của ông ta giống như thuỷ triều rút đi.Đỗ Quang Khải từ bên cạnh, không nhìn thấy cuộc đối đầu giữa hai người, chỉ có vẻ mặt không thể hiểu thấu.“bùm -”Lúc này, nữ tử đang luyện võ lại tung thêm một cú đấm, lần này, cô đấm một hình nhân vỡ thành hai mảnh, sau đó nàng mới một mặt hưng phấn xoay người lại, dường như muốn khoe khoang quyền pháp của mình.