Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 105
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 105“Cô, cô có hài lòng không?”“Cút!”Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới , không biết vị này làm việc ở đâu?”Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?“Anh ta..” Tô Lam không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”ÐĐM…Tô Lam ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn, người đàn ông này đang nói gì vậy?Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?Cái quái gì đây?Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại: ) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Quan Triều Viễn nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.“Không còn gì nữa”Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lam.“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lam chỉ cảm thấy nhức mắt.Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.Cuối cùng vẫn đến ngày này.Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”“Gọi anh rể là được” Quan Triều Viễn quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.Tô Lam quay người lại, nhìn chăm chăm Quan Triều Viễn: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Quan Triều Viễn cảm thấy bản thân mình rất oan ức.“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lam gầm lên.“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Quan Triều Viễn hét to hơn, át giọng của Tô Lam.Tô Lam lập tức bước tới bụm miệng Quan Triều Viễn lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”
Chương 105
“Cô, cô có hài lòng không?”
“Cút!”
Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.
“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới , không biết vị này làm việc ở đâu?”
Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?
“Anh ta..” Tô Lam không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.
“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”
ÐĐM…
Tô Lam ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn, người đàn ông này đang nói gì vậy?
Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?
Cái quái gì đây?
Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại: ) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”
“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Quan Triều Viễn nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.
“Không còn gì nữa”
Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lam.
“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”
Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lam chỉ cảm thấy nhức mắt.
Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.
Cuối cùng vẫn đến ngày này.
Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.
Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”
“Gọi anh rể là được” Quan Triều Viễn quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!
“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”
Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.
Tô Lam quay người lại, nhìn chăm chăm Quan Triều Viễn: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”
“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Quan Triều Viễn cảm thấy bản thân mình rất oan ức.
“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lam gầm lên.
“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Quan Triều Viễn hét to hơn, át giọng của Tô Lam.
Tô Lam lập tức bước tới bụm miệng Quan Triều Viễn lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 105“Cô, cô có hài lòng không?”“Cút!”Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới , không biết vị này làm việc ở đâu?”Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?“Anh ta..” Tô Lam không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”ÐĐM…Tô Lam ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn, người đàn ông này đang nói gì vậy?Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?Cái quái gì đây?Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại: ) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Quan Triều Viễn nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.“Không còn gì nữa”Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lam.“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lam chỉ cảm thấy nhức mắt.Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.Cuối cùng vẫn đến ngày này.Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”“Gọi anh rể là được” Quan Triều Viễn quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.Tô Lam quay người lại, nhìn chăm chăm Quan Triều Viễn: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Quan Triều Viễn cảm thấy bản thân mình rất oan ức.“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lam gầm lên.“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Quan Triều Viễn hét to hơn, át giọng của Tô Lam.Tô Lam lập tức bước tới bụm miệng Quan Triều Viễn lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”