Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 51 04
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh vẻ mặt hờ hững, anh dùng ngón chân cái nghĩ cũng biết, chuyện này, nhất định là do Thiên Diệp Đại Hùng cùng nhóm của hắn làm.Rốt cuộc, chỉ có người đến từ quốc đảo, mới không nói về quy tắc của Giang Hồ nhiều như vậy, liền tuyệt hậu chiêu đều dùng đến.Các quyền quý của Đại Hạ, mặc dù tranh đấu lẫn nhau, nhưng tất cả mọi người, đều là người giảng cứu quy tắc của Giang Hồ.Đây là lần đầu tiên, Bùi Nguyên Minh gặp phải chuyện bình gaz như vậy.Chỉ là Bùi Nguyên Minh, không nghĩ tới chuyện này, lại có bóng dáng của Kim gia Kim Lăng trong đó.Nghiêm Dao nghĩ lại, nói: “Nếu chuyện này liên quan đến Kim gia, 80% người xuất thủ là Kim Trạch Tuấn.”“Bởi vì, theo như tin tức của tôi, Kim Tuấn Anh phải mấy ngày nữa mới về nước”.“Bây giờ Kim Trạch Tuấn tạm thời phụ trách Kim gia.”“Hắn sao?”Bùi Nguyên Minh bật cười.“thú vị.”” Kim Trạch Tuấn đoán chừng cũng không biết, người Thiên Diệp Đại Hùng muốn đối phó là ta.”“Bằng không, cho dù cho hắn một cái gan bằng trời, hắn cũng chưa chắc dám đến trêu chọc ta.”“Chuyện này không vội, ta sẽ tìm cơ hội tính sổ.”“Buổi trưa chúng ta đi ăn một bữa. Buổi chiều, phải càn sống.”Nghiêm Dao nghe dây cung biết nhã ý, nói: “Vậy tôi buổi chiều cùng Bùi Thiếu…”“Không cần.”Bùi Nguyên Minh khẽ lắc đầu.“Chuyện này, ngươi tốt hơn không nên xen vào, ta sẽ tự thu xếp…”…Bốn giờ chiều, hội quán Hoàng gia.Đúng lúc này, Đỗ Thái tử mang theo mười mấy cao thủ võ đạo, một đường mạnh mẽ đâm tới, không biết đá ngã lăn bao nhiêu thứ.Ngay sau đó, hắn trực tiếp đến trước cửa phòng tổng thống, một chân liền đá văng.Mặc dù hắn tay còn chống quải trượng, nhưng là một cước này, cũng mười phần cường thế.Và sắc mặt của Đỗ Thái Tử cũng vặn vẹo, khuôn mặt dữ tợn, trông như muốn đem người ăn sống nuốt tươi.Lúc này, trong đại sảnh có hơn chục bàn, đối diện là một dãy ghế sofa bọc da Ý.Hàng chục người đàn ông và phụ nữ trong trang phục tung cẩu bắt chéo chân ngồi ở đó, và hàng chục vệ sĩ phía sau bọn hắn.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh vẻ mặt hờ hững, anh dùng ngón chân cái nghĩ cũng biết, chuyện này, nhất định là do Thiên Diệp Đại Hùng cùng nhóm của hắn làm.Rốt cuộc, chỉ có người đến từ quốc đảo, mới không nói về quy tắc của Giang Hồ nhiều như vậy, liền tuyệt hậu chiêu đều dùng đến.Các quyền quý của Đại Hạ, mặc dù tranh đấu lẫn nhau, nhưng tất cả mọi người, đều là người giảng cứu quy tắc của Giang Hồ.Đây là lần đầu tiên, Bùi Nguyên Minh gặp phải chuyện bình gaz như vậy.Chỉ là Bùi Nguyên Minh, không nghĩ tới chuyện này, lại có bóng dáng của Kim gia Kim Lăng trong đó.Nghiêm Dao nghĩ lại, nói: “Nếu chuyện này liên quan đến Kim gia, 80% người xuất thủ là Kim Trạch Tuấn.”“Bởi vì, theo như tin tức của tôi, Kim Tuấn Anh phải mấy ngày nữa mới về nước”.“Bây giờ Kim Trạch Tuấn tạm thời phụ trách Kim gia.”“Hắn sao?”Bùi Nguyên Minh bật cười.“thú vị.”” Kim Trạch Tuấn đoán chừng cũng không biết, người Thiên Diệp Đại Hùng muốn đối phó là ta.”“Bằng không, cho dù cho hắn một cái gan bằng trời, hắn cũng chưa chắc dám đến trêu chọc ta.”“Chuyện này không vội, ta sẽ tìm cơ hội tính sổ.”“Buổi trưa chúng ta đi ăn một bữa. Buổi chiều, phải càn sống.”Nghiêm Dao nghe dây cung biết nhã ý, nói: “Vậy tôi buổi chiều cùng Bùi Thiếu…”“Không cần.”Bùi Nguyên Minh khẽ lắc đầu.“Chuyện này, ngươi tốt hơn không nên xen vào, ta sẽ tự thu xếp…”…Bốn giờ chiều, hội quán Hoàng gia.Đúng lúc này, Đỗ Thái tử mang theo mười mấy cao thủ võ đạo, một đường mạnh mẽ đâm tới, không biết đá ngã lăn bao nhiêu thứ.Ngay sau đó, hắn trực tiếp đến trước cửa phòng tổng thống, một chân liền đá văng.Mặc dù hắn tay còn chống quải trượng, nhưng là một cước này, cũng mười phần cường thế.Và sắc mặt của Đỗ Thái Tử cũng vặn vẹo, khuôn mặt dữ tợn, trông như muốn đem người ăn sống nuốt tươi.Lúc này, trong đại sảnh có hơn chục bàn, đối diện là một dãy ghế sofa bọc da Ý.Hàng chục người đàn ông và phụ nữ trong trang phục tung cẩu bắt chéo chân ngồi ở đó, và hàng chục vệ sĩ phía sau bọn hắn.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh vẻ mặt hờ hững, anh dùng ngón chân cái nghĩ cũng biết, chuyện này, nhất định là do Thiên Diệp Đại Hùng cùng nhóm của hắn làm.Rốt cuộc, chỉ có người đến từ quốc đảo, mới không nói về quy tắc của Giang Hồ nhiều như vậy, liền tuyệt hậu chiêu đều dùng đến.Các quyền quý của Đại Hạ, mặc dù tranh đấu lẫn nhau, nhưng tất cả mọi người, đều là người giảng cứu quy tắc của Giang Hồ.Đây là lần đầu tiên, Bùi Nguyên Minh gặp phải chuyện bình gaz như vậy.Chỉ là Bùi Nguyên Minh, không nghĩ tới chuyện này, lại có bóng dáng của Kim gia Kim Lăng trong đó.Nghiêm Dao nghĩ lại, nói: “Nếu chuyện này liên quan đến Kim gia, 80% người xuất thủ là Kim Trạch Tuấn.”“Bởi vì, theo như tin tức của tôi, Kim Tuấn Anh phải mấy ngày nữa mới về nước”.“Bây giờ Kim Trạch Tuấn tạm thời phụ trách Kim gia.”“Hắn sao?”Bùi Nguyên Minh bật cười.“thú vị.”” Kim Trạch Tuấn đoán chừng cũng không biết, người Thiên Diệp Đại Hùng muốn đối phó là ta.”“Bằng không, cho dù cho hắn một cái gan bằng trời, hắn cũng chưa chắc dám đến trêu chọc ta.”“Chuyện này không vội, ta sẽ tìm cơ hội tính sổ.”“Buổi trưa chúng ta đi ăn một bữa. Buổi chiều, phải càn sống.”Nghiêm Dao nghe dây cung biết nhã ý, nói: “Vậy tôi buổi chiều cùng Bùi Thiếu…”“Không cần.”Bùi Nguyên Minh khẽ lắc đầu.“Chuyện này, ngươi tốt hơn không nên xen vào, ta sẽ tự thu xếp…”…Bốn giờ chiều, hội quán Hoàng gia.Đúng lúc này, Đỗ Thái tử mang theo mười mấy cao thủ võ đạo, một đường mạnh mẽ đâm tới, không biết đá ngã lăn bao nhiêu thứ.Ngay sau đó, hắn trực tiếp đến trước cửa phòng tổng thống, một chân liền đá văng.Mặc dù hắn tay còn chống quải trượng, nhưng là một cước này, cũng mười phần cường thế.Và sắc mặt của Đỗ Thái Tử cũng vặn vẹo, khuôn mặt dữ tợn, trông như muốn đem người ăn sống nuốt tươi.Lúc này, trong đại sảnh có hơn chục bàn, đối diện là một dãy ghế sofa bọc da Ý.Hàng chục người đàn ông và phụ nữ trong trang phục tung cẩu bắt chéo chân ngồi ở đó, và hàng chục vệ sĩ phía sau bọn hắn.