Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì…

Chương 93

Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì… Chương 93: Anh an ủi cô(Cảm ơn các bạn đã ghé xem, nhóm sẽ cập nhật liên tục truyện mới nhất)Trong lúc đợi đèn giao thông dài đằngđẵng phía trước, cô cầm cốc cafe chậmrãi uống, ly cafe cô đang cầm trên tay bịngười đàn ông kế bên vươn tay cướpmắt, lúc cô chưa kịp phản ứng lại liền nhìnthấy ống hút cô đang hút dở, người đànông kia không hề ghét bỏ trực tiếp hút vàotrong miệng anh ta.“Này! Anh…” Đường Tư Vũ cạn lời, ngườiđàn ông này có thể kiêng dè chút đượckhông?“Uống một ngụm không được à? Keo kiệtthế làm gì?” Hình Liệt Hàn uống xong liềntrả lại cô.Đây là trọng tâm sao? Quan trọng là họdùng chung một ống hút ý hiểu không?Đường Tư Vũ lấy ra tờ giấy ăn ở trướcmặt, lập tức lau từ trên xuống dưới ốnghút, người đàn ông bên cạnh tức giậnnhìn cô: “Chê nước bọt của tôi?”“Tôi không quen dùng chung đồ với ngườikhác, trừ con trai tôi.” Đường Tư Vũ lãnhđạm trả lời, sau đó trước vẻ mặt tức giậncủa anh, cô cắm lại ống hút, đắc ý hút rộpmột hơi.Hình Liệt Hàn muốn giữ chặt cô trên ghếrồi hung hăng cưỡng hôn cô một cái,khiến cô đắc ý nhưng bây giờ chưa phảilúc, buổi tối anh hoàn toàn có thể thựchiện việc này.Đôi môi như cánh hoa của Đường Tư Vũbị anh nhìn chằm chằm một lúc, cảm thấycơ thể nóng lên một cách vô cớ.Đáng chết! Người phụ nữ này từ bao giờđã hạ độc anh? Sao với những người phụnữ khác anh không có hứng thú gì màngược lại với người mẹ của con trai anhnày, vậy mà anh lại có suy nghĩ này?“Đèn xanh rồi. Anh còn ngơ ra thế làmgì?” Đường Tư Vũ nhắc nhở.Hình Liệt Hàn lập tức đạp chân ga, chạyxe phi về phía trước.Đường Tư Vũ ở bên cạnh cũng không nóigì, cô bắt đầu nghĩ Đường Y Y sẽ báo thùcô như thế nào vì cái tát lúc nãy. Đangnghĩ thì điện thoại cô vang lên, cô cầm lênxem, là cha gọi tới.Ánh mắt Hình Liệt Hàn ở bên cạnh hơigiật mình nhìn cô, vừa nãy cô đã đánhngười?Đường Hùng có chút khó xử nói: “Dù Y Ycó nói gì thì con cũng không được đánhngười như vậy chứ! Có chuyện gì mà haichị em không thể nói chuyện đàng hoàngđược nhau? Các con bây giờ cũng đâuphải trẻ con nữa.”Đường Tư Vũ cơ bản không muốn nhắctới nguyên nhân đánh người vì đối với cáichết của mẹ cô, cha cô cũng đã áy náytrong lòng một khoảng thời gian, bây giờcô không muốn nhắc đến mẹ trước mặtông.“Con với cô ta chẳng có gì cần nói cả.Cha, cha đừng quản nữa. Cô ta đáng bịăn đánh. Con cũng không xin lỗi đâu.”“Cha hy vọng con sẽ xin lỗi Y Y, cùngngồi xuống mà giải quyết chuyện này.”Đường Hùng khuyên nhủ.“Cha nói với Đường Y Y là con sẽ khôngbao giờ xin lỗi cô ta đâu. Vì sao con đánhcô ta, trong lòng cô ta biết rõ.” Đường TưVũ cố chấp nói.“Nhưng con đánh người là con khôngđúng, từ nhỏ đến lớn cha chưa từng dạycon cái tính đánh người.” Đường Hùng ravẻ một người cha nghiêm khắc nói.Sống mũi Đường Tư Vũ liền cay cay, dùsao cô cũng là con gái ông mài Cha dạydỗ con cái, cô cũng cảm thấy khá ấm ức.“Cha! Chuyện này cha đừng quản nữa, dùsao con cũng không xin lỗi cô ta đâu.” Nóixong, Đường Tư Vũ tắt điện thoại.Hình Liệt Hàn nhìn cô ôm mặt, mái tóc dàirũ xuống mắt, anh không nhịn được chếgiễu: “Em có khuynh hướng bạo lực à?Sao lại thích tát người thế?”Bời vì tối qua anh cũng ăn một cái tát nênanh vẫn còn ghim trong lòng.Vốn tưởng rằng nói như vậy cô sẽ phảnbác nhưng Hình Liệt Hàn lại thấy ngườicon gái bên cạnh không nói một lời nào,ngược lại còn quay mặt ra phía cửa xe.Hình Liệt Hàn lập tức cảm thấy có gì đókhông đúng, anh liền dừng xe vào lềđường, khẽ quay người sang phía cô:“Sao thế?”Lúc này, anh nhìn thấy biểu cảm của cô,Đường Tư Vũ cắn môi, trong hốc mắt côlong lanh những giọt nước mắt, nhưngchúng quật cường không hề rơi xuống.“Khóc à?” Trong lòng Hình Liệt Hàn lậptức hơi hoảng loạn vì anh không biết phảilàm gì với giọt nước mắt của con gái.“Lái xe đi! Đừng để ý đến tôi.” Đường TưVũ cúi đầu xuống, cuối cùng một giọtnước mắt không kìm được cũng rơi xuốngống quần, chiếc quần jeans sẫm màu hiệnrõ ràng vệt nước mắt rơi xuống.Hình Liệt Hàn liền lấy giấy đưa cho cônhưng Đường Tư Vũ không nhận. HìnhLiệt Hàn thầm nghĩ lẽ nào là do câu nóiđùa của anh vừa nãy đã chọc tức cô? Côđang tức giận anh?Anh chỉ có thể đưa tay lên mắt giúp cô lauđi những giọt nước mắt ấy. Đường Tư Vũđưa tay đẩy tay anh ra, không muốn choanh lau.“Khóc cái gì? Ai ức hiếp em? Nói với tôi,tôi sẽ giải quyết giúp em.” Hình Liệt Hànvừa lau vừa không tự chủ được tức giậnthay cô.Đường Tư Vũ cầm lấy tờ giấy trong bàntay anh, sau khi lau sạch nước còn vươngtrên khóe mắt, cô hít sâu một hơi nói: “Láixe đi! Tôi không sao.”Chuyện trong nhà cô không muốn đểngười đàn ông này can thiệp vào, cô chỉmuốn tự mình giải quyết.Hình Liệt Hàn khởi động xe tiếp tục lái đi,nhưng anh không ngừng quan sát ngườicon gái bên cạnh, phát hiện cô trầm mặccắn môi, trong mắt tràn đầy sự buồnphiền.Anh không nhịn được phỏng đoạn chuyệnvừa xảy ra, vừa nãy cô gặp người em gáicùng cha khác mẹ kia rồi cãi nhau, xongcô đánh cô gái ấy. Bây giờ cha cô gọi đểhỏi tội, dạy dỗ cô, cô cảm thấy uất ức nênmới khóc!Hình Liệt Hàn muốn nói gì đó khuyên cônhưng anh phát hiện an ủi người khácthực sự không phải sở trường của anh, vìvậy anh chỉ có thể tiếp tục yên lặng.10 phút sau, chiếc xe lái tới trường học rồidừng lại bên lề đường, Hình Liệt Hàn mởcửa xe bước xuống, Đường Tư Vũ ở bênkia cũng đã xuống xe, cô vứt cốc cafe vàothùng rác rồi cúi đầu đi tới cổng chính củatrường.Hình Liệt Hàn bước theo sau nhìn cô. Anhđã từng điều tra qua hoàn cảnh của cô.Năm 13 tuổi mẹ cô mất, người tình củacha cô đưa một người con gái về nhà họcĐường, có thể thấy từ lúc đó vị trí của côtrong Đường gia đã không còn rồi.Không rõ vì sao, Hình Liệt Hàn lại có chútthương xót cho cô, nhưng không biết phảilàm gì cho cô lúc này.Quẹt thẻ bước vào trường, hai người thấycon trai ở khu vui chơi.“Mami… daddy.” Cậu nhóc vô cùng vuimừng đeo balo chạy tới.Đi lên phía trước, tâm trạng suy sụp lúcnãy của Đường Tư Vũ đã lập tức đượcthay bằng một nụ cười: “Tiểu Hi.” Nóixong, cô cúi người xuống rồi đi tới bế contrai lên.Tim Hình Liệt Hàn như thắt lại vì trướcmặt con người phụ nữ này lại có khảnăng giấu đi toàn bộ cảm xúc trong lòngnhanh đến như vậy!“Nói cho mami biết hôm nay con chơi cóvui không?” Đường Tư Vũ nhìn gươngmặt nhỏ đẹp trai của con trai, mọi phiềnnão đều tan biến.“Dại Con chơi rất vui. Hôm nay con còndạy các bạn đánh đàn đấy ạ!”

Chương 93: Anh an ủi cô

(Cảm ơn các bạn đã ghé xem, nhóm sẽ cập nhật liên tục truyện mới nhất)

Trong lúc đợi đèn giao thông dài đằng

đẵng phía trước, cô cầm cốc cafe chậm

rãi uống, ly cafe cô đang cầm trên tay bị

người đàn ông kế bên vươn tay cướp

mắt, lúc cô chưa kịp phản ứng lại liền nhìn

thấy ống hút cô đang hút dở, người đàn

ông kia không hề ghét bỏ trực tiếp hút vào

trong miệng anh ta.

“Này! Anh…” Đường Tư Vũ cạn lời, người

đàn ông này có thể kiêng dè chút được

không?

“Uống một ngụm không được à? Keo kiệt

thế làm gì?” Hình Liệt Hàn uống xong liền

trả lại cô.

Đây là trọng tâm sao? Quan trọng là họ

dùng chung một ống hút ý hiểu không?

Đường Tư Vũ lấy ra tờ giấy ăn ở trước

mặt, lập tức lau từ trên xuống dưới ống

hút, người đàn ông bên cạnh tức giận

nhìn cô: “Chê nước bọt của tôi?”

“Tôi không quen dùng chung đồ với người

khác, trừ con trai tôi.” Đường Tư Vũ lãnh

đạm trả lời, sau đó trước vẻ mặt tức giận

của anh, cô cắm lại ống hút, đắc ý hút rộp

một hơi.

Hình Liệt Hàn muốn giữ chặt cô trên ghế

rồi hung hăng cưỡng hôn cô một cái,

khiến cô đắc ý nhưng bây giờ chưa phải

lúc, buổi tối anh hoàn toàn có thể thực

hiện việc này.

Đôi môi như cánh hoa của Đường Tư Vũ

bị anh nhìn chằm chằm một lúc, cảm thấy

cơ thể nóng lên một cách vô cớ.

Đáng chết! Người phụ nữ này từ bao giờ

đã hạ độc anh? Sao với những người phụ

nữ khác anh không có hứng thú gì mà

ngược lại với người mẹ của con trai anh

này, vậy mà anh lại có suy nghĩ này?

“Đèn xanh rồi. Anh còn ngơ ra thế làm

gì?” Đường Tư Vũ nhắc nhở.

Hình Liệt Hàn lập tức đạp chân ga, chạy

xe phi về phía trước.

Đường Tư Vũ ở bên cạnh cũng không nói

gì, cô bắt đầu nghĩ Đường Y Y sẽ báo thù

cô như thế nào vì cái tát lúc nãy. Đang

nghĩ thì điện thoại cô vang lên, cô cầm lên

xem, là cha gọi tới.

Ánh mắt Hình Liệt Hàn ở bên cạnh hơi

giật mình nhìn cô, vừa nãy cô đã đánh

người?

Đường Hùng có chút khó xử nói: “Dù Y Y

có nói gì thì con cũng không được đánh

người như vậy chứ! Có chuyện gì mà hai

chị em không thể nói chuyện đàng hoàng

được nhau? Các con bây giờ cũng đâu

phải trẻ con nữa.”

Đường Tư Vũ cơ bản không muốn nhắc

tới nguyên nhân đánh người vì đối với cái

chết của mẹ cô, cha cô cũng đã áy náy

trong lòng một khoảng thời gian, bây giờ

cô không muốn nhắc đến mẹ trước mặt

ông.

“Con với cô ta chẳng có gì cần nói cả.

Cha, cha đừng quản nữa. Cô ta đáng bị

ăn đánh. Con cũng không xin lỗi đâu.”

“Cha hy vọng con sẽ xin lỗi Y Y, cùng

ngồi xuống mà giải quyết chuyện này.”

Đường Hùng khuyên nhủ.

“Cha nói với Đường Y Y là con sẽ không

bao giờ xin lỗi cô ta đâu. Vì sao con đánh

cô ta, trong lòng cô ta biết rõ.” Đường Tư

Vũ cố chấp nói.

“Nhưng con đánh người là con không

đúng, từ nhỏ đến lớn cha chưa từng dạy

con cái tính đánh người.” Đường Hùng ra

vẻ một người cha nghiêm khắc nói.

Sống mũi Đường Tư Vũ liền cay cay, dù

sao cô cũng là con gái ông mài Cha dạy

dỗ con cái, cô cũng cảm thấy khá ấm ức.

“Cha! Chuyện này cha đừng quản nữa, dù

sao con cũng không xin lỗi cô ta đâu.” Nói

xong, Đường Tư Vũ tắt điện thoại.

Hình Liệt Hàn nhìn cô ôm mặt, mái tóc dài

rũ xuống mắt, anh không nhịn được chế

giễu: “Em có khuynh hướng bạo lực à?

Sao lại thích tát người thế?”

Bời vì tối qua anh cũng ăn một cái tát nên

anh vẫn còn ghim trong lòng.

Vốn tưởng rằng nói như vậy cô sẽ phản

bác nhưng Hình Liệt Hàn lại thấy người

con gái bên cạnh không nói một lời nào,

ngược lại còn quay mặt ra phía cửa xe.

Hình Liệt Hàn lập tức cảm thấy có gì đó

không đúng, anh liền dừng xe vào lề

đường, khẽ quay người sang phía cô:

“Sao thế?”

Lúc này, anh nhìn thấy biểu cảm của cô,

Đường Tư Vũ cắn môi, trong hốc mắt cô

long lanh những giọt nước mắt, nhưng

chúng quật cường không hề rơi xuống.

“Khóc à?” Trong lòng Hình Liệt Hàn lập

tức hơi hoảng loạn vì anh không biết phải

làm gì với giọt nước mắt của con gái.

“Lái xe đi! Đừng để ý đến tôi.” Đường Tư

Vũ cúi đầu xuống, cuối cùng một giọt

nước mắt không kìm được cũng rơi xuống

ống quần, chiếc quần jeans sẫm màu hiện

rõ ràng vệt nước mắt rơi xuống.

Hình Liệt Hàn liền lấy giấy đưa cho cô

nhưng Đường Tư Vũ không nhận. Hình

Liệt Hàn thầm nghĩ lẽ nào là do câu nói

đùa của anh vừa nãy đã chọc tức cô? Cô

đang tức giận anh?

Anh chỉ có thể đưa tay lên mắt giúp cô lau

đi những giọt nước mắt ấy. Đường Tư Vũ

đưa tay đẩy tay anh ra, không muốn cho

anh lau.

“Khóc cái gì? Ai ức hiếp em? Nói với tôi,

tôi sẽ giải quyết giúp em.” Hình Liệt Hàn

vừa lau vừa không tự chủ được tức giận

thay cô.

Đường Tư Vũ cầm lấy tờ giấy trong bàn

tay anh, sau khi lau sạch nước còn vương

trên khóe mắt, cô hít sâu một hơi nói: “Lái

xe đi! Tôi không sao.”

Chuyện trong nhà cô không muốn để

người đàn ông này can thiệp vào, cô chỉ

muốn tự mình giải quyết.

Hình Liệt Hàn khởi động xe tiếp tục lái đi,

nhưng anh không ngừng quan sát người

con gái bên cạnh, phát hiện cô trầm mặc

cắn môi, trong mắt tràn đầy sự buồn

phiền.

Anh không nhịn được phỏng đoạn chuyện

vừa xảy ra, vừa nãy cô gặp người em gái

cùng cha khác mẹ kia rồi cãi nhau, xong

cô đánh cô gái ấy. Bây giờ cha cô gọi để

hỏi tội, dạy dỗ cô, cô cảm thấy uất ức nên

mới khóc!

Hình Liệt Hàn muốn nói gì đó khuyên cô

nhưng anh phát hiện an ủi người khác

thực sự không phải sở trường của anh, vì

vậy anh chỉ có thể tiếp tục yên lặng.

10 phút sau, chiếc xe lái tới trường học rồi

dừng lại bên lề đường, Hình Liệt Hàn mở

cửa xe bước xuống, Đường Tư Vũ ở bên

kia cũng đã xuống xe, cô vứt cốc cafe vào

thùng rác rồi cúi đầu đi tới cổng chính của

trường.

Hình Liệt Hàn bước theo sau nhìn cô. Anh

đã từng điều tra qua hoàn cảnh của cô.

Năm 13 tuổi mẹ cô mất, người tình của

cha cô đưa một người con gái về nhà học

Đường, có thể thấy từ lúc đó vị trí của cô

trong Đường gia đã không còn rồi.

Không rõ vì sao, Hình Liệt Hàn lại có chút

thương xót cho cô, nhưng không biết phải

làm gì cho cô lúc này.

Quẹt thẻ bước vào trường, hai người thấy

con trai ở khu vui chơi.

“Mami… daddy.” Cậu nhóc vô cùng vui

mừng đeo balo chạy tới.

Đi lên phía trước, tâm trạng suy sụp lúc

nãy của Đường Tư Vũ đã lập tức được

thay bằng một nụ cười: “Tiểu Hi.” Nói

xong, cô cúi người xuống rồi đi tới bế con

trai lên.

Tim Hình Liệt Hàn như thắt lại vì trước

mặt con người phụ nữ này lại có khả

năng giấu đi toàn bộ cảm xúc trong lòng

nhanh đến như vậy!

“Nói cho mami biết hôm nay con chơi có

vui không?” Đường Tư Vũ nhìn gương

mặt nhỏ đẹp trai của con trai, mọi phiền

não đều tan biến.

“Dại Con chơi rất vui. Hôm nay con còn

dạy các bạn đánh đàn đấy ạ!”

Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì… Chương 93: Anh an ủi cô(Cảm ơn các bạn đã ghé xem, nhóm sẽ cập nhật liên tục truyện mới nhất)Trong lúc đợi đèn giao thông dài đằngđẵng phía trước, cô cầm cốc cafe chậmrãi uống, ly cafe cô đang cầm trên tay bịngười đàn ông kế bên vươn tay cướpmắt, lúc cô chưa kịp phản ứng lại liền nhìnthấy ống hút cô đang hút dở, người đànông kia không hề ghét bỏ trực tiếp hút vàotrong miệng anh ta.“Này! Anh…” Đường Tư Vũ cạn lời, ngườiđàn ông này có thể kiêng dè chút đượckhông?“Uống một ngụm không được à? Keo kiệtthế làm gì?” Hình Liệt Hàn uống xong liềntrả lại cô.Đây là trọng tâm sao? Quan trọng là họdùng chung một ống hút ý hiểu không?Đường Tư Vũ lấy ra tờ giấy ăn ở trướcmặt, lập tức lau từ trên xuống dưới ốnghút, người đàn ông bên cạnh tức giậnnhìn cô: “Chê nước bọt của tôi?”“Tôi không quen dùng chung đồ với ngườikhác, trừ con trai tôi.” Đường Tư Vũ lãnhđạm trả lời, sau đó trước vẻ mặt tức giậncủa anh, cô cắm lại ống hút, đắc ý hút rộpmột hơi.Hình Liệt Hàn muốn giữ chặt cô trên ghếrồi hung hăng cưỡng hôn cô một cái,khiến cô đắc ý nhưng bây giờ chưa phảilúc, buổi tối anh hoàn toàn có thể thựchiện việc này.Đôi môi như cánh hoa của Đường Tư Vũbị anh nhìn chằm chằm một lúc, cảm thấycơ thể nóng lên một cách vô cớ.Đáng chết! Người phụ nữ này từ bao giờđã hạ độc anh? Sao với những người phụnữ khác anh không có hứng thú gì màngược lại với người mẹ của con trai anhnày, vậy mà anh lại có suy nghĩ này?“Đèn xanh rồi. Anh còn ngơ ra thế làmgì?” Đường Tư Vũ nhắc nhở.Hình Liệt Hàn lập tức đạp chân ga, chạyxe phi về phía trước.Đường Tư Vũ ở bên cạnh cũng không nóigì, cô bắt đầu nghĩ Đường Y Y sẽ báo thùcô như thế nào vì cái tát lúc nãy. Đangnghĩ thì điện thoại cô vang lên, cô cầm lênxem, là cha gọi tới.Ánh mắt Hình Liệt Hàn ở bên cạnh hơigiật mình nhìn cô, vừa nãy cô đã đánhngười?Đường Hùng có chút khó xử nói: “Dù Y Ycó nói gì thì con cũng không được đánhngười như vậy chứ! Có chuyện gì mà haichị em không thể nói chuyện đàng hoàngđược nhau? Các con bây giờ cũng đâuphải trẻ con nữa.”Đường Tư Vũ cơ bản không muốn nhắctới nguyên nhân đánh người vì đối với cáichết của mẹ cô, cha cô cũng đã áy náytrong lòng một khoảng thời gian, bây giờcô không muốn nhắc đến mẹ trước mặtông.“Con với cô ta chẳng có gì cần nói cả.Cha, cha đừng quản nữa. Cô ta đáng bịăn đánh. Con cũng không xin lỗi đâu.”“Cha hy vọng con sẽ xin lỗi Y Y, cùngngồi xuống mà giải quyết chuyện này.”Đường Hùng khuyên nhủ.“Cha nói với Đường Y Y là con sẽ khôngbao giờ xin lỗi cô ta đâu. Vì sao con đánhcô ta, trong lòng cô ta biết rõ.” Đường TưVũ cố chấp nói.“Nhưng con đánh người là con khôngđúng, từ nhỏ đến lớn cha chưa từng dạycon cái tính đánh người.” Đường Hùng ravẻ một người cha nghiêm khắc nói.Sống mũi Đường Tư Vũ liền cay cay, dùsao cô cũng là con gái ông mài Cha dạydỗ con cái, cô cũng cảm thấy khá ấm ức.“Cha! Chuyện này cha đừng quản nữa, dùsao con cũng không xin lỗi cô ta đâu.” Nóixong, Đường Tư Vũ tắt điện thoại.Hình Liệt Hàn nhìn cô ôm mặt, mái tóc dàirũ xuống mắt, anh không nhịn được chếgiễu: “Em có khuynh hướng bạo lực à?Sao lại thích tát người thế?”Bời vì tối qua anh cũng ăn một cái tát nênanh vẫn còn ghim trong lòng.Vốn tưởng rằng nói như vậy cô sẽ phảnbác nhưng Hình Liệt Hàn lại thấy ngườicon gái bên cạnh không nói một lời nào,ngược lại còn quay mặt ra phía cửa xe.Hình Liệt Hàn lập tức cảm thấy có gì đókhông đúng, anh liền dừng xe vào lềđường, khẽ quay người sang phía cô:“Sao thế?”Lúc này, anh nhìn thấy biểu cảm của cô,Đường Tư Vũ cắn môi, trong hốc mắt côlong lanh những giọt nước mắt, nhưngchúng quật cường không hề rơi xuống.“Khóc à?” Trong lòng Hình Liệt Hàn lậptức hơi hoảng loạn vì anh không biết phảilàm gì với giọt nước mắt của con gái.“Lái xe đi! Đừng để ý đến tôi.” Đường TưVũ cúi đầu xuống, cuối cùng một giọtnước mắt không kìm được cũng rơi xuốngống quần, chiếc quần jeans sẫm màu hiệnrõ ràng vệt nước mắt rơi xuống.Hình Liệt Hàn liền lấy giấy đưa cho cônhưng Đường Tư Vũ không nhận. HìnhLiệt Hàn thầm nghĩ lẽ nào là do câu nóiđùa của anh vừa nãy đã chọc tức cô? Côđang tức giận anh?Anh chỉ có thể đưa tay lên mắt giúp cô lauđi những giọt nước mắt ấy. Đường Tư Vũđưa tay đẩy tay anh ra, không muốn choanh lau.“Khóc cái gì? Ai ức hiếp em? Nói với tôi,tôi sẽ giải quyết giúp em.” Hình Liệt Hànvừa lau vừa không tự chủ được tức giậnthay cô.Đường Tư Vũ cầm lấy tờ giấy trong bàntay anh, sau khi lau sạch nước còn vươngtrên khóe mắt, cô hít sâu một hơi nói: “Láixe đi! Tôi không sao.”Chuyện trong nhà cô không muốn đểngười đàn ông này can thiệp vào, cô chỉmuốn tự mình giải quyết.Hình Liệt Hàn khởi động xe tiếp tục lái đi,nhưng anh không ngừng quan sát ngườicon gái bên cạnh, phát hiện cô trầm mặccắn môi, trong mắt tràn đầy sự buồnphiền.Anh không nhịn được phỏng đoạn chuyệnvừa xảy ra, vừa nãy cô gặp người em gáicùng cha khác mẹ kia rồi cãi nhau, xongcô đánh cô gái ấy. Bây giờ cha cô gọi đểhỏi tội, dạy dỗ cô, cô cảm thấy uất ức nênmới khóc!Hình Liệt Hàn muốn nói gì đó khuyên cônhưng anh phát hiện an ủi người khácthực sự không phải sở trường của anh, vìvậy anh chỉ có thể tiếp tục yên lặng.10 phút sau, chiếc xe lái tới trường học rồidừng lại bên lề đường, Hình Liệt Hàn mởcửa xe bước xuống, Đường Tư Vũ ở bênkia cũng đã xuống xe, cô vứt cốc cafe vàothùng rác rồi cúi đầu đi tới cổng chính củatrường.Hình Liệt Hàn bước theo sau nhìn cô. Anhđã từng điều tra qua hoàn cảnh của cô.Năm 13 tuổi mẹ cô mất, người tình củacha cô đưa một người con gái về nhà họcĐường, có thể thấy từ lúc đó vị trí của côtrong Đường gia đã không còn rồi.Không rõ vì sao, Hình Liệt Hàn lại có chútthương xót cho cô, nhưng không biết phảilàm gì cho cô lúc này.Quẹt thẻ bước vào trường, hai người thấycon trai ở khu vui chơi.“Mami… daddy.” Cậu nhóc vô cùng vuimừng đeo balo chạy tới.Đi lên phía trước, tâm trạng suy sụp lúcnãy của Đường Tư Vũ đã lập tức đượcthay bằng một nụ cười: “Tiểu Hi.” Nóixong, cô cúi người xuống rồi đi tới bế contrai lên.Tim Hình Liệt Hàn như thắt lại vì trướcmặt con người phụ nữ này lại có khảnăng giấu đi toàn bộ cảm xúc trong lòngnhanh đến như vậy!“Nói cho mami biết hôm nay con chơi cóvui không?” Đường Tư Vũ nhìn gươngmặt nhỏ đẹp trai của con trai, mọi phiềnnão đều tan biến.“Dại Con chơi rất vui. Hôm nay con còndạy các bạn đánh đàn đấy ạ!”

Chương 93