Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 51 09

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bốn phương tám hướng người đảo quốc cũng đều là đứng dậy, nhìn Bùi Nguyên Minh trong mắt tràn đầy dữ tợn, bọn hắn như muốn bóp chết anh ngay tại chỗ.Còn Bùi Nguyên Minh thì trực tiếp bỏ qua những ánh mắt dòm ngó của đám người, nhẹ giọng nói: ” Xác thực hẳn là phải đem sổ sách tính thật tốt một chút.”” Hôm nay ngươi cần thật tốt cho ta một câu trả lời.”“Nếu như không thể để cho ta hài lòng!”“Nếu như không thể để cho ta thoải mái.”” Như vậy ta không ngại, tự tay lấy về câu trả lời này.”Lời nói của Bùi Nguyên Minh, khiến toàn trường lặng đi một chút.Mọi người ngẩn người nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên không ngờ tới, Bùi Nguyên Minh thật sự không biết sống chết nhiều như vậy.Phải biết, nhân vật như Đỗ Thái Tử, trong mắt Thiên Diệp Đại Hùng, chẳng khác gì chó lợn.Một Bùi Nguyên Minh, có chút khả năng gì, mà dám uy hiếp Thiên Diệp Đại Hùng?Chẳng lẽ, mặt trời mọc ở hướng tây rồi sao?Hay là nói, Bùi Nguyên Minh có năng lực khó lường gì ?Nhưng nhìn từ trái qua phải, nhìn lên nhìn xuống, họ Bùi này, chẳng giống thế tử đại thiếu nhà nào!Hơn nữa, Thiên Diệp Đại Hùng là một tân quý ở đảo quốc!Chỉ là thế tử đại thiếu, liền có thể đè ép được hắn hay không?Quả thực là nói đùa.Lý Đường cùng những người khác, cũng không tin nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy hắn chẳng những là tên não tàn, mà hơn phân nửa đã không còn đường cứu.Nói những điều như vậy trước mặt Thiên Diệp Đại Hùng, là thật không biết chữ chết viết thế nào sao?“Bùi Thiếu!”Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cảnh tượng khiến đám người Thiên Diệp Đại Hùng nhíu mày xuất hiện.Bởi vì sau khi Bùi Nguyên Minh bước vào, Đỗ Thái Tử vốn là đang tức giận, sắc mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính hành lễ chào hỏi.Mà những người chung quanh Đỗ Thái tử, giờ phút này đều có ánh mắt kính nể, giống như coi Bùi Nguyên Minh là vua.Ngay cả Đỗ Thái Tử còn chống quải trượng đến chỗ Bùi Nguyên Minh, giống như tùy tùng của hắn.Cảnh tượng như vậy, khiến cho Thiên Diệp Đại Hùng và những người khác, ánh mắt khẽ nheo lại.Dù cho Đỗ Thái Tử có phế vật cỡ nào, hắn cũng là con trai trưởng của ẩn thế Đỗ gia, thế tử đại thiếu tiếng tăm lừng lẫy Kim Lăng!

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bốn phương tám hướng người đảo quốc cũng đều là đứng dậy, nhìn Bùi Nguyên Minh trong mắt tràn đầy dữ tợn, bọn hắn như muốn bóp chết anh ngay tại chỗ.Còn Bùi Nguyên Minh thì trực tiếp bỏ qua những ánh mắt dòm ngó của đám người, nhẹ giọng nói: ” Xác thực hẳn là phải đem sổ sách tính thật tốt một chút.”” Hôm nay ngươi cần thật tốt cho ta một câu trả lời.”“Nếu như không thể để cho ta hài lòng!”“Nếu như không thể để cho ta thoải mái.”” Như vậy ta không ngại, tự tay lấy về câu trả lời này.”Lời nói của Bùi Nguyên Minh, khiến toàn trường lặng đi một chút.Mọi người ngẩn người nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên không ngờ tới, Bùi Nguyên Minh thật sự không biết sống chết nhiều như vậy.Phải biết, nhân vật như Đỗ Thái Tử, trong mắt Thiên Diệp Đại Hùng, chẳng khác gì chó lợn.Một Bùi Nguyên Minh, có chút khả năng gì, mà dám uy hiếp Thiên Diệp Đại Hùng?Chẳng lẽ, mặt trời mọc ở hướng tây rồi sao?Hay là nói, Bùi Nguyên Minh có năng lực khó lường gì ?Nhưng nhìn từ trái qua phải, nhìn lên nhìn xuống, họ Bùi này, chẳng giống thế tử đại thiếu nhà nào!Hơn nữa, Thiên Diệp Đại Hùng là một tân quý ở đảo quốc!Chỉ là thế tử đại thiếu, liền có thể đè ép được hắn hay không?Quả thực là nói đùa.Lý Đường cùng những người khác, cũng không tin nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy hắn chẳng những là tên não tàn, mà hơn phân nửa đã không còn đường cứu.Nói những điều như vậy trước mặt Thiên Diệp Đại Hùng, là thật không biết chữ chết viết thế nào sao?“Bùi Thiếu!”Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cảnh tượng khiến đám người Thiên Diệp Đại Hùng nhíu mày xuất hiện.Bởi vì sau khi Bùi Nguyên Minh bước vào, Đỗ Thái Tử vốn là đang tức giận, sắc mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính hành lễ chào hỏi.Mà những người chung quanh Đỗ Thái tử, giờ phút này đều có ánh mắt kính nể, giống như coi Bùi Nguyên Minh là vua.Ngay cả Đỗ Thái Tử còn chống quải trượng đến chỗ Bùi Nguyên Minh, giống như tùy tùng của hắn.Cảnh tượng như vậy, khiến cho Thiên Diệp Đại Hùng và những người khác, ánh mắt khẽ nheo lại.Dù cho Đỗ Thái Tử có phế vật cỡ nào, hắn cũng là con trai trưởng của ẩn thế Đỗ gia, thế tử đại thiếu tiếng tăm lừng lẫy Kim Lăng!

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bốn phương tám hướng người đảo quốc cũng đều là đứng dậy, nhìn Bùi Nguyên Minh trong mắt tràn đầy dữ tợn, bọn hắn như muốn bóp chết anh ngay tại chỗ.Còn Bùi Nguyên Minh thì trực tiếp bỏ qua những ánh mắt dòm ngó của đám người, nhẹ giọng nói: ” Xác thực hẳn là phải đem sổ sách tính thật tốt một chút.”” Hôm nay ngươi cần thật tốt cho ta một câu trả lời.”“Nếu như không thể để cho ta hài lòng!”“Nếu như không thể để cho ta thoải mái.”” Như vậy ta không ngại, tự tay lấy về câu trả lời này.”Lời nói của Bùi Nguyên Minh, khiến toàn trường lặng đi một chút.Mọi người ngẩn người nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên không ngờ tới, Bùi Nguyên Minh thật sự không biết sống chết nhiều như vậy.Phải biết, nhân vật như Đỗ Thái Tử, trong mắt Thiên Diệp Đại Hùng, chẳng khác gì chó lợn.Một Bùi Nguyên Minh, có chút khả năng gì, mà dám uy hiếp Thiên Diệp Đại Hùng?Chẳng lẽ, mặt trời mọc ở hướng tây rồi sao?Hay là nói, Bùi Nguyên Minh có năng lực khó lường gì ?Nhưng nhìn từ trái qua phải, nhìn lên nhìn xuống, họ Bùi này, chẳng giống thế tử đại thiếu nhà nào!Hơn nữa, Thiên Diệp Đại Hùng là một tân quý ở đảo quốc!Chỉ là thế tử đại thiếu, liền có thể đè ép được hắn hay không?Quả thực là nói đùa.Lý Đường cùng những người khác, cũng không tin nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy hắn chẳng những là tên não tàn, mà hơn phân nửa đã không còn đường cứu.Nói những điều như vậy trước mặt Thiên Diệp Đại Hùng, là thật không biết chữ chết viết thế nào sao?“Bùi Thiếu!”Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cảnh tượng khiến đám người Thiên Diệp Đại Hùng nhíu mày xuất hiện.Bởi vì sau khi Bùi Nguyên Minh bước vào, Đỗ Thái Tử vốn là đang tức giận, sắc mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, tất cung tất kính hành lễ chào hỏi.Mà những người chung quanh Đỗ Thái tử, giờ phút này đều có ánh mắt kính nể, giống như coi Bùi Nguyên Minh là vua.Ngay cả Đỗ Thái Tử còn chống quải trượng đến chỗ Bùi Nguyên Minh, giống như tùy tùng của hắn.Cảnh tượng như vậy, khiến cho Thiên Diệp Đại Hùng và những người khác, ánh mắt khẽ nheo lại.Dù cho Đỗ Thái Tử có phế vật cỡ nào, hắn cũng là con trai trưởng của ẩn thế Đỗ gia, thế tử đại thiếu tiếng tăm lừng lẫy Kim Lăng!

Chương 51 09