Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 238
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 238Biết Tô Lam đến, anh đang cuống cuồng tay chân dọn đẹp.Khi Tô Lam đi đến cửa, Mục Nhiễm Tranh đang ôm hai hộp đồ ăn gọi ngoài, chuẩn bị vứt vào trong thùng rác.Thấy Tô Lam, Mục Nhiễm Tranh liền cười ngây ngô hai tiếng.“Lam, sao cô đến nhanh thế? Mau vào nhà n¡ Mục Nhiễm Tranh cười lúng túng.Tô Lam vừa vào cửa, liền lấy chân đạp cửa đóng lại.“Tôi nói cho cô biết, tôi vừa mang thiết bị chơi game từ nước ngoài về, lát nữa dẫn cô đi gϊếŧ địch!”Mục Nhiễm Tranh vừa nói, vừa thu dọn rác.Tô Lam vừa vào nhà liền bát đầu tìm kiếm xung quanh.“Cô tìm gì thế?”“Nhà các anh có chổi lông gà không?”Mục Nhiễm Tranh vừa nghe vậy, muốn dọn dẹp giúp anh sao?“Có có có!” Anh lập tức lấy một cây chổi lông gà hình như chưa từng sử dụng từ trong bình hoa lớn ở góc tường, đưa cho Tô Lam.Tô Lam đánh giá cây chổi lông gà này, hừ lạnh một tiếng.“Gô tùy tiện dọn dẹp một chút là được, trong nhà có phụ nữ thật tốt”Mục Nhiễm Tranh vừa xoay người, Tô Lam liền giơ chổi lông gà, hướng về phía lưng Mục Nhiễm Tranh mà đánh xuống!“Á.Một tiếng kêu thảm thiết.“Tô Lam, cô điên à?”Tô Lam căn bản không để ý đến Mục Nhiễm Tranh, giơ chổi lông gà đuổi đánh anh.“Tô Lam! Cô uống nhầm thuốc á? A… Đau đau đau!”A…A..“Đau..”“Cô làm gì thế?”“Không đoạt giải thì trút giận lên tôi có phải không?”Mục Nhiễm Tranh cứ chạy, Tô Lam cứ đuổi, lông gà bay tứ tung.Cảnh tượng đó cực kì hùng tráng.May là hiệu quả cách âm của căn nhà khá tốt.Tô Lam đuổi từ tầng 1 lên tầng 2, rồi đuổi lên tầng 3, mãi cho tới khi Mục Nhiễm Tranh trốn vào góc tường.Mục Nhiễm Tranh nhìn dưới tầng.“Cô còn đánh nữa là tôi nhảy xuống đấy!”“Anh nhảy đi” Mặt Tô Lam không biểu cảm.“Này… Tô Lam, có phải lương tâm của cô bị chó gặm rồi không?”“Tôi thấy á, có mà lương tâm của anh bị chó gặm thì có!”
Chương 238
Biết Tô Lam đến, anh đang cuống cuồng tay chân dọn đẹp.
Khi Tô Lam đi đến cửa, Mục Nhiễm Tranh đang ôm hai hộp đồ ăn gọi ngoài, chuẩn bị vứt vào trong thùng rác.
Thấy Tô Lam, Mục Nhiễm Tranh liền cười ngây ngô hai tiếng.
“Lam, sao cô đến nhanh thế? Mau vào nhà n¡ Mục Nhiễm Tranh cười lúng túng.
Tô Lam vừa vào cửa, liền lấy chân đạp cửa đóng lại.
“Tôi nói cho cô biết, tôi vừa mang thiết bị chơi game từ nước ngoài về, lát nữa dẫn cô đi gϊếŧ địch!”
Mục Nhiễm Tranh vừa nói, vừa thu dọn rác.
Tô Lam vừa vào nhà liền bát đầu tìm kiếm xung quanh.
“Cô tìm gì thế?”
“Nhà các anh có chổi lông gà không?”
Mục Nhiễm Tranh vừa nghe vậy, muốn dọn dẹp giúp anh sao?
“Có có có!” Anh lập tức lấy một cây chổi lông gà hình như chưa từng sử dụng từ trong bình hoa lớn ở góc tường, đưa cho Tô Lam.
Tô Lam đánh giá cây chổi lông gà này, hừ lạnh một tiếng.
“Gô tùy tiện dọn dẹp một chút là được, trong nhà có phụ nữ thật tốt”
Mục Nhiễm Tranh vừa xoay người, Tô Lam liền giơ chổi lông gà, hướng về phía lưng Mục Nhiễm Tranh mà đánh xuống!
“Á.
Một tiếng kêu thảm thiết.
“Tô Lam, cô điên à?”
Tô Lam căn bản không để ý đến Mục Nhiễm Tranh, giơ chổi lông gà đuổi đánh anh.
“Tô Lam! Cô uống nhầm thuốc á? A… Đau đau đau!”
A…A..
“Đau..”
“Cô làm gì thế?”
“Không đoạt giải thì trút giận lên tôi có phải không?”
Mục Nhiễm Tranh cứ chạy, Tô Lam cứ đuổi, lông gà bay tứ tung.
Cảnh tượng đó cực kì hùng tráng.
May là hiệu quả cách âm của căn nhà khá tốt.
Tô Lam đuổi từ tầng 1 lên tầng 2, rồi đuổi lên tầng 3, mãi cho tới khi Mục Nhiễm Tranh trốn vào góc tường.
Mục Nhiễm Tranh nhìn dưới tầng.
“Cô còn đánh nữa là tôi nhảy xuống đấy!”
“Anh nhảy đi” Mặt Tô Lam không biểu cảm.
“Này… Tô Lam, có phải lương tâm của cô bị chó gặm rồi không?”
“Tôi thấy á, có mà lương tâm của anh bị chó gặm thì có!”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 238Biết Tô Lam đến, anh đang cuống cuồng tay chân dọn đẹp.Khi Tô Lam đi đến cửa, Mục Nhiễm Tranh đang ôm hai hộp đồ ăn gọi ngoài, chuẩn bị vứt vào trong thùng rác.Thấy Tô Lam, Mục Nhiễm Tranh liền cười ngây ngô hai tiếng.“Lam, sao cô đến nhanh thế? Mau vào nhà n¡ Mục Nhiễm Tranh cười lúng túng.Tô Lam vừa vào cửa, liền lấy chân đạp cửa đóng lại.“Tôi nói cho cô biết, tôi vừa mang thiết bị chơi game từ nước ngoài về, lát nữa dẫn cô đi gϊếŧ địch!”Mục Nhiễm Tranh vừa nói, vừa thu dọn rác.Tô Lam vừa vào nhà liền bát đầu tìm kiếm xung quanh.“Cô tìm gì thế?”“Nhà các anh có chổi lông gà không?”Mục Nhiễm Tranh vừa nghe vậy, muốn dọn dẹp giúp anh sao?“Có có có!” Anh lập tức lấy một cây chổi lông gà hình như chưa từng sử dụng từ trong bình hoa lớn ở góc tường, đưa cho Tô Lam.Tô Lam đánh giá cây chổi lông gà này, hừ lạnh một tiếng.“Gô tùy tiện dọn dẹp một chút là được, trong nhà có phụ nữ thật tốt”Mục Nhiễm Tranh vừa xoay người, Tô Lam liền giơ chổi lông gà, hướng về phía lưng Mục Nhiễm Tranh mà đánh xuống!“Á.Một tiếng kêu thảm thiết.“Tô Lam, cô điên à?”Tô Lam căn bản không để ý đến Mục Nhiễm Tranh, giơ chổi lông gà đuổi đánh anh.“Tô Lam! Cô uống nhầm thuốc á? A… Đau đau đau!”A…A..“Đau..”“Cô làm gì thế?”“Không đoạt giải thì trút giận lên tôi có phải không?”Mục Nhiễm Tranh cứ chạy, Tô Lam cứ đuổi, lông gà bay tứ tung.Cảnh tượng đó cực kì hùng tráng.May là hiệu quả cách âm của căn nhà khá tốt.Tô Lam đuổi từ tầng 1 lên tầng 2, rồi đuổi lên tầng 3, mãi cho tới khi Mục Nhiễm Tranh trốn vào góc tường.Mục Nhiễm Tranh nhìn dưới tầng.“Cô còn đánh nữa là tôi nhảy xuống đấy!”“Anh nhảy đi” Mặt Tô Lam không biểu cảm.“Này… Tô Lam, có phải lương tâm của cô bị chó gặm rồi không?”“Tôi thấy á, có mà lương tâm của anh bị chó gặm thì có!”