Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 55 89

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Bằng không, chúng ta tìm người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, đến xử lý việc này?”“Ố ồ, người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, không quản được Thiên Môn Trại chúng ta a!”Lục Tiểu Hổ mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng lại có chút khiếp đảm.Rốt cuộc, hiện tại hắn đã có thể xác định, Khương Ninh Tử thật sự có quan hệ với quan chức cấp cao của đảo quốc.Mặc dù, Thiên Môn Trại cũng không sợ đắc tội với đảo quốc, nhưng là đắc tội với người đảo quốc, so với đắc tội những người khác, có phiền toái hơn một chút.Vừa nghĩ đến đây, Lục Tiểu Hổ vung tay lên, lạnh lùng mở miệng.” Cô gái nhỏ, cút khỏi đây!”“Nơi này, cũng không phải là nơi mà ngươi có thể đến!”“Nếu không phải xem ở ngươi là người đảo quốc! Hôm nay chúng ta, sẽ thật tốt chơi với ngươi!”Nghe nói như thế, một đám đệ tử Chấp Pháp Đường, toàn bộ đều bật ra tiếng cười đầy ẩn ý sâu xa.Ngay lúc này, lại có một loạt tiếng bước chân truyền đến, phá vỡ cảnh đối đầu giữa hai bên.Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mang theo Tần Ý Hàm tới gần, không coi ai ra gì.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh giờ phút này, mặc dù thần sắc đạm mạc, nhưng là thời điểm từng bước một đi ra, lại mang theo một loại khí diễm nguy hiểm khó tả.Trực tiếp làm cho Lục Tiểu Hổ và đám đệ tử Chấp Pháp Đường, vốn một mặt dữ tợn, mỗi một tên đều là mí mắt cuồng loạn.Khương Ninh Tử cùng Yamamoto, ánh mắt cũng vô thức rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, mang theo vài phần dò xét.Hiển nhiên.Bọn họ không rõ ràng về nam tử xuất hiện đột ngột này, đến cùng là có chuyện gì.“Chậc chậc chậc. . .”Ngay sau đó, Lục Tiểu Hổ đã phản ứng lại bằng một nụ cười gớm ghiếc trên mặt.“Thế nào? Ngươi cũng là đến, giúp Đỗ Lương lão cẩu thu thập thi thể sao?”“Xem ra Đỗ Lương lão cẩu tại trong thành Kim Lăng, quan hệ không tệ lắm!”“Có điều, thế nào mọi người cũng đều quên đi, Đỗ Lương lão cẩu có bá đạo, đều là vì có tổng đà chúng ta, đang cho hắn chỗ dựa. ““Chỉ tiếc a, các ngươi những người này, cũng không hỏi thăm một chút, Đỗ Lương lão cẩu, đến cùng có cái tội gì, đắc tội với người nào!”“Tiểu tử, ngươi đã đến, liền quỳ xuống đi!”“Chúng ta ôm cây đợi thỏ lâu như thế, dù sao, cũng phải có chút thành quả a?”“Quỳ xuống!”Đám đệ tử Chấp Pháp Đường đều nhe răng cười một tiếng, còn có người chuyển động Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp khóa chặt vị trí Bùi Nguyên Minh.Chỉ là Bùi Nguyên Minh vẫn như cũ, thần sắc đạm mạc hướng về vị trí đầu lâu Đỗ Lương, đi vào.Thời khắc này, Bùi Nguyên Minh từng bước một đi ra, nhìn thì nhẹ nhàng, nhưng lại tự mang một cỗ khí tức giết người.“Tên khốn, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe rõ sao?”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, căn bản không thèm để ý tới chính mình, Lục Tiểu Hổ phẫn nộ dị thường.“Ngươi tiến lên một bước nữa, ta liền chơi chết ngươi!”Đang khi nói chuyện, Lục Tiểu Hổ tự mình đoạt lấy Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp ngẩng đầu, nhắm ngay trán Bùi Nguyên Minh.Khương Ninh Tử đại mi cau lại, nhưng lại lui ra phía sau nửa bước, một vẻ muốn tránh ra.Yamamoto thì làm một động tác, ra hiệu những người khác nhìn kỹ tình huống, hòng kiếm chút tiện nghi.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Bằng không, chúng ta tìm người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, đến xử lý việc này?”“Ố ồ, người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, không quản được Thiên Môn Trại chúng ta a!”Lục Tiểu Hổ mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng lại có chút khiếp đảm.Rốt cuộc, hiện tại hắn đã có thể xác định, Khương Ninh Tử thật sự có quan hệ với quan chức cấp cao của đảo quốc.Mặc dù, Thiên Môn Trại cũng không sợ đắc tội với đảo quốc, nhưng là đắc tội với người đảo quốc, so với đắc tội những người khác, có phiền toái hơn một chút.Vừa nghĩ đến đây, Lục Tiểu Hổ vung tay lên, lạnh lùng mở miệng.” Cô gái nhỏ, cút khỏi đây!”“Nơi này, cũng không phải là nơi mà ngươi có thể đến!”“Nếu không phải xem ở ngươi là người đảo quốc! Hôm nay chúng ta, sẽ thật tốt chơi với ngươi!”Nghe nói như thế, một đám đệ tử Chấp Pháp Đường, toàn bộ đều bật ra tiếng cười đầy ẩn ý sâu xa.Ngay lúc này, lại có một loạt tiếng bước chân truyền đến, phá vỡ cảnh đối đầu giữa hai bên.Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mang theo Tần Ý Hàm tới gần, không coi ai ra gì.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh giờ phút này, mặc dù thần sắc đạm mạc, nhưng là thời điểm từng bước một đi ra, lại mang theo một loại khí diễm nguy hiểm khó tả.Trực tiếp làm cho Lục Tiểu Hổ và đám đệ tử Chấp Pháp Đường, vốn một mặt dữ tợn, mỗi một tên đều là mí mắt cuồng loạn.Khương Ninh Tử cùng Yamamoto, ánh mắt cũng vô thức rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, mang theo vài phần dò xét.Hiển nhiên.Bọn họ không rõ ràng về nam tử xuất hiện đột ngột này, đến cùng là có chuyện gì.“Chậc chậc chậc. . .”Ngay sau đó, Lục Tiểu Hổ đã phản ứng lại bằng một nụ cười gớm ghiếc trên mặt.“Thế nào? Ngươi cũng là đến, giúp Đỗ Lương lão cẩu thu thập thi thể sao?”“Xem ra Đỗ Lương lão cẩu tại trong thành Kim Lăng, quan hệ không tệ lắm!”“Có điều, thế nào mọi người cũng đều quên đi, Đỗ Lương lão cẩu có bá đạo, đều là vì có tổng đà chúng ta, đang cho hắn chỗ dựa. ““Chỉ tiếc a, các ngươi những người này, cũng không hỏi thăm một chút, Đỗ Lương lão cẩu, đến cùng có cái tội gì, đắc tội với người nào!”“Tiểu tử, ngươi đã đến, liền quỳ xuống đi!”“Chúng ta ôm cây đợi thỏ lâu như thế, dù sao, cũng phải có chút thành quả a?”“Quỳ xuống!”Đám đệ tử Chấp Pháp Đường đều nhe răng cười một tiếng, còn có người chuyển động Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp khóa chặt vị trí Bùi Nguyên Minh.Chỉ là Bùi Nguyên Minh vẫn như cũ, thần sắc đạm mạc hướng về vị trí đầu lâu Đỗ Lương, đi vào.Thời khắc này, Bùi Nguyên Minh từng bước một đi ra, nhìn thì nhẹ nhàng, nhưng lại tự mang một cỗ khí tức giết người.“Tên khốn, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe rõ sao?”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, căn bản không thèm để ý tới chính mình, Lục Tiểu Hổ phẫn nộ dị thường.“Ngươi tiến lên một bước nữa, ta liền chơi chết ngươi!”Đang khi nói chuyện, Lục Tiểu Hổ tự mình đoạt lấy Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp ngẩng đầu, nhắm ngay trán Bùi Nguyên Minh.Khương Ninh Tử đại mi cau lại, nhưng lại lui ra phía sau nửa bước, một vẻ muốn tránh ra.Yamamoto thì làm một động tác, ra hiệu những người khác nhìn kỹ tình huống, hòng kiếm chút tiện nghi.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Bằng không, chúng ta tìm người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, đến xử lý việc này?”“Ố ồ, người của đại sứ quán đảo quốc ở Đại Hạ, không quản được Thiên Môn Trại chúng ta a!”Lục Tiểu Hổ mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng lại có chút khiếp đảm.Rốt cuộc, hiện tại hắn đã có thể xác định, Khương Ninh Tử thật sự có quan hệ với quan chức cấp cao của đảo quốc.Mặc dù, Thiên Môn Trại cũng không sợ đắc tội với đảo quốc, nhưng là đắc tội với người đảo quốc, so với đắc tội những người khác, có phiền toái hơn một chút.Vừa nghĩ đến đây, Lục Tiểu Hổ vung tay lên, lạnh lùng mở miệng.” Cô gái nhỏ, cút khỏi đây!”“Nơi này, cũng không phải là nơi mà ngươi có thể đến!”“Nếu không phải xem ở ngươi là người đảo quốc! Hôm nay chúng ta, sẽ thật tốt chơi với ngươi!”Nghe nói như thế, một đám đệ tử Chấp Pháp Đường, toàn bộ đều bật ra tiếng cười đầy ẩn ý sâu xa.Ngay lúc này, lại có một loạt tiếng bước chân truyền đến, phá vỡ cảnh đối đầu giữa hai bên.Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, mang theo Tần Ý Hàm tới gần, không coi ai ra gì.Chỉ có điều, Bùi Nguyên Minh giờ phút này, mặc dù thần sắc đạm mạc, nhưng là thời điểm từng bước một đi ra, lại mang theo một loại khí diễm nguy hiểm khó tả.Trực tiếp làm cho Lục Tiểu Hổ và đám đệ tử Chấp Pháp Đường, vốn một mặt dữ tợn, mỗi một tên đều là mí mắt cuồng loạn.Khương Ninh Tử cùng Yamamoto, ánh mắt cũng vô thức rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, mang theo vài phần dò xét.Hiển nhiên.Bọn họ không rõ ràng về nam tử xuất hiện đột ngột này, đến cùng là có chuyện gì.“Chậc chậc chậc. . .”Ngay sau đó, Lục Tiểu Hổ đã phản ứng lại bằng một nụ cười gớm ghiếc trên mặt.“Thế nào? Ngươi cũng là đến, giúp Đỗ Lương lão cẩu thu thập thi thể sao?”“Xem ra Đỗ Lương lão cẩu tại trong thành Kim Lăng, quan hệ không tệ lắm!”“Có điều, thế nào mọi người cũng đều quên đi, Đỗ Lương lão cẩu có bá đạo, đều là vì có tổng đà chúng ta, đang cho hắn chỗ dựa. ““Chỉ tiếc a, các ngươi những người này, cũng không hỏi thăm một chút, Đỗ Lương lão cẩu, đến cùng có cái tội gì, đắc tội với người nào!”“Tiểu tử, ngươi đã đến, liền quỳ xuống đi!”“Chúng ta ôm cây đợi thỏ lâu như thế, dù sao, cũng phải có chút thành quả a?”“Quỳ xuống!”Đám đệ tử Chấp Pháp Đường đều nhe răng cười một tiếng, còn có người chuyển động Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp khóa chặt vị trí Bùi Nguyên Minh.Chỉ là Bùi Nguyên Minh vẫn như cũ, thần sắc đạm mạc hướng về vị trí đầu lâu Đỗ Lương, đi vào.Thời khắc này, Bùi Nguyên Minh từng bước một đi ra, nhìn thì nhẹ nhàng, nhưng lại tự mang một cỗ khí tức giết người.“Tên khốn, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe rõ sao?”Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, căn bản không thèm để ý tới chính mình, Lục Tiểu Hổ phẫn nộ dị thường.“Ngươi tiến lên một bước nữa, ta liền chơi chết ngươi!”Đang khi nói chuyện, Lục Tiểu Hổ tự mình đoạt lấy Gia Cát Liên Nỗ, trực tiếp ngẩng đầu, nhắm ngay trán Bùi Nguyên Minh.Khương Ninh Tử đại mi cau lại, nhưng lại lui ra phía sau nửa bước, một vẻ muốn tránh ra.Yamamoto thì làm một động tác, ra hiệu những người khác nhìn kỹ tình huống, hòng kiếm chút tiện nghi.

Chương 55 89