Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 52 43

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lúc này, Hoàng Phổ Thy đã lấy điện thoại ra, vẻ mặt căng thẳng che chở Bùi Nguyên Minh nói: “Các ngươi cút ra ngoài cho ta!”“Nếu các ngươi không cút ra ngoài, ta sẽ báo cảnh sát, bắt tất cả các ngươi!”Tuy rằng biết Bùi Nguyên Minh thân thủ rất lợi hại, nhưng Hoàng Phổ Thy, vẫn là theo bản năng lo lắng …“Báo cảnh sát sao!?”Nam tử âm nhu trên dưới dò xét Hoàng Phổ Thy, sau đó cười lạnh một tiếng: “Tiểu tiện nhân chỉ biết quyến rũ đàn ông!”” Ngươi có hứng thú, liền báo cảnh sát đi!”“Ngươi có thể gọi đt báo cảnh sát, ta sẽ chặt đầu dùng làm cái bô!”“Không có chuẩn bị thật tốt, ta sẽ tìm đến phiền phức sao?”” Đều nói ngực to mà không có não, quả là thế!”” Nữ nhân, quả nhiên đều là phế vật!”Vừa nói, nam tử âm nhu “Ôi ôi ôi”, nở nụ cười lạnh “.Hoàng Phổ Thy sắc mặt rất khó nhìn, bất quá, vẫn là cắn răng lấy ra điện thoại di động.Sau đó, cô phát hiện ra rằng, xung quanh không có tín hiệu điện thoại di động.Rõ ràng là những người này, đã chặn các tín hiệu xung quanh trước khi bọn hắn ra tay.Đây chắc chắn là một sự chuẩn bị đầy đủ.Nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Hoàng Phổ Thy, nam tử âm nhu cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, lạnh lùng nói: “Nhanh lên, chúng ta thời gian đang gấp.”“Tiễn bọn hắn lên đường!”Khi giọng nói của nam tử âm nhu rơi xuống, gần một trăm người đàn ông, đều chậm rãi rút ra thanh trường đao đảo quốc từ thắt lưng.Bọn hắn những bước nhỏ tiến đến, mỗi bước đi đều dồn hết sức lực và tập trung cao độ, như thể sẵn sàng đem Bùi Nguyên Minh một đao chém chết.Về phần nam tử âm nhu, không biết hắn tìm được cái quạt xếp bằng thép ở đâu, hắn híp mắt hướng về phía trước, ngẫu nhiên mở quạt ra, đột nhiên có tia lửa bắn ra.Toàn bộ sân trở nên vô cùng yên tĩnh, ngay cả những bông hoa do Hoàng Phổ Thy trồng cẩn thận, cũng trực tiếp héo rũ trong bầu không khí đáng sợ này.Bốn phương tám hướng, khí tức dường như âm lãnh vô số lần, không có bất kỳ thanh âm gì, nói là tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, cũng không ngoa.Từng ánh mắt đan vào nhau, một cỗ sát khí nặng nề tản ra, dường như chỉ cần một cỗ sát khí đơn thuần, cũng có thể khiến người chết ngàn lần, vạn lần …Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới những người đàn ông này, mà là nhìn Hoàng Phổ Thy, cười nói: “Thy Thy, còn nhớ ” Tù Tự Quyết Chu Dịch “ta đưa cho cô hay không?”Hoàng Phổ Thy lúc này, không hiểu tại sao Bùi Nguyên Minh lại nói ra lời này, nhưng nàng vẫn là gật đầu nói: “Đương nhiên, tôi nhớ nhớ kỹ, người tại trong lao là ở tù, tù tự quyết, giảng cứu chính là một người buồn ngủ…”” Tại bên trong « Chu Dịch », là thủ đoạn để thầy phong thủy, dùng tù tự quyết để cứu mạng …”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lúc này, Hoàng Phổ Thy đã lấy điện thoại ra, vẻ mặt căng thẳng che chở Bùi Nguyên Minh nói: “Các ngươi cút ra ngoài cho ta!”“Nếu các ngươi không cút ra ngoài, ta sẽ báo cảnh sát, bắt tất cả các ngươi!”Tuy rằng biết Bùi Nguyên Minh thân thủ rất lợi hại, nhưng Hoàng Phổ Thy, vẫn là theo bản năng lo lắng …“Báo cảnh sát sao!?”Nam tử âm nhu trên dưới dò xét Hoàng Phổ Thy, sau đó cười lạnh một tiếng: “Tiểu tiện nhân chỉ biết quyến rũ đàn ông!”” Ngươi có hứng thú, liền báo cảnh sát đi!”“Ngươi có thể gọi đt báo cảnh sát, ta sẽ chặt đầu dùng làm cái bô!”“Không có chuẩn bị thật tốt, ta sẽ tìm đến phiền phức sao?”” Đều nói ngực to mà không có não, quả là thế!”” Nữ nhân, quả nhiên đều là phế vật!”Vừa nói, nam tử âm nhu “Ôi ôi ôi”, nở nụ cười lạnh “.Hoàng Phổ Thy sắc mặt rất khó nhìn, bất quá, vẫn là cắn răng lấy ra điện thoại di động.Sau đó, cô phát hiện ra rằng, xung quanh không có tín hiệu điện thoại di động.Rõ ràng là những người này, đã chặn các tín hiệu xung quanh trước khi bọn hắn ra tay.Đây chắc chắn là một sự chuẩn bị đầy đủ.Nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Hoàng Phổ Thy, nam tử âm nhu cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, lạnh lùng nói: “Nhanh lên, chúng ta thời gian đang gấp.”“Tiễn bọn hắn lên đường!”Khi giọng nói của nam tử âm nhu rơi xuống, gần một trăm người đàn ông, đều chậm rãi rút ra thanh trường đao đảo quốc từ thắt lưng.Bọn hắn những bước nhỏ tiến đến, mỗi bước đi đều dồn hết sức lực và tập trung cao độ, như thể sẵn sàng đem Bùi Nguyên Minh một đao chém chết.Về phần nam tử âm nhu, không biết hắn tìm được cái quạt xếp bằng thép ở đâu, hắn híp mắt hướng về phía trước, ngẫu nhiên mở quạt ra, đột nhiên có tia lửa bắn ra.Toàn bộ sân trở nên vô cùng yên tĩnh, ngay cả những bông hoa do Hoàng Phổ Thy trồng cẩn thận, cũng trực tiếp héo rũ trong bầu không khí đáng sợ này.Bốn phương tám hướng, khí tức dường như âm lãnh vô số lần, không có bất kỳ thanh âm gì, nói là tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, cũng không ngoa.Từng ánh mắt đan vào nhau, một cỗ sát khí nặng nề tản ra, dường như chỉ cần một cỗ sát khí đơn thuần, cũng có thể khiến người chết ngàn lần, vạn lần …Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới những người đàn ông này, mà là nhìn Hoàng Phổ Thy, cười nói: “Thy Thy, còn nhớ ” Tù Tự Quyết Chu Dịch “ta đưa cho cô hay không?”Hoàng Phổ Thy lúc này, không hiểu tại sao Bùi Nguyên Minh lại nói ra lời này, nhưng nàng vẫn là gật đầu nói: “Đương nhiên, tôi nhớ nhớ kỹ, người tại trong lao là ở tù, tù tự quyết, giảng cứu chính là một người buồn ngủ…”” Tại bên trong « Chu Dịch », là thủ đoạn để thầy phong thủy, dùng tù tự quyết để cứu mạng …”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lúc này, Hoàng Phổ Thy đã lấy điện thoại ra, vẻ mặt căng thẳng che chở Bùi Nguyên Minh nói: “Các ngươi cút ra ngoài cho ta!”“Nếu các ngươi không cút ra ngoài, ta sẽ báo cảnh sát, bắt tất cả các ngươi!”Tuy rằng biết Bùi Nguyên Minh thân thủ rất lợi hại, nhưng Hoàng Phổ Thy, vẫn là theo bản năng lo lắng …“Báo cảnh sát sao!?”Nam tử âm nhu trên dưới dò xét Hoàng Phổ Thy, sau đó cười lạnh một tiếng: “Tiểu tiện nhân chỉ biết quyến rũ đàn ông!”” Ngươi có hứng thú, liền báo cảnh sát đi!”“Ngươi có thể gọi đt báo cảnh sát, ta sẽ chặt đầu dùng làm cái bô!”“Không có chuẩn bị thật tốt, ta sẽ tìm đến phiền phức sao?”” Đều nói ngực to mà không có não, quả là thế!”” Nữ nhân, quả nhiên đều là phế vật!”Vừa nói, nam tử âm nhu “Ôi ôi ôi”, nở nụ cười lạnh “.Hoàng Phổ Thy sắc mặt rất khó nhìn, bất quá, vẫn là cắn răng lấy ra điện thoại di động.Sau đó, cô phát hiện ra rằng, xung quanh không có tín hiệu điện thoại di động.Rõ ràng là những người này, đã chặn các tín hiệu xung quanh trước khi bọn hắn ra tay.Đây chắc chắn là một sự chuẩn bị đầy đủ.Nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Hoàng Phổ Thy, nam tử âm nhu cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, lạnh lùng nói: “Nhanh lên, chúng ta thời gian đang gấp.”“Tiễn bọn hắn lên đường!”Khi giọng nói của nam tử âm nhu rơi xuống, gần một trăm người đàn ông, đều chậm rãi rút ra thanh trường đao đảo quốc từ thắt lưng.Bọn hắn những bước nhỏ tiến đến, mỗi bước đi đều dồn hết sức lực và tập trung cao độ, như thể sẵn sàng đem Bùi Nguyên Minh một đao chém chết.Về phần nam tử âm nhu, không biết hắn tìm được cái quạt xếp bằng thép ở đâu, hắn híp mắt hướng về phía trước, ngẫu nhiên mở quạt ra, đột nhiên có tia lửa bắn ra.Toàn bộ sân trở nên vô cùng yên tĩnh, ngay cả những bông hoa do Hoàng Phổ Thy trồng cẩn thận, cũng trực tiếp héo rũ trong bầu không khí đáng sợ này.Bốn phương tám hướng, khí tức dường như âm lãnh vô số lần, không có bất kỳ thanh âm gì, nói là tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, cũng không ngoa.Từng ánh mắt đan vào nhau, một cỗ sát khí nặng nề tản ra, dường như chỉ cần một cỗ sát khí đơn thuần, cũng có thể khiến người chết ngàn lần, vạn lần …Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới những người đàn ông này, mà là nhìn Hoàng Phổ Thy, cười nói: “Thy Thy, còn nhớ ” Tù Tự Quyết Chu Dịch “ta đưa cho cô hay không?”Hoàng Phổ Thy lúc này, không hiểu tại sao Bùi Nguyên Minh lại nói ra lời này, nhưng nàng vẫn là gật đầu nói: “Đương nhiên, tôi nhớ nhớ kỹ, người tại trong lao là ở tù, tù tự quyết, giảng cứu chính là một người buồn ngủ…”” Tại bên trong « Chu Dịch », là thủ đoạn để thầy phong thủy, dùng tù tự quyết để cứu mạng …”

Chương 52 43