Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 56 22

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, tầm mắt mọi người rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, trên mặt lộ ra một tia giễu cợt.Tại thánh địa Võ Học, coi là dựa vào súng đạn, liền có thể diễu võ giương oai, chỉ có thể nói, tiểu tử này quá non.Phải biết, thế gian này, chỉ cần tu vi võ đạo có cấp bậc binh vương, bình thường mà nói, súng đạn sẽ không làm gì được.Tiểu tử này, xem ra không hiểu điều này a.Lục Vũ cùng Hùng Tiểu My, giờ phút này liếc nhau một cái, nguyên bản sắc mặt hơi ngưng trọng, đã trở nên nhẹ nhõm mấy phần.Nếu như chỉ là ỷ vào súng đạn, liền tự cho là đúng, bọn hắn những người này, làm sao mà sợ được?Bùi Nguyên Minh không để ý đến những hộ vệ bị thương kia, mà vẫn chắp hai tay sau lưng, tiếp tục tới gần.Động tác của anh, không nhanh không chậm, nhưng là thời điểm mỗi một bước đi ra, đều mang theo một cỗ khí tức khó tả.Mỗi một bước rơi xuống, khí tức của anh liền cường đại mấy phần, như thể là anh, đang dẫm lên nhịp tim của tất cả mọi người có mặt.Những người có mặt đều kinh ngạc nhìn nhau, theo logic mà nói, đây hẳn là thực lực mà chỉ có đại cao thủ mới có.Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có lực lượng như vậy?Chỉ là một thầy phong thủy, ỷ vào lệnh bài chưởng môn để giả bộ mà thôi!“Ôi, ỷ vào một khẩu súng, động tới mười mấy hộ vệ của ta!”“Liền coi chính mình, có thể tại thánh địa Võ Học Thiên Môn Trại, hoành hành bá đạo rồi sao?”Lục Vũ giờ phút này, cũng chắp hai tay sau lưng, một mặt cười lạnh.“Hôm nay Lão Tử liền để ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là đao thương bất nhập, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân!”“Lục Nguyên Bá, đánh gãy hai chân bọn hắn!”“Quăng đến khu ổ chuột cho chó ăn!”Nghe được lời của Lục Vũ, tất cả mọi người Thiên Môn Trại xung quanh đều há hốc mồm,rút vào một hơi khí lạnh.“Cái gì? Lục Nguyên Bá sao?”“Lục Nguyên Bá trong truyền thuyết, tu luyện Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam sao?”“Hắn là đại cao thủ cấp bậc binh vương chân chính a! Tại Lục Gia đại danh đỉnh đỉnh a!”” Một đại cao thủ như hắn, luôn đi theo bên người Lục Vũ làm việc, xem ra, thân phận Lục Đại Thiếu, chú định là thượng vị a!”“Ai, cái thầy phong thủy này quá ngây thơ, lại dám trêu chọc Lục Đại Thiếu, đừng nói chính hắn, chỉ sợ tổ tông mười tám đời của hắn, cửu tộc của hắn, đều sẽ bị liên luỵ a!”Giờ phút này, toàn trường đều là thanh âm cảm khái, ai nấy đều bất ngờ trước sự tự tin của Lục Vũ, cũng mỉa mai Bùi Nguyên Minh không biết lượng sức.Tại tổng đà Thiên Môn Trại, đắc tội Lục Vũ sao?Đây không phải đốt đèn lồng đi nhà xí, là muốn chết sao?“ẦM —— ”Giọng nói của Lục Vũ vừa rơi xuống, liền nhìn thấy trong một góc khuất, lúc này, một bóng người như tháp sắt bước ra.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, tầm mắt mọi người rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, trên mặt lộ ra một tia giễu cợt.Tại thánh địa Võ Học, coi là dựa vào súng đạn, liền có thể diễu võ giương oai, chỉ có thể nói, tiểu tử này quá non.Phải biết, thế gian này, chỉ cần tu vi võ đạo có cấp bậc binh vương, bình thường mà nói, súng đạn sẽ không làm gì được.Tiểu tử này, xem ra không hiểu điều này a.Lục Vũ cùng Hùng Tiểu My, giờ phút này liếc nhau một cái, nguyên bản sắc mặt hơi ngưng trọng, đã trở nên nhẹ nhõm mấy phần.Nếu như chỉ là ỷ vào súng đạn, liền tự cho là đúng, bọn hắn những người này, làm sao mà sợ được?Bùi Nguyên Minh không để ý đến những hộ vệ bị thương kia, mà vẫn chắp hai tay sau lưng, tiếp tục tới gần.Động tác của anh, không nhanh không chậm, nhưng là thời điểm mỗi một bước đi ra, đều mang theo một cỗ khí tức khó tả.Mỗi một bước rơi xuống, khí tức của anh liền cường đại mấy phần, như thể là anh, đang dẫm lên nhịp tim của tất cả mọi người có mặt.Những người có mặt đều kinh ngạc nhìn nhau, theo logic mà nói, đây hẳn là thực lực mà chỉ có đại cao thủ mới có.Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có lực lượng như vậy?Chỉ là một thầy phong thủy, ỷ vào lệnh bài chưởng môn để giả bộ mà thôi!“Ôi, ỷ vào một khẩu súng, động tới mười mấy hộ vệ của ta!”“Liền coi chính mình, có thể tại thánh địa Võ Học Thiên Môn Trại, hoành hành bá đạo rồi sao?”Lục Vũ giờ phút này, cũng chắp hai tay sau lưng, một mặt cười lạnh.“Hôm nay Lão Tử liền để ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là đao thương bất nhập, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân!”“Lục Nguyên Bá, đánh gãy hai chân bọn hắn!”“Quăng đến khu ổ chuột cho chó ăn!”Nghe được lời của Lục Vũ, tất cả mọi người Thiên Môn Trại xung quanh đều há hốc mồm,rút vào một hơi khí lạnh.“Cái gì? Lục Nguyên Bá sao?”“Lục Nguyên Bá trong truyền thuyết, tu luyện Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam sao?”“Hắn là đại cao thủ cấp bậc binh vương chân chính a! Tại Lục Gia đại danh đỉnh đỉnh a!”” Một đại cao thủ như hắn, luôn đi theo bên người Lục Vũ làm việc, xem ra, thân phận Lục Đại Thiếu, chú định là thượng vị a!”“Ai, cái thầy phong thủy này quá ngây thơ, lại dám trêu chọc Lục Đại Thiếu, đừng nói chính hắn, chỉ sợ tổ tông mười tám đời của hắn, cửu tộc của hắn, đều sẽ bị liên luỵ a!”Giờ phút này, toàn trường đều là thanh âm cảm khái, ai nấy đều bất ngờ trước sự tự tin của Lục Vũ, cũng mỉa mai Bùi Nguyên Minh không biết lượng sức.Tại tổng đà Thiên Môn Trại, đắc tội Lục Vũ sao?Đây không phải đốt đèn lồng đi nhà xí, là muốn chết sao?“ẦM —— ”Giọng nói của Lục Vũ vừa rơi xuống, liền nhìn thấy trong một góc khuất, lúc này, một bóng người như tháp sắt bước ra.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rất nhanh, tầm mắt mọi người rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh, trên mặt lộ ra một tia giễu cợt.Tại thánh địa Võ Học, coi là dựa vào súng đạn, liền có thể diễu võ giương oai, chỉ có thể nói, tiểu tử này quá non.Phải biết, thế gian này, chỉ cần tu vi võ đạo có cấp bậc binh vương, bình thường mà nói, súng đạn sẽ không làm gì được.Tiểu tử này, xem ra không hiểu điều này a.Lục Vũ cùng Hùng Tiểu My, giờ phút này liếc nhau một cái, nguyên bản sắc mặt hơi ngưng trọng, đã trở nên nhẹ nhõm mấy phần.Nếu như chỉ là ỷ vào súng đạn, liền tự cho là đúng, bọn hắn những người này, làm sao mà sợ được?Bùi Nguyên Minh không để ý đến những hộ vệ bị thương kia, mà vẫn chắp hai tay sau lưng, tiếp tục tới gần.Động tác của anh, không nhanh không chậm, nhưng là thời điểm mỗi một bước đi ra, đều mang theo một cỗ khí tức khó tả.Mỗi một bước rơi xuống, khí tức của anh liền cường đại mấy phần, như thể là anh, đang dẫm lên nhịp tim của tất cả mọi người có mặt.Những người có mặt đều kinh ngạc nhìn nhau, theo logic mà nói, đây hẳn là thực lực mà chỉ có đại cao thủ mới có.Bùi Nguyên Minh làm sao có thể có lực lượng như vậy?Chỉ là một thầy phong thủy, ỷ vào lệnh bài chưởng môn để giả bộ mà thôi!“Ôi, ỷ vào một khẩu súng, động tới mười mấy hộ vệ của ta!”“Liền coi chính mình, có thể tại thánh địa Võ Học Thiên Môn Trại, hoành hành bá đạo rồi sao?”Lục Vũ giờ phút này, cũng chắp hai tay sau lưng, một mặt cười lạnh.“Hôm nay Lão Tử liền để ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì gọi là đao thương bất nhập, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân!”“Lục Nguyên Bá, đánh gãy hai chân bọn hắn!”“Quăng đến khu ổ chuột cho chó ăn!”Nghe được lời của Lục Vũ, tất cả mọi người Thiên Môn Trại xung quanh đều há hốc mồm,rút vào một hơi khí lạnh.“Cái gì? Lục Nguyên Bá sao?”“Lục Nguyên Bá trong truyền thuyết, tu luyện Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam sao?”“Hắn là đại cao thủ cấp bậc binh vương chân chính a! Tại Lục Gia đại danh đỉnh đỉnh a!”” Một đại cao thủ như hắn, luôn đi theo bên người Lục Vũ làm việc, xem ra, thân phận Lục Đại Thiếu, chú định là thượng vị a!”“Ai, cái thầy phong thủy này quá ngây thơ, lại dám trêu chọc Lục Đại Thiếu, đừng nói chính hắn, chỉ sợ tổ tông mười tám đời của hắn, cửu tộc của hắn, đều sẽ bị liên luỵ a!”Giờ phút này, toàn trường đều là thanh âm cảm khái, ai nấy đều bất ngờ trước sự tự tin của Lục Vũ, cũng mỉa mai Bùi Nguyên Minh không biết lượng sức.Tại tổng đà Thiên Môn Trại, đắc tội Lục Vũ sao?Đây không phải đốt đèn lồng đi nhà xí, là muốn chết sao?“ẦM —— ”Giọng nói của Lục Vũ vừa rơi xuống, liền nhìn thấy trong một góc khuất, lúc này, một bóng người như tháp sắt bước ra.

Chương 56 22