Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 51 00
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghĩ đến đây, Thanh Linh đột ngột nuốt nước bọt, nhưng ánh mắt bà điên, vẫn đầy oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh.Rất rõ ràng, nếu như không phải thời gian và địa điểm không thích hợp, bà điên nhất định sẽ há mõm cắn đít Bùi Nguyên Minh.“Tuyết Dương hiện tại, đến cùng như thế nào rồi?”Bùi Nguyên Minh biết rõ tính tình của Thanh Linh, lúc này cũng lười cùng bà điên này so đo, lại nói, mình quả thật có chút trách nhiệm.“Chúng ta mới tới bệnh viện không bao lâu, nhưng nhân viên bảo vệ đưa nàng đến, nói Tuyết Dương bị thương ở mặt và bụng, hai tay cũng bị trói.”Trên mặt Trịnh Tuấn có chút tức giận.“Con gái ta, nói cái gì cũng là đứng đầu nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, ra tay đối với nàng như thế này, liền không sợ chúng ta trả thù hay sao!?”Nói đến đây, Trịnh Tuấn trên mặt tràn đầy tức giận cùng lo lắng, đồng thời còn mang theo vài phần không cam tâm cùng bất lực.Thanh Linh giờ phút này cũng là thần sắc ảm đạm, bà điên chướng mắt Bùi Nguyên Minh, nữ nhi của bà điên, chính là cây rụng tiền của bà thím, mà lại là thân sinh, bà điên thế nào có thể không đau tiếc?Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn Trịnh Khánh Vân, nói: “Bọn hắn là Thiên Diệp Đại Hùng sao?”Anh biết được một số điều về tình hình khi trên đường đến đây, cho nên, ngay lập tức liền đoán được là một nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.Nếu đúng như vậy, đã nói lên, anh lần này quả thật có chút nhân từ nương tay.Nguyên bản anh coi là, đạt được giáo huấn về sau, Thiên Diệp Đại Hùng một nhóm, sẽ có chừng có mực.Nhưng không ngờ, bọn hắn lại còn làm chuyện điên rồ như vậy.“Là nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.”Trịnh Khánh Vân cắn răng nói.“Chỉ là, tuy rằng có camera giám sát, nhưng hiện tại, cảnh sát cũng tạm thời không làm gì được bọn hắn.”” Bởi vì bọn hắn, tuyệt đại đa số đều là người đảo quốc, muốn đối với bọn hắn động thủ, cần xin chỉ thị cấp trên.”” Đợi đến xin chỉ thị xong, nói không chừng, bọn hắn đã rời khỏi Đại Hạ.”“Vì vậy, em không thể giúp chị gái mình lấy lại công đạo vào lúc này.”Vừa nói xong, Trịnh Khánh Vân lộ vẻ buồn bực.Cô không thể ngờ rằng, làng giải trí lại phức tạp đến vậy.Vì mối quan hệ của cô ấy, ngay cả chị gái cô ấy, cũng phải liên lụy.“Bạch Nhãn Lang, ngươi không phải tự xưng là ngươi rất có năng lực sao? Ngươi không phải nói khoác khắp nơi, ngươi rất có năng lượng sao?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghĩ đến đây, Thanh Linh đột ngột nuốt nước bọt, nhưng ánh mắt bà điên, vẫn đầy oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh.Rất rõ ràng, nếu như không phải thời gian và địa điểm không thích hợp, bà điên nhất định sẽ há mõm cắn đít Bùi Nguyên Minh.“Tuyết Dương hiện tại, đến cùng như thế nào rồi?”Bùi Nguyên Minh biết rõ tính tình của Thanh Linh, lúc này cũng lười cùng bà điên này so đo, lại nói, mình quả thật có chút trách nhiệm.“Chúng ta mới tới bệnh viện không bao lâu, nhưng nhân viên bảo vệ đưa nàng đến, nói Tuyết Dương bị thương ở mặt và bụng, hai tay cũng bị trói.”Trên mặt Trịnh Tuấn có chút tức giận.“Con gái ta, nói cái gì cũng là đứng đầu nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, ra tay đối với nàng như thế này, liền không sợ chúng ta trả thù hay sao!?”Nói đến đây, Trịnh Tuấn trên mặt tràn đầy tức giận cùng lo lắng, đồng thời còn mang theo vài phần không cam tâm cùng bất lực.Thanh Linh giờ phút này cũng là thần sắc ảm đạm, bà điên chướng mắt Bùi Nguyên Minh, nữ nhi của bà điên, chính là cây rụng tiền của bà thím, mà lại là thân sinh, bà điên thế nào có thể không đau tiếc?Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn Trịnh Khánh Vân, nói: “Bọn hắn là Thiên Diệp Đại Hùng sao?”Anh biết được một số điều về tình hình khi trên đường đến đây, cho nên, ngay lập tức liền đoán được là một nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.Nếu đúng như vậy, đã nói lên, anh lần này quả thật có chút nhân từ nương tay.Nguyên bản anh coi là, đạt được giáo huấn về sau, Thiên Diệp Đại Hùng một nhóm, sẽ có chừng có mực.Nhưng không ngờ, bọn hắn lại còn làm chuyện điên rồ như vậy.“Là nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.”Trịnh Khánh Vân cắn răng nói.“Chỉ là, tuy rằng có camera giám sát, nhưng hiện tại, cảnh sát cũng tạm thời không làm gì được bọn hắn.”” Bởi vì bọn hắn, tuyệt đại đa số đều là người đảo quốc, muốn đối với bọn hắn động thủ, cần xin chỉ thị cấp trên.”” Đợi đến xin chỉ thị xong, nói không chừng, bọn hắn đã rời khỏi Đại Hạ.”“Vì vậy, em không thể giúp chị gái mình lấy lại công đạo vào lúc này.”Vừa nói xong, Trịnh Khánh Vân lộ vẻ buồn bực.Cô không thể ngờ rằng, làng giải trí lại phức tạp đến vậy.Vì mối quan hệ của cô ấy, ngay cả chị gái cô ấy, cũng phải liên lụy.“Bạch Nhãn Lang, ngươi không phải tự xưng là ngươi rất có năng lực sao? Ngươi không phải nói khoác khắp nơi, ngươi rất có năng lượng sao?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghĩ đến đây, Thanh Linh đột ngột nuốt nước bọt, nhưng ánh mắt bà điên, vẫn đầy oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh.Rất rõ ràng, nếu như không phải thời gian và địa điểm không thích hợp, bà điên nhất định sẽ há mõm cắn đít Bùi Nguyên Minh.“Tuyết Dương hiện tại, đến cùng như thế nào rồi?”Bùi Nguyên Minh biết rõ tính tình của Thanh Linh, lúc này cũng lười cùng bà điên này so đo, lại nói, mình quả thật có chút trách nhiệm.“Chúng ta mới tới bệnh viện không bao lâu, nhưng nhân viên bảo vệ đưa nàng đến, nói Tuyết Dương bị thương ở mặt và bụng, hai tay cũng bị trói.”Trên mặt Trịnh Tuấn có chút tức giận.“Con gái ta, nói cái gì cũng là đứng đầu nhánh thứ chín của Chân Gia Thủ Đô, ra tay đối với nàng như thế này, liền không sợ chúng ta trả thù hay sao!?”Nói đến đây, Trịnh Tuấn trên mặt tràn đầy tức giận cùng lo lắng, đồng thời còn mang theo vài phần không cam tâm cùng bất lực.Thanh Linh giờ phút này cũng là thần sắc ảm đạm, bà điên chướng mắt Bùi Nguyên Minh, nữ nhi của bà điên, chính là cây rụng tiền của bà thím, mà lại là thân sinh, bà điên thế nào có thể không đau tiếc?Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn Trịnh Khánh Vân, nói: “Bọn hắn là Thiên Diệp Đại Hùng sao?”Anh biết được một số điều về tình hình khi trên đường đến đây, cho nên, ngay lập tức liền đoán được là một nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.Nếu đúng như vậy, đã nói lên, anh lần này quả thật có chút nhân từ nương tay.Nguyên bản anh coi là, đạt được giáo huấn về sau, Thiên Diệp Đại Hùng một nhóm, sẽ có chừng có mực.Nhưng không ngờ, bọn hắn lại còn làm chuyện điên rồ như vậy.“Là nhóm của Thiên Diệp Đại Hùng.”Trịnh Khánh Vân cắn răng nói.“Chỉ là, tuy rằng có camera giám sát, nhưng hiện tại, cảnh sát cũng tạm thời không làm gì được bọn hắn.”” Bởi vì bọn hắn, tuyệt đại đa số đều là người đảo quốc, muốn đối với bọn hắn động thủ, cần xin chỉ thị cấp trên.”” Đợi đến xin chỉ thị xong, nói không chừng, bọn hắn đã rời khỏi Đại Hạ.”“Vì vậy, em không thể giúp chị gái mình lấy lại công đạo vào lúc này.”Vừa nói xong, Trịnh Khánh Vân lộ vẻ buồn bực.Cô không thể ngờ rằng, làng giải trí lại phức tạp đến vậy.Vì mối quan hệ của cô ấy, ngay cả chị gái cô ấy, cũng phải liên lụy.“Bạch Nhãn Lang, ngươi không phải tự xưng là ngươi rất có năng lực sao? Ngươi không phải nói khoác khắp nơi, ngươi rất có năng lượng sao?”