Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 51 53

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ có Đỗ Lương cầm trong tay chén trà, chắp hai tay sau lưng, nhẹ như mây gió.“Kim Lăng, muốn loạn a…”…Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh vừa tỉnh dậy, nhìn điện thoại của mình, hàng chục cuộc gọi nhỡ cho thấy, tối hôm qua đã xảy ra chuyện lớn.Bùi Nguyên Minh thờ ơ gọi lại mấy cuộc, mới biết Chương Quốc Thành đã bị giết.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi điện thoại cho Chu Hướng Võ, sau khi hiểu rõ sự tình, liền kêu La Bác Hoa đưa mình đến nhà tang lễ Thanh Sơn.Nhà tang lễ Thanh Sơn nằm dưới Tử Kim Sơn, đây là một nhà tang lễ sang trọng xa hoa với lịch sử hàng chục năm.Nhưng nói đến xa hoa, nhà tang lễ vẫn không thay đổi được khí chất ban đầu của một nhà tang lễ.Vừa xuống xe, một cỗ nồng nặc mùi máu tanh, phả vào mặt khiến Bùi Nguyên Minh hơi nhíu mày.Cho dù là quen nhìn chiến trường, quen nhìn sinh tử, anh cảnh tượng như vậy, lại cũng có chút không quen.Không bao lâu, Bùi Nguyên Minh theo bảng chỉ dẫn đến nhà xác.Có một phòng làm việc pháp y khổng lồ ở nơi này, với nhiều dụng cụ và nhiều loại thuốc thử hóa học khác nhau.Đúng lúc này, Đỗ Quang Khải và Chu Hướng Võ đều đang đợi ở cửa đại sảnh.Sau khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đến, bọn họ đưa cho Bùi Nguyên Minh khẩu trang và găng tay, sau đó ra hiệu cho anh đi vào nhà xác.Bên hông nhà xác khổng lồ, trưng bày rất nhiều quan tài, chính giữa có bàn giải phẫu.Trên bàn có một thi thể nhợt nhạt, nhìn xương cốt thô to, trên bàn tay và bàn chân có vết chai dày, đó chính là Chương Quốc Thành.Bùi Nguyên Minh bước tới, liếc mắt nhìn thi thể Chương Quốc Thành, vẻ mặt lãnh đạm.“Buổi tối hôm qua, Chương Quốc Thành bị thương, được môn nhân đệ tử đưa đến bệnh viện nhân dân.”Chu Hướng Võ lúc này mới chậm rãi nói.“Theo kế hoạch của bọn hắn, Chương Quốc Thành sau khi ổn định thương thế, sẽ bay về Tây Nam Thiên Môn Trại, sau đó xem vấn đề có thể giải quyết hay không.”“Chương Quốc Thành tâm trạng không ổn định, tự mình vào phòng chăm sóc đặc biệt.”“Khi máy bay trực thăng vũ trang của Tây Nam Thiên Môn Trại đến và muốn đưa hắn ta đi, hắn ta được phát hiện đã chết trên ghế sô pha.”” Một chưởng, đánh xuyên tâm mạch, nhìn không ra bất kỳ vết tích nào.”Chu Hướng Võ chỉ vào chưởng ấn nơi ngực của Chương Quốc Thành, có thể thấy, đây là do một cao thủ võ đạo xuất thủ.” Thực lực đối phương cường hãn, ít nhất là đỉnh phong binh vương.”“Ra tay quả quyết, thủ đoạn tàn nhẫn.”“Theo suy đoán của ta, Chương Quốc Thành có lẽ còn không có kịp phản ứng, liền trực tiếp đột tử giữa sân.”Chu Hướng Võ vẻ mặt cổ quái.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ có Đỗ Lương cầm trong tay chén trà, chắp hai tay sau lưng, nhẹ như mây gió.“Kim Lăng, muốn loạn a…”…Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh vừa tỉnh dậy, nhìn điện thoại của mình, hàng chục cuộc gọi nhỡ cho thấy, tối hôm qua đã xảy ra chuyện lớn.Bùi Nguyên Minh thờ ơ gọi lại mấy cuộc, mới biết Chương Quốc Thành đã bị giết.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi điện thoại cho Chu Hướng Võ, sau khi hiểu rõ sự tình, liền kêu La Bác Hoa đưa mình đến nhà tang lễ Thanh Sơn.Nhà tang lễ Thanh Sơn nằm dưới Tử Kim Sơn, đây là một nhà tang lễ sang trọng xa hoa với lịch sử hàng chục năm.Nhưng nói đến xa hoa, nhà tang lễ vẫn không thay đổi được khí chất ban đầu của một nhà tang lễ.Vừa xuống xe, một cỗ nồng nặc mùi máu tanh, phả vào mặt khiến Bùi Nguyên Minh hơi nhíu mày.Cho dù là quen nhìn chiến trường, quen nhìn sinh tử, anh cảnh tượng như vậy, lại cũng có chút không quen.Không bao lâu, Bùi Nguyên Minh theo bảng chỉ dẫn đến nhà xác.Có một phòng làm việc pháp y khổng lồ ở nơi này, với nhiều dụng cụ và nhiều loại thuốc thử hóa học khác nhau.Đúng lúc này, Đỗ Quang Khải và Chu Hướng Võ đều đang đợi ở cửa đại sảnh.Sau khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đến, bọn họ đưa cho Bùi Nguyên Minh khẩu trang và găng tay, sau đó ra hiệu cho anh đi vào nhà xác.Bên hông nhà xác khổng lồ, trưng bày rất nhiều quan tài, chính giữa có bàn giải phẫu.Trên bàn có một thi thể nhợt nhạt, nhìn xương cốt thô to, trên bàn tay và bàn chân có vết chai dày, đó chính là Chương Quốc Thành.Bùi Nguyên Minh bước tới, liếc mắt nhìn thi thể Chương Quốc Thành, vẻ mặt lãnh đạm.“Buổi tối hôm qua, Chương Quốc Thành bị thương, được môn nhân đệ tử đưa đến bệnh viện nhân dân.”Chu Hướng Võ lúc này mới chậm rãi nói.“Theo kế hoạch của bọn hắn, Chương Quốc Thành sau khi ổn định thương thế, sẽ bay về Tây Nam Thiên Môn Trại, sau đó xem vấn đề có thể giải quyết hay không.”“Chương Quốc Thành tâm trạng không ổn định, tự mình vào phòng chăm sóc đặc biệt.”“Khi máy bay trực thăng vũ trang của Tây Nam Thiên Môn Trại đến và muốn đưa hắn ta đi, hắn ta được phát hiện đã chết trên ghế sô pha.”” Một chưởng, đánh xuyên tâm mạch, nhìn không ra bất kỳ vết tích nào.”Chu Hướng Võ chỉ vào chưởng ấn nơi ngực của Chương Quốc Thành, có thể thấy, đây là do một cao thủ võ đạo xuất thủ.” Thực lực đối phương cường hãn, ít nhất là đỉnh phong binh vương.”“Ra tay quả quyết, thủ đoạn tàn nhẫn.”“Theo suy đoán của ta, Chương Quốc Thành có lẽ còn không có kịp phản ứng, liền trực tiếp đột tử giữa sân.”Chu Hướng Võ vẻ mặt cổ quái.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chỉ có Đỗ Lương cầm trong tay chén trà, chắp hai tay sau lưng, nhẹ như mây gió.“Kim Lăng, muốn loạn a…”…Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh vừa tỉnh dậy, nhìn điện thoại của mình, hàng chục cuộc gọi nhỡ cho thấy, tối hôm qua đã xảy ra chuyện lớn.Bùi Nguyên Minh thờ ơ gọi lại mấy cuộc, mới biết Chương Quốc Thành đã bị giết.Sau đó, Bùi Nguyên Minh gọi điện thoại cho Chu Hướng Võ, sau khi hiểu rõ sự tình, liền kêu La Bác Hoa đưa mình đến nhà tang lễ Thanh Sơn.Nhà tang lễ Thanh Sơn nằm dưới Tử Kim Sơn, đây là một nhà tang lễ sang trọng xa hoa với lịch sử hàng chục năm.Nhưng nói đến xa hoa, nhà tang lễ vẫn không thay đổi được khí chất ban đầu của một nhà tang lễ.Vừa xuống xe, một cỗ nồng nặc mùi máu tanh, phả vào mặt khiến Bùi Nguyên Minh hơi nhíu mày.Cho dù là quen nhìn chiến trường, quen nhìn sinh tử, anh cảnh tượng như vậy, lại cũng có chút không quen.Không bao lâu, Bùi Nguyên Minh theo bảng chỉ dẫn đến nhà xác.Có một phòng làm việc pháp y khổng lồ ở nơi này, với nhiều dụng cụ và nhiều loại thuốc thử hóa học khác nhau.Đúng lúc này, Đỗ Quang Khải và Chu Hướng Võ đều đang đợi ở cửa đại sảnh.Sau khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đến, bọn họ đưa cho Bùi Nguyên Minh khẩu trang và găng tay, sau đó ra hiệu cho anh đi vào nhà xác.Bên hông nhà xác khổng lồ, trưng bày rất nhiều quan tài, chính giữa có bàn giải phẫu.Trên bàn có một thi thể nhợt nhạt, nhìn xương cốt thô to, trên bàn tay và bàn chân có vết chai dày, đó chính là Chương Quốc Thành.Bùi Nguyên Minh bước tới, liếc mắt nhìn thi thể Chương Quốc Thành, vẻ mặt lãnh đạm.“Buổi tối hôm qua, Chương Quốc Thành bị thương, được môn nhân đệ tử đưa đến bệnh viện nhân dân.”Chu Hướng Võ lúc này mới chậm rãi nói.“Theo kế hoạch của bọn hắn, Chương Quốc Thành sau khi ổn định thương thế, sẽ bay về Tây Nam Thiên Môn Trại, sau đó xem vấn đề có thể giải quyết hay không.”“Chương Quốc Thành tâm trạng không ổn định, tự mình vào phòng chăm sóc đặc biệt.”“Khi máy bay trực thăng vũ trang của Tây Nam Thiên Môn Trại đến và muốn đưa hắn ta đi, hắn ta được phát hiện đã chết trên ghế sô pha.”” Một chưởng, đánh xuyên tâm mạch, nhìn không ra bất kỳ vết tích nào.”Chu Hướng Võ chỉ vào chưởng ấn nơi ngực của Chương Quốc Thành, có thể thấy, đây là do một cao thủ võ đạo xuất thủ.” Thực lực đối phương cường hãn, ít nhất là đỉnh phong binh vương.”“Ra tay quả quyết, thủ đoạn tàn nhẫn.”“Theo suy đoán của ta, Chương Quốc Thành có lẽ còn không có kịp phản ứng, liền trực tiếp đột tử giữa sân.”Chu Hướng Võ vẻ mặt cổ quái.

Chương 51 53