Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì…
Chương 108
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 108: Đừng yêu tôiTrước giờ chỉ có người đàn ông này cảnhcáo người khác, đâu đến lượt một ngườiphụ nữ cảnh cáo anh.Vẻ mặt của Hình Liệt Hàn lập tức trầmxuống: “Yêu em sao? Em nghĩ nhiều rồi.”Đường Tư Vũ lập tức nở nụ cười đắc ýhơn: “Anh có chắc là không yêu: tôikhông? Mặc dù tôi vừa xinh đẹp, vừathông minh, lại rất quyến rũ, nhưng tốtnhát là anh không nên yêu tôi, nếu khônganh sẽ hiểu được thế nào là đau khổ đấy.”Mỗi người đều có một trái tim nồi loạn, vànhững người đàn ông như Hình Liệt Hànđương nhiên cũng có chúng, người phụnữ này đã cảnh báo anh như vậy, thế màanh vẫn cứ khăng khăng làm ngược lại.“Em thông minh? Xinh đẹp? Quyến rữ/Tôi không mù, cũng không nhìn ra luôn.Hình Liệt Hàn mở to mắt nói dối.Đồng ý! Người phụ nữ này chỉ mặc mộibộ đồ ngủ màu xám mùa thu, xõa mái tócdài và khuôn mặt mộc cũng đã đẹp vàquyền rũ chết người rồi.Mặc dù Đường Tư Vũ có chút khó chịu vịanh đánh giá thấp bản thân mình, nhưngcô đã bắt được lòng tự trọng cao ngất củangười đàn ông này và kích thích cho anhghét bản thân mình, để cô được an toànhơn.“Vậy thì tốt! Anh ăn xong chưa? Tôi phảdọn bát!” Đường Tư Vũ nói xong đứngdậy, cầm chiếc bát còn một nửa của anhdọn đi mắt.“Này! Tôi còn chưa ăn xong. Em vội gìchứ? Em buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi!Tôi sẽ dọn dẹp.” Hình Liệt Hàn rất buồnbực, một lúc sau anh mới nhận ra, ngườiphụ nữ này có tình kích động anh, mà anhthì cứ thế mắc bẫy.“Được! Vậy anh cứ từ từ mà dọn dẹp. Tôimệt lắm rồi, đi ngủ đây.” Sau đó, ĐườngTư Vũ trở về phòng đánh răng đi ngủ.Hình Liệt Hàn mười phút sau mới vào,anh trở về phòng đánh răng rồi mới quaylại, nhìn theo bóng lưng mảnh mai của côgái đang nằm nghiêng ngủ, bụng anh đãno nhưng cơ thể lại đói, anh nuốt nướcbọt, đành phải nằm gối đầu tay bên cạnhvậy.“Tắt đèn.” Đường Tư Vũ rầu rĩ yêu cầu.Hình Liệt Hàn duỗi tay ấn công tắc bêncạnh, đột nhiên cả căn phòng chìm trongbóng tối, xung quanh trở nên yên tĩnh,tiếng hít thở của hai người cũng trở nênđặc biệt rõ ràng.Đường Tư Vũ hoàn toàn không ngủ, làmsao có thể ngủ được? Có Hình Liệt Hànđang ngủ bên cạnh cô, và thần kinh củacô rất căng thẳng.Hình Liệt Hàn nằm yên lặng một lúc,không nhịn được mà nghiêng người sangmột bên, đôi chân dài bắt chéo chăn, trựctiếp đá vào đôi chân mảnh khảnh củaĐường Tư Vũ, Đường Tư Vũ lập tức nétránh như bị điện giật.Đôi mắt của Hình Liệt Hàn sâu thẳm,giống như chim ưng, tầm nhìn của anh rấttuyệt vời, anh nhìn cô né tránh một cáchdễ thương, anh không kìm được cố ý duỗichân ra và chạm vào chân cô một lầnnưa.Đường Tư Vũ tiếp tục trốn về hướng mépgiường, trong bóng tối, khóe miệng gợicảm của Hình Liệt Hàn nhếch lên, anhmuốn xem cô có thể trốn ở đâu, lại tiếptục vươn ra một cách đáng ghét.Khuôn mặt nhỏ nhắn đọng chút ánh trăngcủa Đường Tư Vũ lúc này mới nhíu mày,cô đương nhiên biết người đàn ông nàynày cố ý.Hơn nữa hết lần này đến lần khác khiêukhích cô, trêu cô.Cuối cùng, khi người đàn ông này duỗichân ra và chạm vào bàn chân nhỏ nhắncủa cô một lần nữa, cô tức giận quay lạivà cảnh cáo anh: “Anh đùa đủ chưa hả?”Khuôn mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn mộtnửa vùi trong chăn bông, một nửa lộ ratrong ánh sáng yếu ớt, đường nét sâuthẳm giống như một bức tranh ba chiều,một đôi mắt sâu, đặc biệt sáng ngòi vàquyến rũ, anh trầm giọng cười: “Chưa đủ.”“Nếu như anh lại thế nữa, tôi sẽ sanghàng xóm ngủ đấy!” Đường Tư Vũ tứcgiận cảnh báo.Hình Liệt Hàn cắn môi và đột ngột némcái chăn ở giữa đi: “Tôi không quen có cáichăn này.”“Anh…” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh.Toàn bộ cơ thể rắn chắc của Hình LiệtHàn nằm ngay trước mắt cô, và trong ánhđèn nhạt nhạt từ thành phố xa xôi chiếurọi vào, hình dáng người đàn ông nửa ẩnnửa hiện, càng nguy hiểm và quyền rũ.“Ngủ như này đi.” Hình Liệt Hàn nói xong,có ý dựa vào người cô.Hơi thở nam tính tươi mát ập tới, mangtheo chút hương bạc hà lúc tắm, khiếntâm trí Đường Tư Vũ có chút bối rồi, mùicủa người đàn ông này thật quyến rũ.Trong sự tĩnh lặng, Đường Tư Vũ nằm bấtđộng, lắng nghe động tĩnh phía sau.Còn Hình Liệt Hàn thì không ngủ, nhìnchằm chằm vào mái đầu đen của cô, vàdưới ánh đèn, cơ thể duyên dáng trong bộđồ ngủ, anh không thể không nghĩ lại cáiđêm năm năm trước, tưởng tượng dángvẻ của cô chịu đựng như thế nào dướithân anh. Cơ thể anh hơi nóng.“Đường Tư Vũ, em sẽ phản ứng thế nàonếu tôi nói rằng tôi thích em?” Hình LiệtHàn muốn bày tỏ một số suy nghĩ củamình vào lúc này.“Tôi nói rồi, đừng yêu tôi.”“Nếu yêu rồi thì sao?”“Anh sẽ không nhận được sự hồi đáp củatôi đâu.” Đường Tư Vũ nói rõ ràng.Hình Liệt Hàn đột nhiên vươn tay kéo côlại: “Em chắc chứ?”Đường Tư Vũ cứng đờ người, quay lại đốidiện với anh: “Ngủ đi!”Hình Liệt Hàn nghiến răng: “Lẽ nào saunày em muốn tôi cưới một người phụ nữkhác, làm mẹ kế của Tiểu Hi, đối xử vớinó như mẹ kế đối xử với em?”Đường Tư Vũ khẽ giật mình, câu nói nàyquả thực khiến tim cô nhảy loạn, nhưngcô cảm thấy bây giờ nói về chủ đề nàykhông thích hợp, cô đẩy anh: “Chuyệns ` Ä g “tịcủa sau này, đề sau hãng nói.“Được, tôi sẽ cố gắng tìm một cô gái, cướicô ấy rồi đưa Tiểu Hi về nhà tôi nuôi.”Hình Liệt Hàn định dọa cô.“Anh muốn yêu, muốn cưới ai thì cưới?Đừng nghĩ mang được Tiểu Hi đi.” Giọngnói của Đường Tư Vũ đầy tức giận.Hình Liệt Hàn nghe đến đây thì đột nhiênmềm lòng: “Dù sao thì em cũng không thểcả đời không gả, tôi cả đời không cưới aiđược.”“Đó là việc của anh. Không liên quan gìđến tôi.”“Được rồi! Trừ khi em hứa thỏa mãn tôi,cả đời tôi sẽ không lấy ai hết.” Một ngườiđàn ông nào đó đằng sau muốn thươnglượng.“Anh nói nhiều quá, có thể đừng nói nữacho tôi ngủ không?” Đường Tư Vũ có chúttức giận.Hình Liệt Hàn tức giận hừ một tiếng,người phụ nữ này rốt cuộc có tế bào nóichuyện không đấy? Tuy nhiên, sự lạnhlùng thường thấy của anh đã đi đâu rồi?Khi gặp người phụ nữ này, anh gần nhưtrở thành người nói nhảm, thật sự khônggiống anh chút nào.Đường Tư Vũ thật sự rất buồn ngủ, côlàm việc và nghỉ ngơi đều tương đối đúnggiờ, hơn nữa cô đã tính toán, bà dì hìnhnhư sắp đến rồi, nên là, trước khi nó đến,cô luôn vô cùng mệt mỏi, buồn ngủ.Đường Tư Vũ mê man chìm vào giấc ngủ,nhưng người đàn ông bên cạnh lại đặcbiệt tỉnh táo, đưa mắt nhìn bóng lưng cô,khi nghe thấy tiếng thở đều đều và nhẹnhàng của cô, anh mới nhận ra cô đã ngủ.Chết tiệt! Anh cởi đến mức chỉ còn lại cómột cái quần lót, thế mà người phụ nữnày còn có thể ngủ sao?Vẻ quyến rũ nam tính của anh thực sựkhông hấp dẫn cô chút nào sao? Hình LiệtHàn chán nản đến mức muốn đánh ai đó,nhưng vào lúc này, anh không thể làm gìkhác ngoài thở dài.Anh chỉ có thể yên lặng lắng nghe tiếngthở của cô, dự định cho tương lai, nhưngcó một điều anh rất kiên định, người phụnữ này ngoại trừ anh ra không được cóngười đàn ông khác! Bởi vì anh sẽ khôngbao giờ cho phép người đàn ông khác làmba dượng của con mình.Đặc biệt là gã Mộ Phi đó, vì cậu nhóc xemra có vẻ khá thích hắn.Hình Liệt Hàn nghĩ đến đây cũng cảmthấy buồn ngủ, liền độc đoán vươn taykéo Đường Tư Vũ đang ngủ vào lòng, ômmột người phụ nữ đang ngủ say, anhkhông nghĩ được gì nữa, trái lại còn bị lâycơn buồn ngủ của cô.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 108: Đừng yêu tôiTrước giờ chỉ có người đàn ông này cảnhcáo người khác, đâu đến lượt một ngườiphụ nữ cảnh cáo anh.Vẻ mặt của Hình Liệt Hàn lập tức trầmxuống: “Yêu em sao? Em nghĩ nhiều rồi.”Đường Tư Vũ lập tức nở nụ cười đắc ýhơn: “Anh có chắc là không yêu: tôikhông? Mặc dù tôi vừa xinh đẹp, vừathông minh, lại rất quyến rũ, nhưng tốtnhát là anh không nên yêu tôi, nếu khônganh sẽ hiểu được thế nào là đau khổ đấy.”Mỗi người đều có một trái tim nồi loạn, vànhững người đàn ông như Hình Liệt Hànđương nhiên cũng có chúng, người phụnữ này đã cảnh báo anh như vậy, thế màanh vẫn cứ khăng khăng làm ngược lại.“Em thông minh? Xinh đẹp? Quyến rữ/Tôi không mù, cũng không nhìn ra luôn.Hình Liệt Hàn mở to mắt nói dối.Đồng ý! Người phụ nữ này chỉ mặc mộibộ đồ ngủ màu xám mùa thu, xõa mái tócdài và khuôn mặt mộc cũng đã đẹp vàquyền rũ chết người rồi.Mặc dù Đường Tư Vũ có chút khó chịu vịanh đánh giá thấp bản thân mình, nhưngcô đã bắt được lòng tự trọng cao ngất củangười đàn ông này và kích thích cho anhghét bản thân mình, để cô được an toànhơn.“Vậy thì tốt! Anh ăn xong chưa? Tôi phảdọn bát!” Đường Tư Vũ nói xong đứngdậy, cầm chiếc bát còn một nửa của anhdọn đi mắt.“Này! Tôi còn chưa ăn xong. Em vội gìchứ? Em buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi!Tôi sẽ dọn dẹp.” Hình Liệt Hàn rất buồnbực, một lúc sau anh mới nhận ra, ngườiphụ nữ này có tình kích động anh, mà anhthì cứ thế mắc bẫy.“Được! Vậy anh cứ từ từ mà dọn dẹp. Tôimệt lắm rồi, đi ngủ đây.” Sau đó, ĐườngTư Vũ trở về phòng đánh răng đi ngủ.Hình Liệt Hàn mười phút sau mới vào,anh trở về phòng đánh răng rồi mới quaylại, nhìn theo bóng lưng mảnh mai của côgái đang nằm nghiêng ngủ, bụng anh đãno nhưng cơ thể lại đói, anh nuốt nướcbọt, đành phải nằm gối đầu tay bên cạnhvậy.“Tắt đèn.” Đường Tư Vũ rầu rĩ yêu cầu.Hình Liệt Hàn duỗi tay ấn công tắc bêncạnh, đột nhiên cả căn phòng chìm trongbóng tối, xung quanh trở nên yên tĩnh,tiếng hít thở của hai người cũng trở nênđặc biệt rõ ràng.Đường Tư Vũ hoàn toàn không ngủ, làmsao có thể ngủ được? Có Hình Liệt Hànđang ngủ bên cạnh cô, và thần kinh củacô rất căng thẳng.Hình Liệt Hàn nằm yên lặng một lúc,không nhịn được mà nghiêng người sangmột bên, đôi chân dài bắt chéo chăn, trựctiếp đá vào đôi chân mảnh khảnh củaĐường Tư Vũ, Đường Tư Vũ lập tức nétránh như bị điện giật.Đôi mắt của Hình Liệt Hàn sâu thẳm,giống như chim ưng, tầm nhìn của anh rấttuyệt vời, anh nhìn cô né tránh một cáchdễ thương, anh không kìm được cố ý duỗichân ra và chạm vào chân cô một lầnnưa.Đường Tư Vũ tiếp tục trốn về hướng mépgiường, trong bóng tối, khóe miệng gợicảm của Hình Liệt Hàn nhếch lên, anhmuốn xem cô có thể trốn ở đâu, lại tiếptục vươn ra một cách đáng ghét.Khuôn mặt nhỏ nhắn đọng chút ánh trăngcủa Đường Tư Vũ lúc này mới nhíu mày,cô đương nhiên biết người đàn ông nàynày cố ý.Hơn nữa hết lần này đến lần khác khiêukhích cô, trêu cô.Cuối cùng, khi người đàn ông này duỗichân ra và chạm vào bàn chân nhỏ nhắncủa cô một lần nữa, cô tức giận quay lạivà cảnh cáo anh: “Anh đùa đủ chưa hả?”Khuôn mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn mộtnửa vùi trong chăn bông, một nửa lộ ratrong ánh sáng yếu ớt, đường nét sâuthẳm giống như một bức tranh ba chiều,một đôi mắt sâu, đặc biệt sáng ngòi vàquyến rũ, anh trầm giọng cười: “Chưa đủ.”“Nếu như anh lại thế nữa, tôi sẽ sanghàng xóm ngủ đấy!” Đường Tư Vũ tứcgiận cảnh báo.Hình Liệt Hàn cắn môi và đột ngột némcái chăn ở giữa đi: “Tôi không quen có cáichăn này.”“Anh…” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh.Toàn bộ cơ thể rắn chắc của Hình LiệtHàn nằm ngay trước mắt cô, và trong ánhđèn nhạt nhạt từ thành phố xa xôi chiếurọi vào, hình dáng người đàn ông nửa ẩnnửa hiện, càng nguy hiểm và quyền rũ.“Ngủ như này đi.” Hình Liệt Hàn nói xong,có ý dựa vào người cô.Hơi thở nam tính tươi mát ập tới, mangtheo chút hương bạc hà lúc tắm, khiếntâm trí Đường Tư Vũ có chút bối rồi, mùicủa người đàn ông này thật quyến rũ.Trong sự tĩnh lặng, Đường Tư Vũ nằm bấtđộng, lắng nghe động tĩnh phía sau.Còn Hình Liệt Hàn thì không ngủ, nhìnchằm chằm vào mái đầu đen của cô, vàdưới ánh đèn, cơ thể duyên dáng trong bộđồ ngủ, anh không thể không nghĩ lại cáiđêm năm năm trước, tưởng tượng dángvẻ của cô chịu đựng như thế nào dướithân anh. Cơ thể anh hơi nóng.“Đường Tư Vũ, em sẽ phản ứng thế nàonếu tôi nói rằng tôi thích em?” Hình LiệtHàn muốn bày tỏ một số suy nghĩ củamình vào lúc này.“Tôi nói rồi, đừng yêu tôi.”“Nếu yêu rồi thì sao?”“Anh sẽ không nhận được sự hồi đáp củatôi đâu.” Đường Tư Vũ nói rõ ràng.Hình Liệt Hàn đột nhiên vươn tay kéo côlại: “Em chắc chứ?”Đường Tư Vũ cứng đờ người, quay lại đốidiện với anh: “Ngủ đi!”Hình Liệt Hàn nghiến răng: “Lẽ nào saunày em muốn tôi cưới một người phụ nữkhác, làm mẹ kế của Tiểu Hi, đối xử vớinó như mẹ kế đối xử với em?”Đường Tư Vũ khẽ giật mình, câu nói nàyquả thực khiến tim cô nhảy loạn, nhưngcô cảm thấy bây giờ nói về chủ đề nàykhông thích hợp, cô đẩy anh: “Chuyệns ` Ä g “tịcủa sau này, đề sau hãng nói.“Được, tôi sẽ cố gắng tìm một cô gái, cướicô ấy rồi đưa Tiểu Hi về nhà tôi nuôi.”Hình Liệt Hàn định dọa cô.“Anh muốn yêu, muốn cưới ai thì cưới?Đừng nghĩ mang được Tiểu Hi đi.” Giọngnói của Đường Tư Vũ đầy tức giận.Hình Liệt Hàn nghe đến đây thì đột nhiênmềm lòng: “Dù sao thì em cũng không thểcả đời không gả, tôi cả đời không cưới aiđược.”“Đó là việc của anh. Không liên quan gìđến tôi.”“Được rồi! Trừ khi em hứa thỏa mãn tôi,cả đời tôi sẽ không lấy ai hết.” Một ngườiđàn ông nào đó đằng sau muốn thươnglượng.“Anh nói nhiều quá, có thể đừng nói nữacho tôi ngủ không?” Đường Tư Vũ có chúttức giận.Hình Liệt Hàn tức giận hừ một tiếng,người phụ nữ này rốt cuộc có tế bào nóichuyện không đấy? Tuy nhiên, sự lạnhlùng thường thấy của anh đã đi đâu rồi?Khi gặp người phụ nữ này, anh gần nhưtrở thành người nói nhảm, thật sự khônggiống anh chút nào.Đường Tư Vũ thật sự rất buồn ngủ, côlàm việc và nghỉ ngơi đều tương đối đúnggiờ, hơn nữa cô đã tính toán, bà dì hìnhnhư sắp đến rồi, nên là, trước khi nó đến,cô luôn vô cùng mệt mỏi, buồn ngủ.Đường Tư Vũ mê man chìm vào giấc ngủ,nhưng người đàn ông bên cạnh lại đặcbiệt tỉnh táo, đưa mắt nhìn bóng lưng cô,khi nghe thấy tiếng thở đều đều và nhẹnhàng của cô, anh mới nhận ra cô đã ngủ.Chết tiệt! Anh cởi đến mức chỉ còn lại cómột cái quần lót, thế mà người phụ nữnày còn có thể ngủ sao?Vẻ quyến rũ nam tính của anh thực sựkhông hấp dẫn cô chút nào sao? Hình LiệtHàn chán nản đến mức muốn đánh ai đó,nhưng vào lúc này, anh không thể làm gìkhác ngoài thở dài.Anh chỉ có thể yên lặng lắng nghe tiếngthở của cô, dự định cho tương lai, nhưngcó một điều anh rất kiên định, người phụnữ này ngoại trừ anh ra không được cóngười đàn ông khác! Bởi vì anh sẽ khôngbao giờ cho phép người đàn ông khác làmba dượng của con mình.Đặc biệt là gã Mộ Phi đó, vì cậu nhóc xemra có vẻ khá thích hắn.Hình Liệt Hàn nghĩ đến đây cũng cảmthấy buồn ngủ, liền độc đoán vươn taykéo Đường Tư Vũ đang ngủ vào lòng, ômmột người phụ nữ đang ngủ say, anhkhông nghĩ được gì nữa, trái lại còn bị lâycơn buồn ngủ của cô.
Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!” Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.” Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh! Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ? Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt. Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.” “Sắp xếp gì… Chương 108: Đừng yêu tôiTrước giờ chỉ có người đàn ông này cảnhcáo người khác, đâu đến lượt một ngườiphụ nữ cảnh cáo anh.Vẻ mặt của Hình Liệt Hàn lập tức trầmxuống: “Yêu em sao? Em nghĩ nhiều rồi.”Đường Tư Vũ lập tức nở nụ cười đắc ýhơn: “Anh có chắc là không yêu: tôikhông? Mặc dù tôi vừa xinh đẹp, vừathông minh, lại rất quyến rũ, nhưng tốtnhát là anh không nên yêu tôi, nếu khônganh sẽ hiểu được thế nào là đau khổ đấy.”Mỗi người đều có một trái tim nồi loạn, vànhững người đàn ông như Hình Liệt Hànđương nhiên cũng có chúng, người phụnữ này đã cảnh báo anh như vậy, thế màanh vẫn cứ khăng khăng làm ngược lại.“Em thông minh? Xinh đẹp? Quyến rữ/Tôi không mù, cũng không nhìn ra luôn.Hình Liệt Hàn mở to mắt nói dối.Đồng ý! Người phụ nữ này chỉ mặc mộibộ đồ ngủ màu xám mùa thu, xõa mái tócdài và khuôn mặt mộc cũng đã đẹp vàquyền rũ chết người rồi.Mặc dù Đường Tư Vũ có chút khó chịu vịanh đánh giá thấp bản thân mình, nhưngcô đã bắt được lòng tự trọng cao ngất củangười đàn ông này và kích thích cho anhghét bản thân mình, để cô được an toànhơn.“Vậy thì tốt! Anh ăn xong chưa? Tôi phảdọn bát!” Đường Tư Vũ nói xong đứngdậy, cầm chiếc bát còn một nửa của anhdọn đi mắt.“Này! Tôi còn chưa ăn xong. Em vội gìchứ? Em buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi!Tôi sẽ dọn dẹp.” Hình Liệt Hàn rất buồnbực, một lúc sau anh mới nhận ra, ngườiphụ nữ này có tình kích động anh, mà anhthì cứ thế mắc bẫy.“Được! Vậy anh cứ từ từ mà dọn dẹp. Tôimệt lắm rồi, đi ngủ đây.” Sau đó, ĐườngTư Vũ trở về phòng đánh răng đi ngủ.Hình Liệt Hàn mười phút sau mới vào,anh trở về phòng đánh răng rồi mới quaylại, nhìn theo bóng lưng mảnh mai của côgái đang nằm nghiêng ngủ, bụng anh đãno nhưng cơ thể lại đói, anh nuốt nướcbọt, đành phải nằm gối đầu tay bên cạnhvậy.“Tắt đèn.” Đường Tư Vũ rầu rĩ yêu cầu.Hình Liệt Hàn duỗi tay ấn công tắc bêncạnh, đột nhiên cả căn phòng chìm trongbóng tối, xung quanh trở nên yên tĩnh,tiếng hít thở của hai người cũng trở nênđặc biệt rõ ràng.Đường Tư Vũ hoàn toàn không ngủ, làmsao có thể ngủ được? Có Hình Liệt Hànđang ngủ bên cạnh cô, và thần kinh củacô rất căng thẳng.Hình Liệt Hàn nằm yên lặng một lúc,không nhịn được mà nghiêng người sangmột bên, đôi chân dài bắt chéo chăn, trựctiếp đá vào đôi chân mảnh khảnh củaĐường Tư Vũ, Đường Tư Vũ lập tức nétránh như bị điện giật.Đôi mắt của Hình Liệt Hàn sâu thẳm,giống như chim ưng, tầm nhìn của anh rấttuyệt vời, anh nhìn cô né tránh một cáchdễ thương, anh không kìm được cố ý duỗichân ra và chạm vào chân cô một lầnnưa.Đường Tư Vũ tiếp tục trốn về hướng mépgiường, trong bóng tối, khóe miệng gợicảm của Hình Liệt Hàn nhếch lên, anhmuốn xem cô có thể trốn ở đâu, lại tiếptục vươn ra một cách đáng ghét.Khuôn mặt nhỏ nhắn đọng chút ánh trăngcủa Đường Tư Vũ lúc này mới nhíu mày,cô đương nhiên biết người đàn ông nàynày cố ý.Hơn nữa hết lần này đến lần khác khiêukhích cô, trêu cô.Cuối cùng, khi người đàn ông này duỗichân ra và chạm vào bàn chân nhỏ nhắncủa cô một lần nữa, cô tức giận quay lạivà cảnh cáo anh: “Anh đùa đủ chưa hả?”Khuôn mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn mộtnửa vùi trong chăn bông, một nửa lộ ratrong ánh sáng yếu ớt, đường nét sâuthẳm giống như một bức tranh ba chiều,một đôi mắt sâu, đặc biệt sáng ngòi vàquyến rũ, anh trầm giọng cười: “Chưa đủ.”“Nếu như anh lại thế nữa, tôi sẽ sanghàng xóm ngủ đấy!” Đường Tư Vũ tứcgiận cảnh báo.Hình Liệt Hàn cắn môi và đột ngột némcái chăn ở giữa đi: “Tôi không quen có cáichăn này.”“Anh…” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh.Toàn bộ cơ thể rắn chắc của Hình LiệtHàn nằm ngay trước mắt cô, và trong ánhđèn nhạt nhạt từ thành phố xa xôi chiếurọi vào, hình dáng người đàn ông nửa ẩnnửa hiện, càng nguy hiểm và quyền rũ.“Ngủ như này đi.” Hình Liệt Hàn nói xong,có ý dựa vào người cô.Hơi thở nam tính tươi mát ập tới, mangtheo chút hương bạc hà lúc tắm, khiếntâm trí Đường Tư Vũ có chút bối rồi, mùicủa người đàn ông này thật quyến rũ.Trong sự tĩnh lặng, Đường Tư Vũ nằm bấtđộng, lắng nghe động tĩnh phía sau.Còn Hình Liệt Hàn thì không ngủ, nhìnchằm chằm vào mái đầu đen của cô, vàdưới ánh đèn, cơ thể duyên dáng trong bộđồ ngủ, anh không thể không nghĩ lại cáiđêm năm năm trước, tưởng tượng dángvẻ của cô chịu đựng như thế nào dướithân anh. Cơ thể anh hơi nóng.“Đường Tư Vũ, em sẽ phản ứng thế nàonếu tôi nói rằng tôi thích em?” Hình LiệtHàn muốn bày tỏ một số suy nghĩ củamình vào lúc này.“Tôi nói rồi, đừng yêu tôi.”“Nếu yêu rồi thì sao?”“Anh sẽ không nhận được sự hồi đáp củatôi đâu.” Đường Tư Vũ nói rõ ràng.Hình Liệt Hàn đột nhiên vươn tay kéo côlại: “Em chắc chứ?”Đường Tư Vũ cứng đờ người, quay lại đốidiện với anh: “Ngủ đi!”Hình Liệt Hàn nghiến răng: “Lẽ nào saunày em muốn tôi cưới một người phụ nữkhác, làm mẹ kế của Tiểu Hi, đối xử vớinó như mẹ kế đối xử với em?”Đường Tư Vũ khẽ giật mình, câu nói nàyquả thực khiến tim cô nhảy loạn, nhưngcô cảm thấy bây giờ nói về chủ đề nàykhông thích hợp, cô đẩy anh: “Chuyệns ` Ä g “tịcủa sau này, đề sau hãng nói.“Được, tôi sẽ cố gắng tìm một cô gái, cướicô ấy rồi đưa Tiểu Hi về nhà tôi nuôi.”Hình Liệt Hàn định dọa cô.“Anh muốn yêu, muốn cưới ai thì cưới?Đừng nghĩ mang được Tiểu Hi đi.” Giọngnói của Đường Tư Vũ đầy tức giận.Hình Liệt Hàn nghe đến đây thì đột nhiênmềm lòng: “Dù sao thì em cũng không thểcả đời không gả, tôi cả đời không cưới aiđược.”“Đó là việc của anh. Không liên quan gìđến tôi.”“Được rồi! Trừ khi em hứa thỏa mãn tôi,cả đời tôi sẽ không lấy ai hết.” Một ngườiđàn ông nào đó đằng sau muốn thươnglượng.“Anh nói nhiều quá, có thể đừng nói nữacho tôi ngủ không?” Đường Tư Vũ có chúttức giận.Hình Liệt Hàn tức giận hừ một tiếng,người phụ nữ này rốt cuộc có tế bào nóichuyện không đấy? Tuy nhiên, sự lạnhlùng thường thấy của anh đã đi đâu rồi?Khi gặp người phụ nữ này, anh gần nhưtrở thành người nói nhảm, thật sự khônggiống anh chút nào.Đường Tư Vũ thật sự rất buồn ngủ, côlàm việc và nghỉ ngơi đều tương đối đúnggiờ, hơn nữa cô đã tính toán, bà dì hìnhnhư sắp đến rồi, nên là, trước khi nó đến,cô luôn vô cùng mệt mỏi, buồn ngủ.Đường Tư Vũ mê man chìm vào giấc ngủ,nhưng người đàn ông bên cạnh lại đặcbiệt tỉnh táo, đưa mắt nhìn bóng lưng cô,khi nghe thấy tiếng thở đều đều và nhẹnhàng của cô, anh mới nhận ra cô đã ngủ.Chết tiệt! Anh cởi đến mức chỉ còn lại cómột cái quần lót, thế mà người phụ nữnày còn có thể ngủ sao?Vẻ quyến rũ nam tính của anh thực sựkhông hấp dẫn cô chút nào sao? Hình LiệtHàn chán nản đến mức muốn đánh ai đó,nhưng vào lúc này, anh không thể làm gìkhác ngoài thở dài.Anh chỉ có thể yên lặng lắng nghe tiếngthở của cô, dự định cho tương lai, nhưngcó một điều anh rất kiên định, người phụnữ này ngoại trừ anh ra không được cóngười đàn ông khác! Bởi vì anh sẽ khôngbao giờ cho phép người đàn ông khác làmba dượng của con mình.Đặc biệt là gã Mộ Phi đó, vì cậu nhóc xemra có vẻ khá thích hắn.Hình Liệt Hàn nghĩ đến đây cũng cảmthấy buồn ngủ, liền độc đoán vươn taykéo Đường Tư Vũ đang ngủ vào lòng, ômmột người phụ nữ đang ngủ say, anhkhông nghĩ được gì nữa, trái lại còn bị lâycơn buồn ngủ của cô.