Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì…
Chương 102
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 102 Lời cảnh cáo của Đường Tư Vũ(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)“Tôi là đại tiểu thư Đường gia, có vấn đềgì không?” Đường Tư Vũ lịch sự hỏi.“Dạ không có vấn đề gì! Để tôi gọi điệnthoại để xác nhận một chút ạ.” Nhân viênlễ tân không dám lơ là.“Không cần, tôi tự gọi cho cha tôi.” ĐườngTư Vũ nói xong liền đi tới ngồi ở ghế sôpha bên cạnh, lấy điện thoại di động ra gọicho cha cô.“Tư Vũ, có chuyện gì vậy con?” GiọngĐường Hùng ở đầu dây bên kia dịu dànghỏi.“Cha, con đang ở sảnh công ty. Cha gọitrợ lý đến đón con đi. Trưa nay con muốnăn trưa với cha.” Đường Tư Vũ nói vớiông.“Được, để cha bảo Tiểu Lưu xuống đóncơn.Một lúc sau, Tiểu Lưu đích thân xuốngđưa cô vào thang máy chuyên dụng đithẳng đến văn phòng của Đường Hùng.Tuy nhiên, Đường Hùng vẫn còn đanghọp. Khi Đường Tư Vũ bước vào, bóngdáng Khưu Lâm tràn đầy sự oán giậncũng đi vào.“Đường Tư Vũ, có phải cô đã đánh Y Ykhông?” Khi chồng không có mặt, bàkhông hề khách khí đối với Đường Tư Vũ.Đường Tư Vũ ngồi trong văn phòng củacha cô, đứng lên nhìn điệu bộ oán giậncủa bà ta, cười lạnh: “Đấy là do cô tađáng bị đánh.”“Con gái tôi như thế nào thì tôi và cha côsẽ tự dạy dỗ nó, cô dựa vào cái gì màdám đánh nó?”“Theo lí mà nói tôi cũng được coi như làchị của nó, tôi dạy dỗ nó thì có vấn đề gìsao?” Đường Tư Vũ nhướng mày hỏi.CÓ Sẻ“Lẽ nào không phải? Tôi là đại tiểu thưnhà họ Đường, đừng tưởng tôi không ởtrong nhà này thì các người muốn làm gìthì làm.” Đường Tư: Vũ lạnh giọng nói.Ngực Khưu Lâm thắt lại, bà không ngờĐường Tư Vũ lại trở nên độc đoán hơntrước, chẳng phải cô vẫn luôn là một đứacon gái ngoan ngoãn giống như một quảhồng mềm mặc người nhào nặn sao?“Đúng vậy, cô là đại tiểu thư Đường gia,nhưng mà, bây giờ công ty Đường thị nàylà do cha cô và tôi điều hành. Một đại tiểuthư như cô không lo đánh đàn cho tốt lạiđến đây làm gì?”“Bà nghĩ rằng tôi chỉ có thể chơi đàn? Tôicó thể làm rất nhiều việc, hơn nữa công tynày còn có cổ phần của mẹ tôi.” ĐườngTư Vũ lạnh lùng nhắc nhở Khưu Lâmđừng quên thân phận của cô.“Hôm nay cô tới đây làm gì? Chẳng quachỉ giả vờ làm một đứa con gái hiếu thảo,tới ăn cơm cùng cha cô thôi chứ gì! ””Khưu Lâm, việc bà can thiệp vào cuộchôn nhân của ba mẹ tôi tôi còn chưa thathứ cho bà đâu. Bà nên quản con gái bàcho tốt đi. Nếu cô ta dám gây rắc rối chotôi thêm lần nào nữa, tôi sẽ không để chohai mẹ con bà sống dễ dàng trong cănnhà này đâu, tôi sẽ đấu tranh cho đếncùng.” Đường Tư Vũ lạnh lùng bỏ lại câunói này.Vẻ mặt của Khưu Lâm lập tức thay đổi, bàthật sự không dám xem thường lời uyhiếp của Đường Tư Vũ, bởi vì bà biết côta vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng tronglòng Đường Hùng.“Y Y lại chọc giận cô cái gì rồi?” KhưuLâm hỏi, bởi vì tin tức trên mạng chỉ mớixuất hiện vào buổi sáng, và nó đã bị xóatrong vòng hai tiếng, bà vẫn chưa có thờigian để đọc nó.“Hãy tự hỏi con gái của bà đi! Xem cô tađã làm điều tốt đẹp gì. Tốt hơn hết là cô tađừng gây chuyện với tôi, nếu không, tôisẽ không bỏ qua cho cô ta dễ dàng nữađâu.” Đường Tư Vũ vẻ mặt bình tính đáp.Lúc này, tiếng bước chân từ ngoài cửatruyền đến, vẻ mặt của Khưu Lâm quayngoắt 180 độ, lập tức cười một cách giảtạo: “Ôi, Tư Vũ à, làm sao lại tức giận nhưvậy? Chuyện con đánh Y Y dì cũng đãdạy bảo nó rồi, con đừng để bụng nữanhé!”Đường Tư Vũ nghe vậy sắc mặt lập tứcthay đổi. Cô đã sớm lường trước đượcchuyện này rồi, bà ta trước mặt cha côvẫn luôn sắm vai một người mẹ kế tốt.Đường Hùng vừa đi đến cửa liền nghethấy tiếng của bà, ông bước vào trong thìnhìn thấy Đường Tư Vũ đứng trước sôpha, vẻ mặt không chút cảm xúc.Ông nhìn con gái: “Tư Vũ, con đến là vìchuyện lần trước đúng không?”“Cha, con đến đây là để cùng cha đi ăncơm!” Đường Tư Vũ nhoẻn miệng cười,nhìn ông mang vẻ mặt mệt mỏi, trên mặtlộ ra dấu vết già nua.Trong lòng cô cảm thấy không thoải mái,cha cô quản lý công ty này cũng không hềdễ dàng.“Tư Vũ, con có phiền khi dì đi cùng haingười không? ”“Dì Khưu, không phải lúc nãy dì vừa nóibận việc không thể đi cùng con và chasao?” Đường Tư Vũ vẻ mặt không vui nói.“Vậy được rồi! Hai cha con con cứ đi đi!Chiều nay dì phải đến cửa hàng trang sứcmột chuyến.” Khưu Lâm nhìn Đường TưVũ một cách đầy oán hận rồi cất bước rờiđi.Đường Hùng đặt văn kiện xuống khônghề nhìn thấy.Đường Hùng bấm máy gọi nội bộ, nói vớitrợ lý của mình: “Hủy bỏ lịch hẹn trưa nayđi. Đặt cho tôi một nhà hàng có khônggian yên tĩnh đề tôi cùng con gái ăn trưa.”Đường Tư Vũ bước đến bên cạnh chủđộng bóp vai cho ông. Đường Hùng lậptức cảm thấy thoải mái hơn. Ông yên tâmhưởng thụ sự hiếu thảo của con gái mình,năm năm qua hiếm có cơ hội hai cha conđược ở cùng nhau, như hiện tại thì ông đãrất vui rồi.“Cha, tháng sau là ngày giỗ của mẹ, conmuốn đưa Tiểu Hi đi cùng.”“Được! Con cứ dắt thằng bé theo đi. Chatin mẹ con dưới suối vàng cũng rất muốngặp cháu ngoại.” Đường Hùng nói xongliền quay đầu nhìn cô hỏi: “Gần đây tiềnđủ dùng không?”Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút, cô cóhể tìm đến cha mình xin tiền, nhưng nhìncha cô gánh vác công ty một mình cựckhổ, kiếm từng xu cũng không dễ dàng gì,cô không nhẫn tâm đành cười nói: “Đủ ạ.Tiểu Hi và con cũng không tiêu nhiềutiền!”“Đó là bởi vì con từ nhỏ đã biết tiết kiệmtiền, không giống như Y Y tiêu xài vô độ,Nhưng cũng không thể tiết kiệm quá,thằng bé cần mua gì thì cứ mua cho nó,cha không phải là người không có khảnăng chỉ trả.”Nói xong, ông đứng dậy đi tới két sắt, lấytrong đó ra một tắm thẻ đưa cho cô: “Concầm lấy thẻ này, cứ đầu tháng cha sẽ chongười chuyển tiền sinh hoạt vào cho haimẹ con conl”“Cha! Thật sự không cần đâu ạ.” ĐườngTư Vũ đưa tay đầy trở lại.“Cầm lấy đi, công ty của cha bây giờ kiếmđược rất nhiều tiền, cha không thiếu chúttiền này.” Đường Hùng kiên quyết đưacho cô.Đường Tư Vũ không còn cách nào khác,đành phải nhận lấy thẻ. Đường Hùngchuẩn bị một lúc rồi cùng cô đến nhà hànggần đó.Trong nhà hàng, Đường Tư Vũ giải thíchlý do tại sao lần trước cô đánh Đường YY. Đường Hùng nghe xong rất bực bội,ông luôn thất vọng về học vấn và tínhcách của Đường Y Y, nhưng mỗi lần ônggiáo dục nó Khưu Lâm đều cản trở, vì vậymà tính cách của Đường Y Y càng trở nênhư hỏng.Đường Tư Vũ che giấu chuyện lúc sáng.Nếu cha cô biết chuyện thì chắc chắn sẽhỏi, mà cô lại không biết giải thích chuyệnxử lý hậu quả như thế nào, vì đây tuyệtđối không phải một số tiền nhỏ, như vậychắc chắn sẽ phải nhắc đến Hình LiệtHàn.“Chuyện của Y Y, sau này cha sẽ quản lýcon bé chặt hơn để nó không làm phiềnđến cuộc sống của con. Con cứ nuôi TiểuHi sống cho tốt, giáo dục trẻ con là việc vôcùng quan trọng.”“Dạ, con biết rồi ạ.”Ngay lúc này, Khưu Lâm cũng đang gọiđiện thoại cho Đường Y Y hẹn cô ta cùngđi ăn cơm, bởi vì những gì mà Đường TưVũ nói hôm nay khiến bà thực sự khôngyên tâm.Theo bà thấy, những lời Đường Tư Vũ nóikhông phải chỉ nói suông. Huống hồ lầnnày con gái bà thực sự khiến bà tức giận.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 102 Lời cảnh cáo của Đường Tư Vũ(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)“Tôi là đại tiểu thư Đường gia, có vấn đềgì không?” Đường Tư Vũ lịch sự hỏi.“Dạ không có vấn đề gì! Để tôi gọi điệnthoại để xác nhận một chút ạ.” Nhân viênlễ tân không dám lơ là.“Không cần, tôi tự gọi cho cha tôi.” ĐườngTư Vũ nói xong liền đi tới ngồi ở ghế sôpha bên cạnh, lấy điện thoại di động ra gọicho cha cô.“Tư Vũ, có chuyện gì vậy con?” GiọngĐường Hùng ở đầu dây bên kia dịu dànghỏi.“Cha, con đang ở sảnh công ty. Cha gọitrợ lý đến đón con đi. Trưa nay con muốnăn trưa với cha.” Đường Tư Vũ nói vớiông.“Được, để cha bảo Tiểu Lưu xuống đóncơn.Một lúc sau, Tiểu Lưu đích thân xuốngđưa cô vào thang máy chuyên dụng đithẳng đến văn phòng của Đường Hùng.Tuy nhiên, Đường Hùng vẫn còn đanghọp. Khi Đường Tư Vũ bước vào, bóngdáng Khưu Lâm tràn đầy sự oán giậncũng đi vào.“Đường Tư Vũ, có phải cô đã đánh Y Ykhông?” Khi chồng không có mặt, bàkhông hề khách khí đối với Đường Tư Vũ.Đường Tư Vũ ngồi trong văn phòng củacha cô, đứng lên nhìn điệu bộ oán giậncủa bà ta, cười lạnh: “Đấy là do cô tađáng bị đánh.”“Con gái tôi như thế nào thì tôi và cha côsẽ tự dạy dỗ nó, cô dựa vào cái gì màdám đánh nó?”“Theo lí mà nói tôi cũng được coi như làchị của nó, tôi dạy dỗ nó thì có vấn đề gìsao?” Đường Tư Vũ nhướng mày hỏi.CÓ Sẻ“Lẽ nào không phải? Tôi là đại tiểu thưnhà họ Đường, đừng tưởng tôi không ởtrong nhà này thì các người muốn làm gìthì làm.” Đường Tư: Vũ lạnh giọng nói.Ngực Khưu Lâm thắt lại, bà không ngờĐường Tư Vũ lại trở nên độc đoán hơntrước, chẳng phải cô vẫn luôn là một đứacon gái ngoan ngoãn giống như một quảhồng mềm mặc người nhào nặn sao?“Đúng vậy, cô là đại tiểu thư Đường gia,nhưng mà, bây giờ công ty Đường thị nàylà do cha cô và tôi điều hành. Một đại tiểuthư như cô không lo đánh đàn cho tốt lạiđến đây làm gì?”“Bà nghĩ rằng tôi chỉ có thể chơi đàn? Tôicó thể làm rất nhiều việc, hơn nữa công tynày còn có cổ phần của mẹ tôi.” ĐườngTư Vũ lạnh lùng nhắc nhở Khưu Lâmđừng quên thân phận của cô.“Hôm nay cô tới đây làm gì? Chẳng quachỉ giả vờ làm một đứa con gái hiếu thảo,tới ăn cơm cùng cha cô thôi chứ gì! ””Khưu Lâm, việc bà can thiệp vào cuộchôn nhân của ba mẹ tôi tôi còn chưa thathứ cho bà đâu. Bà nên quản con gái bàcho tốt đi. Nếu cô ta dám gây rắc rối chotôi thêm lần nào nữa, tôi sẽ không để chohai mẹ con bà sống dễ dàng trong cănnhà này đâu, tôi sẽ đấu tranh cho đếncùng.” Đường Tư Vũ lạnh lùng bỏ lại câunói này.Vẻ mặt của Khưu Lâm lập tức thay đổi, bàthật sự không dám xem thường lời uyhiếp của Đường Tư Vũ, bởi vì bà biết côta vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng tronglòng Đường Hùng.“Y Y lại chọc giận cô cái gì rồi?” KhưuLâm hỏi, bởi vì tin tức trên mạng chỉ mớixuất hiện vào buổi sáng, và nó đã bị xóatrong vòng hai tiếng, bà vẫn chưa có thờigian để đọc nó.“Hãy tự hỏi con gái của bà đi! Xem cô tađã làm điều tốt đẹp gì. Tốt hơn hết là cô tađừng gây chuyện với tôi, nếu không, tôisẽ không bỏ qua cho cô ta dễ dàng nữađâu.” Đường Tư Vũ vẻ mặt bình tính đáp.Lúc này, tiếng bước chân từ ngoài cửatruyền đến, vẻ mặt của Khưu Lâm quayngoắt 180 độ, lập tức cười một cách giảtạo: “Ôi, Tư Vũ à, làm sao lại tức giận nhưvậy? Chuyện con đánh Y Y dì cũng đãdạy bảo nó rồi, con đừng để bụng nữanhé!”Đường Tư Vũ nghe vậy sắc mặt lập tứcthay đổi. Cô đã sớm lường trước đượcchuyện này rồi, bà ta trước mặt cha côvẫn luôn sắm vai một người mẹ kế tốt.Đường Hùng vừa đi đến cửa liền nghethấy tiếng của bà, ông bước vào trong thìnhìn thấy Đường Tư Vũ đứng trước sôpha, vẻ mặt không chút cảm xúc.Ông nhìn con gái: “Tư Vũ, con đến là vìchuyện lần trước đúng không?”“Cha, con đến đây là để cùng cha đi ăncơm!” Đường Tư Vũ nhoẻn miệng cười,nhìn ông mang vẻ mặt mệt mỏi, trên mặtlộ ra dấu vết già nua.Trong lòng cô cảm thấy không thoải mái,cha cô quản lý công ty này cũng không hềdễ dàng.“Tư Vũ, con có phiền khi dì đi cùng haingười không? ”“Dì Khưu, không phải lúc nãy dì vừa nóibận việc không thể đi cùng con và chasao?” Đường Tư Vũ vẻ mặt không vui nói.“Vậy được rồi! Hai cha con con cứ đi đi!Chiều nay dì phải đến cửa hàng trang sứcmột chuyến.” Khưu Lâm nhìn Đường TưVũ một cách đầy oán hận rồi cất bước rờiđi.Đường Hùng đặt văn kiện xuống khônghề nhìn thấy.Đường Hùng bấm máy gọi nội bộ, nói vớitrợ lý của mình: “Hủy bỏ lịch hẹn trưa nayđi. Đặt cho tôi một nhà hàng có khônggian yên tĩnh đề tôi cùng con gái ăn trưa.”Đường Tư Vũ bước đến bên cạnh chủđộng bóp vai cho ông. Đường Hùng lậptức cảm thấy thoải mái hơn. Ông yên tâmhưởng thụ sự hiếu thảo của con gái mình,năm năm qua hiếm có cơ hội hai cha conđược ở cùng nhau, như hiện tại thì ông đãrất vui rồi.“Cha, tháng sau là ngày giỗ của mẹ, conmuốn đưa Tiểu Hi đi cùng.”“Được! Con cứ dắt thằng bé theo đi. Chatin mẹ con dưới suối vàng cũng rất muốngặp cháu ngoại.” Đường Hùng nói xongliền quay đầu nhìn cô hỏi: “Gần đây tiềnđủ dùng không?”Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút, cô cóhể tìm đến cha mình xin tiền, nhưng nhìncha cô gánh vác công ty một mình cựckhổ, kiếm từng xu cũng không dễ dàng gì,cô không nhẫn tâm đành cười nói: “Đủ ạ.Tiểu Hi và con cũng không tiêu nhiềutiền!”“Đó là bởi vì con từ nhỏ đã biết tiết kiệmtiền, không giống như Y Y tiêu xài vô độ,Nhưng cũng không thể tiết kiệm quá,thằng bé cần mua gì thì cứ mua cho nó,cha không phải là người không có khảnăng chỉ trả.”Nói xong, ông đứng dậy đi tới két sắt, lấytrong đó ra một tắm thẻ đưa cho cô: “Concầm lấy thẻ này, cứ đầu tháng cha sẽ chongười chuyển tiền sinh hoạt vào cho haimẹ con conl”“Cha! Thật sự không cần đâu ạ.” ĐườngTư Vũ đưa tay đầy trở lại.“Cầm lấy đi, công ty của cha bây giờ kiếmđược rất nhiều tiền, cha không thiếu chúttiền này.” Đường Hùng kiên quyết đưacho cô.Đường Tư Vũ không còn cách nào khác,đành phải nhận lấy thẻ. Đường Hùngchuẩn bị một lúc rồi cùng cô đến nhà hànggần đó.Trong nhà hàng, Đường Tư Vũ giải thíchlý do tại sao lần trước cô đánh Đường YY. Đường Hùng nghe xong rất bực bội,ông luôn thất vọng về học vấn và tínhcách của Đường Y Y, nhưng mỗi lần ônggiáo dục nó Khưu Lâm đều cản trở, vì vậymà tính cách của Đường Y Y càng trở nênhư hỏng.Đường Tư Vũ che giấu chuyện lúc sáng.Nếu cha cô biết chuyện thì chắc chắn sẽhỏi, mà cô lại không biết giải thích chuyệnxử lý hậu quả như thế nào, vì đây tuyệtđối không phải một số tiền nhỏ, như vậychắc chắn sẽ phải nhắc đến Hình LiệtHàn.“Chuyện của Y Y, sau này cha sẽ quản lýcon bé chặt hơn để nó không làm phiềnđến cuộc sống của con. Con cứ nuôi TiểuHi sống cho tốt, giáo dục trẻ con là việc vôcùng quan trọng.”“Dạ, con biết rồi ạ.”Ngay lúc này, Khưu Lâm cũng đang gọiđiện thoại cho Đường Y Y hẹn cô ta cùngđi ăn cơm, bởi vì những gì mà Đường TưVũ nói hôm nay khiến bà thực sự khôngyên tâm.Theo bà thấy, những lời Đường Tư Vũ nóikhông phải chỉ nói suông. Huống hồ lầnnày con gái bà thực sự khiến bà tức giận.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 102 Lời cảnh cáo của Đường Tư Vũ(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)“Tôi là đại tiểu thư Đường gia, có vấn đềgì không?” Đường Tư Vũ lịch sự hỏi.“Dạ không có vấn đề gì! Để tôi gọi điệnthoại để xác nhận một chút ạ.” Nhân viênlễ tân không dám lơ là.“Không cần, tôi tự gọi cho cha tôi.” ĐườngTư Vũ nói xong liền đi tới ngồi ở ghế sôpha bên cạnh, lấy điện thoại di động ra gọicho cha cô.“Tư Vũ, có chuyện gì vậy con?” GiọngĐường Hùng ở đầu dây bên kia dịu dànghỏi.“Cha, con đang ở sảnh công ty. Cha gọitrợ lý đến đón con đi. Trưa nay con muốnăn trưa với cha.” Đường Tư Vũ nói vớiông.“Được, để cha bảo Tiểu Lưu xuống đóncơn.Một lúc sau, Tiểu Lưu đích thân xuốngđưa cô vào thang máy chuyên dụng đithẳng đến văn phòng của Đường Hùng.Tuy nhiên, Đường Hùng vẫn còn đanghọp. Khi Đường Tư Vũ bước vào, bóngdáng Khưu Lâm tràn đầy sự oán giậncũng đi vào.“Đường Tư Vũ, có phải cô đã đánh Y Ykhông?” Khi chồng không có mặt, bàkhông hề khách khí đối với Đường Tư Vũ.Đường Tư Vũ ngồi trong văn phòng củacha cô, đứng lên nhìn điệu bộ oán giậncủa bà ta, cười lạnh: “Đấy là do cô tađáng bị đánh.”“Con gái tôi như thế nào thì tôi và cha côsẽ tự dạy dỗ nó, cô dựa vào cái gì màdám đánh nó?”“Theo lí mà nói tôi cũng được coi như làchị của nó, tôi dạy dỗ nó thì có vấn đề gìsao?” Đường Tư Vũ nhướng mày hỏi.CÓ Sẻ“Lẽ nào không phải? Tôi là đại tiểu thưnhà họ Đường, đừng tưởng tôi không ởtrong nhà này thì các người muốn làm gìthì làm.” Đường Tư: Vũ lạnh giọng nói.Ngực Khưu Lâm thắt lại, bà không ngờĐường Tư Vũ lại trở nên độc đoán hơntrước, chẳng phải cô vẫn luôn là một đứacon gái ngoan ngoãn giống như một quảhồng mềm mặc người nhào nặn sao?“Đúng vậy, cô là đại tiểu thư Đường gia,nhưng mà, bây giờ công ty Đường thị nàylà do cha cô và tôi điều hành. Một đại tiểuthư như cô không lo đánh đàn cho tốt lạiđến đây làm gì?”“Bà nghĩ rằng tôi chỉ có thể chơi đàn? Tôicó thể làm rất nhiều việc, hơn nữa công tynày còn có cổ phần của mẹ tôi.” ĐườngTư Vũ lạnh lùng nhắc nhở Khưu Lâmđừng quên thân phận của cô.“Hôm nay cô tới đây làm gì? Chẳng quachỉ giả vờ làm một đứa con gái hiếu thảo,tới ăn cơm cùng cha cô thôi chứ gì! ””Khưu Lâm, việc bà can thiệp vào cuộchôn nhân của ba mẹ tôi tôi còn chưa thathứ cho bà đâu. Bà nên quản con gái bàcho tốt đi. Nếu cô ta dám gây rắc rối chotôi thêm lần nào nữa, tôi sẽ không để chohai mẹ con bà sống dễ dàng trong cănnhà này đâu, tôi sẽ đấu tranh cho đếncùng.” Đường Tư Vũ lạnh lùng bỏ lại câunói này.Vẻ mặt của Khưu Lâm lập tức thay đổi, bàthật sự không dám xem thường lời uyhiếp của Đường Tư Vũ, bởi vì bà biết côta vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng tronglòng Đường Hùng.“Y Y lại chọc giận cô cái gì rồi?” KhưuLâm hỏi, bởi vì tin tức trên mạng chỉ mớixuất hiện vào buổi sáng, và nó đã bị xóatrong vòng hai tiếng, bà vẫn chưa có thờigian để đọc nó.“Hãy tự hỏi con gái của bà đi! Xem cô tađã làm điều tốt đẹp gì. Tốt hơn hết là cô tađừng gây chuyện với tôi, nếu không, tôisẽ không bỏ qua cho cô ta dễ dàng nữađâu.” Đường Tư Vũ vẻ mặt bình tính đáp.Lúc này, tiếng bước chân từ ngoài cửatruyền đến, vẻ mặt của Khưu Lâm quayngoắt 180 độ, lập tức cười một cách giảtạo: “Ôi, Tư Vũ à, làm sao lại tức giận nhưvậy? Chuyện con đánh Y Y dì cũng đãdạy bảo nó rồi, con đừng để bụng nữanhé!”Đường Tư Vũ nghe vậy sắc mặt lập tứcthay đổi. Cô đã sớm lường trước đượcchuyện này rồi, bà ta trước mặt cha côvẫn luôn sắm vai một người mẹ kế tốt.Đường Hùng vừa đi đến cửa liền nghethấy tiếng của bà, ông bước vào trong thìnhìn thấy Đường Tư Vũ đứng trước sôpha, vẻ mặt không chút cảm xúc.Ông nhìn con gái: “Tư Vũ, con đến là vìchuyện lần trước đúng không?”“Cha, con đến đây là để cùng cha đi ăncơm!” Đường Tư Vũ nhoẻn miệng cười,nhìn ông mang vẻ mặt mệt mỏi, trên mặtlộ ra dấu vết già nua.Trong lòng cô cảm thấy không thoải mái,cha cô quản lý công ty này cũng không hềdễ dàng.“Tư Vũ, con có phiền khi dì đi cùng haingười không? ”“Dì Khưu, không phải lúc nãy dì vừa nóibận việc không thể đi cùng con và chasao?” Đường Tư Vũ vẻ mặt không vui nói.“Vậy được rồi! Hai cha con con cứ đi đi!Chiều nay dì phải đến cửa hàng trang sứcmột chuyến.” Khưu Lâm nhìn Đường TưVũ một cách đầy oán hận rồi cất bước rờiđi.Đường Hùng đặt văn kiện xuống khônghề nhìn thấy.Đường Hùng bấm máy gọi nội bộ, nói vớitrợ lý của mình: “Hủy bỏ lịch hẹn trưa nayđi. Đặt cho tôi một nhà hàng có khônggian yên tĩnh đề tôi cùng con gái ăn trưa.”Đường Tư Vũ bước đến bên cạnh chủđộng bóp vai cho ông. Đường Hùng lậptức cảm thấy thoải mái hơn. Ông yên tâmhưởng thụ sự hiếu thảo của con gái mình,năm năm qua hiếm có cơ hội hai cha conđược ở cùng nhau, như hiện tại thì ông đãrất vui rồi.“Cha, tháng sau là ngày giỗ của mẹ, conmuốn đưa Tiểu Hi đi cùng.”“Được! Con cứ dắt thằng bé theo đi. Chatin mẹ con dưới suối vàng cũng rất muốngặp cháu ngoại.” Đường Hùng nói xongliền quay đầu nhìn cô hỏi: “Gần đây tiềnđủ dùng không?”Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút, cô cóhể tìm đến cha mình xin tiền, nhưng nhìncha cô gánh vác công ty một mình cựckhổ, kiếm từng xu cũng không dễ dàng gì,cô không nhẫn tâm đành cười nói: “Đủ ạ.Tiểu Hi và con cũng không tiêu nhiềutiền!”“Đó là bởi vì con từ nhỏ đã biết tiết kiệmtiền, không giống như Y Y tiêu xài vô độ,Nhưng cũng không thể tiết kiệm quá,thằng bé cần mua gì thì cứ mua cho nó,cha không phải là người không có khảnăng chỉ trả.”Nói xong, ông đứng dậy đi tới két sắt, lấytrong đó ra một tắm thẻ đưa cho cô: “Concầm lấy thẻ này, cứ đầu tháng cha sẽ chongười chuyển tiền sinh hoạt vào cho haimẹ con conl”“Cha! Thật sự không cần đâu ạ.” ĐườngTư Vũ đưa tay đầy trở lại.“Cầm lấy đi, công ty của cha bây giờ kiếmđược rất nhiều tiền, cha không thiếu chúttiền này.” Đường Hùng kiên quyết đưacho cô.Đường Tư Vũ không còn cách nào khác,đành phải nhận lấy thẻ. Đường Hùngchuẩn bị một lúc rồi cùng cô đến nhà hànggần đó.Trong nhà hàng, Đường Tư Vũ giải thíchlý do tại sao lần trước cô đánh Đường YY. Đường Hùng nghe xong rất bực bội,ông luôn thất vọng về học vấn và tínhcách của Đường Y Y, nhưng mỗi lần ônggiáo dục nó Khưu Lâm đều cản trở, vì vậymà tính cách của Đường Y Y càng trở nênhư hỏng.Đường Tư Vũ che giấu chuyện lúc sáng.Nếu cha cô biết chuyện thì chắc chắn sẽhỏi, mà cô lại không biết giải thích chuyệnxử lý hậu quả như thế nào, vì đây tuyệtđối không phải một số tiền nhỏ, như vậychắc chắn sẽ phải nhắc đến Hình LiệtHàn.“Chuyện của Y Y, sau này cha sẽ quản lýcon bé chặt hơn để nó không làm phiềnđến cuộc sống của con. Con cứ nuôi TiểuHi sống cho tốt, giáo dục trẻ con là việc vôcùng quan trọng.”“Dạ, con biết rồi ạ.”Ngay lúc này, Khưu Lâm cũng đang gọiđiện thoại cho Đường Y Y hẹn cô ta cùngđi ăn cơm, bởi vì những gì mà Đường TưVũ nói hôm nay khiến bà thực sự khôngyên tâm.Theo bà thấy, những lời Đường Tư Vũ nóikhông phải chỉ nói suông. Huống hồ lầnnày con gái bà thực sự khiến bà tức giận.