Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì…
Chương 85
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 85: Người đàn ông hay ghen(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)Đường Tư Vũ cười cầm điện thoại nắmtrong lòng bàn tay, cảm thấy cuộc sốngnày có quá nhiều điều kỳ diệu, ngườikhông muốn gặp lại có quá nhiều cơ hộivà mồi quan hệ liên quan đến với nhau.Đường Tư Vũ nhìn đồng hồ đã 5h30, vộixuống nấu cơm tối. Mấy ngày qua ở HìnhGia, cậu nhóc đã được chăm sóc rất tốt,nhìn cậu bé đã mập ra trông thấy.“Tối nay mami sẽ nấu cho con gà chiêncoca và tôm nõn xào.”“Dạ Con thích nhát đồ ăn mami nấu.” Cậunhóc không quên tán thưởng.Đường Tư Vũ nghĩ ngợi, đột nhiên trongđầu nghĩ đến Hình Liệt Hàn, lẽ nào nấucơm cho anh cô cũng quen rồi, ngay cảđong gạo cô cũng nghĩ đến anh.Lúc này, đột nhiên có tiếng người gõ cửa,tim Đường Tư Vũ đập thịch một cái,chẳng lẽ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháotới luôn?Đường Tư Vũ nhìn qua mắt mèo thì thấykhông phải Hình Liệt Hàn mà là Mộ Phi.Vừa hay hôm nay Đường Tư Vũ ở Hìnhgia cũng nhớ tới chuyện hồi nhỏ, côkhông chặn cửa anh ta nữa, mà kéo cánhcửa, thấy Mộ Phi đang xách một túi côngvăn, trông có vẻ mệt mỏi, hình như vừa từcông ty về, cô bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gìsao?”“Anh vừa tan làm, muốn qua đây gặp emchút!” Nói xong, thấy Đường Tư Vũ đangcầm cái muỗng nấu cơm, mắt anh sánglên: “Em đang nấu cơm sao? Có thể choanh ké một phần được không? Anh cũngchưa ăn tối.”Đường Tư Vũ nhìn bộ dạng mệt mỏi củaanh, cô cũng mềm lòng, chỉ là ăn một bữacơm thôi mà, cô gật đầu: “Được rồi, anhvào đi nhưng ăn xong thì anh đi luôn đáy!”“Được!” Mộ Phi bây giờ cũng không cóyêu cầu gì khác với cô, cô nói gì thì là cáiđó.Đôi mắt to tròn của cậu nhóc có chútkhông vui nhìn chú ở tầng trên này, cậunhóc dự cảm là trước đây chú đã làm tổnthương mẹ cậu. Cậu khoanh tay đưa ánhmắt sắc nhọn nhìn chằm chằm vào MộPhi đang đi vào, mặt vẻ phòng vệ.Đường Tư Vũ đong gạo cho ba người ăn.Mộ Phi ngồi trên ghế sofa, đối diện là cậunhóc đang trừng to đôi mắt, anh mở lờichào hỏi trước để phá tan bầu không khítrầm mặc này.“Hi, chú là Mộ Phi, là bạn lớn lên từ bé vớimami con.”“Trước đây không phải chú ăn hiếp mamicon đấy chứ?” Đường Dĩ Hi trừng mắtnhìn anh.Sắc mặt Mộ Phi trở nên nghiêm túc, hoàntoàn không nhìn cậu nhóc với ánh mắt làmột cậu nhóc, mà nhìn như một người đãtrưởng thành.“Đúng là năm năm trước chú đã làm mộtviệc có lỗi với mẹ con, chú rất xin lỗi, vìvậy chú luôn muốn bù đắp lại cho mẹcon.Cậu nhóc chớp mắt, dù sao cậu nhóccũng còn quá nhỏ, không hiểu ý tứ tronglời nói của anh.Lúc này Đường Tư Vũ nghe tháy, liền nóivới con trai: “Tiểu Hi, con có thể gọi là chúMộ. Chuyện trước đây giữa mami và chú,manmi đã tha thứ cho chú rồi.”Mộ Phi nghe được câu nói đó của ĐườngTư Vũ, gương mặt điển trai hơi thất thần,cô tha thứ cho anh rồi, điều đó có nghĩa làcô đã từ chối tình cảm của anh. Nếukhông, cô sẽ không dễ dàng tha thứ choanh như vậy, vì thế đối với anh chuyệnnày không có gì vui cả.Đường Dĩ Hi nhìn Mộ Phi: “Chú khôngđược ức hiếp mami con nữa, bằng khôngcon và daddy sẽ không bỏ qua cho chúđâu.Mộ Phi cười khổ: “Chú nào dám ức hiếpmẹ con. Bây giờ chỉ có mẹ con bắt nạtchú thôi.”Đường Dĩ Hi nghe đến đây mới từ bỏ suynghĩ phòng bị đối với anh. Mà cậu nhócđang loay hoay nghịch một khối rubik, mãivẫn chưa lắp ra được, lúc này, Mộ Phi chỉkhối rubik ở bên cạnh nói: “Đưa cái nàycho chú, để chú thử nhé!”Đường Dĩ Hi muốn thử thách chính mìnhnhưng mãi không thành công. Lúc nàycậu nhóc bán tín bán nghỉ nhưng vẫn lạigần đưa cho Mộ Phi, Mộ Phi cười rồinhận lấy, bắt đầu cúi đầu nghiêm túc chơi,cậu nhóc cũng trừng mắt nhìn anh. MộPhi cũng là một người có IQ rất cao, rubikvới anh mà nói cũng không phải chuyện gìkhó khăn. Đôi tay anh linh hoạt điều khiểnkhối rubik, âm thanh phát ra vang cả cănphòng.Đường Tư Vũ đang thái rau trong phòngbếp, thấy bên ngoài không có chút độngtĩnh gì liền qua coi thử. Thấy con trai đangchơi rubik cùng Mộ Phi, cô khẽ cảm thán,xem ra con trai cô xã giao cũng rất tốt.Trong khi quay khối rubik, Mộ Phi ngửithấy mùi thơm bay ra từ nhà bếp. Anh hơisững người, trong tim liền cảm thấy ấmáp, anh đã từng nghĩ rất nhiều lần vềchuyện cùng cô sống một nhà sẽ như thếnào.Thời điểm này anh đã có thể cảm nhậnđược rồi, có lẽ chính là như bây giờ, cócon, có nhà, có cảm giác ấm áp.Cậu nhóc trừng to mắt, nhìn khối rubik màmãi cậu không nghĩ ra cách giải, mà MộPhi đã hoàn thành cả sáu mặt khối rubik,cậu woa lên một tiếng, không kìm đượcvỗ một tràng pháo tay.“Woa, chú giỏi quá!” Cậu nhóc khen ngợi.Mộ Phi đưa khối rubik cho cậu nhóc: “Trảcon này!”Cậu nhóc mừng rỡ cầm lấy, không dámtin khối rubik này đã được lắp xong. Lúcnày, đột nhiên chuông cửa vang lên, cả bangười trong nhà đều ngỡ ngàng.Đường Tư Vũ vội vàng từ trong bếp đi ra,cô nhìn Mộ Phi trong lo lắng. Ánh mắt MộPhi cũng tối dần. Đường Dĩ Hi bày tỏ sựvui mừng, chắc chắn là cha cậu đã trở về.Tuy nhiên, trong lòng Đường Tư Vũ cảmthấy bát luận đó là ai, đến vào thời điểmnày thật không phải lúc. Nếu là cha cô,vậy Mộ Phi đang ở nhà cô ăn cơm thì sẽnhư thế nào?Nếu là Hình Liệt Hàn, anh ta sẽ càng có ýkiến.Nếu là mẹ con Khưu Lâm, bà ta lại cònnghiêm trọng hơn.Cô đi đến trước mắt mèo, đoán tới đoánlui cũng chỉ đoán ra mấy người này,nhưng khả năng cao nhất chỉ có Hình LiệtHàn.Quả nhiên người đang đứng ngoài cửa làngười đàn ông này. Nhưng sao anh takhông đi luôn từ nhà qua mà phải bắmchuông làm gì?Đường Tư Vũ cũng không đoán được làanh ta sẽ đến, cô còn nghĩ rằng tối nayanh sẽ đi bar cùng Ôn Lệ Thâm, ai ngờrằng anh ta lại về giờ này.Chuông cửa liên tục reo, thể hiện sự thiếukiên nhẫn.Đường Tư Vũ hít sâu một hơi, mở cửa ra,người đàn ông bên ngoài đã không cònvui vẻ: “Sao bây giờ mới chịu ra mở?”Anh vừa nói vừa bước đôi chân dài đivào, tuy nhiên khi anh đang quét mắt tìmkiếm con trai thì bỗng nhiên nhìn thấy mộtngười đàn ông ngồi trên sofa, gương mặtHình Liệt Hàn lập tức đen sì.Sao Mộ Phi lại ở đây?Đường Tư Vũ hỏi anh: “Anh ăn cơmchưa?”Hình Liệt Hàn ngửi mùi thơm lan tỏa khắpcăn nhà, anh lạnh lùng đáp: “Cô nói xeml”Vậy nhất định là chưa rồi, Đường Tư Vũthầm nghĩ. Sau đó, cô lập tức xù lông nhưmột con mèo: “Thức ăn của tôi!” Nói xong,cô vội vàng xông vào bếp, cô mở nồi gàđang nấu ra, may mắn vẫn chưa cháy.Tại phòng khách, không khí như chuyểntừ mùa xuân sang mùa đông vậy.Đường Tư Vũ tắt bếp, thấy thân hình caolớn của Hình Liệt Hàn ngồi đối diện MộPhi, vắt chân lên như thế anh ta là chủnhà vậy, sau đó gọi Đường Dĩ Hi: “Contrai, qua đây nào!”Đường Dĩ Hi cầm khối rubik chạy tớitrước mặt Daddy, lập tức bị daddy ôm lấy,sau đó thơm một phát lên gương mặt nhỏnhắn của cậu nhóc.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 85: Người đàn ông hay ghen(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)Đường Tư Vũ cười cầm điện thoại nắmtrong lòng bàn tay, cảm thấy cuộc sốngnày có quá nhiều điều kỳ diệu, ngườikhông muốn gặp lại có quá nhiều cơ hộivà mồi quan hệ liên quan đến với nhau.Đường Tư Vũ nhìn đồng hồ đã 5h30, vộixuống nấu cơm tối. Mấy ngày qua ở HìnhGia, cậu nhóc đã được chăm sóc rất tốt,nhìn cậu bé đã mập ra trông thấy.“Tối nay mami sẽ nấu cho con gà chiêncoca và tôm nõn xào.”“Dạ Con thích nhát đồ ăn mami nấu.” Cậunhóc không quên tán thưởng.Đường Tư Vũ nghĩ ngợi, đột nhiên trongđầu nghĩ đến Hình Liệt Hàn, lẽ nào nấucơm cho anh cô cũng quen rồi, ngay cảđong gạo cô cũng nghĩ đến anh.Lúc này, đột nhiên có tiếng người gõ cửa,tim Đường Tư Vũ đập thịch một cái,chẳng lẽ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháotới luôn?Đường Tư Vũ nhìn qua mắt mèo thì thấykhông phải Hình Liệt Hàn mà là Mộ Phi.Vừa hay hôm nay Đường Tư Vũ ở Hìnhgia cũng nhớ tới chuyện hồi nhỏ, côkhông chặn cửa anh ta nữa, mà kéo cánhcửa, thấy Mộ Phi đang xách một túi côngvăn, trông có vẻ mệt mỏi, hình như vừa từcông ty về, cô bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gìsao?”“Anh vừa tan làm, muốn qua đây gặp emchút!” Nói xong, thấy Đường Tư Vũ đangcầm cái muỗng nấu cơm, mắt anh sánglên: “Em đang nấu cơm sao? Có thể choanh ké một phần được không? Anh cũngchưa ăn tối.”Đường Tư Vũ nhìn bộ dạng mệt mỏi củaanh, cô cũng mềm lòng, chỉ là ăn một bữacơm thôi mà, cô gật đầu: “Được rồi, anhvào đi nhưng ăn xong thì anh đi luôn đáy!”“Được!” Mộ Phi bây giờ cũng không cóyêu cầu gì khác với cô, cô nói gì thì là cáiđó.Đôi mắt to tròn của cậu nhóc có chútkhông vui nhìn chú ở tầng trên này, cậunhóc dự cảm là trước đây chú đã làm tổnthương mẹ cậu. Cậu khoanh tay đưa ánhmắt sắc nhọn nhìn chằm chằm vào MộPhi đang đi vào, mặt vẻ phòng vệ.Đường Tư Vũ đong gạo cho ba người ăn.Mộ Phi ngồi trên ghế sofa, đối diện là cậunhóc đang trừng to đôi mắt, anh mở lờichào hỏi trước để phá tan bầu không khítrầm mặc này.“Hi, chú là Mộ Phi, là bạn lớn lên từ bé vớimami con.”“Trước đây không phải chú ăn hiếp mamicon đấy chứ?” Đường Dĩ Hi trừng mắtnhìn anh.Sắc mặt Mộ Phi trở nên nghiêm túc, hoàntoàn không nhìn cậu nhóc với ánh mắt làmột cậu nhóc, mà nhìn như một người đãtrưởng thành.“Đúng là năm năm trước chú đã làm mộtviệc có lỗi với mẹ con, chú rất xin lỗi, vìvậy chú luôn muốn bù đắp lại cho mẹcon.Cậu nhóc chớp mắt, dù sao cậu nhóccũng còn quá nhỏ, không hiểu ý tứ tronglời nói của anh.Lúc này Đường Tư Vũ nghe tháy, liền nóivới con trai: “Tiểu Hi, con có thể gọi là chúMộ. Chuyện trước đây giữa mami và chú,manmi đã tha thứ cho chú rồi.”Mộ Phi nghe được câu nói đó của ĐườngTư Vũ, gương mặt điển trai hơi thất thần,cô tha thứ cho anh rồi, điều đó có nghĩa làcô đã từ chối tình cảm của anh. Nếukhông, cô sẽ không dễ dàng tha thứ choanh như vậy, vì thế đối với anh chuyệnnày không có gì vui cả.Đường Dĩ Hi nhìn Mộ Phi: “Chú khôngđược ức hiếp mami con nữa, bằng khôngcon và daddy sẽ không bỏ qua cho chúđâu.Mộ Phi cười khổ: “Chú nào dám ức hiếpmẹ con. Bây giờ chỉ có mẹ con bắt nạtchú thôi.”Đường Dĩ Hi nghe đến đây mới từ bỏ suynghĩ phòng bị đối với anh. Mà cậu nhócđang loay hoay nghịch một khối rubik, mãivẫn chưa lắp ra được, lúc này, Mộ Phi chỉkhối rubik ở bên cạnh nói: “Đưa cái nàycho chú, để chú thử nhé!”Đường Dĩ Hi muốn thử thách chính mìnhnhưng mãi không thành công. Lúc nàycậu nhóc bán tín bán nghỉ nhưng vẫn lạigần đưa cho Mộ Phi, Mộ Phi cười rồinhận lấy, bắt đầu cúi đầu nghiêm túc chơi,cậu nhóc cũng trừng mắt nhìn anh. MộPhi cũng là một người có IQ rất cao, rubikvới anh mà nói cũng không phải chuyện gìkhó khăn. Đôi tay anh linh hoạt điều khiểnkhối rubik, âm thanh phát ra vang cả cănphòng.Đường Tư Vũ đang thái rau trong phòngbếp, thấy bên ngoài không có chút độngtĩnh gì liền qua coi thử. Thấy con trai đangchơi rubik cùng Mộ Phi, cô khẽ cảm thán,xem ra con trai cô xã giao cũng rất tốt.Trong khi quay khối rubik, Mộ Phi ngửithấy mùi thơm bay ra từ nhà bếp. Anh hơisững người, trong tim liền cảm thấy ấmáp, anh đã từng nghĩ rất nhiều lần vềchuyện cùng cô sống một nhà sẽ như thếnào.Thời điểm này anh đã có thể cảm nhậnđược rồi, có lẽ chính là như bây giờ, cócon, có nhà, có cảm giác ấm áp.Cậu nhóc trừng to mắt, nhìn khối rubik màmãi cậu không nghĩ ra cách giải, mà MộPhi đã hoàn thành cả sáu mặt khối rubik,cậu woa lên một tiếng, không kìm đượcvỗ một tràng pháo tay.“Woa, chú giỏi quá!” Cậu nhóc khen ngợi.Mộ Phi đưa khối rubik cho cậu nhóc: “Trảcon này!”Cậu nhóc mừng rỡ cầm lấy, không dámtin khối rubik này đã được lắp xong. Lúcnày, đột nhiên chuông cửa vang lên, cả bangười trong nhà đều ngỡ ngàng.Đường Tư Vũ vội vàng từ trong bếp đi ra,cô nhìn Mộ Phi trong lo lắng. Ánh mắt MộPhi cũng tối dần. Đường Dĩ Hi bày tỏ sựvui mừng, chắc chắn là cha cậu đã trở về.Tuy nhiên, trong lòng Đường Tư Vũ cảmthấy bát luận đó là ai, đến vào thời điểmnày thật không phải lúc. Nếu là cha cô,vậy Mộ Phi đang ở nhà cô ăn cơm thì sẽnhư thế nào?Nếu là Hình Liệt Hàn, anh ta sẽ càng có ýkiến.Nếu là mẹ con Khưu Lâm, bà ta lại cònnghiêm trọng hơn.Cô đi đến trước mắt mèo, đoán tới đoánlui cũng chỉ đoán ra mấy người này,nhưng khả năng cao nhất chỉ có Hình LiệtHàn.Quả nhiên người đang đứng ngoài cửa làngười đàn ông này. Nhưng sao anh takhông đi luôn từ nhà qua mà phải bắmchuông làm gì?Đường Tư Vũ cũng không đoán được làanh ta sẽ đến, cô còn nghĩ rằng tối nayanh sẽ đi bar cùng Ôn Lệ Thâm, ai ngờrằng anh ta lại về giờ này.Chuông cửa liên tục reo, thể hiện sự thiếukiên nhẫn.Đường Tư Vũ hít sâu một hơi, mở cửa ra,người đàn ông bên ngoài đã không cònvui vẻ: “Sao bây giờ mới chịu ra mở?”Anh vừa nói vừa bước đôi chân dài đivào, tuy nhiên khi anh đang quét mắt tìmkiếm con trai thì bỗng nhiên nhìn thấy mộtngười đàn ông ngồi trên sofa, gương mặtHình Liệt Hàn lập tức đen sì.Sao Mộ Phi lại ở đây?Đường Tư Vũ hỏi anh: “Anh ăn cơmchưa?”Hình Liệt Hàn ngửi mùi thơm lan tỏa khắpcăn nhà, anh lạnh lùng đáp: “Cô nói xeml”Vậy nhất định là chưa rồi, Đường Tư Vũthầm nghĩ. Sau đó, cô lập tức xù lông nhưmột con mèo: “Thức ăn của tôi!” Nói xong,cô vội vàng xông vào bếp, cô mở nồi gàđang nấu ra, may mắn vẫn chưa cháy.Tại phòng khách, không khí như chuyểntừ mùa xuân sang mùa đông vậy.Đường Tư Vũ tắt bếp, thấy thân hình caolớn của Hình Liệt Hàn ngồi đối diện MộPhi, vắt chân lên như thế anh ta là chủnhà vậy, sau đó gọi Đường Dĩ Hi: “Contrai, qua đây nào!”Đường Dĩ Hi cầm khối rubik chạy tớitrước mặt Daddy, lập tức bị daddy ôm lấy,sau đó thơm một phát lên gương mặt nhỏnhắn của cậu nhóc.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 85: Người đàn ông hay ghen(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)Đường Tư Vũ cười cầm điện thoại nắmtrong lòng bàn tay, cảm thấy cuộc sốngnày có quá nhiều điều kỳ diệu, ngườikhông muốn gặp lại có quá nhiều cơ hộivà mồi quan hệ liên quan đến với nhau.Đường Tư Vũ nhìn đồng hồ đã 5h30, vộixuống nấu cơm tối. Mấy ngày qua ở HìnhGia, cậu nhóc đã được chăm sóc rất tốt,nhìn cậu bé đã mập ra trông thấy.“Tối nay mami sẽ nấu cho con gà chiêncoca và tôm nõn xào.”“Dạ Con thích nhát đồ ăn mami nấu.” Cậunhóc không quên tán thưởng.Đường Tư Vũ nghĩ ngợi, đột nhiên trongđầu nghĩ đến Hình Liệt Hàn, lẽ nào nấucơm cho anh cô cũng quen rồi, ngay cảđong gạo cô cũng nghĩ đến anh.Lúc này, đột nhiên có tiếng người gõ cửa,tim Đường Tư Vũ đập thịch một cái,chẳng lẽ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháotới luôn?Đường Tư Vũ nhìn qua mắt mèo thì thấykhông phải Hình Liệt Hàn mà là Mộ Phi.Vừa hay hôm nay Đường Tư Vũ ở Hìnhgia cũng nhớ tới chuyện hồi nhỏ, côkhông chặn cửa anh ta nữa, mà kéo cánhcửa, thấy Mộ Phi đang xách một túi côngvăn, trông có vẻ mệt mỏi, hình như vừa từcông ty về, cô bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gìsao?”“Anh vừa tan làm, muốn qua đây gặp emchút!” Nói xong, thấy Đường Tư Vũ đangcầm cái muỗng nấu cơm, mắt anh sánglên: “Em đang nấu cơm sao? Có thể choanh ké một phần được không? Anh cũngchưa ăn tối.”Đường Tư Vũ nhìn bộ dạng mệt mỏi củaanh, cô cũng mềm lòng, chỉ là ăn một bữacơm thôi mà, cô gật đầu: “Được rồi, anhvào đi nhưng ăn xong thì anh đi luôn đáy!”“Được!” Mộ Phi bây giờ cũng không cóyêu cầu gì khác với cô, cô nói gì thì là cáiđó.Đôi mắt to tròn của cậu nhóc có chútkhông vui nhìn chú ở tầng trên này, cậunhóc dự cảm là trước đây chú đã làm tổnthương mẹ cậu. Cậu khoanh tay đưa ánhmắt sắc nhọn nhìn chằm chằm vào MộPhi đang đi vào, mặt vẻ phòng vệ.Đường Tư Vũ đong gạo cho ba người ăn.Mộ Phi ngồi trên ghế sofa, đối diện là cậunhóc đang trừng to đôi mắt, anh mở lờichào hỏi trước để phá tan bầu không khítrầm mặc này.“Hi, chú là Mộ Phi, là bạn lớn lên từ bé vớimami con.”“Trước đây không phải chú ăn hiếp mamicon đấy chứ?” Đường Dĩ Hi trừng mắtnhìn anh.Sắc mặt Mộ Phi trở nên nghiêm túc, hoàntoàn không nhìn cậu nhóc với ánh mắt làmột cậu nhóc, mà nhìn như một người đãtrưởng thành.“Đúng là năm năm trước chú đã làm mộtviệc có lỗi với mẹ con, chú rất xin lỗi, vìvậy chú luôn muốn bù đắp lại cho mẹcon.Cậu nhóc chớp mắt, dù sao cậu nhóccũng còn quá nhỏ, không hiểu ý tứ tronglời nói của anh.Lúc này Đường Tư Vũ nghe tháy, liền nóivới con trai: “Tiểu Hi, con có thể gọi là chúMộ. Chuyện trước đây giữa mami và chú,manmi đã tha thứ cho chú rồi.”Mộ Phi nghe được câu nói đó của ĐườngTư Vũ, gương mặt điển trai hơi thất thần,cô tha thứ cho anh rồi, điều đó có nghĩa làcô đã từ chối tình cảm của anh. Nếukhông, cô sẽ không dễ dàng tha thứ choanh như vậy, vì thế đối với anh chuyệnnày không có gì vui cả.Đường Dĩ Hi nhìn Mộ Phi: “Chú khôngđược ức hiếp mami con nữa, bằng khôngcon và daddy sẽ không bỏ qua cho chúđâu.Mộ Phi cười khổ: “Chú nào dám ức hiếpmẹ con. Bây giờ chỉ có mẹ con bắt nạtchú thôi.”Đường Dĩ Hi nghe đến đây mới từ bỏ suynghĩ phòng bị đối với anh. Mà cậu nhócđang loay hoay nghịch một khối rubik, mãivẫn chưa lắp ra được, lúc này, Mộ Phi chỉkhối rubik ở bên cạnh nói: “Đưa cái nàycho chú, để chú thử nhé!”Đường Dĩ Hi muốn thử thách chính mìnhnhưng mãi không thành công. Lúc nàycậu nhóc bán tín bán nghỉ nhưng vẫn lạigần đưa cho Mộ Phi, Mộ Phi cười rồinhận lấy, bắt đầu cúi đầu nghiêm túc chơi,cậu nhóc cũng trừng mắt nhìn anh. MộPhi cũng là một người có IQ rất cao, rubikvới anh mà nói cũng không phải chuyện gìkhó khăn. Đôi tay anh linh hoạt điều khiểnkhối rubik, âm thanh phát ra vang cả cănphòng.Đường Tư Vũ đang thái rau trong phòngbếp, thấy bên ngoài không có chút độngtĩnh gì liền qua coi thử. Thấy con trai đangchơi rubik cùng Mộ Phi, cô khẽ cảm thán,xem ra con trai cô xã giao cũng rất tốt.Trong khi quay khối rubik, Mộ Phi ngửithấy mùi thơm bay ra từ nhà bếp. Anh hơisững người, trong tim liền cảm thấy ấmáp, anh đã từng nghĩ rất nhiều lần vềchuyện cùng cô sống một nhà sẽ như thếnào.Thời điểm này anh đã có thể cảm nhậnđược rồi, có lẽ chính là như bây giờ, cócon, có nhà, có cảm giác ấm áp.Cậu nhóc trừng to mắt, nhìn khối rubik màmãi cậu không nghĩ ra cách giải, mà MộPhi đã hoàn thành cả sáu mặt khối rubik,cậu woa lên một tiếng, không kìm đượcvỗ một tràng pháo tay.“Woa, chú giỏi quá!” Cậu nhóc khen ngợi.Mộ Phi đưa khối rubik cho cậu nhóc: “Trảcon này!”Cậu nhóc mừng rỡ cầm lấy, không dámtin khối rubik này đã được lắp xong. Lúcnày, đột nhiên chuông cửa vang lên, cả bangười trong nhà đều ngỡ ngàng.Đường Tư Vũ vội vàng từ trong bếp đi ra,cô nhìn Mộ Phi trong lo lắng. Ánh mắt MộPhi cũng tối dần. Đường Dĩ Hi bày tỏ sựvui mừng, chắc chắn là cha cậu đã trở về.Tuy nhiên, trong lòng Đường Tư Vũ cảmthấy bát luận đó là ai, đến vào thời điểmnày thật không phải lúc. Nếu là cha cô,vậy Mộ Phi đang ở nhà cô ăn cơm thì sẽnhư thế nào?Nếu là Hình Liệt Hàn, anh ta sẽ càng có ýkiến.Nếu là mẹ con Khưu Lâm, bà ta lại cònnghiêm trọng hơn.Cô đi đến trước mắt mèo, đoán tới đoánlui cũng chỉ đoán ra mấy người này,nhưng khả năng cao nhất chỉ có Hình LiệtHàn.Quả nhiên người đang đứng ngoài cửa làngười đàn ông này. Nhưng sao anh takhông đi luôn từ nhà qua mà phải bắmchuông làm gì?Đường Tư Vũ cũng không đoán được làanh ta sẽ đến, cô còn nghĩ rằng tối nayanh sẽ đi bar cùng Ôn Lệ Thâm, ai ngờrằng anh ta lại về giờ này.Chuông cửa liên tục reo, thể hiện sự thiếukiên nhẫn.Đường Tư Vũ hít sâu một hơi, mở cửa ra,người đàn ông bên ngoài đã không cònvui vẻ: “Sao bây giờ mới chịu ra mở?”Anh vừa nói vừa bước đôi chân dài đivào, tuy nhiên khi anh đang quét mắt tìmkiếm con trai thì bỗng nhiên nhìn thấy mộtngười đàn ông ngồi trên sofa, gương mặtHình Liệt Hàn lập tức đen sì.Sao Mộ Phi lại ở đây?Đường Tư Vũ hỏi anh: “Anh ăn cơmchưa?”Hình Liệt Hàn ngửi mùi thơm lan tỏa khắpcăn nhà, anh lạnh lùng đáp: “Cô nói xeml”Vậy nhất định là chưa rồi, Đường Tư Vũthầm nghĩ. Sau đó, cô lập tức xù lông nhưmột con mèo: “Thức ăn của tôi!” Nói xong,cô vội vàng xông vào bếp, cô mở nồi gàđang nấu ra, may mắn vẫn chưa cháy.Tại phòng khách, không khí như chuyểntừ mùa xuân sang mùa đông vậy.Đường Tư Vũ tắt bếp, thấy thân hình caolớn của Hình Liệt Hàn ngồi đối diện MộPhi, vắt chân lên như thế anh ta là chủnhà vậy, sau đó gọi Đường Dĩ Hi: “Contrai, qua đây nào!”Đường Dĩ Hi cầm khối rubik chạy tớitrước mặt Daddy, lập tức bị daddy ôm lấy,sau đó thơm một phát lên gương mặt nhỏnhắn của cậu nhóc.