Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì…

Chương 159

Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì… Chương 159: Anh Cũng Có Lúc Yếu Đuối Lúc này, Hình Liệt Hàn đột nhiên ôm chặtlấy cô, dường như anh cảm thấy rất lạnh.Đường Tư Vũ lấy chăn bông bên cạnhđắp cho anh, còn cô trở thành chiếc gốihình nhân giúp anh chìm vào giấc ngủ.Bị ôm chặt suốt một tiếng đồng hồ, ngoàicửa sổ đã sáng rõ rồi, Đường Tư Vũ nhẹnhàng rời khỏi vòng tay của anh, đắpchăn bông lại cho anh, cô trở về phòngrửa mặt thay quần áo.Đường Tư Vũ lại xuống tầng nấu bữasáng. Cô vừa bị sốt cao cách đây khônglâu, cảm giác ấy vẫn còn nhớ rất rõ, ngườibị sốt rất thích ăn cháo nhạt, ăn kèm chútdưa chua sẽ càng ngon miệng.Vì vậy, cô nấu cháo xong, lại làm dưachua. Rồi làm riêng một phần cho con trai.Đồ ăn của con trai cô cho thêm một ít tômtươi đã bóc vỏ, vì cơ thể cậu nhóc đangphát triển, cần nhiều dinh dưỡng.Đường Tư Vũ ninh nồi cháo, rồi đi lênphòng con trai. Nghe thấy tiếng đây cửa,cậu nhóc tự động mở mắt, lật người nhìnmẹ bước vào. Đây hẳn là khoảnh khắchạnh phúc nhất trong mắt một đứa trẻ.“Mami, chào buổi sáng.” Cậu nhóc ngồi dậy.Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.oneĐường Tư Vũ đi tới, nhẹ nhàng hôn lêncái đầu nhỏ của con: “Chào buổi sáng!Thức dậy đánh răng thôi.”“Daddy về rồi ạ?”“Daddy về rồi, nhưng tối hôm qua daddybị sốt, nên vẫn đang còn đang ngủ. Conđừng đi qua đó quấy rầy daddy nhé.”“Daddy cần đi bệnh viện không ạ?”“Lát nữa mami sẽ xem tình trạng bệnhcủa daddy. Nếu vẫn tiếp tục sốt thì phảiđưa daddy đến bệnh viện. Con đánh răngtrước đi, mẹ sẽ đi xem daddy.”“Vâng ạ!” Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu.Đường Tư Vũ bước ra khỏi phòng contrai, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủchính. Ánh mặt trời hắt vào góc tường,rèm cửa buông thấp, thân hình thon dàicủa Hình Liệt Hàn đang cuộn tròn trêngiường.Đường Tư Vũ chưa bao giờ nhìn thấy mộtmặt yếu đuối đáng thương như vậy củangười đàn ông này. Từ lần đầu tiên nhìnthấy anh, anh vẫn luôn là người kiêungạo, độc đoán và bá đạo. Cho dù mốiquan hệ giữa hai người sau đó đã dịu đi,nhưng người đàn ông này vẫn mangphong thái của 1 kẻ mạnh, dường như làngười toàn năng, không gì không làmđược, đánh đâu thắng đó.Nhưng lúc này, cô mới nhận ra rằng anhcũng có lúc yếu đuổi.Đường Tư Vũ đo nhiệt độ cho anh, là 37,8độ C. Trong quá trình hạ sốt, nếu anhkhông còn bị sốt cao lại nữa, nhiệt độ cóthể tự hạ thì không cần đi đến bệnh viện.Đường Tư Vũ ở dưới lầu chăm sóc chocon trai ăn sáng xong, thời gian đã hơnchín giờ, cô kêu cậu nhóc ra ngoài chơibóng một lát, còn cô đi chăm sóc HìnhLiệt Hàn.Lúc gần mười giờ Hình Liệt Hàn cuối cùngcũng thức dậy, hàng lông mi dài của anhmỏ ra, hai mắt long lanh âm trầm, ĐườngTư Vũ lập tức hỏi: “Anh thấy thế nào rồi?Có chỗ nào khó chịu không?”Anh ngồi dậy, lắc đầu, nhưng toàn thânđều là mồ hôi khiến anh khó chịu.“Anh đi tắm.” Hình Liệt Hàn vừa xuốnggiường vừa đi về phía phòng tắm.Đường Tư Vũ đứng trên ban công phònganh nhìn con trai của cô, khi Hình LiệtHàn bước ra, anh đã thay một bộ quần áosạch sẽ và mái tóc đen hơi ầm ướt.Đường Tư Vũ nghĩ đến việc anh đang bịsốt, không thể lại bị nhiễm lạnh được, liềnnói với anh: “Tôi sây tóc cho anh nha!”Hình Liệt Hàn cũng rất vui vẻ đồng ý,Đường Tư Vũ tìm máy sấy tóc rồi thấy ổcăm trên ban công. Hình Liệt Hàn ngồitrên ghế sofa gần đấy, tận hưởng nhữngngón tay mềm mại, dịu dàng của ĐườngTư Vũ lướt qua tóc, cảm giác rất sảngkhoái.Đường Tư Vũ đã sấy khô mái tóc màuđen bóng của anh, mái tóc đen khôngđược tạo kiểu, phần tóc ngắn được rẽngôi giữa trán khiến anh trông trẻ trung vàthời thượng hơn.Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.oneVới gương mặt này, nếu anh không phảilà ông chủ của một công ty, mà trở thànhngôi sao, e rằng anh sẽ rất nỏi tiếng.Đường Tư Vũ gọi anh xuống nhà ăn cháo,Hình Liệt Hàn rất thích món cháo cô nấu.Hôm nay anh không định sẽ đến công tynữa nên anh ở nhà chơi với con trai, mồhôi nhễ nhại.Với tình trạng thân thể và tinh thần nhưthế này, anh không cần phải đến bệnhviện tiêm, chỉ cần uống thuốc đúng giờ,vận động vừa phải để đỗ mồ hôi là cơ thểcó thể tự phục hồi.Đường Tư Vũ lái xe đi mua thức ăn dùngtrong một ngày. Cả nhà ba người đều ungdung tự tại. Đường Tư Vũ đứng trên bancông, quan sát 2 cha con cùng nhau chơiđùa trên bãi cỏ, cảm giác hạnh phúckhông thể giải thích được bao trùm tronglồng ngực cô.Đêm hôm đó, cơn sốt cao của Hình LiệtHàn đã thuyên giảm, anh không còn sốtnữa, liền vào thư phòng giải quyết một sốcông việc quan trọng. Đêm đến, ĐườngTư Vũ ở trong phòng mình, mệt mỏi chìmvào giấc ngủ.Hình Liệt Hàn đẩy cánh cửa không khóacủa phòng cô. Anh vừa tắm xong, liềntrực tiếp gói đầu lên tay, nằm bên cạnh cô.Không có cô bên cạnh, chất lượng giấcngủ của anh đều sẽ không tốt. Vì vậy, bátluận cô ngủ ở phòng nào trong nhà, miễnlà cô không khóa cửa, anh đều muốn ngủcạnh cô.Sáng sớm.Đường Tư Vũ mở to đôi mắt, không bấtngờ gì khi đôi tay cô vòng qua cổ ngườinào đó, tỉnh dậy trong lòng anh.“AI” Cô lập tức kinh ngạc buông tay ra,xoay người đỏ mặt ngồi dậy, người đànông này vào phòng cô lúc nào vậy?Hình Liệt Hàn nheo đôi mắt sâu thẳm,nhíu mày có chút không vui: “Em có cầnphải sợ hãi thế này không? Anh còn chưalàm gì em mà.”“Sao anh lại vào phòng tôi ngủ?” ĐườngTư Vũ lên án.Hình Liệt Hàn lại nằm xuống với tư thếthoải mái: “Anh quen ngủ với em rồi.”Đường Tư Vũ không nói nên lời, cô nhìnlướt qua thời gian, vẫn còn sớm, bảy giờsáng, con trai chắc còn chưa thức dậy.Đường Tư Vũ nhớ tới cái gì đó, liền trèolên giường, đưa tay sờ trán anh, khôngsốt nữa rồi, thân nhiệt bình thường.Hình Liệt Hàn cảm nhận được sự quantâm của cô, trái tim anh ấm áp vô cùng.Mặc dù người phụ nữ này vẫn như connhím xù lông để ngăn anh chạm vào cô,nhưng trong cuộc sống, cô đã bắt đầu lolắng, chăm sóc cho anh.Hình Liệt Hàn ăn sáng rồi đến công ty, cònĐường Tư Vũ nhận được điện thoại củaTô Hi, cô liền chuẩn bị đưa con trai đi dạo.Khi Tô Hi lái xe đến đón cô, mới pháthiện, Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm sốngtrong cùng một tiểu khu dành cho nhữngngười giàu có, hơn nữa biệt thự của haingười lại là mỗi người chiếm một bên quảđồi.Nhớ đến lần trước Ôn Lệ Thâm săn sócmình, Tô Hi cảm thấy da đầu tê dại. Saucuộc gọi đó, người đàn ông này không gọilại nên cô đương nhiên cũng ngại liên lạcvới anh ta.Tô Hi thường có cảm giác cô và ngườiđàn ông này sẽ không bao giò gặp lạinhau, và sẽ không bao giờ xuất hiện cùnglúc.Ba người đi đến một nhà hàng ăn cơm,buổi chiều thì đi đến khu vui chơi trẻ emcó quy mô tương đối lớn. Lúc này phụhuynh các bé cũng có thể vừa uống nướcvừa chờ bọn trẻ.Tô Hi và Đường Tư Vũ cũng để bọn nhỏtự do, có thể trò chuyện riêng tư.“Tư Vũ, cậu và Hình Liệt Hàn ở cùng mộtphòng, cậu không có ý nghĩ gì với anh ấysao?” Tô Hi tò mò dò hỏi.Đường Tư Vũ nghiêm túc suy nghĩ, sauđó kiên quyết lắc đầu: “Sống qua ngày vớianh ấy thì được, nhưng chuyện kia thì mình thật sự không có hứng thú.”“Nhưng mà cậu cứ sống như vậy cùnganh ấy cả đời sao? Cậu nguyện ý, nhưnganh ấy chưa chắc đã bằng lòng! Anh ấycũng chỉ là một người đàn ông bìnhthường thôi.” Tô Hi bô ba nói.Đường Tư Vũ cho rằng vấn đề mà Tô Hinói cũng rất thực tế, nhưng cô thực sựkhông biết phải làm thế nào.“Cũng không còn cách nào, nếu anh ấymuốn tìm những người phụ nữ khác,mình không ý kiến.” Đường Tư Vũ bìnhtĩnh nói, nhưng sau khi nói xong, tronglòng lại tự hỏi, Hình Liệt Hàn thật sự sẽ†ìm người phụ nữ khác sao?

Chương 159: Anh Cũng Có Lúc Yếu Đuối

 

Lúc này, Hình Liệt Hàn đột nhiên ôm chặt

lấy cô, dường như anh cảm thấy rất lạnh.

Đường Tư Vũ lấy chăn bông bên cạnh

đắp cho anh, còn cô trở thành chiếc gối

hình nhân giúp anh chìm vào giấc ngủ.

Bị ôm chặt suốt một tiếng đồng hồ, ngoài

cửa sổ đã sáng rõ rồi, Đường Tư Vũ nhẹ

nhàng rời khỏi vòng tay của anh, đắp

chăn bông lại cho anh, cô trở về phòng

rửa mặt thay quần áo.

Đường Tư Vũ lại xuống tầng nấu bữa

sáng. Cô vừa bị sốt cao cách đây không

lâu, cảm giác ấy vẫn còn nhớ rất rõ, người

bị sốt rất thích ăn cháo nhạt, ăn kèm chút

dưa chua sẽ càng ngon miệng.

Vì vậy, cô nấu cháo xong, lại làm dưa

chua. Rồi làm riêng một phần cho con trai.

Đồ ăn của con trai cô cho thêm một ít tôm

tươi đã bóc vỏ, vì cơ thể cậu nhóc đang

phát triển, cần nhiều dinh dưỡng.

Đường Tư Vũ ninh nồi cháo, rồi đi lên

phòng con trai. Nghe thấy tiếng đây cửa,

cậu nhóc tự động mở mắt, lật người nhìn

mẹ bước vào. Đây hẳn là khoảnh khắc

hạnh phúc nhất trong mắt một đứa trẻ.

“Mami, chào buổi sáng.” Cậu nhóc ngồi dậy.

Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.one

Đường Tư Vũ đi tới, nhẹ nhàng hôn lên

cái đầu nhỏ của con: “Chào buổi sáng!

Thức dậy đánh răng thôi.”

“Daddy về rồi ạ?”

“Daddy về rồi, nhưng tối hôm qua daddy

bị sốt, nên vẫn đang còn đang ngủ. Con

đừng đi qua đó quấy rầy daddy nhé.”

“Daddy cần đi bệnh viện không ạ?”

“Lát nữa mami sẽ xem tình trạng bệnh

của daddy. Nếu vẫn tiếp tục sốt thì phải

đưa daddy đến bệnh viện. Con đánh răng

trước đi, mẹ sẽ đi xem daddy.”

“Vâng ạ!” Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu.

Đường Tư Vũ bước ra khỏi phòng con

trai, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ

chính. Ánh mặt trời hắt vào góc tường,

rèm cửa buông thấp, thân hình thon dài

của Hình Liệt Hàn đang cuộn tròn trên

giường.

Đường Tư Vũ chưa bao giờ nhìn thấy một

mặt yếu đuối đáng thương như vậy của

người đàn ông này. Từ lần đầu tiên nhìn

thấy anh, anh vẫn luôn là người kiêu

ngạo, độc đoán và bá đạo. Cho dù mối

quan hệ giữa hai người sau đó đã dịu đi,

nhưng người đàn ông này vẫn mang

phong thái của 1 kẻ mạnh, dường như là

người toàn năng, không gì không làm

được, đánh đâu thắng đó.

Nhưng lúc này, cô mới nhận ra rằng anh

cũng có lúc yếu đuổi.

Đường Tư Vũ đo nhiệt độ cho anh, là 37,8

độ C. Trong quá trình hạ sốt, nếu anh

không còn bị sốt cao lại nữa, nhiệt độ có

thể tự hạ thì không cần đi đến bệnh viện.

Đường Tư Vũ ở dưới lầu chăm sóc cho

con trai ăn sáng xong, thời gian đã hơn

chín giờ, cô kêu cậu nhóc ra ngoài chơi

bóng một lát, còn cô đi chăm sóc Hình

Liệt Hàn.

Lúc gần mười giờ Hình Liệt Hàn cuối cùng

cũng thức dậy, hàng lông mi dài của anh

mỏ ra, hai mắt long lanh âm trầm, Đường

Tư Vũ lập tức hỏi: “Anh thấy thế nào rồi?

Có chỗ nào khó chịu không?”

Anh ngồi dậy, lắc đầu, nhưng toàn thân

đều là mồ hôi khiến anh khó chịu.

“Anh đi tắm.” Hình Liệt Hàn vừa xuống

giường vừa đi về phía phòng tắm.

Đường Tư Vũ đứng trên ban công phòng

anh nhìn con trai của cô, khi Hình Liệt

Hàn bước ra, anh đã thay một bộ quần áo

sạch sẽ và mái tóc đen hơi ầm ướt.

Đường Tư Vũ nghĩ đến việc anh đang bị

sốt, không thể lại bị nhiễm lạnh được, liền

nói với anh: “Tôi sây tóc cho anh nha!”

Hình Liệt Hàn cũng rất vui vẻ đồng ý,

Đường Tư Vũ tìm máy sấy tóc rồi thấy ổ

căm trên ban công. Hình Liệt Hàn ngồi

trên ghế sofa gần đấy, tận hưởng những

ngón tay mềm mại, dịu dàng của Đường

Tư Vũ lướt qua tóc, cảm giác rất sảng

khoái.

Đường Tư Vũ đã sấy khô mái tóc màu

đen bóng của anh, mái tóc đen không

được tạo kiểu, phần tóc ngắn được rẽ

ngôi giữa trán khiến anh trông trẻ trung và

thời thượng hơn.

Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.one

Với gương mặt này, nếu anh không phải

là ông chủ của một công ty, mà trở thành

ngôi sao, e rằng anh sẽ rất nỏi tiếng.

Đường Tư Vũ gọi anh xuống nhà ăn cháo,

Hình Liệt Hàn rất thích món cháo cô nấu.

Hôm nay anh không định sẽ đến công ty

nữa nên anh ở nhà chơi với con trai, mồ

hôi nhễ nhại.

Với tình trạng thân thể và tinh thần như

thế này, anh không cần phải đến bệnh

viện tiêm, chỉ cần uống thuốc đúng giờ,

vận động vừa phải để đỗ mồ hôi là cơ thể

có thể tự phục hồi.

Đường Tư Vũ lái xe đi mua thức ăn dùng

trong một ngày. Cả nhà ba người đều ung

dung tự tại. Đường Tư Vũ đứng trên ban

công, quan sát 2 cha con cùng nhau chơi

đùa trên bãi cỏ, cảm giác hạnh phúc

không thể giải thích được bao trùm trong

lồng ngực cô.

Đêm hôm đó, cơn sốt cao của Hình Liệt

Hàn đã thuyên giảm, anh không còn sốt

nữa, liền vào thư phòng giải quyết một số

công việc quan trọng. Đêm đến, Đường

Tư Vũ ở trong phòng mình, mệt mỏi chìm

vào giấc ngủ.

Hình Liệt Hàn đẩy cánh cửa không khóa

của phòng cô. Anh vừa tắm xong, liền

trực tiếp gói đầu lên tay, nằm bên cạnh cô.

Không có cô bên cạnh, chất lượng giấc

ngủ của anh đều sẽ không tốt. Vì vậy, bát

luận cô ngủ ở phòng nào trong nhà, miễn

là cô không khóa cửa, anh đều muốn ngủ

cạnh cô.

Sáng sớm.

Đường Tư Vũ mở to đôi mắt, không bất

ngờ gì khi đôi tay cô vòng qua cổ người

nào đó, tỉnh dậy trong lòng anh.

“AI” Cô lập tức kinh ngạc buông tay ra,

xoay người đỏ mặt ngồi dậy, người đàn

ông này vào phòng cô lúc nào vậy?

Hình Liệt Hàn nheo đôi mắt sâu thẳm,

nhíu mày có chút không vui: “Em có cần

phải sợ hãi thế này không? Anh còn chưa

làm gì em mà.”

“Sao anh lại vào phòng tôi ngủ?” Đường

Tư Vũ lên án.

Hình Liệt Hàn lại nằm xuống với tư thế

thoải mái: “Anh quen ngủ với em rồi.”

Đường Tư Vũ không nói nên lời, cô nhìn

lướt qua thời gian, vẫn còn sớm, bảy giờ

sáng, con trai chắc còn chưa thức dậy.

Đường Tư Vũ nhớ tới cái gì đó, liền trèo

lên giường, đưa tay sờ trán anh, không

sốt nữa rồi, thân nhiệt bình thường.

Hình Liệt Hàn cảm nhận được sự quan

tâm của cô, trái tim anh ấm áp vô cùng.

Mặc dù người phụ nữ này vẫn như con

nhím xù lông để ngăn anh chạm vào cô,

nhưng trong cuộc sống, cô đã bắt đầu lo

lắng, chăm sóc cho anh.

Hình Liệt Hàn ăn sáng rồi đến công ty, còn

Đường Tư Vũ nhận được điện thoại của

Tô Hi, cô liền chuẩn bị đưa con trai đi dạo.

Khi Tô Hi lái xe đến đón cô, mới phát

hiện, Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm sống

trong cùng một tiểu khu dành cho những

người giàu có, hơn nữa biệt thự của hai

người lại là mỗi người chiếm một bên quả

đồi.

Nhớ đến lần trước Ôn Lệ Thâm săn sóc

mình, Tô Hi cảm thấy da đầu tê dại. Sau

cuộc gọi đó, người đàn ông này không gọi

lại nên cô đương nhiên cũng ngại liên lạc

với anh ta.

Tô Hi thường có cảm giác cô và người

đàn ông này sẽ không bao giò gặp lại

nhau, và sẽ không bao giờ xuất hiện cùng

lúc.

Ba người đi đến một nhà hàng ăn cơm,

buổi chiều thì đi đến khu vui chơi trẻ em

có quy mô tương đối lớn. Lúc này phụ

huynh các bé cũng có thể vừa uống nước

vừa chờ bọn trẻ.

Tô Hi và Đường Tư Vũ cũng để bọn nhỏ

tự do, có thể trò chuyện riêng tư.

“Tư Vũ, cậu và Hình Liệt Hàn ở cùng một

phòng, cậu không có ý nghĩ gì với anh ấy

sao?” Tô Hi tò mò dò hỏi.

Đường Tư Vũ nghiêm túc suy nghĩ, sau

đó kiên quyết lắc đầu: “Sống qua ngày với

anh ấy thì được, nhưng chuyện kia thì

 

mình thật sự không có hứng thú.”

“Nhưng mà cậu cứ sống như vậy cùng

anh ấy cả đời sao? Cậu nguyện ý, nhưng

anh ấy chưa chắc đã bằng lòng! Anh ấy

cũng chỉ là một người đàn ông bình

thường thôi.” Tô Hi bô ba nói.

Đường Tư Vũ cho rằng vấn đề mà Tô Hi

nói cũng rất thực tế, nhưng cô thực sự

không biết phải làm thế nào.

“Cũng không còn cách nào, nếu anh ấy

muốn tìm những người phụ nữ khác,

mình không ý kiến.” Đường Tư Vũ bình

tĩnh nói, nhưng sau khi nói xong, trong

lòng lại tự hỏi, Hình Liệt Hàn thật sự sẽ

†ìm người phụ nữ khác sao?

Tổng Tài Daddy Không Thể TrêuTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhHứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”   Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”   Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!   Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?   Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.   Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”   “Sắp xếp gì… Chương 159: Anh Cũng Có Lúc Yếu Đuối Lúc này, Hình Liệt Hàn đột nhiên ôm chặtlấy cô, dường như anh cảm thấy rất lạnh.Đường Tư Vũ lấy chăn bông bên cạnhđắp cho anh, còn cô trở thành chiếc gốihình nhân giúp anh chìm vào giấc ngủ.Bị ôm chặt suốt một tiếng đồng hồ, ngoàicửa sổ đã sáng rõ rồi, Đường Tư Vũ nhẹnhàng rời khỏi vòng tay của anh, đắpchăn bông lại cho anh, cô trở về phòngrửa mặt thay quần áo.Đường Tư Vũ lại xuống tầng nấu bữasáng. Cô vừa bị sốt cao cách đây khônglâu, cảm giác ấy vẫn còn nhớ rất rõ, ngườibị sốt rất thích ăn cháo nhạt, ăn kèm chútdưa chua sẽ càng ngon miệng.Vì vậy, cô nấu cháo xong, lại làm dưachua. Rồi làm riêng một phần cho con trai.Đồ ăn của con trai cô cho thêm một ít tômtươi đã bóc vỏ, vì cơ thể cậu nhóc đangphát triển, cần nhiều dinh dưỡng.Đường Tư Vũ ninh nồi cháo, rồi đi lênphòng con trai. Nghe thấy tiếng đây cửa,cậu nhóc tự động mở mắt, lật người nhìnmẹ bước vào. Đây hẳn là khoảnh khắchạnh phúc nhất trong mắt một đứa trẻ.“Mami, chào buổi sáng.” Cậu nhóc ngồi dậy.Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.oneĐường Tư Vũ đi tới, nhẹ nhàng hôn lêncái đầu nhỏ của con: “Chào buổi sáng!Thức dậy đánh răng thôi.”“Daddy về rồi ạ?”“Daddy về rồi, nhưng tối hôm qua daddybị sốt, nên vẫn đang còn đang ngủ. Conđừng đi qua đó quấy rầy daddy nhé.”“Daddy cần đi bệnh viện không ạ?”“Lát nữa mami sẽ xem tình trạng bệnhcủa daddy. Nếu vẫn tiếp tục sốt thì phảiđưa daddy đến bệnh viện. Con đánh răngtrước đi, mẹ sẽ đi xem daddy.”“Vâng ạ!” Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu.Đường Tư Vũ bước ra khỏi phòng contrai, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủchính. Ánh mặt trời hắt vào góc tường,rèm cửa buông thấp, thân hình thon dàicủa Hình Liệt Hàn đang cuộn tròn trêngiường.Đường Tư Vũ chưa bao giờ nhìn thấy mộtmặt yếu đuối đáng thương như vậy củangười đàn ông này. Từ lần đầu tiên nhìnthấy anh, anh vẫn luôn là người kiêungạo, độc đoán và bá đạo. Cho dù mốiquan hệ giữa hai người sau đó đã dịu đi,nhưng người đàn ông này vẫn mangphong thái của 1 kẻ mạnh, dường như làngười toàn năng, không gì không làmđược, đánh đâu thắng đó.Nhưng lúc này, cô mới nhận ra rằng anhcũng có lúc yếu đuổi.Đường Tư Vũ đo nhiệt độ cho anh, là 37,8độ C. Trong quá trình hạ sốt, nếu anhkhông còn bị sốt cao lại nữa, nhiệt độ cóthể tự hạ thì không cần đi đến bệnh viện.Đường Tư Vũ ở dưới lầu chăm sóc chocon trai ăn sáng xong, thời gian đã hơnchín giờ, cô kêu cậu nhóc ra ngoài chơibóng một lát, còn cô đi chăm sóc HìnhLiệt Hàn.Lúc gần mười giờ Hình Liệt Hàn cuối cùngcũng thức dậy, hàng lông mi dài của anhmỏ ra, hai mắt long lanh âm trầm, ĐườngTư Vũ lập tức hỏi: “Anh thấy thế nào rồi?Có chỗ nào khó chịu không?”Anh ngồi dậy, lắc đầu, nhưng toàn thânđều là mồ hôi khiến anh khó chịu.“Anh đi tắm.” Hình Liệt Hàn vừa xuốnggiường vừa đi về phía phòng tắm.Đường Tư Vũ đứng trên ban công phònganh nhìn con trai của cô, khi Hình LiệtHàn bước ra, anh đã thay một bộ quần áosạch sẽ và mái tóc đen hơi ầm ướt.Đường Tư Vũ nghĩ đến việc anh đang bịsốt, không thể lại bị nhiễm lạnh được, liềnnói với anh: “Tôi sây tóc cho anh nha!”Hình Liệt Hàn cũng rất vui vẻ đồng ý,Đường Tư Vũ tìm máy sấy tóc rồi thấy ổcăm trên ban công. Hình Liệt Hàn ngồitrên ghế sofa gần đấy, tận hưởng nhữngngón tay mềm mại, dịu dàng của ĐườngTư Vũ lướt qua tóc, cảm giác rất sảngkhoái.Đường Tư Vũ đã sấy khô mái tóc màuđen bóng của anh, mái tóc đen khôngđược tạo kiểu, phần tóc ngắn được rẽngôi giữa trán khiến anh trông trẻ trung vàthời thượng hơn.Đọc full tổng tài daddy không thể trêu tại truyen.oneVới gương mặt này, nếu anh không phảilà ông chủ của một công ty, mà trở thànhngôi sao, e rằng anh sẽ rất nỏi tiếng.Đường Tư Vũ gọi anh xuống nhà ăn cháo,Hình Liệt Hàn rất thích món cháo cô nấu.Hôm nay anh không định sẽ đến công tynữa nên anh ở nhà chơi với con trai, mồhôi nhễ nhại.Với tình trạng thân thể và tinh thần nhưthế này, anh không cần phải đến bệnhviện tiêm, chỉ cần uống thuốc đúng giờ,vận động vừa phải để đỗ mồ hôi là cơ thểcó thể tự phục hồi.Đường Tư Vũ lái xe đi mua thức ăn dùngtrong một ngày. Cả nhà ba người đều ungdung tự tại. Đường Tư Vũ đứng trên bancông, quan sát 2 cha con cùng nhau chơiđùa trên bãi cỏ, cảm giác hạnh phúckhông thể giải thích được bao trùm tronglồng ngực cô.Đêm hôm đó, cơn sốt cao của Hình LiệtHàn đã thuyên giảm, anh không còn sốtnữa, liền vào thư phòng giải quyết một sốcông việc quan trọng. Đêm đến, ĐườngTư Vũ ở trong phòng mình, mệt mỏi chìmvào giấc ngủ.Hình Liệt Hàn đẩy cánh cửa không khóacủa phòng cô. Anh vừa tắm xong, liềntrực tiếp gói đầu lên tay, nằm bên cạnh cô.Không có cô bên cạnh, chất lượng giấcngủ của anh đều sẽ không tốt. Vì vậy, bátluận cô ngủ ở phòng nào trong nhà, miễnlà cô không khóa cửa, anh đều muốn ngủcạnh cô.Sáng sớm.Đường Tư Vũ mở to đôi mắt, không bấtngờ gì khi đôi tay cô vòng qua cổ ngườinào đó, tỉnh dậy trong lòng anh.“AI” Cô lập tức kinh ngạc buông tay ra,xoay người đỏ mặt ngồi dậy, người đànông này vào phòng cô lúc nào vậy?Hình Liệt Hàn nheo đôi mắt sâu thẳm,nhíu mày có chút không vui: “Em có cầnphải sợ hãi thế này không? Anh còn chưalàm gì em mà.”“Sao anh lại vào phòng tôi ngủ?” ĐườngTư Vũ lên án.Hình Liệt Hàn lại nằm xuống với tư thếthoải mái: “Anh quen ngủ với em rồi.”Đường Tư Vũ không nói nên lời, cô nhìnlướt qua thời gian, vẫn còn sớm, bảy giờsáng, con trai chắc còn chưa thức dậy.Đường Tư Vũ nhớ tới cái gì đó, liền trèolên giường, đưa tay sờ trán anh, khôngsốt nữa rồi, thân nhiệt bình thường.Hình Liệt Hàn cảm nhận được sự quantâm của cô, trái tim anh ấm áp vô cùng.Mặc dù người phụ nữ này vẫn như connhím xù lông để ngăn anh chạm vào cô,nhưng trong cuộc sống, cô đã bắt đầu lolắng, chăm sóc cho anh.Hình Liệt Hàn ăn sáng rồi đến công ty, cònĐường Tư Vũ nhận được điện thoại củaTô Hi, cô liền chuẩn bị đưa con trai đi dạo.Khi Tô Hi lái xe đến đón cô, mới pháthiện, Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm sốngtrong cùng một tiểu khu dành cho nhữngngười giàu có, hơn nữa biệt thự của haingười lại là mỗi người chiếm một bên quảđồi.Nhớ đến lần trước Ôn Lệ Thâm săn sócmình, Tô Hi cảm thấy da đầu tê dại. Saucuộc gọi đó, người đàn ông này không gọilại nên cô đương nhiên cũng ngại liên lạcvới anh ta.Tô Hi thường có cảm giác cô và ngườiđàn ông này sẽ không bao giò gặp lạinhau, và sẽ không bao giờ xuất hiện cùnglúc.Ba người đi đến một nhà hàng ăn cơm,buổi chiều thì đi đến khu vui chơi trẻ emcó quy mô tương đối lớn. Lúc này phụhuynh các bé cũng có thể vừa uống nướcvừa chờ bọn trẻ.Tô Hi và Đường Tư Vũ cũng để bọn nhỏtự do, có thể trò chuyện riêng tư.“Tư Vũ, cậu và Hình Liệt Hàn ở cùng mộtphòng, cậu không có ý nghĩ gì với anh ấysao?” Tô Hi tò mò dò hỏi.Đường Tư Vũ nghiêm túc suy nghĩ, sauđó kiên quyết lắc đầu: “Sống qua ngày vớianh ấy thì được, nhưng chuyện kia thì mình thật sự không có hứng thú.”“Nhưng mà cậu cứ sống như vậy cùnganh ấy cả đời sao? Cậu nguyện ý, nhưnganh ấy chưa chắc đã bằng lòng! Anh ấycũng chỉ là một người đàn ông bìnhthường thôi.” Tô Hi bô ba nói.Đường Tư Vũ cho rằng vấn đề mà Tô Hinói cũng rất thực tế, nhưng cô thực sựkhông biết phải làm thế nào.“Cũng không còn cách nào, nếu anh ấymuốn tìm những người phụ nữ khác,mình không ý kiến.” Đường Tư Vũ bìnhtĩnh nói, nhưng sau khi nói xong, tronglòng lại tự hỏi, Hình Liệt Hàn thật sự sẽ†ìm người phụ nữ khác sao?

Chương 159