Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 52 40
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Đằng sau câu nói này, có thể không cần phải nói.”“Tôi tuy rằng không phải người tốt gì, nhưng cũng không phải bụng đói ăn quàng.”Tạ Mộng Dao chớp mắt vô tội nói: “Tôi là đang nhắc nhở Bùi Đại Thiếu, dù sao chung quanh anh có rất nhiều nữ nhân, anh muốn nói anh không phải cố ý, tôi vậy mới không tin anh.”“Ừm, đêm nay bọn họ sẽ từ Tây Nam Thiên Môn Trại trở về, ngày mai bọn họ sẽ tới. Tôi sẽ trực tiếp kêu bọn họ đến Tập Phúc Đường, làm vệ sĩ cho anh.”Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Không cần làm vệ sĩ. tôi gần đây trang trí lại, rác rưởi tương đối nhiều, cô để các nàng thuận tiện giúp bận bịu quét dọn một chút rác rưởi.”Nghe thấy Bùi Nguyên Minh muốn để các nàng dọn rác, Tạ Mộng Dao ở đối diện điện thoại, suýt chút nữa ngã lăn xuống đất.Một nhóm đại cao thủ đến từ tây nam Thiên Môn Trại, lấy ra dọn dẹp phế thải xây dựng sao?Đây cũng không phải đơn giản là phung phí của trời như vậy.Đây quả thực là “Chỉ dùng người mình biết “!“Nhân tiện, còn có một chuyện.”Tạ Mộng Dao dường như nghĩ tới điều gì, lông mày khẽ giật.“Đỗ tiên sinh đến nay, còn chưa gửi tin tức gì cho Kim Lăng, Tây Nam Thiên Môn Trại bên kia. Tôi cũng đã nhờ người hỏi thăm, nhưng vẫn chưa có tin tức xác thực.”“Tôi có chút lo lắng, Đỗ tiên sinh đã xảy ra chuyện.”Bùi Nguyên Minh nhíu mày, “Tôi có nên đi Tây Nam Thiên Môn Trại một chuyến không?”Tạ Mộng Dao suy nghĩ một chút nói: ” Tạm thời không cần.”” Đỗ tiên sinh nói thế nào, cũng là người Đỗ gia của Tây Nam Thiên Môn Trại, cho dù quản thúc, cũng không nên bị thương tổn tới tính mạng…”” Chẳng qua, tôi sẽ tiếp tục sai người tìm hiểu tin tức.”“Có tình huống gì, liền ngay lập tức hồi báo cho Bùi Đại Thiếu anh.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra gửi đi một tin nhắn.Đỗ Lương biến mất lâu như vậy vẫn chưa xuất hiện, anh quả thực có chút lo lắng.Mặc kệ nói thế nào, đây đều là đại ca mình kết bái.Sau khi cúp video call, ánh mắt Bùi Nguyên Minh, rơi xuống ngoài cửa sổ, sau đó híp mắt nhìn về hướng Tây Nam của Kim Lăng.Trong bầu trời đêm, giờ phút này dường như có kinh lôi nổ vang, sấm sét vang dội…Tây Nam, hỗn loạn!Ngày hôm sau, mọi việc diễn ra như thường lệ, cả trăm thẻ số đã được phát ra.Dưới sự sắp xếp của Bùi Nguyên Minh, không nhanh không chậm tiến hành.Tới giờ ăn tối, Hoàng Phổ Thy tan việc trở về, bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho Bùi Nguyên Minh.Tối nay, cô sẽ làm món gà quay Thổ Gia đang rất thịnh hành trên mạng, đây được xem là cách ăn gần đây nhất của những người nổi tiếng trên mạng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Đằng sau câu nói này, có thể không cần phải nói.”“Tôi tuy rằng không phải người tốt gì, nhưng cũng không phải bụng đói ăn quàng.”Tạ Mộng Dao chớp mắt vô tội nói: “Tôi là đang nhắc nhở Bùi Đại Thiếu, dù sao chung quanh anh có rất nhiều nữ nhân, anh muốn nói anh không phải cố ý, tôi vậy mới không tin anh.”“Ừm, đêm nay bọn họ sẽ từ Tây Nam Thiên Môn Trại trở về, ngày mai bọn họ sẽ tới. Tôi sẽ trực tiếp kêu bọn họ đến Tập Phúc Đường, làm vệ sĩ cho anh.”Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Không cần làm vệ sĩ. tôi gần đây trang trí lại, rác rưởi tương đối nhiều, cô để các nàng thuận tiện giúp bận bịu quét dọn một chút rác rưởi.”Nghe thấy Bùi Nguyên Minh muốn để các nàng dọn rác, Tạ Mộng Dao ở đối diện điện thoại, suýt chút nữa ngã lăn xuống đất.Một nhóm đại cao thủ đến từ tây nam Thiên Môn Trại, lấy ra dọn dẹp phế thải xây dựng sao?Đây cũng không phải đơn giản là phung phí của trời như vậy.Đây quả thực là “Chỉ dùng người mình biết “!“Nhân tiện, còn có một chuyện.”Tạ Mộng Dao dường như nghĩ tới điều gì, lông mày khẽ giật.“Đỗ tiên sinh đến nay, còn chưa gửi tin tức gì cho Kim Lăng, Tây Nam Thiên Môn Trại bên kia. Tôi cũng đã nhờ người hỏi thăm, nhưng vẫn chưa có tin tức xác thực.”“Tôi có chút lo lắng, Đỗ tiên sinh đã xảy ra chuyện.”Bùi Nguyên Minh nhíu mày, “Tôi có nên đi Tây Nam Thiên Môn Trại một chuyến không?”Tạ Mộng Dao suy nghĩ một chút nói: ” Tạm thời không cần.”” Đỗ tiên sinh nói thế nào, cũng là người Đỗ gia của Tây Nam Thiên Môn Trại, cho dù quản thúc, cũng không nên bị thương tổn tới tính mạng…”” Chẳng qua, tôi sẽ tiếp tục sai người tìm hiểu tin tức.”“Có tình huống gì, liền ngay lập tức hồi báo cho Bùi Đại Thiếu anh.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra gửi đi một tin nhắn.Đỗ Lương biến mất lâu như vậy vẫn chưa xuất hiện, anh quả thực có chút lo lắng.Mặc kệ nói thế nào, đây đều là đại ca mình kết bái.Sau khi cúp video call, ánh mắt Bùi Nguyên Minh, rơi xuống ngoài cửa sổ, sau đó híp mắt nhìn về hướng Tây Nam của Kim Lăng.Trong bầu trời đêm, giờ phút này dường như có kinh lôi nổ vang, sấm sét vang dội…Tây Nam, hỗn loạn!Ngày hôm sau, mọi việc diễn ra như thường lệ, cả trăm thẻ số đã được phát ra.Dưới sự sắp xếp của Bùi Nguyên Minh, không nhanh không chậm tiến hành.Tới giờ ăn tối, Hoàng Phổ Thy tan việc trở về, bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho Bùi Nguyên Minh.Tối nay, cô sẽ làm món gà quay Thổ Gia đang rất thịnh hành trên mạng, đây được xem là cách ăn gần đây nhất của những người nổi tiếng trên mạng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Đằng sau câu nói này, có thể không cần phải nói.”“Tôi tuy rằng không phải người tốt gì, nhưng cũng không phải bụng đói ăn quàng.”Tạ Mộng Dao chớp mắt vô tội nói: “Tôi là đang nhắc nhở Bùi Đại Thiếu, dù sao chung quanh anh có rất nhiều nữ nhân, anh muốn nói anh không phải cố ý, tôi vậy mới không tin anh.”“Ừm, đêm nay bọn họ sẽ từ Tây Nam Thiên Môn Trại trở về, ngày mai bọn họ sẽ tới. Tôi sẽ trực tiếp kêu bọn họ đến Tập Phúc Đường, làm vệ sĩ cho anh.”Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Không cần làm vệ sĩ. tôi gần đây trang trí lại, rác rưởi tương đối nhiều, cô để các nàng thuận tiện giúp bận bịu quét dọn một chút rác rưởi.”Nghe thấy Bùi Nguyên Minh muốn để các nàng dọn rác, Tạ Mộng Dao ở đối diện điện thoại, suýt chút nữa ngã lăn xuống đất.Một nhóm đại cao thủ đến từ tây nam Thiên Môn Trại, lấy ra dọn dẹp phế thải xây dựng sao?Đây cũng không phải đơn giản là phung phí của trời như vậy.Đây quả thực là “Chỉ dùng người mình biết “!“Nhân tiện, còn có một chuyện.”Tạ Mộng Dao dường như nghĩ tới điều gì, lông mày khẽ giật.“Đỗ tiên sinh đến nay, còn chưa gửi tin tức gì cho Kim Lăng, Tây Nam Thiên Môn Trại bên kia. Tôi cũng đã nhờ người hỏi thăm, nhưng vẫn chưa có tin tức xác thực.”“Tôi có chút lo lắng, Đỗ tiên sinh đã xảy ra chuyện.”Bùi Nguyên Minh nhíu mày, “Tôi có nên đi Tây Nam Thiên Môn Trại một chuyến không?”Tạ Mộng Dao suy nghĩ một chút nói: ” Tạm thời không cần.”” Đỗ tiên sinh nói thế nào, cũng là người Đỗ gia của Tây Nam Thiên Môn Trại, cho dù quản thúc, cũng không nên bị thương tổn tới tính mạng…”” Chẳng qua, tôi sẽ tiếp tục sai người tìm hiểu tin tức.”“Có tình huống gì, liền ngay lập tức hồi báo cho Bùi Đại Thiếu anh.”Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra gửi đi một tin nhắn.Đỗ Lương biến mất lâu như vậy vẫn chưa xuất hiện, anh quả thực có chút lo lắng.Mặc kệ nói thế nào, đây đều là đại ca mình kết bái.Sau khi cúp video call, ánh mắt Bùi Nguyên Minh, rơi xuống ngoài cửa sổ, sau đó híp mắt nhìn về hướng Tây Nam của Kim Lăng.Trong bầu trời đêm, giờ phút này dường như có kinh lôi nổ vang, sấm sét vang dội…Tây Nam, hỗn loạn!Ngày hôm sau, mọi việc diễn ra như thường lệ, cả trăm thẻ số đã được phát ra.Dưới sự sắp xếp của Bùi Nguyên Minh, không nhanh không chậm tiến hành.Tới giờ ăn tối, Hoàng Phổ Thy tan việc trở về, bắt đầu chuẩn bị bữa tối cho Bùi Nguyên Minh.Tối nay, cô sẽ làm món gà quay Thổ Gia đang rất thịnh hành trên mạng, đây được xem là cách ăn gần đây nhất của những người nổi tiếng trên mạng.