Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 535 9
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chơi chết tên vương bát đản này!”Theo lệnh của Miêu Bạch Phượng, lại có thêm vài tên cao thủ với thái dương phồng lên, nhanh chóng lao ra.Đôi mắt của những người này, đều bắn ra tinh quang, hiển nhiên là so với những người vừa rồi, cao hơn không chỉ là một bậc.“Shzzzzz!”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mỗi một bước phóng ra, đều không thấy động tác của anh như thế nào, những cái gọi là đại cao thủ này, mỗi một tên đều là trên mặt tê rần, mắt tối sầm lại, sau đó bay tứ tung mà ra.Ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, bọn hắn hoàn toàn không phải đối thủ của một người.Cảnh tượng này, khiến Miêu Bạch Phượng càng thêm đau lòng và phẫn nộ, nàng rống lên rồi lao tới, một thanh ngân đao ngoằn ngoèo lập tức phóng ra, phóng về phía trước mặt của Bùi Nguyên Minh.“Kang ——”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, búng ngón tay một cái, ngân đao lập tức bay ngược lại, trực tiếp xuyên thủng yết hầu Miêu Bạch Phượng.Miêu Bạch Phượng cứng đờ, trên cổ chảy ra máu tươi, sắc mặt khó thể tin.Nàng tung hoành ở đất Trương Tây hơn mười năm, đừng nói là giết nàng, thậm chí không người nào dám thương tổn nàng.Nhưng khi vừa gặp Bùi Nguyên Minh, không chỉ bị đánh vào mặt, còn bị giết chết sao!?Đây quả thực là không thể tưởng tượng!Nàng thế nhưng là đại nhân vật đuổi thi nhất tộc a!Họ Bùi, làm sao hắn dám!?Mang theo ý nghĩ phi lý và không thể tưởng tượng này, Miêu Bạch Phượng từ từ mềm nhũn trên mặt đất, trên người nàng, sinh cơ trôi đi.Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ra chậm rãi lau sạch ngón tay, sau đó buông ra, khăn giấy liền phủ lên khuôn mặt không cam lòng của Miêu Bạch Phượng.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: ” Đã tình chàng ý thiếp, vậy liền sinh cùng giường, chết chung huyệt. Đừng lo, ta sẽ tìm một bảo địa Phong Thủy cho hai người. đảm bảo rằng mỗi năm ngày hôm nay, sẽ có người đốt tiền giấy các ngươi. ”Nghe giọng điệu thờ ơ của Bùi Nguyên Minh, nhìn cảnh tượng kinh hoảng trước mắt này, mọi người xung quanh lúc này đều ngơ ngẩn, mù mịt!Giờ phút này người chết, cũng không phải Miêu Thất a!Mà là Miêu Bạch Phượng a!Đây chính là ái tướng của Miêu Đại Thiếu a!Cũng là ái đồ của Nhị trưởng lão!Nếu một người như vậy chết đi, nó được định sẵn để gây ra sự kiện lớn!Toàn bộ Kim Lăng, khẳng định đều sẽ có gió tanh mưa máu!“Họ Bùi!”” Ngươi thế nào lại dám!”Đúng lúc này, cánh cổng bằng đồng của biệt viện, bị người một chân đá văng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chơi chết tên vương bát đản này!”Theo lệnh của Miêu Bạch Phượng, lại có thêm vài tên cao thủ với thái dương phồng lên, nhanh chóng lao ra.Đôi mắt của những người này, đều bắn ra tinh quang, hiển nhiên là so với những người vừa rồi, cao hơn không chỉ là một bậc.“Shzzzzz!”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mỗi một bước phóng ra, đều không thấy động tác của anh như thế nào, những cái gọi là đại cao thủ này, mỗi một tên đều là trên mặt tê rần, mắt tối sầm lại, sau đó bay tứ tung mà ra.Ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, bọn hắn hoàn toàn không phải đối thủ của một người.Cảnh tượng này, khiến Miêu Bạch Phượng càng thêm đau lòng và phẫn nộ, nàng rống lên rồi lao tới, một thanh ngân đao ngoằn ngoèo lập tức phóng ra, phóng về phía trước mặt của Bùi Nguyên Minh.“Kang ——”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, búng ngón tay một cái, ngân đao lập tức bay ngược lại, trực tiếp xuyên thủng yết hầu Miêu Bạch Phượng.Miêu Bạch Phượng cứng đờ, trên cổ chảy ra máu tươi, sắc mặt khó thể tin.Nàng tung hoành ở đất Trương Tây hơn mười năm, đừng nói là giết nàng, thậm chí không người nào dám thương tổn nàng.Nhưng khi vừa gặp Bùi Nguyên Minh, không chỉ bị đánh vào mặt, còn bị giết chết sao!?Đây quả thực là không thể tưởng tượng!Nàng thế nhưng là đại nhân vật đuổi thi nhất tộc a!Họ Bùi, làm sao hắn dám!?Mang theo ý nghĩ phi lý và không thể tưởng tượng này, Miêu Bạch Phượng từ từ mềm nhũn trên mặt đất, trên người nàng, sinh cơ trôi đi.Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ra chậm rãi lau sạch ngón tay, sau đó buông ra, khăn giấy liền phủ lên khuôn mặt không cam lòng của Miêu Bạch Phượng.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: ” Đã tình chàng ý thiếp, vậy liền sinh cùng giường, chết chung huyệt. Đừng lo, ta sẽ tìm một bảo địa Phong Thủy cho hai người. đảm bảo rằng mỗi năm ngày hôm nay, sẽ có người đốt tiền giấy các ngươi. ”Nghe giọng điệu thờ ơ của Bùi Nguyên Minh, nhìn cảnh tượng kinh hoảng trước mắt này, mọi người xung quanh lúc này đều ngơ ngẩn, mù mịt!Giờ phút này người chết, cũng không phải Miêu Thất a!Mà là Miêu Bạch Phượng a!Đây chính là ái tướng của Miêu Đại Thiếu a!Cũng là ái đồ của Nhị trưởng lão!Nếu một người như vậy chết đi, nó được định sẵn để gây ra sự kiện lớn!Toàn bộ Kim Lăng, khẳng định đều sẽ có gió tanh mưa máu!“Họ Bùi!”” Ngươi thế nào lại dám!”Đúng lúc này, cánh cổng bằng đồng của biệt viện, bị người một chân đá văng.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Chơi chết tên vương bát đản này!”Theo lệnh của Miêu Bạch Phượng, lại có thêm vài tên cao thủ với thái dương phồng lên, nhanh chóng lao ra.Đôi mắt của những người này, đều bắn ra tinh quang, hiển nhiên là so với những người vừa rồi, cao hơn không chỉ là một bậc.“Shzzzzz!”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mỗi một bước phóng ra, đều không thấy động tác của anh như thế nào, những cái gọi là đại cao thủ này, mỗi một tên đều là trên mặt tê rần, mắt tối sầm lại, sau đó bay tứ tung mà ra.Ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, bọn hắn hoàn toàn không phải đối thủ của một người.Cảnh tượng này, khiến Miêu Bạch Phượng càng thêm đau lòng và phẫn nộ, nàng rống lên rồi lao tới, một thanh ngân đao ngoằn ngoèo lập tức phóng ra, phóng về phía trước mặt của Bùi Nguyên Minh.“Kang ——”Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, búng ngón tay một cái, ngân đao lập tức bay ngược lại, trực tiếp xuyên thủng yết hầu Miêu Bạch Phượng.Miêu Bạch Phượng cứng đờ, trên cổ chảy ra máu tươi, sắc mặt khó thể tin.Nàng tung hoành ở đất Trương Tây hơn mười năm, đừng nói là giết nàng, thậm chí không người nào dám thương tổn nàng.Nhưng khi vừa gặp Bùi Nguyên Minh, không chỉ bị đánh vào mặt, còn bị giết chết sao!?Đây quả thực là không thể tưởng tượng!Nàng thế nhưng là đại nhân vật đuổi thi nhất tộc a!Họ Bùi, làm sao hắn dám!?Mang theo ý nghĩ phi lý và không thể tưởng tượng này, Miêu Bạch Phượng từ từ mềm nhũn trên mặt đất, trên người nàng, sinh cơ trôi đi.Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ra chậm rãi lau sạch ngón tay, sau đó buông ra, khăn giấy liền phủ lên khuôn mặt không cam lòng của Miêu Bạch Phượng.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: ” Đã tình chàng ý thiếp, vậy liền sinh cùng giường, chết chung huyệt. Đừng lo, ta sẽ tìm một bảo địa Phong Thủy cho hai người. đảm bảo rằng mỗi năm ngày hôm nay, sẽ có người đốt tiền giấy các ngươi. ”Nghe giọng điệu thờ ơ của Bùi Nguyên Minh, nhìn cảnh tượng kinh hoảng trước mắt này, mọi người xung quanh lúc này đều ngơ ngẩn, mù mịt!Giờ phút này người chết, cũng không phải Miêu Thất a!Mà là Miêu Bạch Phượng a!Đây chính là ái tướng của Miêu Đại Thiếu a!Cũng là ái đồ của Nhị trưởng lão!Nếu một người như vậy chết đi, nó được định sẵn để gây ra sự kiện lớn!Toàn bộ Kim Lăng, khẳng định đều sẽ có gió tanh mưa máu!“Họ Bùi!”” Ngươi thế nào lại dám!”Đúng lúc này, cánh cổng bằng đồng của biệt viện, bị người một chân đá văng.