Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 50 71
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, khiêu chiến của một con kiến, thực sự có mấy phần không biết sống chết.Thiên Diệp Đại Hùng thần sắc khó coi.Giang Nguyệt Minh và những người khác, cũng tức giận.Rốt cuộc bọn hắn đều biết, Trịnh Khánh Vân đang dùng Bùi Nguyên Minh làm bia đỡ đạn.Nhưng ai có thể ngờ rằng, Bùi Nguyên Minh lại to gan đến mức này.Đã hôn Trịnh Khánh Vân trước mặt rất nhiều người, Thiên Diệp Đại Hùng, làm sao mà bước xuống được?Trịnh Khánh Vân cũng là một mặt đỏ bừng, cô rất mong chờ ngày này, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, nàng vẫn là xấu hổ.Thế nhưng là, chẳng lẽ anh rể…“Bây giờ, tất cả mọi người đều tin rằng, Khánh Vân là bạn gái của ta, đúng không?”“Nói thật với các ngươi, ta là người đứng sau nâng đỡ Khánh Vân!”” Có ta ở đây, ai cũng đừng mong muốn đánh chủ ý với Khánh Vân.”“Các ngươi nghĩ sao?”Nói xong, Bùi Nguyên Minh lại ôm lấy vòng eo của Trịnh Khánh Vân, dường như muốn nói cho mọi người biết, Trịnh Khánh Vân là nữ nhân của mình.Trịnh Khánh Vân, lúc này không biết nên phản ứng như thế nào, cả người cứng ngắc, nhưng trong tiềm thức không hề phản kháng.Thiên Diệp Đại Hùng sắc mặt khó coi đến cực hạn, so với ăn cứt chó còn khó nhìn hơn mấy phần.Hắn liếc mắt ra hiệu, chợt nhìn thấy một người trẻ tuổi bước tới, hung hăng nhìn Bùi Nguyên Minh.” Tiểu tử, ngươi rất trâu!”“Một người Đại Hạ đơn thuần, lại dám đoạt lấy nữ nhân của Thiên Diệp đại thiếu sao !?”“Ta nói cho ngươi biết, trước mặt các quý tộc cao quý quốc đảo, người Đại Hạ không có chút nào sức tranh đoạt!”Thanh niên này, hiển nhiên cũng là người Đại Hạ, nhưng lại giống như một chó săn đảo quốc, lúc này ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh vô cùng hung tợn.“Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có 10 tỷ, ngươi cũng không đủ tư cách cùng Thiên Diệp đại thiếu đoạt nữ nhân!”“Hơn nữa, giống như ngươi, ta sợ rằng toàn thân cao thấp không có nổi một trăm ngàn, đúng không?”“Còn 10 tỷ được sao!?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”“Điều quan trọng nhất, Trịnh Khánh Vân là một nữ thần xinh đẹp và thuần khiết như vậy, ngươi nghĩ mình có xứng đáng không?”“Ngươi có đủ khả năng nuôi nàng hay không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, khiêu chiến của một con kiến, thực sự có mấy phần không biết sống chết.Thiên Diệp Đại Hùng thần sắc khó coi.Giang Nguyệt Minh và những người khác, cũng tức giận.Rốt cuộc bọn hắn đều biết, Trịnh Khánh Vân đang dùng Bùi Nguyên Minh làm bia đỡ đạn.Nhưng ai có thể ngờ rằng, Bùi Nguyên Minh lại to gan đến mức này.Đã hôn Trịnh Khánh Vân trước mặt rất nhiều người, Thiên Diệp Đại Hùng, làm sao mà bước xuống được?Trịnh Khánh Vân cũng là một mặt đỏ bừng, cô rất mong chờ ngày này, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, nàng vẫn là xấu hổ.Thế nhưng là, chẳng lẽ anh rể…“Bây giờ, tất cả mọi người đều tin rằng, Khánh Vân là bạn gái của ta, đúng không?”“Nói thật với các ngươi, ta là người đứng sau nâng đỡ Khánh Vân!”” Có ta ở đây, ai cũng đừng mong muốn đánh chủ ý với Khánh Vân.”“Các ngươi nghĩ sao?”Nói xong, Bùi Nguyên Minh lại ôm lấy vòng eo của Trịnh Khánh Vân, dường như muốn nói cho mọi người biết, Trịnh Khánh Vân là nữ nhân của mình.Trịnh Khánh Vân, lúc này không biết nên phản ứng như thế nào, cả người cứng ngắc, nhưng trong tiềm thức không hề phản kháng.Thiên Diệp Đại Hùng sắc mặt khó coi đến cực hạn, so với ăn cứt chó còn khó nhìn hơn mấy phần.Hắn liếc mắt ra hiệu, chợt nhìn thấy một người trẻ tuổi bước tới, hung hăng nhìn Bùi Nguyên Minh.” Tiểu tử, ngươi rất trâu!”“Một người Đại Hạ đơn thuần, lại dám đoạt lấy nữ nhân của Thiên Diệp đại thiếu sao !?”“Ta nói cho ngươi biết, trước mặt các quý tộc cao quý quốc đảo, người Đại Hạ không có chút nào sức tranh đoạt!”Thanh niên này, hiển nhiên cũng là người Đại Hạ, nhưng lại giống như một chó săn đảo quốc, lúc này ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh vô cùng hung tợn.“Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có 10 tỷ, ngươi cũng không đủ tư cách cùng Thiên Diệp đại thiếu đoạt nữ nhân!”“Hơn nữa, giống như ngươi, ta sợ rằng toàn thân cao thấp không có nổi một trăm ngàn, đúng không?”“Còn 10 tỷ được sao!?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”“Điều quan trọng nhất, Trịnh Khánh Vân là một nữ thần xinh đẹp và thuần khiết như vậy, ngươi nghĩ mình có xứng đáng không?”“Ngươi có đủ khả năng nuôi nàng hay không?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, khiêu chiến của một con kiến, thực sự có mấy phần không biết sống chết.Thiên Diệp Đại Hùng thần sắc khó coi.Giang Nguyệt Minh và những người khác, cũng tức giận.Rốt cuộc bọn hắn đều biết, Trịnh Khánh Vân đang dùng Bùi Nguyên Minh làm bia đỡ đạn.Nhưng ai có thể ngờ rằng, Bùi Nguyên Minh lại to gan đến mức này.Đã hôn Trịnh Khánh Vân trước mặt rất nhiều người, Thiên Diệp Đại Hùng, làm sao mà bước xuống được?Trịnh Khánh Vân cũng là một mặt đỏ bừng, cô rất mong chờ ngày này, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, nàng vẫn là xấu hổ.Thế nhưng là, chẳng lẽ anh rể…“Bây giờ, tất cả mọi người đều tin rằng, Khánh Vân là bạn gái của ta, đúng không?”“Nói thật với các ngươi, ta là người đứng sau nâng đỡ Khánh Vân!”” Có ta ở đây, ai cũng đừng mong muốn đánh chủ ý với Khánh Vân.”“Các ngươi nghĩ sao?”Nói xong, Bùi Nguyên Minh lại ôm lấy vòng eo của Trịnh Khánh Vân, dường như muốn nói cho mọi người biết, Trịnh Khánh Vân là nữ nhân của mình.Trịnh Khánh Vân, lúc này không biết nên phản ứng như thế nào, cả người cứng ngắc, nhưng trong tiềm thức không hề phản kháng.Thiên Diệp Đại Hùng sắc mặt khó coi đến cực hạn, so với ăn cứt chó còn khó nhìn hơn mấy phần.Hắn liếc mắt ra hiệu, chợt nhìn thấy một người trẻ tuổi bước tới, hung hăng nhìn Bùi Nguyên Minh.” Tiểu tử, ngươi rất trâu!”“Một người Đại Hạ đơn thuần, lại dám đoạt lấy nữ nhân của Thiên Diệp đại thiếu sao !?”“Ta nói cho ngươi biết, trước mặt các quý tộc cao quý quốc đảo, người Đại Hạ không có chút nào sức tranh đoạt!”Thanh niên này, hiển nhiên cũng là người Đại Hạ, nhưng lại giống như một chó săn đảo quốc, lúc này ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh vô cùng hung tợn.“Ta nói cho ngươi biết, dù ngươi có 10 tỷ, ngươi cũng không đủ tư cách cùng Thiên Diệp đại thiếu đoạt nữ nhân!”“Hơn nữa, giống như ngươi, ta sợ rằng toàn thân cao thấp không có nổi một trăm ngàn, đúng không?”“Còn 10 tỷ được sao!?”“Ngươi đang nghĩ tới cái rắm!”“Điều quan trọng nhất, Trịnh Khánh Vân là một nữ thần xinh đẹp và thuần khiết như vậy, ngươi nghĩ mình có xứng đáng không?”“Ngươi có đủ khả năng nuôi nàng hay không?”