Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 50 86

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Anh say à?”“Tôi không sao, rất tỉnh táo.”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.“Cô trước đi xuống thuyền, xem gọi xe có được hay không.”“Tôi rửa mặt xong sẽ đi ra ngoài.”“Hiện tại, chúng ta không nên đi cùng nhau, e rằng bảo vệ có thể nhìn ra manh mối.”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt như sợ phiền phức.Trịnh Khánh Vân ánh mắt có chút hiểu rõ, sau đó cầm lên bóp của mình, nhanh chóng rời đi.Sau khi Trịnh Khánh Vân rời đi, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh càng thêm lạnh lùng.Anh không có bất kỳ tình cảm tốt đẹp nào, với người đảo quốc tâm tư ác độc.Lúc này, anh lại bước tới chỗ Thiên Diệp Đại Hùng, mò mẫm một hồi, liền móc ra mấy viên hồng phiến trên người hắn.Rõ ràng, thứ này vốn là dùng để đối phó Trịnh Khánh Vân.Bùi Nguyên Minh nhét hết mấy viên này vào miệng Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, sau đó ném hai tên vào phòng tắm, tiện thể khóa cửa lại.Làm xong hết thảy, Bùi Nguyên Minh phủi tay rời đi.Về phần sau này, sẽ xảy ra chuyện gì, không phải anh mà có thể biết được. CHIÊU NÀY, ANH MINH LÂU LẮM MỚI XÀI LẠI. KKKKKChỉ mong Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.Sau khi rời khỏi du thuyền, Bùi Nguyên Minh tiễn Trịnh Khánh Vân trở về biệt thự Trịnh gia, dặn dò nàng mấy ngày này, tuyệt đối không nên ra ngoài.Đồng thời, Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại cho Nghiêm Dao, để hắn mấy ngày này, phái nhiều thêm mấy cao thủ, âm thầm bảo hộ Trịnh gia, có biến ngay lập tức nói cho anh.Về phần Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, có trả thù mình hay không, Bùi Nguyên Minh kỳ thật không quan tâm.Dù sao, tiểu nhân vật như vậy, anh căn bản sẽ không để vào mắt.Nếu đối phương, thực sự không biết viết chữ chết, anh cũng không ngại cho bọn hắn, học một khóa miễn phí.Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh mở cửa Tập Phúc Đường như thường lệ, chuẩn bị kinh doanh.” Sư thúc tổ, buổi sáng tốt lành!”“Bùi Đại Thiếu, xin chào!”Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh vừa mới mở miệng, liền nhìn thấy trước cửa Tập Phúc Đường, Đỗ Thái Tử và Đỗ Cách Cách đã xuất.Hai người hẳn là đã đứng hồi lâu, lông mày và trên tóc đều có một ít hơi nước, nhìn ẩm ướt ngượng ngùng.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Anh say à?”“Tôi không sao, rất tỉnh táo.”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.“Cô trước đi xuống thuyền, xem gọi xe có được hay không.”“Tôi rửa mặt xong sẽ đi ra ngoài.”“Hiện tại, chúng ta không nên đi cùng nhau, e rằng bảo vệ có thể nhìn ra manh mối.”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt như sợ phiền phức.Trịnh Khánh Vân ánh mắt có chút hiểu rõ, sau đó cầm lên bóp của mình, nhanh chóng rời đi.Sau khi Trịnh Khánh Vân rời đi, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh càng thêm lạnh lùng.Anh không có bất kỳ tình cảm tốt đẹp nào, với người đảo quốc tâm tư ác độc.Lúc này, anh lại bước tới chỗ Thiên Diệp Đại Hùng, mò mẫm một hồi, liền móc ra mấy viên hồng phiến trên người hắn.Rõ ràng, thứ này vốn là dùng để đối phó Trịnh Khánh Vân.Bùi Nguyên Minh nhét hết mấy viên này vào miệng Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, sau đó ném hai tên vào phòng tắm, tiện thể khóa cửa lại.Làm xong hết thảy, Bùi Nguyên Minh phủi tay rời đi.Về phần sau này, sẽ xảy ra chuyện gì, không phải anh mà có thể biết được. CHIÊU NÀY, ANH MINH LÂU LẮM MỚI XÀI LẠI. KKKKKChỉ mong Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.Sau khi rời khỏi du thuyền, Bùi Nguyên Minh tiễn Trịnh Khánh Vân trở về biệt thự Trịnh gia, dặn dò nàng mấy ngày này, tuyệt đối không nên ra ngoài.Đồng thời, Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại cho Nghiêm Dao, để hắn mấy ngày này, phái nhiều thêm mấy cao thủ, âm thầm bảo hộ Trịnh gia, có biến ngay lập tức nói cho anh.Về phần Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, có trả thù mình hay không, Bùi Nguyên Minh kỳ thật không quan tâm.Dù sao, tiểu nhân vật như vậy, anh căn bản sẽ không để vào mắt.Nếu đối phương, thực sự không biết viết chữ chết, anh cũng không ngại cho bọn hắn, học một khóa miễn phí.Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh mở cửa Tập Phúc Đường như thường lệ, chuẩn bị kinh doanh.” Sư thúc tổ, buổi sáng tốt lành!”“Bùi Đại Thiếu, xin chào!”Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh vừa mới mở miệng, liền nhìn thấy trước cửa Tập Phúc Đường, Đỗ Thái Tử và Đỗ Cách Cách đã xuất.Hai người hẳn là đã đứng hồi lâu, lông mày và trên tóc đều có một ít hơi nước, nhìn ẩm ướt ngượng ngùng.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Anh say à?”“Tôi không sao, rất tỉnh táo.”Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.“Cô trước đi xuống thuyền, xem gọi xe có được hay không.”“Tôi rửa mặt xong sẽ đi ra ngoài.”“Hiện tại, chúng ta không nên đi cùng nhau, e rằng bảo vệ có thể nhìn ra manh mối.”Bùi Nguyên Minh vẻ mặt như sợ phiền phức.Trịnh Khánh Vân ánh mắt có chút hiểu rõ, sau đó cầm lên bóp của mình, nhanh chóng rời đi.Sau khi Trịnh Khánh Vân rời đi, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh càng thêm lạnh lùng.Anh không có bất kỳ tình cảm tốt đẹp nào, với người đảo quốc tâm tư ác độc.Lúc này, anh lại bước tới chỗ Thiên Diệp Đại Hùng, mò mẫm một hồi, liền móc ra mấy viên hồng phiến trên người hắn.Rõ ràng, thứ này vốn là dùng để đối phó Trịnh Khánh Vân.Bùi Nguyên Minh nhét hết mấy viên này vào miệng Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, sau đó ném hai tên vào phòng tắm, tiện thể khóa cửa lại.Làm xong hết thảy, Bùi Nguyên Minh phủi tay rời đi.Về phần sau này, sẽ xảy ra chuyện gì, không phải anh mà có thể biết được. CHIÊU NÀY, ANH MINH LÂU LẮM MỚI XÀI LẠI. KKKKKChỉ mong Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, cuối cùng cũng nên duyên vợ chồng.Sau khi rời khỏi du thuyền, Bùi Nguyên Minh tiễn Trịnh Khánh Vân trở về biệt thự Trịnh gia, dặn dò nàng mấy ngày này, tuyệt đối không nên ra ngoài.Đồng thời, Bùi Nguyên Minh cũng gọi điện thoại cho Nghiêm Dao, để hắn mấy ngày này, phái nhiều thêm mấy cao thủ, âm thầm bảo hộ Trịnh gia, có biến ngay lập tức nói cho anh.Về phần Thiên Diệp Đại Hùng và Lý Đường, có trả thù mình hay không, Bùi Nguyên Minh kỳ thật không quan tâm.Dù sao, tiểu nhân vật như vậy, anh căn bản sẽ không để vào mắt.Nếu đối phương, thực sự không biết viết chữ chết, anh cũng không ngại cho bọn hắn, học một khóa miễn phí.Sáng sớm hôm sau, Bùi Nguyên Minh mở cửa Tập Phúc Đường như thường lệ, chuẩn bị kinh doanh.” Sư thúc tổ, buổi sáng tốt lành!”“Bùi Đại Thiếu, xin chào!”Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh vừa mới mở miệng, liền nhìn thấy trước cửa Tập Phúc Đường, Đỗ Thái Tử và Đỗ Cách Cách đã xuất.Hai người hẳn là đã đứng hồi lâu, lông mày và trên tóc đều có một ít hơi nước, nhìn ẩm ướt ngượng ngùng.

Chương 50 86