Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 154
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 154“Hả?” Anh chàng giao hàng khó xử, vất vả chuyển từ xa đến đây, vậy mà giờ lại bắt chuyển về?Mọi người ở đó cũng cả mặt ngơ ngác!Hoa hồng đẹp thế này, vậy mà Tô Lam lại không cần!Vừa rồi mặc dù Tô Nhược Vân không đổi sắc mặt, nhưng cũng thấy được cô ta rất thích.Mà Tô Lam lại không cần?“Cô Tô, hay là tặng mọi người cũng được, chúng tôi vất vả chuyển từ xa tới, cô lại bảo chúng tôi mang trở về?”Tô Lam quay người lại: “Mọi người ai thích thì lấy đi”“Tô Lam, cô nói thật sao?”“Thật, thoải mái lấy, nhiều như vậy, tôi cũng không cầm đi được, mọi người thích thì lấy về đi”Vài diễn viên kém nổi tiếng và nhân viên đoàn phim như ong vỡ tổ, tôi hai đóa, cô ba đóa, rất nhanh đã cướp mất một nửa.Tô Nhược Vân đứng im tại chỗ, còn có vài người thân thiết với cô ta, cũng không lộ ra vẻ khinh bỉ.“Cảm ơn cô, Tô Lam!”“Tô Lam, cô thật hào phóng!”Những người lấy hoa cảm ơn Tô Lam tới tấp.Rất nhanh, một xe hoa chỉ còn lại non nửa xe.Anh chàng giao hàng cũng thông minh, bàn bạc với Tô.Lam một lát, đưa tới mấy quán bán hoa gần đó bán giá thấp, Tô Lam cũng đồng ý.Rất nhanh đã thu về hai nghìn tệ, Tô Lam lấy số tiền này mua một ít hồng trà lại quay lại, phát cho nhân viên đoàn phim.Hiện giờ trời nóng lên rồi, hồng trà mát trực tiếp giúp mọi người hạ nhiệt, Tô Lam còn để lại tiếng thơm.Tô Nhược Vân tức đến giậm chân.Hồi lâu sau, lại có một anh chàng giao hàng đi tới.“Cô Tô, có quà của cô, làm phiền ký nhận giúp tôi”Tô Nhược Vân vô thức tiến lên một bước, song lại thu chân về, nhỡ nào lần này không phải thì sao?Hoàng Xán nghĩ nghĩ rồi nói: “Chị Nhược Vân, Tô Lam không có quan hệ gì nhiều, không thể nào lại tặng cho cô ta chứ? Lần này chắc chắn là thiếu gia Mộ Dung, có thể lấy lại mặt mũi không phải xem lần này thế nào rồi”Tô Nhược Vân cần chặt răng, đúng vậy, người Tô Lam quen biết cũng chỉ có mấy người.Người tặng hoa đoán chắc là tên trai bao cô ta thấy hôm trước, thời buổi này trai bao cũng rất giàu có, được vài phú bà bao nuôi, mua một xe hoa có lẽ không thành vấn đề.Đoán là cũng chỉ có một người như vậy, không thể nào còn có người tặng quà cho Tô Lam nữa.Vì thế, quà lần này chắc là do Mộ Dung Dịch tặng.Hy vọng quà của Mộ Dung Dịch có thể giúp mình lấy lại mặt mũi, bằng không hôm nay mất mặt chết mất!Nghĩ như vậy, Tô Nhược Vân sải bước đi ra.Hai người nhìn ra ngoài, cái gì cũng không có!Chỉ có một anh chàng giao hàng!
Chương 154
“Hả?” Anh chàng giao hàng khó xử, vất vả chuyển từ xa đến đây, vậy mà giờ lại bắt chuyển về?
Mọi người ở đó cũng cả mặt ngơ ngác!
Hoa hồng đẹp thế này, vậy mà Tô Lam lại không cần!
Vừa rồi mặc dù Tô Nhược Vân không đổi sắc mặt, nhưng cũng thấy được cô ta rất thích.
Mà Tô Lam lại không cần?
“Cô Tô, hay là tặng mọi người cũng được, chúng tôi vất vả chuyển từ xa tới, cô lại bảo chúng tôi mang trở về?”
Tô Lam quay người lại: “Mọi người ai thích thì lấy đi”
“Tô Lam, cô nói thật sao?”
“Thật, thoải mái lấy, nhiều như vậy, tôi cũng không cầm đi được, mọi người thích thì lấy về đi”
Vài diễn viên kém nổi tiếng và nhân viên đoàn phim như ong vỡ tổ, tôi hai đóa, cô ba đóa, rất nhanh đã cướp mất một nửa.
Tô Nhược Vân đứng im tại chỗ, còn có vài người thân thiết với cô ta, cũng không lộ ra vẻ khinh bỉ.
“Cảm ơn cô, Tô Lam!”
“Tô Lam, cô thật hào phóng!”
Những người lấy hoa cảm ơn Tô Lam tới tấp.
Rất nhanh, một xe hoa chỉ còn lại non nửa xe.
Anh chàng giao hàng cũng thông minh, bàn bạc với Tô.
Lam một lát, đưa tới mấy quán bán hoa gần đó bán giá thấp, Tô Lam cũng đồng ý.
Rất nhanh đã thu về hai nghìn tệ, Tô Lam lấy số tiền này mua một ít hồng trà lại quay lại, phát cho nhân viên đoàn phim.
Hiện giờ trời nóng lên rồi, hồng trà mát trực tiếp giúp mọi người hạ nhiệt, Tô Lam còn để lại tiếng thơm.
Tô Nhược Vân tức đến giậm chân.
Hồi lâu sau, lại có một anh chàng giao hàng đi tới.
“Cô Tô, có quà của cô, làm phiền ký nhận giúp tôi”
Tô Nhược Vân vô thức tiến lên một bước, song lại thu chân về, nhỡ nào lần này không phải thì sao?
Hoàng Xán nghĩ nghĩ rồi nói: “Chị Nhược Vân, Tô Lam không có quan hệ gì nhiều, không thể nào lại tặng cho cô ta chứ? Lần này chắc chắn là thiếu gia Mộ Dung, có thể lấy lại mặt mũi không phải xem lần này thế nào rồi”
Tô Nhược Vân cần chặt răng, đúng vậy, người Tô Lam quen biết cũng chỉ có mấy người.
Người tặng hoa đoán chắc là tên trai bao cô ta thấy hôm trước, thời buổi này trai bao cũng rất giàu có, được vài phú bà bao nuôi, mua một xe hoa có lẽ không thành vấn đề.
Đoán là cũng chỉ có một người như vậy, không thể nào còn có người tặng quà cho Tô Lam nữa.
Vì thế, quà lần này chắc là do Mộ Dung Dịch tặng.
Hy vọng quà của Mộ Dung Dịch có thể giúp mình lấy lại mặt mũi, bằng không hôm nay mất mặt chết mất!
Nghĩ như vậy, Tô Nhược Vân sải bước đi ra.
Hai người nhìn ra ngoài, cái gì cũng không có!
Chỉ có một anh chàng giao hàng!
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 154“Hả?” Anh chàng giao hàng khó xử, vất vả chuyển từ xa đến đây, vậy mà giờ lại bắt chuyển về?Mọi người ở đó cũng cả mặt ngơ ngác!Hoa hồng đẹp thế này, vậy mà Tô Lam lại không cần!Vừa rồi mặc dù Tô Nhược Vân không đổi sắc mặt, nhưng cũng thấy được cô ta rất thích.Mà Tô Lam lại không cần?“Cô Tô, hay là tặng mọi người cũng được, chúng tôi vất vả chuyển từ xa tới, cô lại bảo chúng tôi mang trở về?”Tô Lam quay người lại: “Mọi người ai thích thì lấy đi”“Tô Lam, cô nói thật sao?”“Thật, thoải mái lấy, nhiều như vậy, tôi cũng không cầm đi được, mọi người thích thì lấy về đi”Vài diễn viên kém nổi tiếng và nhân viên đoàn phim như ong vỡ tổ, tôi hai đóa, cô ba đóa, rất nhanh đã cướp mất một nửa.Tô Nhược Vân đứng im tại chỗ, còn có vài người thân thiết với cô ta, cũng không lộ ra vẻ khinh bỉ.“Cảm ơn cô, Tô Lam!”“Tô Lam, cô thật hào phóng!”Những người lấy hoa cảm ơn Tô Lam tới tấp.Rất nhanh, một xe hoa chỉ còn lại non nửa xe.Anh chàng giao hàng cũng thông minh, bàn bạc với Tô.Lam một lát, đưa tới mấy quán bán hoa gần đó bán giá thấp, Tô Lam cũng đồng ý.Rất nhanh đã thu về hai nghìn tệ, Tô Lam lấy số tiền này mua một ít hồng trà lại quay lại, phát cho nhân viên đoàn phim.Hiện giờ trời nóng lên rồi, hồng trà mát trực tiếp giúp mọi người hạ nhiệt, Tô Lam còn để lại tiếng thơm.Tô Nhược Vân tức đến giậm chân.Hồi lâu sau, lại có một anh chàng giao hàng đi tới.“Cô Tô, có quà của cô, làm phiền ký nhận giúp tôi”Tô Nhược Vân vô thức tiến lên một bước, song lại thu chân về, nhỡ nào lần này không phải thì sao?Hoàng Xán nghĩ nghĩ rồi nói: “Chị Nhược Vân, Tô Lam không có quan hệ gì nhiều, không thể nào lại tặng cho cô ta chứ? Lần này chắc chắn là thiếu gia Mộ Dung, có thể lấy lại mặt mũi không phải xem lần này thế nào rồi”Tô Nhược Vân cần chặt răng, đúng vậy, người Tô Lam quen biết cũng chỉ có mấy người.Người tặng hoa đoán chắc là tên trai bao cô ta thấy hôm trước, thời buổi này trai bao cũng rất giàu có, được vài phú bà bao nuôi, mua một xe hoa có lẽ không thành vấn đề.Đoán là cũng chỉ có một người như vậy, không thể nào còn có người tặng quà cho Tô Lam nữa.Vì thế, quà lần này chắc là do Mộ Dung Dịch tặng.Hy vọng quà của Mộ Dung Dịch có thể giúp mình lấy lại mặt mũi, bằng không hôm nay mất mặt chết mất!Nghĩ như vậy, Tô Nhược Vân sải bước đi ra.Hai người nhìn ra ngoài, cái gì cũng không có!Chỉ có một anh chàng giao hàng!