Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 537 8

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Khổng Tú Tú lảo đảo, loạng chạng lùi lại, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu tay đỏ tươi.Nàng một mặt khó có thể tin nhìn xem Bùi Nguyên Minh, dường như nghĩ không ra, Bùi Nguyên Minh nói động thủ liền động thủ, còn nựng nàng một bàn tay thật phê.“Cái tát này, đánh ngươi lấy danh nghĩa Võ Minh, lấy thế đè người!”“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại lần nữa tiến lên, nựng tiếp một cái trời giáng.“Cái tát này, đánh ngươi ỷ vào danh hiệu Long Môn, ức hiếp nam nữ!”“Bốp!”“Cái nựng cuối cùng, ta quất ngươi đen trắng không phân, nối giáo cho giặc!”Sau ba cái tát quất xuống, Bùi Nguyên Minh một chân, đem Khổng Tú đạp lăn trên mặt đất, sau đó mới lạnh lùng nói: “Cút đi!”“Ngươi!”Khổng Tú đang bụm mặt, muốn buông ra những lời tàn nhẫn, nhưng khi để ý đến vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, cô rùng mình một cái, rốt cuộc không dám nói gì nữa, mà mang theo người của mình lộn nhào rời đi.Một màn này, để người trợn mắt, líu lưỡi.Bất kể thân phận, địa vị, thực lực, dường như Khổng Tú, đều vượt xa Bùi Nguyên Minh, cứ như vậy lộn nhào bỏ chạy là sao?Thực sự là làm người khó có thể tin.Miêu Nhân Long nhìn cảnh này, khóe mắt khẽ co giật, muốn nói lời độc ác, nhưng trong miệng lại có chút chua xót.Là một đại thiếu của đuổi thi nhất tộc, có lẽ lần đầu tiên trong đời, hắn ta gặp phải cảnh tượng như vậy.Còn Chân Tiêu Tiêu, tức giận đến sắp hộc máu!Con rể cửa, làm sao có thể giả bộ đến tình trạng này?” Hiện tại, ngươi còn chuẩn bị vận dụng cái át chủ bài gì?”Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người này, mà là mỉm cười nhìn Miêu Nhân Long.“Nếu không có át chủ bài, vậy ta sẽ đích thân tới bắt ngươi giải thích!”Mí mắt Miêu Nhân Long nhảy loạn xạ, ngay sau đó, hắn thô bạo rút súng ngang hông ra, trực tiếp mở khóa an toàn, nhắm vào trán Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Tiểu tử, đây chính là ta giải thích với ngươi!”“Hôm nay năm sau, ta sẽ đốt cho ngươi nhiều một chút tiền giấy!”Nhìn thấy cảnh này, mọi người há hốc mồm, dường như nghĩ không ra, Miêu Nhân Long lại cường ngạnh như vậy.“Drop ——”Thời điểm Miêu Nhân Long bóp cò, Bùi Nguyên Minh một chân đạp xuống, đá xanh trên mặt đất vỡ tan, một viên lao thẳng vào nòng súng Miêu Nhân Long.Mà tại thời khắc này, hắn đã bóp cò.“Oành ——”Có một tiếng động cực lớn truyền ra, súng nổ tung.Tay phải của Miêu Nhân Long, máu thịt be bét.Đây là trực tiếp phát nổ.Miêu Nhân Long tay máu thịt be bét, tay kia che mắt của mình, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.Một màn này, để người thấy không rét mà run.“Ta rất hài lòng với lời giải thích này.”” Nam nhân như ngươi, thật là người sảng khoái.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Khổng Tú Tú lảo đảo, loạng chạng lùi lại, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu tay đỏ tươi.Nàng một mặt khó có thể tin nhìn xem Bùi Nguyên Minh, dường như nghĩ không ra, Bùi Nguyên Minh nói động thủ liền động thủ, còn nựng nàng một bàn tay thật phê.“Cái tát này, đánh ngươi lấy danh nghĩa Võ Minh, lấy thế đè người!”“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại lần nữa tiến lên, nựng tiếp một cái trời giáng.“Cái tát này, đánh ngươi ỷ vào danh hiệu Long Môn, ức hiếp nam nữ!”“Bốp!”“Cái nựng cuối cùng, ta quất ngươi đen trắng không phân, nối giáo cho giặc!”Sau ba cái tát quất xuống, Bùi Nguyên Minh một chân, đem Khổng Tú đạp lăn trên mặt đất, sau đó mới lạnh lùng nói: “Cút đi!”“Ngươi!”Khổng Tú đang bụm mặt, muốn buông ra những lời tàn nhẫn, nhưng khi để ý đến vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, cô rùng mình một cái, rốt cuộc không dám nói gì nữa, mà mang theo người của mình lộn nhào rời đi.Một màn này, để người trợn mắt, líu lưỡi.Bất kể thân phận, địa vị, thực lực, dường như Khổng Tú, đều vượt xa Bùi Nguyên Minh, cứ như vậy lộn nhào bỏ chạy là sao?Thực sự là làm người khó có thể tin.Miêu Nhân Long nhìn cảnh này, khóe mắt khẽ co giật, muốn nói lời độc ác, nhưng trong miệng lại có chút chua xót.Là một đại thiếu của đuổi thi nhất tộc, có lẽ lần đầu tiên trong đời, hắn ta gặp phải cảnh tượng như vậy.Còn Chân Tiêu Tiêu, tức giận đến sắp hộc máu!Con rể cửa, làm sao có thể giả bộ đến tình trạng này?” Hiện tại, ngươi còn chuẩn bị vận dụng cái át chủ bài gì?”Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người này, mà là mỉm cười nhìn Miêu Nhân Long.“Nếu không có át chủ bài, vậy ta sẽ đích thân tới bắt ngươi giải thích!”Mí mắt Miêu Nhân Long nhảy loạn xạ, ngay sau đó, hắn thô bạo rút súng ngang hông ra, trực tiếp mở khóa an toàn, nhắm vào trán Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Tiểu tử, đây chính là ta giải thích với ngươi!”“Hôm nay năm sau, ta sẽ đốt cho ngươi nhiều một chút tiền giấy!”Nhìn thấy cảnh này, mọi người há hốc mồm, dường như nghĩ không ra, Miêu Nhân Long lại cường ngạnh như vậy.“Drop ——”Thời điểm Miêu Nhân Long bóp cò, Bùi Nguyên Minh một chân đạp xuống, đá xanh trên mặt đất vỡ tan, một viên lao thẳng vào nòng súng Miêu Nhân Long.Mà tại thời khắc này, hắn đã bóp cò.“Oành ——”Có một tiếng động cực lớn truyền ra, súng nổ tung.Tay phải của Miêu Nhân Long, máu thịt be bét.Đây là trực tiếp phát nổ.Miêu Nhân Long tay máu thịt be bét, tay kia che mắt của mình, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.Một màn này, để người thấy không rét mà run.“Ta rất hài lòng với lời giải thích này.”” Nam nhân như ngươi, thật là người sảng khoái.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Khổng Tú Tú lảo đảo, loạng chạng lùi lại, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu tay đỏ tươi.Nàng một mặt khó có thể tin nhìn xem Bùi Nguyên Minh, dường như nghĩ không ra, Bùi Nguyên Minh nói động thủ liền động thủ, còn nựng nàng một bàn tay thật phê.“Cái tát này, đánh ngươi lấy danh nghĩa Võ Minh, lấy thế đè người!”“Bốp!”Bùi Nguyên Minh lại lần nữa tiến lên, nựng tiếp một cái trời giáng.“Cái tát này, đánh ngươi ỷ vào danh hiệu Long Môn, ức hiếp nam nữ!”“Bốp!”“Cái nựng cuối cùng, ta quất ngươi đen trắng không phân, nối giáo cho giặc!”Sau ba cái tát quất xuống, Bùi Nguyên Minh một chân, đem Khổng Tú đạp lăn trên mặt đất, sau đó mới lạnh lùng nói: “Cút đi!”“Ngươi!”Khổng Tú đang bụm mặt, muốn buông ra những lời tàn nhẫn, nhưng khi để ý đến vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, cô rùng mình một cái, rốt cuộc không dám nói gì nữa, mà mang theo người của mình lộn nhào rời đi.Một màn này, để người trợn mắt, líu lưỡi.Bất kể thân phận, địa vị, thực lực, dường như Khổng Tú, đều vượt xa Bùi Nguyên Minh, cứ như vậy lộn nhào bỏ chạy là sao?Thực sự là làm người khó có thể tin.Miêu Nhân Long nhìn cảnh này, khóe mắt khẽ co giật, muốn nói lời độc ác, nhưng trong miệng lại có chút chua xót.Là một đại thiếu của đuổi thi nhất tộc, có lẽ lần đầu tiên trong đời, hắn ta gặp phải cảnh tượng như vậy.Còn Chân Tiêu Tiêu, tức giận đến sắp hộc máu!Con rể cửa, làm sao có thể giả bộ đến tình trạng này?” Hiện tại, ngươi còn chuẩn bị vận dụng cái át chủ bài gì?”Bùi Nguyên Minh mặc kệ những người này, mà là mỉm cười nhìn Miêu Nhân Long.“Nếu không có át chủ bài, vậy ta sẽ đích thân tới bắt ngươi giải thích!”Mí mắt Miêu Nhân Long nhảy loạn xạ, ngay sau đó, hắn thô bạo rút súng ngang hông ra, trực tiếp mở khóa an toàn, nhắm vào trán Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Tiểu tử, đây chính là ta giải thích với ngươi!”“Hôm nay năm sau, ta sẽ đốt cho ngươi nhiều một chút tiền giấy!”Nhìn thấy cảnh này, mọi người há hốc mồm, dường như nghĩ không ra, Miêu Nhân Long lại cường ngạnh như vậy.“Drop ——”Thời điểm Miêu Nhân Long bóp cò, Bùi Nguyên Minh một chân đạp xuống, đá xanh trên mặt đất vỡ tan, một viên lao thẳng vào nòng súng Miêu Nhân Long.Mà tại thời khắc này, hắn đã bóp cò.“Oành ——”Có một tiếng động cực lớn truyền ra, súng nổ tung.Tay phải của Miêu Nhân Long, máu thịt be bét.Đây là trực tiếp phát nổ.Miêu Nhân Long tay máu thịt be bét, tay kia che mắt của mình, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.Một màn này, để người thấy không rét mà run.“Ta rất hài lòng với lời giải thích này.”” Nam nhân như ngươi, thật là người sảng khoái.”

Chương 537 8