Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 51 86

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Tuy rằng cô gái nhỏ không còn hơi thở nữa, ngay cả nhịp tim cũng gần như không còn, nhưng tam hồn thất phách (ba hồn bảy vía) vẫn ở đó, hiển nhiên bản thân cô bé, vẫn có ý thức sinh tồn của bản năng.Cho nên, chỉ cần anh dùng tốc độ đủ nhanh, dùng “Định tự quyết” của Chu Dịch, có thể có cơ hội cứu cô gái nhỏ trở về.Chỉ có điều, nhất định phải thật nhanh.” Cái gì? Hài tử đã tắt thở, ngươi nói còn có thể cứu sao?”” Ngươi đến cùng phải bác sĩ hay không? Sẽ không phải là chuẩn bị gạt người à?”“Ừ, ngươi là ai? Ngươi còn có thể khởi tử hồi sinh hay sao?”Trong đám đông có những tiếng nói nghi ngờ, rốt cuộc, bác sĩ ở bệnh viện Nhân dân, mới thông báo về cái chết của bé gái.Đôi vợ chồng trung niên thần sắc càng thêm kích động, bọn hắn liếc nhau một cái, muốn phát điên, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia hy vọng.“Được, yên lặng, ta muốn cứu người.”Bùi Nguyên Minh không cùng bọn hắn nói nhảm, mà là trực tiếp đem hài tử đặt ở trên giường bệnh, sau đó lấy ra chu sa cùng giấy màu vàng mang theo.Bùi Nguyên Minh lúc này có chút may mắn, cũng may anh hiện tại, mang theo vật dụng Phong Thủy, không có việc gì cũng mang theo những vật này, nếu không trong lúc nhất thời, thật đúng là tìm không ra.Toàn trường thấy cảnh này, đều đưa mắt nhìn nhau, khiến không khí càng thêm yên tĩnh.Tuy rằng, tất cả mọi người đều không tin, Bùi Nguyên Minh có thể khởi tử hồi sinh, nhưng là vẫn như cũ, mang theo ba phần chờ mong.Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng và có phần kiêu ngạo truyền đến.“Ngay cả Hoa viện trưởng ở bệnh viện Nhân dân, cũng đã thông báo rằng cô gái nhỏ đã chết.”” Ngươi còn chuẩn bị cứu người sao?”” Hơn nữa còn xuất ra chu sa cùng giấy vàng?”“Thế nào? Ngươi chuẩn bị gọi hồn a!?”“Cuối cùng, chỉ là chiêu trò lừa bịp của giang hồ phiến tử mà thôi.”” Lại nói, loại thủ đoạn này, là một thanh niên có thể thành thục sao?”Nghe được giọng nói có chút giễu cợt này, đám người hơi sửng sốt, sau đó liền nghị luận ầm ĩ.Hiển nhiên, ai cũng không tin, Bùi Nguyên Minh dựa vào chu sa cùng giấy vàng trong tay, liền có thể cứu người.Bùi Nguyên Minh quét ánh mắt nhìn về phía cửa.Liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy Chanel Tiểu Hắc đứng bên ngoài đám đông.Gia tộc Trương Lỗ Trung, Trương Tích Tuyết.Lúc này, Trương Tích Tuyết mặc y phục lộng lẫy, trang điểm tinh xảo, dáng người ưu nhã, thần sắc cao lãnh, bên người là nữ trợ lý tóc ngắn và vài nam vệ sĩ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Tuy rằng cô gái nhỏ không còn hơi thở nữa, ngay cả nhịp tim cũng gần như không còn, nhưng tam hồn thất phách (ba hồn bảy vía) vẫn ở đó, hiển nhiên bản thân cô bé, vẫn có ý thức sinh tồn của bản năng.Cho nên, chỉ cần anh dùng tốc độ đủ nhanh, dùng “Định tự quyết” của Chu Dịch, có thể có cơ hội cứu cô gái nhỏ trở về.Chỉ có điều, nhất định phải thật nhanh.” Cái gì? Hài tử đã tắt thở, ngươi nói còn có thể cứu sao?”” Ngươi đến cùng phải bác sĩ hay không? Sẽ không phải là chuẩn bị gạt người à?”“Ừ, ngươi là ai? Ngươi còn có thể khởi tử hồi sinh hay sao?”Trong đám đông có những tiếng nói nghi ngờ, rốt cuộc, bác sĩ ở bệnh viện Nhân dân, mới thông báo về cái chết của bé gái.Đôi vợ chồng trung niên thần sắc càng thêm kích động, bọn hắn liếc nhau một cái, muốn phát điên, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia hy vọng.“Được, yên lặng, ta muốn cứu người.”Bùi Nguyên Minh không cùng bọn hắn nói nhảm, mà là trực tiếp đem hài tử đặt ở trên giường bệnh, sau đó lấy ra chu sa cùng giấy màu vàng mang theo.Bùi Nguyên Minh lúc này có chút may mắn, cũng may anh hiện tại, mang theo vật dụng Phong Thủy, không có việc gì cũng mang theo những vật này, nếu không trong lúc nhất thời, thật đúng là tìm không ra.Toàn trường thấy cảnh này, đều đưa mắt nhìn nhau, khiến không khí càng thêm yên tĩnh.Tuy rằng, tất cả mọi người đều không tin, Bùi Nguyên Minh có thể khởi tử hồi sinh, nhưng là vẫn như cũ, mang theo ba phần chờ mong.Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng và có phần kiêu ngạo truyền đến.“Ngay cả Hoa viện trưởng ở bệnh viện Nhân dân, cũng đã thông báo rằng cô gái nhỏ đã chết.”” Ngươi còn chuẩn bị cứu người sao?”” Hơn nữa còn xuất ra chu sa cùng giấy vàng?”“Thế nào? Ngươi chuẩn bị gọi hồn a!?”“Cuối cùng, chỉ là chiêu trò lừa bịp của giang hồ phiến tử mà thôi.”” Lại nói, loại thủ đoạn này, là một thanh niên có thể thành thục sao?”Nghe được giọng nói có chút giễu cợt này, đám người hơi sửng sốt, sau đó liền nghị luận ầm ĩ.Hiển nhiên, ai cũng không tin, Bùi Nguyên Minh dựa vào chu sa cùng giấy vàng trong tay, liền có thể cứu người.Bùi Nguyên Minh quét ánh mắt nhìn về phía cửa.Liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy Chanel Tiểu Hắc đứng bên ngoài đám đông.Gia tộc Trương Lỗ Trung, Trương Tích Tuyết.Lúc này, Trương Tích Tuyết mặc y phục lộng lẫy, trang điểm tinh xảo, dáng người ưu nhã, thần sắc cao lãnh, bên người là nữ trợ lý tóc ngắn và vài nam vệ sĩ.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Tuy rằng cô gái nhỏ không còn hơi thở nữa, ngay cả nhịp tim cũng gần như không còn, nhưng tam hồn thất phách (ba hồn bảy vía) vẫn ở đó, hiển nhiên bản thân cô bé, vẫn có ý thức sinh tồn của bản năng.Cho nên, chỉ cần anh dùng tốc độ đủ nhanh, dùng “Định tự quyết” của Chu Dịch, có thể có cơ hội cứu cô gái nhỏ trở về.Chỉ có điều, nhất định phải thật nhanh.” Cái gì? Hài tử đã tắt thở, ngươi nói còn có thể cứu sao?”” Ngươi đến cùng phải bác sĩ hay không? Sẽ không phải là chuẩn bị gạt người à?”“Ừ, ngươi là ai? Ngươi còn có thể khởi tử hồi sinh hay sao?”Trong đám đông có những tiếng nói nghi ngờ, rốt cuộc, bác sĩ ở bệnh viện Nhân dân, mới thông báo về cái chết của bé gái.Đôi vợ chồng trung niên thần sắc càng thêm kích động, bọn hắn liếc nhau một cái, muốn phát điên, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia hy vọng.“Được, yên lặng, ta muốn cứu người.”Bùi Nguyên Minh không cùng bọn hắn nói nhảm, mà là trực tiếp đem hài tử đặt ở trên giường bệnh, sau đó lấy ra chu sa cùng giấy màu vàng mang theo.Bùi Nguyên Minh lúc này có chút may mắn, cũng may anh hiện tại, mang theo vật dụng Phong Thủy, không có việc gì cũng mang theo những vật này, nếu không trong lúc nhất thời, thật đúng là tìm không ra.Toàn trường thấy cảnh này, đều đưa mắt nhìn nhau, khiến không khí càng thêm yên tĩnh.Tuy rằng, tất cả mọi người đều không tin, Bùi Nguyên Minh có thể khởi tử hồi sinh, nhưng là vẫn như cũ, mang theo ba phần chờ mong.Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng và có phần kiêu ngạo truyền đến.“Ngay cả Hoa viện trưởng ở bệnh viện Nhân dân, cũng đã thông báo rằng cô gái nhỏ đã chết.”” Ngươi còn chuẩn bị cứu người sao?”” Hơn nữa còn xuất ra chu sa cùng giấy vàng?”“Thế nào? Ngươi chuẩn bị gọi hồn a!?”“Cuối cùng, chỉ là chiêu trò lừa bịp của giang hồ phiến tử mà thôi.”” Lại nói, loại thủ đoạn này, là một thanh niên có thể thành thục sao?”Nghe được giọng nói có chút giễu cợt này, đám người hơi sửng sốt, sau đó liền nghị luận ầm ĩ.Hiển nhiên, ai cũng không tin, Bùi Nguyên Minh dựa vào chu sa cùng giấy vàng trong tay, liền có thể cứu người.Bùi Nguyên Minh quét ánh mắt nhìn về phía cửa.Liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy Chanel Tiểu Hắc đứng bên ngoài đám đông.Gia tộc Trương Lỗ Trung, Trương Tích Tuyết.Lúc này, Trương Tích Tuyết mặc y phục lộng lẫy, trang điểm tinh xảo, dáng người ưu nhã, thần sắc cao lãnh, bên người là nữ trợ lý tóc ngắn và vài nam vệ sĩ.

Chương 51 86