Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 54 73
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hiện nay Tương Tây đuổi thi nhất tộc, đối với Kim Tuấn Anh mà nói, chẳng còn giá trị gì đối với Kim Tuấn Anh.”“Mà lại, Kim Tuấn Anh lúc này, còn đang đau đầu vì chuyện của Hạ Song Hàn, thế nào có thời gian, đến để ý tới chút chuyện nhỏ này?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt bối rối, không biết Bùi Nguyên Minh là có ý gì.Bùi Nguyên Minh nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Em không biết sao?”“Chân Gia Thủ Đô ra tay, để người đem sòng bạc ngầm càn quét. . .”“Hạ Song Hàn bị nhân chứng, tang chứng cũng lấy được, đã đi vào đồn cảnh sát.”” Đồng thời, tại hiện trường tìm thấy mấy chục cuốn sổ cái, nói rõ Kim Gia có liên quan đến sòng bạc ngầm.”” Đây là vi phạm trắng trợn vương pháp Đại Hạ, chuyện này, đủ để Kim Gia ăn lịch mệt nghỉ.”“Cái gì! ?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương ngược lại rút một hơi khí lạnh, thần sắc nháy mắt khó coi vô cùng.Nàng vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Chân Gia Thủ Đô, thế mà lại ra tay, mà lại ra tay như thế.Chuyện này, là giải quyết sự tình chỗ nào?Đây quả thực là để đôi bên, triệt để không chết không thôi, đúng không?Dưới tình huống như vậy, Kim Tuấn Anh xác thực sẽ không xuất thủ giúp Chân Bạch Nham.Nhưng vấn đề là, đợi đến khi Kim Tuấn Anh cùng Hạ Song Hàn ra tới, về sau. . .Vừa nghĩ đến đây, Trịnh Tuyết Dương cảm thấy càng đau đầu.“Tạm thời, không cần để ý chuyện sau này, trước mắt nói chuyện trước mắt.”Bùi Nguyên Minh tiếp tục mở miệng.“Trước mắt mà nói, Chân Bạch Nham tại Kim Lăng là tứ cố vô thân, nói cách khác, hắn nâng đỡ Chân Tiêu Tiêu này thượng vị, hắn chú định, không thể làm gì.”“Anh nghe nói, Chân Tiêu Tiêu còn hứa sẽ tăng gấp đôi cổ tức của tất cả các giám đốc điều hành và cổ đông vào cuối năm!”“Hiện tại, nàng dùng cái gì đến tăng?”“Dùng cái miệng hỗn sao?”” Để cho một số giám đốc điều hành, lâu nay chỉ quen say sưa đãi tiệc, đột nhiên không có thu nhập, có mấy người bằng lòng?”“Cho nên, hiện tại nhánh thứ chín, khẳng định loạn thành một bầy!”“Mà cú điện thoại vừa mới rồi kia, cũng cho thấy Chân Bạch Nham, có chút sứt đầu mẻ trán!”” Rốt cuộc là Diêm Vương hung hãn, tiểu quỷ khó chơi a!”Nghe Bùi Nguyên Minh chậm rãi mà nói, Thanh Linh vô thức gật đầu.Không thể không thừa nhận, mặc dù con rể cửa này là một tên vương bát đản, nhưng là thật sự có mấy phần bản lĩnh.Hắn đem lòng người đều suy nghĩ thấu.Tỉ như quái vật Thanh Linh mình, hiện tại ở tại Biệt thự số 1 Vịnh Hoa Long, đã đem nơi này xem như nhà của mình.Ai dám để bà điên cút ra ngoài, ai dám không để cho bà điên chiếm cái tiện nghi này, bà điên khẳng định, trước tiên phải chơi chết đối phương.Bùi Nguyên Minh dùng cái này tới bóp cổ bà điên, thật sự là bóp đúng điểm yếu của con mẻ“Có đạo lý, nếu nói như vậy, chúng ta trước hết tránh một chút đi.”Trịnh Tuyết Dương cũng minh bạch.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hiện nay Tương Tây đuổi thi nhất tộc, đối với Kim Tuấn Anh mà nói, chẳng còn giá trị gì đối với Kim Tuấn Anh.”“Mà lại, Kim Tuấn Anh lúc này, còn đang đau đầu vì chuyện của Hạ Song Hàn, thế nào có thời gian, đến để ý tới chút chuyện nhỏ này?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt bối rối, không biết Bùi Nguyên Minh là có ý gì.Bùi Nguyên Minh nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Em không biết sao?”“Chân Gia Thủ Đô ra tay, để người đem sòng bạc ngầm càn quét. . .”“Hạ Song Hàn bị nhân chứng, tang chứng cũng lấy được, đã đi vào đồn cảnh sát.”” Đồng thời, tại hiện trường tìm thấy mấy chục cuốn sổ cái, nói rõ Kim Gia có liên quan đến sòng bạc ngầm.”” Đây là vi phạm trắng trợn vương pháp Đại Hạ, chuyện này, đủ để Kim Gia ăn lịch mệt nghỉ.”“Cái gì! ?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương ngược lại rút một hơi khí lạnh, thần sắc nháy mắt khó coi vô cùng.Nàng vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Chân Gia Thủ Đô, thế mà lại ra tay, mà lại ra tay như thế.Chuyện này, là giải quyết sự tình chỗ nào?Đây quả thực là để đôi bên, triệt để không chết không thôi, đúng không?Dưới tình huống như vậy, Kim Tuấn Anh xác thực sẽ không xuất thủ giúp Chân Bạch Nham.Nhưng vấn đề là, đợi đến khi Kim Tuấn Anh cùng Hạ Song Hàn ra tới, về sau. . .Vừa nghĩ đến đây, Trịnh Tuyết Dương cảm thấy càng đau đầu.“Tạm thời, không cần để ý chuyện sau này, trước mắt nói chuyện trước mắt.”Bùi Nguyên Minh tiếp tục mở miệng.“Trước mắt mà nói, Chân Bạch Nham tại Kim Lăng là tứ cố vô thân, nói cách khác, hắn nâng đỡ Chân Tiêu Tiêu này thượng vị, hắn chú định, không thể làm gì.”“Anh nghe nói, Chân Tiêu Tiêu còn hứa sẽ tăng gấp đôi cổ tức của tất cả các giám đốc điều hành và cổ đông vào cuối năm!”“Hiện tại, nàng dùng cái gì đến tăng?”“Dùng cái miệng hỗn sao?”” Để cho một số giám đốc điều hành, lâu nay chỉ quen say sưa đãi tiệc, đột nhiên không có thu nhập, có mấy người bằng lòng?”“Cho nên, hiện tại nhánh thứ chín, khẳng định loạn thành một bầy!”“Mà cú điện thoại vừa mới rồi kia, cũng cho thấy Chân Bạch Nham, có chút sứt đầu mẻ trán!”” Rốt cuộc là Diêm Vương hung hãn, tiểu quỷ khó chơi a!”Nghe Bùi Nguyên Minh chậm rãi mà nói, Thanh Linh vô thức gật đầu.Không thể không thừa nhận, mặc dù con rể cửa này là một tên vương bát đản, nhưng là thật sự có mấy phần bản lĩnh.Hắn đem lòng người đều suy nghĩ thấu.Tỉ như quái vật Thanh Linh mình, hiện tại ở tại Biệt thự số 1 Vịnh Hoa Long, đã đem nơi này xem như nhà của mình.Ai dám để bà điên cút ra ngoài, ai dám không để cho bà điên chiếm cái tiện nghi này, bà điên khẳng định, trước tiên phải chơi chết đối phương.Bùi Nguyên Minh dùng cái này tới bóp cổ bà điên, thật sự là bóp đúng điểm yếu của con mẻ“Có đạo lý, nếu nói như vậy, chúng ta trước hết tránh một chút đi.”Trịnh Tuyết Dương cũng minh bạch.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hiện nay Tương Tây đuổi thi nhất tộc, đối với Kim Tuấn Anh mà nói, chẳng còn giá trị gì đối với Kim Tuấn Anh.”“Mà lại, Kim Tuấn Anh lúc này, còn đang đau đầu vì chuyện của Hạ Song Hàn, thế nào có thời gian, đến để ý tới chút chuyện nhỏ này?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt bối rối, không biết Bùi Nguyên Minh là có ý gì.Bùi Nguyên Minh nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Em không biết sao?”“Chân Gia Thủ Đô ra tay, để người đem sòng bạc ngầm càn quét. . .”“Hạ Song Hàn bị nhân chứng, tang chứng cũng lấy được, đã đi vào đồn cảnh sát.”” Đồng thời, tại hiện trường tìm thấy mấy chục cuốn sổ cái, nói rõ Kim Gia có liên quan đến sòng bạc ngầm.”” Đây là vi phạm trắng trợn vương pháp Đại Hạ, chuyện này, đủ để Kim Gia ăn lịch mệt nghỉ.”“Cái gì! ?”Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương ngược lại rút một hơi khí lạnh, thần sắc nháy mắt khó coi vô cùng.Nàng vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Chân Gia Thủ Đô, thế mà lại ra tay, mà lại ra tay như thế.Chuyện này, là giải quyết sự tình chỗ nào?Đây quả thực là để đôi bên, triệt để không chết không thôi, đúng không?Dưới tình huống như vậy, Kim Tuấn Anh xác thực sẽ không xuất thủ giúp Chân Bạch Nham.Nhưng vấn đề là, đợi đến khi Kim Tuấn Anh cùng Hạ Song Hàn ra tới, về sau. . .Vừa nghĩ đến đây, Trịnh Tuyết Dương cảm thấy càng đau đầu.“Tạm thời, không cần để ý chuyện sau này, trước mắt nói chuyện trước mắt.”Bùi Nguyên Minh tiếp tục mở miệng.“Trước mắt mà nói, Chân Bạch Nham tại Kim Lăng là tứ cố vô thân, nói cách khác, hắn nâng đỡ Chân Tiêu Tiêu này thượng vị, hắn chú định, không thể làm gì.”“Anh nghe nói, Chân Tiêu Tiêu còn hứa sẽ tăng gấp đôi cổ tức của tất cả các giám đốc điều hành và cổ đông vào cuối năm!”“Hiện tại, nàng dùng cái gì đến tăng?”“Dùng cái miệng hỗn sao?”” Để cho một số giám đốc điều hành, lâu nay chỉ quen say sưa đãi tiệc, đột nhiên không có thu nhập, có mấy người bằng lòng?”“Cho nên, hiện tại nhánh thứ chín, khẳng định loạn thành một bầy!”“Mà cú điện thoại vừa mới rồi kia, cũng cho thấy Chân Bạch Nham, có chút sứt đầu mẻ trán!”” Rốt cuộc là Diêm Vương hung hãn, tiểu quỷ khó chơi a!”Nghe Bùi Nguyên Minh chậm rãi mà nói, Thanh Linh vô thức gật đầu.Không thể không thừa nhận, mặc dù con rể cửa này là một tên vương bát đản, nhưng là thật sự có mấy phần bản lĩnh.Hắn đem lòng người đều suy nghĩ thấu.Tỉ như quái vật Thanh Linh mình, hiện tại ở tại Biệt thự số 1 Vịnh Hoa Long, đã đem nơi này xem như nhà của mình.Ai dám để bà điên cút ra ngoài, ai dám không để cho bà điên chiếm cái tiện nghi này, bà điên khẳng định, trước tiên phải chơi chết đối phương.Bùi Nguyên Minh dùng cái này tới bóp cổ bà điên, thật sự là bóp đúng điểm yếu của con mẻ“Có đạo lý, nếu nói như vậy, chúng ta trước hết tránh một chút đi.”Trịnh Tuyết Dương cũng minh bạch.