Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 51 62
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, mọi người cũng vừa tận mắt nhìn thấy, Đỗ Cách Cách trước mặt Chương Mỹ Tử, cũng không khác phế vật là mấy, đơn giản không bằng một con chó.Nhưng Bùi Nguyên Minh bây giờ, thật sự để cho Đỗ Cách Cách, dùng tay không đánh vào mặt Chương Mỹ Tử sao?Làm sao có thể!?Quả thực, giống như nằm mơ, đúng không?Mấy người đảo quốc nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt giễu cợt, hình như cùng Bùi Nguyên Minh nói chuyện, làm cho bọn hắn cảm thấy mình rất mất mặt.Mà không chỉ là người đảo quốc, liền xem như Đỗ Quang Khải, Chu Hướng Võ bọn người là hai mặt nhìn nhau, mang trên mặt một loại khó có thể tin.Để cho Đỗ Cách Cách đánh Chương Mỹ Tử thành chó, có phải là nghịch thiên hay không?Làm thế nào một điều như vậy là có thể xảy ra?Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có tự tin đến mức này?Cho dù hắn là chiến thần, cũng không thể làm được bước này, đúng không?Hơn nữa, chênh lệch thực lực giữa Chương Mỹ Tử và Đỗ Cách Cách, đơn giản là không cùng đẳng cấp.Đỗ Cách Cách Không nói tới việc đánh bại Chương Mỹ Tử, coi như có thể động tới Chương Mỹ Tử nửa chiêu, cũng là một bất ngờ.Muốn trong vòng ba chiêu, phế bỏ Chương Mỹ Tử sao?Hoàn toàn không thực tế!Giờ phút này, Chương Mỹ Tử trên mặt cũng hiển hiện nồng đậm mỉa mai.Cô đã từng gặp rất nhiều người không biết tốt xấu, những kẻ mơ mộng viển vông.Nhưng là đến tình trạng của Bùi Nguyên Minh, thật sự có rất ít.Một đám người, ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, như là đang nhìn một tên đại ngốc.Lúc này, tất cả mọi người đã hiểu, tại sao Bùi Nguyên Minh lại ăn cơm chùa của phụ nữ, và tại sao nhiều phụ nữ lại muốn nuôi hắn.Với cái miệng của hắn ta, người chết có thể nói là người sống, dễ dàng làm cho con gái hài lòng, đúng không?Còn bản thân Đỗ Cách Cách cũng là thần sắc cổ quái, nàng mặc dù cảm thấy trong cơ thể mình khí tức biến hóa, nhưng cô vẫn không thể tin được, mình có thể là đối thủ của Chương Mỹ Tử.Nhưng mà, sau khi khí tức trong cơ thể tự động vận hành ba vòng nhỏ, Đỗ Cách Cách lập tức cảm thấy mình, trong lòng chiến ý hiện lên.Dưới cái nhìn chăm chú của Bùi Nguyên Minh, nàng có lòng tin tưởng, thật sự có thể đánh bại Chương Mỹ Tử trong ba chiêu!Tinh thần chiến đấu đang sục sôi và hừng hực vào lúc này.Ngay sau đó, Đỗ Cách Cách trực tiếp thả côn nhị khúc trong tay bước tới, vẻ mặt nghiêm túc.“Ôi ôi, bại tướng dưới tay ta, thế mà còn muốn khoe khoang sao?”“Quả thực không biết chữ chết viết thế nào!”Đỗ Cách Cách nhìn xem một màn này, khóe miệng đều là cười lạnh, trong tươi cười tràn ngập âm lệ.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, mọi người cũng vừa tận mắt nhìn thấy, Đỗ Cách Cách trước mặt Chương Mỹ Tử, cũng không khác phế vật là mấy, đơn giản không bằng một con chó.Nhưng Bùi Nguyên Minh bây giờ, thật sự để cho Đỗ Cách Cách, dùng tay không đánh vào mặt Chương Mỹ Tử sao?Làm sao có thể!?Quả thực, giống như nằm mơ, đúng không?Mấy người đảo quốc nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt giễu cợt, hình như cùng Bùi Nguyên Minh nói chuyện, làm cho bọn hắn cảm thấy mình rất mất mặt.Mà không chỉ là người đảo quốc, liền xem như Đỗ Quang Khải, Chu Hướng Võ bọn người là hai mặt nhìn nhau, mang trên mặt một loại khó có thể tin.Để cho Đỗ Cách Cách đánh Chương Mỹ Tử thành chó, có phải là nghịch thiên hay không?Làm thế nào một điều như vậy là có thể xảy ra?Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có tự tin đến mức này?Cho dù hắn là chiến thần, cũng không thể làm được bước này, đúng không?Hơn nữa, chênh lệch thực lực giữa Chương Mỹ Tử và Đỗ Cách Cách, đơn giản là không cùng đẳng cấp.Đỗ Cách Cách Không nói tới việc đánh bại Chương Mỹ Tử, coi như có thể động tới Chương Mỹ Tử nửa chiêu, cũng là một bất ngờ.Muốn trong vòng ba chiêu, phế bỏ Chương Mỹ Tử sao?Hoàn toàn không thực tế!Giờ phút này, Chương Mỹ Tử trên mặt cũng hiển hiện nồng đậm mỉa mai.Cô đã từng gặp rất nhiều người không biết tốt xấu, những kẻ mơ mộng viển vông.Nhưng là đến tình trạng của Bùi Nguyên Minh, thật sự có rất ít.Một đám người, ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, như là đang nhìn một tên đại ngốc.Lúc này, tất cả mọi người đã hiểu, tại sao Bùi Nguyên Minh lại ăn cơm chùa của phụ nữ, và tại sao nhiều phụ nữ lại muốn nuôi hắn.Với cái miệng của hắn ta, người chết có thể nói là người sống, dễ dàng làm cho con gái hài lòng, đúng không?Còn bản thân Đỗ Cách Cách cũng là thần sắc cổ quái, nàng mặc dù cảm thấy trong cơ thể mình khí tức biến hóa, nhưng cô vẫn không thể tin được, mình có thể là đối thủ của Chương Mỹ Tử.Nhưng mà, sau khi khí tức trong cơ thể tự động vận hành ba vòng nhỏ, Đỗ Cách Cách lập tức cảm thấy mình, trong lòng chiến ý hiện lên.Dưới cái nhìn chăm chú của Bùi Nguyên Minh, nàng có lòng tin tưởng, thật sự có thể đánh bại Chương Mỹ Tử trong ba chiêu!Tinh thần chiến đấu đang sục sôi và hừng hực vào lúc này.Ngay sau đó, Đỗ Cách Cách trực tiếp thả côn nhị khúc trong tay bước tới, vẻ mặt nghiêm túc.“Ôi ôi, bại tướng dưới tay ta, thế mà còn muốn khoe khoang sao?”“Quả thực không biết chữ chết viết thế nào!”Đỗ Cách Cách nhìn xem một màn này, khóe miệng đều là cười lạnh, trong tươi cười tràn ngập âm lệ.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, mọi người cũng vừa tận mắt nhìn thấy, Đỗ Cách Cách trước mặt Chương Mỹ Tử, cũng không khác phế vật là mấy, đơn giản không bằng một con chó.Nhưng Bùi Nguyên Minh bây giờ, thật sự để cho Đỗ Cách Cách, dùng tay không đánh vào mặt Chương Mỹ Tử sao?Làm sao có thể!?Quả thực, giống như nằm mơ, đúng không?Mấy người đảo quốc nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt giễu cợt, hình như cùng Bùi Nguyên Minh nói chuyện, làm cho bọn hắn cảm thấy mình rất mất mặt.Mà không chỉ là người đảo quốc, liền xem như Đỗ Quang Khải, Chu Hướng Võ bọn người là hai mặt nhìn nhau, mang trên mặt một loại khó có thể tin.Để cho Đỗ Cách Cách đánh Chương Mỹ Tử thành chó, có phải là nghịch thiên hay không?Làm thế nào một điều như vậy là có thể xảy ra?Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có tự tin đến mức này?Cho dù hắn là chiến thần, cũng không thể làm được bước này, đúng không?Hơn nữa, chênh lệch thực lực giữa Chương Mỹ Tử và Đỗ Cách Cách, đơn giản là không cùng đẳng cấp.Đỗ Cách Cách Không nói tới việc đánh bại Chương Mỹ Tử, coi như có thể động tới Chương Mỹ Tử nửa chiêu, cũng là một bất ngờ.Muốn trong vòng ba chiêu, phế bỏ Chương Mỹ Tử sao?Hoàn toàn không thực tế!Giờ phút này, Chương Mỹ Tử trên mặt cũng hiển hiện nồng đậm mỉa mai.Cô đã từng gặp rất nhiều người không biết tốt xấu, những kẻ mơ mộng viển vông.Nhưng là đến tình trạng của Bùi Nguyên Minh, thật sự có rất ít.Một đám người, ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, như là đang nhìn một tên đại ngốc.Lúc này, tất cả mọi người đã hiểu, tại sao Bùi Nguyên Minh lại ăn cơm chùa của phụ nữ, và tại sao nhiều phụ nữ lại muốn nuôi hắn.Với cái miệng của hắn ta, người chết có thể nói là người sống, dễ dàng làm cho con gái hài lòng, đúng không?Còn bản thân Đỗ Cách Cách cũng là thần sắc cổ quái, nàng mặc dù cảm thấy trong cơ thể mình khí tức biến hóa, nhưng cô vẫn không thể tin được, mình có thể là đối thủ của Chương Mỹ Tử.Nhưng mà, sau khi khí tức trong cơ thể tự động vận hành ba vòng nhỏ, Đỗ Cách Cách lập tức cảm thấy mình, trong lòng chiến ý hiện lên.Dưới cái nhìn chăm chú của Bùi Nguyên Minh, nàng có lòng tin tưởng, thật sự có thể đánh bại Chương Mỹ Tử trong ba chiêu!Tinh thần chiến đấu đang sục sôi và hừng hực vào lúc này.Ngay sau đó, Đỗ Cách Cách trực tiếp thả côn nhị khúc trong tay bước tới, vẻ mặt nghiêm túc.“Ôi ôi, bại tướng dưới tay ta, thế mà còn muốn khoe khoang sao?”“Quả thực không biết chữ chết viết thế nào!”Đỗ Cách Cách nhìn xem một màn này, khóe miệng đều là cười lạnh, trong tươi cười tràn ngập âm lệ.