Khách sạn Hilton, trong một phòng bao sang trọng. Đông đảo họ hàng nhà họ Lâm nhìn một thanh niên ăn mặc giản dị, liên tục mắng mỏ. Tân Vũ Phong đối diện với vô số lời cay nghiệt, vẻ mặt cay đắng vô cùng Dù thế nào anh cũng không ngờ, anh lại phải chịu sự đối xử thế này vào chính ngày kỉ niệm kết hôn ba năm của mình. Một lúc lâu sau, Tân Vũ Phong quay đầu, nhìn về phía một cô gái xinh đẹp vô cùng, mở miệng hỏi: “Yến Vân, em nghĩ thế nào, em cũng muốn ly hôn với anh sao?” Đối mặt với câu hỏi này, Lâm Yến Vân im lặng. Hôn lễ ba năm trước chấn động cả thành phố. Đệ nhất mỹ nhân Lâm Yến Vân của Dương Hải, không ngờ lại gả cho một thằng nhóc nghèo Với gương mặt xinh đẹp và gia thế của Lâm Yến Vân, người theo đuổi cô có vô số, trong đó có cả những cậu ấm gia tài bạc tỷ, gia thế hiển hách. Ai mà ngờ được rằng, ông cụ Lâm trước. khi qua đời lại bắt Lâm Yến Vân gả cho Tân Vũ Phong Lúc đó, Tân Vũ Phong mới vừa trở về, nghèo rớt mùng tơi, lại không quyền không thế. Bởi vì hôn lễ đó, Lâm Yến Vân…

Chương 1663

Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ PhongTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhách sạn Hilton, trong một phòng bao sang trọng. Đông đảo họ hàng nhà họ Lâm nhìn một thanh niên ăn mặc giản dị, liên tục mắng mỏ. Tân Vũ Phong đối diện với vô số lời cay nghiệt, vẻ mặt cay đắng vô cùng Dù thế nào anh cũng không ngờ, anh lại phải chịu sự đối xử thế này vào chính ngày kỉ niệm kết hôn ba năm của mình. Một lúc lâu sau, Tân Vũ Phong quay đầu, nhìn về phía một cô gái xinh đẹp vô cùng, mở miệng hỏi: “Yến Vân, em nghĩ thế nào, em cũng muốn ly hôn với anh sao?” Đối mặt với câu hỏi này, Lâm Yến Vân im lặng. Hôn lễ ba năm trước chấn động cả thành phố. Đệ nhất mỹ nhân Lâm Yến Vân của Dương Hải, không ngờ lại gả cho một thằng nhóc nghèo Với gương mặt xinh đẹp và gia thế của Lâm Yến Vân, người theo đuổi cô có vô số, trong đó có cả những cậu ấm gia tài bạc tỷ, gia thế hiển hách. Ai mà ngờ được rằng, ông cụ Lâm trước. khi qua đời lại bắt Lâm Yến Vân gả cho Tân Vũ Phong Lúc đó, Tân Vũ Phong mới vừa trở về, nghèo rớt mùng tơi, lại không quyền không thế. Bởi vì hôn lễ đó, Lâm Yến Vân… Chương 1663 Tân Vũ Phong rơi vào suy nghĩ, người chung quanh vẫn đang bàn luận. “Anh nghĩ thử đi! Nếu thật sự là đồ bỏ đi, sao có thể vào cổng của La Phù Sơn được chứ?” “Không phải sao! La Phù Sơn chưa bao giờ nhận đồ bỏ đi cả..” Mọi người ở đây bàn luận ầm ï, càng ngày càng hăng say. Càng tiến vào bên trong La Phù Sơn càng làm cho người ta liên tục sợ hãi. Trên đường đi, vô số châu báu kỳ lạ dược liệu thần kỳ, thậm chí còn có không ít bảo bối. Những dị thú như tiên hạc, linh lộc… nhìn thấy rất chói mắt. Thậm chí trong núi còn có khi, rõ ràng là đã có trí tuệ, mặc quần áo người, đi lại như người, thậm chí còn đưa tay chào hỏi người ra vào. Đám người không khỏi một phen kinh ngạc. Rốt cuộc phải là danh lam thẳng cảnh gì mới có thể khiến cho con khi trong núi cũng có trí tuệ? Tân Vũ Phong thấy, cũng không khỏi có chút sửng sốt. Không nói đến điều gì khác, chỉ nói đến việc có rất nhiều bảo bối… E rằng trăm ngàn núi lớn ở Tây Nam Miêu Cương, nơi hội tụ linh khí cũng phải hổ thẹn! Tam trưởng lão đưa mọi người đi, cũng không nói câu nào. Tham quan La Phù Sơn, hoàn toàn không cần lời giới thiệu gì để tô điểm thêm cho nó. Cả đoàn người đi tới La Phù Sơn, vì bọn họ đã chuẩn bị sẵn nơi nghỉ ngơi. Đó là một dãy nhà tranh bình thường. Có thể thấy được La Phù Sơn thật ra cũng không coi trọng đám võ giả bọn họ đến đây để tham gia thi đấu. Căn nhà tranh dường như cũng được xây dựng tạm bợ, phía trên còn hơi bị ẩm. Thật trùng hợp, số lượng người của Long Hổ Sơn vừa đủ, cần ở trong một căn phòng riêng. Công Tôn Vũ và Tân Vũ Phong cùng nhau ở chung một phòng. Quách Thành đi vào trong phòng, ho khan mấy tiếng: “Đây là nơi nào vậy, trong phòng còn bị ẩm ướt” “Sao Đại nhân Thiên Vũ có thể ngủ ở nơi này chứ?” Sắc mặt Quách Thành không vui, rõ ràng là cực kỳ bất mãn với sự sắp xếp của Long Hổ Sơn. Nhưng biểu cảm của Tân Vũ Phong lại hờ hững: “Có thể ở là được rồi” Tân Vũ Phong nói, giống như đang nhớ tới điều gì đó, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt: “Hơn nữa… cho dù hoàn cảnh có tồi tệ hơn nữa thì còn có nơi nào có hoàn cảnh cư trú tệ hơn miền Bắc sao? Miền Bắc giáp biên giới, thời tiết vô cùng lạnh giá. Vào buổi sáng, những người bị lạnh hận không thể mặc thêm áo khoác da. Đến giữa trưa thì nóng bức đến mức hận không thế cởi trần, đợi đến buổi tối thì nhiệt độ lại giảm xuống vài độ, thậm chí còn có tuyết rơi. Trước kia, quân đội ở biên giới miền Bắc cũng không có bất kỳ thành tích gì, nên cấp trên càng không coi trọng. Nửa đêm mưa đá rơi vào trong lều trại cũng là chuyện bình thường đám người vốn dĩ còn trẻ, mạnh mẽ, tràn đầy nhiệt huyết im trên cùng một giường. Đó chính là hoàn cảnh sinh hoạt của Tân Vũ Phong khi vừa mới đặt chân đến quân đội ở biên giới miền Bắc. Quách Thành trừng mắt nhìn, bởi vì sau này quân đội ở biên giới miền Bắc, đặc biệt là trại Bắc Thần do chiến thân Thiên Vũ dân đầu đã nhiều lần lập nên chiến công, nên hoàn cảnh sinh hoạt cũng được thay đổi không ít. Cho nên Quách Thành chỉ nghe nói vậy thôi, cũng chưa có thật sự cảm nhận được. Nhìn thấy niềm vui và vẻ hoài niệm trong ánh mắt của Tân Vũ Phong, Quách Thành cũng không có nói thêm gì nữa, chỉ đi đến phòng bếp lấy nước chuẩn bị dọn dẹp một chút.

Chương 1663

 

Tân Vũ Phong rơi vào suy nghĩ, người chung quanh vẫn đang bàn luận.

 

“Anh nghĩ thử đi! Nếu thật sự là đồ bỏ đi, sao có thể vào cổng của La Phù Sơn được chứ?”

 

“Không phải sao! La Phù Sơn chưa bao giờ nhận đồ bỏ đi cả..”

 

Mọi người ở đây bàn luận ầm ï, càng ngày càng hăng say.

 

Càng tiến vào bên trong La Phù Sơn càng làm cho người ta liên tục sợ hãi.

 

Trên đường đi, vô số châu báu kỳ lạ dược liệu thần kỳ, thậm chí còn có không ít bảo bối.

 

Những dị thú như tiên hạc, linh lộc… nhìn thấy rất chói mắt.

 

Thậm chí trong núi còn có khi, rõ ràng là đã có trí tuệ, mặc quần áo người, đi lại như người, thậm chí còn đưa tay chào hỏi người ra vào.

 

Đám người không khỏi một phen kinh ngạc.

 

Rốt cuộc phải là danh lam thẳng cảnh gì mới có thể khiến cho con khi trong núi cũng có trí tuệ?

 

Tân Vũ Phong thấy, cũng không khỏi có chút sửng sốt.

 

Không nói đến điều gì khác, chỉ nói đến việc có rất nhiều bảo bối…

 

E rằng trăm ngàn núi lớn ở Tây Nam Miêu Cương, nơi hội tụ linh khí cũng phải hổ thẹn!

 

Tam trưởng lão đưa mọi người đi, cũng không nói câu nào.

 

Tham quan La Phù Sơn, hoàn toàn không cần lời giới thiệu gì để tô điểm thêm cho nó.

 

Cả đoàn người đi tới La Phù Sơn, vì bọn họ đã chuẩn bị sẵn nơi nghỉ ngơi.

 

Đó là một dãy nhà tranh bình thường.

 

Có thể thấy được La Phù Sơn thật ra cũng không coi trọng đám võ giả bọn họ đến đây để tham gia thi đấu.

 

Căn nhà tranh dường như cũng được xây dựng tạm bợ, phía trên còn hơi bị ẩm.

 

Thật trùng hợp, số lượng người của Long Hổ Sơn vừa đủ, cần ở trong một căn phòng riêng.

 

Công Tôn Vũ và Tân Vũ Phong cùng nhau ở chung một phòng.

 

Quách Thành đi vào trong phòng, ho khan mấy tiếng: “Đây là nơi nào vậy, trong phòng còn bị ẩm ướt”

 

“Sao Đại nhân Thiên Vũ có thể ngủ ở nơi này chứ?”

 

Sắc mặt Quách Thành không vui, rõ ràng là cực kỳ bất mãn với sự sắp xếp của Long Hổ Sơn.

 

Nhưng biểu cảm của Tân Vũ Phong lại hờ hững: “Có thể ở là được rồi”

 

Tân Vũ Phong nói, giống như đang nhớ tới điều gì đó, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt: “Hơn nữa… cho dù hoàn cảnh có tồi tệ hơn nữa thì còn có nơi nào có hoàn cảnh cư trú tệ hơn miền Bắc sao?

 

Miền Bắc giáp biên giới, thời tiết vô cùng lạnh giá. Vào buổi sáng, những người bị lạnh hận không thể mặc thêm áo khoác da.

 

Đến giữa trưa thì nóng bức đến mức hận không thế cởi trần, đợi đến buổi tối thì nhiệt độ lại giảm xuống vài độ, thậm chí còn có tuyết rơi.

 

Trước kia, quân đội ở biên giới miền Bắc cũng không có bất kỳ thành tích gì, nên cấp trên càng không coi trọng. Nửa đêm mưa đá rơi vào trong lều trại cũng là chuyện bình thường đám người vốn dĩ còn trẻ, mạnh mẽ, tràn đầy nhiệt huyết im trên cùng một giường.

 

Đó chính là hoàn cảnh sinh hoạt của Tân Vũ Phong khi vừa mới đặt chân đến quân đội ở biên giới miền Bắc.

 

Quách Thành trừng mắt nhìn, bởi vì sau này quân đội ở biên giới miền Bắc, đặc biệt là trại Bắc Thần do chiến thân Thiên Vũ dân đầu đã nhiều lần lập nên chiến công, nên hoàn cảnh sinh hoạt cũng được thay đổi không ít.

 

Cho nên Quách Thành chỉ nghe nói vậy thôi, cũng chưa có thật sự cảm nhận được.

 

Nhìn thấy niềm vui và vẻ hoài niệm trong ánh mắt của Tân Vũ Phong, Quách Thành cũng không có nói thêm gì nữa, chỉ đi đến phòng bếp lấy nước chuẩn bị dọn dẹp một chút.

Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ PhongTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhách sạn Hilton, trong một phòng bao sang trọng. Đông đảo họ hàng nhà họ Lâm nhìn một thanh niên ăn mặc giản dị, liên tục mắng mỏ. Tân Vũ Phong đối diện với vô số lời cay nghiệt, vẻ mặt cay đắng vô cùng Dù thế nào anh cũng không ngờ, anh lại phải chịu sự đối xử thế này vào chính ngày kỉ niệm kết hôn ba năm của mình. Một lúc lâu sau, Tân Vũ Phong quay đầu, nhìn về phía một cô gái xinh đẹp vô cùng, mở miệng hỏi: “Yến Vân, em nghĩ thế nào, em cũng muốn ly hôn với anh sao?” Đối mặt với câu hỏi này, Lâm Yến Vân im lặng. Hôn lễ ba năm trước chấn động cả thành phố. Đệ nhất mỹ nhân Lâm Yến Vân của Dương Hải, không ngờ lại gả cho một thằng nhóc nghèo Với gương mặt xinh đẹp và gia thế của Lâm Yến Vân, người theo đuổi cô có vô số, trong đó có cả những cậu ấm gia tài bạc tỷ, gia thế hiển hách. Ai mà ngờ được rằng, ông cụ Lâm trước. khi qua đời lại bắt Lâm Yến Vân gả cho Tân Vũ Phong Lúc đó, Tân Vũ Phong mới vừa trở về, nghèo rớt mùng tơi, lại không quyền không thế. Bởi vì hôn lễ đó, Lâm Yến Vân… Chương 1663 Tân Vũ Phong rơi vào suy nghĩ, người chung quanh vẫn đang bàn luận. “Anh nghĩ thử đi! Nếu thật sự là đồ bỏ đi, sao có thể vào cổng của La Phù Sơn được chứ?” “Không phải sao! La Phù Sơn chưa bao giờ nhận đồ bỏ đi cả..” Mọi người ở đây bàn luận ầm ï, càng ngày càng hăng say. Càng tiến vào bên trong La Phù Sơn càng làm cho người ta liên tục sợ hãi. Trên đường đi, vô số châu báu kỳ lạ dược liệu thần kỳ, thậm chí còn có không ít bảo bối. Những dị thú như tiên hạc, linh lộc… nhìn thấy rất chói mắt. Thậm chí trong núi còn có khi, rõ ràng là đã có trí tuệ, mặc quần áo người, đi lại như người, thậm chí còn đưa tay chào hỏi người ra vào. Đám người không khỏi một phen kinh ngạc. Rốt cuộc phải là danh lam thẳng cảnh gì mới có thể khiến cho con khi trong núi cũng có trí tuệ? Tân Vũ Phong thấy, cũng không khỏi có chút sửng sốt. Không nói đến điều gì khác, chỉ nói đến việc có rất nhiều bảo bối… E rằng trăm ngàn núi lớn ở Tây Nam Miêu Cương, nơi hội tụ linh khí cũng phải hổ thẹn! Tam trưởng lão đưa mọi người đi, cũng không nói câu nào. Tham quan La Phù Sơn, hoàn toàn không cần lời giới thiệu gì để tô điểm thêm cho nó. Cả đoàn người đi tới La Phù Sơn, vì bọn họ đã chuẩn bị sẵn nơi nghỉ ngơi. Đó là một dãy nhà tranh bình thường. Có thể thấy được La Phù Sơn thật ra cũng không coi trọng đám võ giả bọn họ đến đây để tham gia thi đấu. Căn nhà tranh dường như cũng được xây dựng tạm bợ, phía trên còn hơi bị ẩm. Thật trùng hợp, số lượng người của Long Hổ Sơn vừa đủ, cần ở trong một căn phòng riêng. Công Tôn Vũ và Tân Vũ Phong cùng nhau ở chung một phòng. Quách Thành đi vào trong phòng, ho khan mấy tiếng: “Đây là nơi nào vậy, trong phòng còn bị ẩm ướt” “Sao Đại nhân Thiên Vũ có thể ngủ ở nơi này chứ?” Sắc mặt Quách Thành không vui, rõ ràng là cực kỳ bất mãn với sự sắp xếp của Long Hổ Sơn. Nhưng biểu cảm của Tân Vũ Phong lại hờ hững: “Có thể ở là được rồi” Tân Vũ Phong nói, giống như đang nhớ tới điều gì đó, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt: “Hơn nữa… cho dù hoàn cảnh có tồi tệ hơn nữa thì còn có nơi nào có hoàn cảnh cư trú tệ hơn miền Bắc sao? Miền Bắc giáp biên giới, thời tiết vô cùng lạnh giá. Vào buổi sáng, những người bị lạnh hận không thể mặc thêm áo khoác da. Đến giữa trưa thì nóng bức đến mức hận không thế cởi trần, đợi đến buổi tối thì nhiệt độ lại giảm xuống vài độ, thậm chí còn có tuyết rơi. Trước kia, quân đội ở biên giới miền Bắc cũng không có bất kỳ thành tích gì, nên cấp trên càng không coi trọng. Nửa đêm mưa đá rơi vào trong lều trại cũng là chuyện bình thường đám người vốn dĩ còn trẻ, mạnh mẽ, tràn đầy nhiệt huyết im trên cùng một giường. Đó chính là hoàn cảnh sinh hoạt của Tân Vũ Phong khi vừa mới đặt chân đến quân đội ở biên giới miền Bắc. Quách Thành trừng mắt nhìn, bởi vì sau này quân đội ở biên giới miền Bắc, đặc biệt là trại Bắc Thần do chiến thân Thiên Vũ dân đầu đã nhiều lần lập nên chiến công, nên hoàn cảnh sinh hoạt cũng được thay đổi không ít. Cho nên Quách Thành chỉ nghe nói vậy thôi, cũng chưa có thật sự cảm nhận được. Nhìn thấy niềm vui và vẻ hoài niệm trong ánh mắt của Tân Vũ Phong, Quách Thành cũng không có nói thêm gì nữa, chỉ đi đến phòng bếp lấy nước chuẩn bị dọn dẹp một chút.

Chương 1663