Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 536 7
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Để ta nhìn sát thủ thương của ngươi, có thể làm ta sợ hãi hay không.”“Ta có thể nói cho ngươi biết một chuyện, không biết ta đã giẫm chết bao nhiêu tên phế vật trong một năm.”“Nếu như ngươi, không muốn chủ động cho ta một lời giải thích, vậy thì ta cũng không ngại, để cho đám ngưu quỷ xà thần phía sau, quỳ xuống cùng ngươi.”Đối với Bùi Nguyên Minh, hôm nay dù thế nào, Miêu Nhân Long cũng phải trả giá đắt cho chuyện của Trịnh Tuyết Dương, trả một cái giá thỏa mãn.Bằng không mà nói, Thang Linh bọn hắn khẩu khí này, thế nào có thể nuốt trôi?Tương lai, Bùi Nguyên Minh sẽ đối mặt với Trịnh Tuyết Dương như thế nào?Nghe được Bùi Nguyên Minh nói vậy, Miêu Nhân Long không những không giận mà còn cười: “Thú vị, thật sự rất thú vị.”” Chẳng những phách lối, mà lại sắp chết đến nơi, còn không biết chữ chết viết thế nào!”“Một con đường chết, nhưng là vô cùng hung hãn không thèm biết.”“Ta thực sự rất tò mò, người như ngươi làm sao có thể làm được, đã lâu như vậy, còn chưa bị giết?”” Đơn thuần bởi vì ngươi vận khí tốt hay sao?”“Nếu là như vậy, thật xin lỗi, e rằng, vận khí của ngươi kết thúc ở đây!”Sự kiêu ngạo, ngang tàng của Bùi Nguyên Minh, khiến trong lòng Miêu Nhân Long tức giận.Ngoại trừ chuyện của Vương Tĩnh Di, Bùi Nguyên Minh còn dám tới tìm hắn bắt giải thích sao?Theo Miêu Nhân Long, một người hạ đẳng như Bùi Nguyên Minh, làm sao có tư cách làm chuyện như vậy, nói lời như vậy?Mà Chân Tiêu Tiêu cũng là khịt mũi khinh thường, vạn phần khinh thường hành vi của Bùi Nguyên Minh.Về xuất thân gia đình, một người là hào môn Tương Tây, một kẻ là cọng cỏ tầng dưới chót.So về địa vị, một bên là hào môn đại thiếu, một bên là con rể cửa.So năng lượng, một người mánh khoé thông thiên, tên kia là một con rối.Trong nhận thức của Chân Tiêu Tiêu, cho dù nhìn từ góc độ nào, Bùi Nguyên Minh cũng không thể là đối thủ của Miêu Nhân Long.Cùng Miêu Nhân Long đối đầu, cùng Miêu Nhân Long kêu gào sao?Chẳng qua là Bùi Nguyên Minh, trong lòng kìm nén một hơi, hơn nữa còn tự cho là có chút thực lực mà thôi.Thế nhưng là hắn cũng không nghĩ một chút, xã hội bây giờ, không phải là xã hội mà vũ lực quyết định tất cả.Không cần biết ngươi mạnh đến mức nào, ngươi còn có thể mạnh hơn đại pháo, máy bay hay sao?Dù ngươi có quyền lực đến đâu, ngươi có thể đánh bại bộ máy nhà nước hay sao?.Ở Chân Tiêu Tiêu xem ra, Bùi Nguyên Minh đây chính là hành vi không muốn sống.Chỉ có thể nói, trách không được phải làm ở rể!Người đàn ông này, đúng là không có trí óc gì cả!“Thời thế đã thay đổi. nghĩ không ra đầu năm nay, cọng cỏ thế mà cũng dám khiêu chiến đại thiếu!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Để ta nhìn sát thủ thương của ngươi, có thể làm ta sợ hãi hay không.”“Ta có thể nói cho ngươi biết một chuyện, không biết ta đã giẫm chết bao nhiêu tên phế vật trong một năm.”“Nếu như ngươi, không muốn chủ động cho ta một lời giải thích, vậy thì ta cũng không ngại, để cho đám ngưu quỷ xà thần phía sau, quỳ xuống cùng ngươi.”Đối với Bùi Nguyên Minh, hôm nay dù thế nào, Miêu Nhân Long cũng phải trả giá đắt cho chuyện của Trịnh Tuyết Dương, trả một cái giá thỏa mãn.Bằng không mà nói, Thang Linh bọn hắn khẩu khí này, thế nào có thể nuốt trôi?Tương lai, Bùi Nguyên Minh sẽ đối mặt với Trịnh Tuyết Dương như thế nào?Nghe được Bùi Nguyên Minh nói vậy, Miêu Nhân Long không những không giận mà còn cười: “Thú vị, thật sự rất thú vị.”” Chẳng những phách lối, mà lại sắp chết đến nơi, còn không biết chữ chết viết thế nào!”“Một con đường chết, nhưng là vô cùng hung hãn không thèm biết.”“Ta thực sự rất tò mò, người như ngươi làm sao có thể làm được, đã lâu như vậy, còn chưa bị giết?”” Đơn thuần bởi vì ngươi vận khí tốt hay sao?”“Nếu là như vậy, thật xin lỗi, e rằng, vận khí của ngươi kết thúc ở đây!”Sự kiêu ngạo, ngang tàng của Bùi Nguyên Minh, khiến trong lòng Miêu Nhân Long tức giận.Ngoại trừ chuyện của Vương Tĩnh Di, Bùi Nguyên Minh còn dám tới tìm hắn bắt giải thích sao?Theo Miêu Nhân Long, một người hạ đẳng như Bùi Nguyên Minh, làm sao có tư cách làm chuyện như vậy, nói lời như vậy?Mà Chân Tiêu Tiêu cũng là khịt mũi khinh thường, vạn phần khinh thường hành vi của Bùi Nguyên Minh.Về xuất thân gia đình, một người là hào môn Tương Tây, một kẻ là cọng cỏ tầng dưới chót.So về địa vị, một bên là hào môn đại thiếu, một bên là con rể cửa.So năng lượng, một người mánh khoé thông thiên, tên kia là một con rối.Trong nhận thức của Chân Tiêu Tiêu, cho dù nhìn từ góc độ nào, Bùi Nguyên Minh cũng không thể là đối thủ của Miêu Nhân Long.Cùng Miêu Nhân Long đối đầu, cùng Miêu Nhân Long kêu gào sao?Chẳng qua là Bùi Nguyên Minh, trong lòng kìm nén một hơi, hơn nữa còn tự cho là có chút thực lực mà thôi.Thế nhưng là hắn cũng không nghĩ một chút, xã hội bây giờ, không phải là xã hội mà vũ lực quyết định tất cả.Không cần biết ngươi mạnh đến mức nào, ngươi còn có thể mạnh hơn đại pháo, máy bay hay sao?Dù ngươi có quyền lực đến đâu, ngươi có thể đánh bại bộ máy nhà nước hay sao?.Ở Chân Tiêu Tiêu xem ra, Bùi Nguyên Minh đây chính là hành vi không muốn sống.Chỉ có thể nói, trách không được phải làm ở rể!Người đàn ông này, đúng là không có trí óc gì cả!“Thời thế đã thay đổi. nghĩ không ra đầu năm nay, cọng cỏ thế mà cũng dám khiêu chiến đại thiếu!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… ” Để ta nhìn sát thủ thương của ngươi, có thể làm ta sợ hãi hay không.”“Ta có thể nói cho ngươi biết một chuyện, không biết ta đã giẫm chết bao nhiêu tên phế vật trong một năm.”“Nếu như ngươi, không muốn chủ động cho ta một lời giải thích, vậy thì ta cũng không ngại, để cho đám ngưu quỷ xà thần phía sau, quỳ xuống cùng ngươi.”Đối với Bùi Nguyên Minh, hôm nay dù thế nào, Miêu Nhân Long cũng phải trả giá đắt cho chuyện của Trịnh Tuyết Dương, trả một cái giá thỏa mãn.Bằng không mà nói, Thang Linh bọn hắn khẩu khí này, thế nào có thể nuốt trôi?Tương lai, Bùi Nguyên Minh sẽ đối mặt với Trịnh Tuyết Dương như thế nào?Nghe được Bùi Nguyên Minh nói vậy, Miêu Nhân Long không những không giận mà còn cười: “Thú vị, thật sự rất thú vị.”” Chẳng những phách lối, mà lại sắp chết đến nơi, còn không biết chữ chết viết thế nào!”“Một con đường chết, nhưng là vô cùng hung hãn không thèm biết.”“Ta thực sự rất tò mò, người như ngươi làm sao có thể làm được, đã lâu như vậy, còn chưa bị giết?”” Đơn thuần bởi vì ngươi vận khí tốt hay sao?”“Nếu là như vậy, thật xin lỗi, e rằng, vận khí của ngươi kết thúc ở đây!”Sự kiêu ngạo, ngang tàng của Bùi Nguyên Minh, khiến trong lòng Miêu Nhân Long tức giận.Ngoại trừ chuyện của Vương Tĩnh Di, Bùi Nguyên Minh còn dám tới tìm hắn bắt giải thích sao?Theo Miêu Nhân Long, một người hạ đẳng như Bùi Nguyên Minh, làm sao có tư cách làm chuyện như vậy, nói lời như vậy?Mà Chân Tiêu Tiêu cũng là khịt mũi khinh thường, vạn phần khinh thường hành vi của Bùi Nguyên Minh.Về xuất thân gia đình, một người là hào môn Tương Tây, một kẻ là cọng cỏ tầng dưới chót.So về địa vị, một bên là hào môn đại thiếu, một bên là con rể cửa.So năng lượng, một người mánh khoé thông thiên, tên kia là một con rối.Trong nhận thức của Chân Tiêu Tiêu, cho dù nhìn từ góc độ nào, Bùi Nguyên Minh cũng không thể là đối thủ của Miêu Nhân Long.Cùng Miêu Nhân Long đối đầu, cùng Miêu Nhân Long kêu gào sao?Chẳng qua là Bùi Nguyên Minh, trong lòng kìm nén một hơi, hơn nữa còn tự cho là có chút thực lực mà thôi.Thế nhưng là hắn cũng không nghĩ một chút, xã hội bây giờ, không phải là xã hội mà vũ lực quyết định tất cả.Không cần biết ngươi mạnh đến mức nào, ngươi còn có thể mạnh hơn đại pháo, máy bay hay sao?Dù ngươi có quyền lực đến đâu, ngươi có thể đánh bại bộ máy nhà nước hay sao?.Ở Chân Tiêu Tiêu xem ra, Bùi Nguyên Minh đây chính là hành vi không muốn sống.Chỉ có thể nói, trách không được phải làm ở rể!Người đàn ông này, đúng là không có trí óc gì cả!“Thời thế đã thay đổi. nghĩ không ra đầu năm nay, cọng cỏ thế mà cũng dám khiêu chiến đại thiếu!”