“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 527
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 527: Khi tất cả người nhà họ Ứng nhìn lại Lâm Dương, trong ánh mắt đã không còn sợ hãi mà tràn đầy sự sùng bái mãnh liệt. Người đàn ông này, là một vị thần sao? Khi Long Thủ tỉnh dậy, trời đã khuya rồi. Toàn thân ông ta từ trên xuống dưới đều bị quấn thành bánh chưng, đặc biệt là ngực, quần máy vòng. Nhưng mà, ông ta không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại còn cảm thấy toàn thân mát lạnh, cực kỳ dễ chịu. “Ông không sao chứ?” Lâm Dương bước tới, nhìn Long Thủ đang nằm trên giường. “Sư phụ …” Long Thủ mở miệng, giọng nói yếu ớt phát ra. “Khí sắc của ông không tồi, xem ra thuốc hấp thu rất tốt.” Lâm Dương cười nói. “Đều là y thuật của sư phụ tốt… Sư phụ, chuyện của nhà họ Ứng … đã giải quyết xong chưa? Bây giờ chúng ta đang ở đâu?” Long Thủ hỏi. “Mọi việc đã được giải quyết rồi, bây giờ chúng ta đang ở nhà họ Ứng.” “Cái gì? Chúng… chúng ta đang ở nhà họ Ứng sao?” Long Thủ vô cùng sửng sốt: “Vậy thì … người nhà họ Ứng …. Sư phụ người…” “Tất cả đều đã giải quyết xong rồi.” Lâm Dương nói. Long Thủ không dám suy nghĩ tiếp nữa. Chẳng lẽ nói…người nhà họ Ứng đều bị sư phụ giết chết hết rồi sao? Điều này chắc chắn là không thể nào, vậy thì chỉ có một lý do. Người nhà họ Ứng đã thần phục sư phụ rồi… Long Thủ thở hồn hển. Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng lại thực sự làm được điều đó. Khiến cho nhà họ Ứng này cúi đầu … “Anh Lâm, anh có thể ra ngoài nói chuyện một chút được không?” Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói già nua. Lâm Dương liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó thấp giọng nói: “Ông nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta trở về Giang Thành!” “Vâng sư phụ.” Long Thủ gật đầu. Lâm Dương liền đi về phía cửa. Lúc này, ông tổ của nhà họ Ứng đang đứng ngoài cửa, nhìn bầu trời đầy sao. “Ứng Lão Tổ, có chuyện gì vậy?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi. “Ha ha, cũng không có chuyện gì to tát, chỉ muốn hỏi anh Lâm một vài vấn đề thôi.” Ông tổ nhà họ Ứng quay người lại, khuôn mặt mang theo nụ cười nói. “Vấn đề gì?” “Tôi muốn biết, anh Lâm xuất thân từ thế lực nào? Cổ phái? Ản phái? Hay là môn phái nào đó mà người ta không rõ?” Ông tổ nhà họ Ứng lặng lẽ nhìn vào mắt Lâm Dương hỏi. “Tôi không thuộc về bắt kỳ thế lực nào, Ứng lão tổ, ông suy nghĩ quá nhiều rồi, nếu như thật sự coi là thế lực, tôi chính là Dương Hoa, Huyền Y Phái!” Lâm Dương bình tĩnh nói. “Ò… nói như vậy thì anh Lâm không có tư cách tham gia đại hội rồi?” Ông tổ nhà họ Ứng có chút kinh ngạc hỏi. “Cho dù là Huyền Y Phái hay là tập đoàn Dương Hoa, quả thực không có tư cách nhận lời mời tham gia đại hội.”
Chương 527:
Khi tất cả người nhà họ Ứng nhìn lại Lâm Dương, trong ánh mắt đã không còn sợ hãi mà tràn đầy sự sùng bái mãnh liệt.
Người đàn ông này, là một vị thần sao?
Khi Long Thủ tỉnh dậy, trời đã khuya rồi.
Toàn thân ông ta từ trên xuống dưới đều bị quấn thành bánh chưng, đặc biệt là ngực, quần máy vòng.
Nhưng mà, ông ta không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại còn cảm thấy toàn thân mát lạnh, cực kỳ dễ chịu.
“Ông không sao chứ?”
Lâm Dương bước tới, nhìn Long Thủ đang nằm trên giường.
“Sư phụ …” Long Thủ mở miệng, giọng nói yếu ớt phát ra.
“Khí sắc của ông không tồi, xem ra thuốc hấp thu rất tốt.”
Lâm Dương cười nói.
“Đều là y thuật của sư phụ tốt… Sư phụ, chuyện của nhà họ Ứng … đã giải quyết xong chưa? Bây giờ chúng ta đang ở đâu?” Long Thủ hỏi.
“Mọi việc đã được giải quyết rồi, bây giờ chúng ta đang ở nhà họ Ứng.”
“Cái gì? Chúng… chúng ta đang ở nhà họ Ứng sao?” Long Thủ vô cùng sửng sốt: “Vậy thì … người nhà họ Ứng …. Sư phụ người…”
“Tất cả đều đã giải quyết xong rồi.” Lâm Dương nói.
Long Thủ không dám suy nghĩ tiếp nữa.
Chẳng lẽ nói…người nhà họ Ứng đều bị sư phụ giết chết hết rồi sao? Điều này chắc chắn là không thể nào, vậy thì chỉ có một lý do.
Người nhà họ Ứng đã thần phục sư phụ rồi…
Long Thủ thở hồn hển.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng lại thực sự làm được điều đó.
Khiến cho nhà họ Ứng này cúi đầu …
“Anh Lâm, anh có thể ra ngoài nói chuyện một chút được không?”
Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói già nua.
Lâm Dương liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó thấp giọng nói: “Ông nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta trở về Giang Thành!”
“Vâng sư phụ.”
Long Thủ gật đầu.
Lâm Dương liền đi về phía cửa.
Lúc này, ông tổ của nhà họ Ứng đang đứng ngoài cửa, nhìn bầu trời đầy sao.
“Ứng Lão Tổ, có chuyện gì vậy?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.
“Ha ha, cũng không có chuyện gì to tát, chỉ muốn hỏi anh Lâm một vài vấn đề thôi.” Ông tổ nhà họ Ứng quay người lại, khuôn mặt mang theo nụ cười nói.
“Vấn đề gì?”
“Tôi muốn biết, anh Lâm xuất thân từ thế lực nào? Cổ phái? Ản phái? Hay là môn phái nào đó mà người ta không rõ?” Ông tổ nhà họ Ứng lặng lẽ nhìn vào mắt Lâm Dương hỏi.
“Tôi không thuộc về bắt kỳ thế lực nào, Ứng lão tổ, ông suy nghĩ quá nhiều rồi, nếu như thật sự coi là thế lực, tôi chính là Dương Hoa, Huyền Y Phái!” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Ò… nói như vậy thì anh Lâm không có tư cách tham gia đại hội rồi?” Ông tổ nhà họ Ứng có chút kinh ngạc hỏi.
“Cho dù là Huyền Y Phái hay là tập đoàn Dương Hoa, quả thực không có tư cách nhận lời mời tham gia đại hội.”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 527: Khi tất cả người nhà họ Ứng nhìn lại Lâm Dương, trong ánh mắt đã không còn sợ hãi mà tràn đầy sự sùng bái mãnh liệt. Người đàn ông này, là một vị thần sao? Khi Long Thủ tỉnh dậy, trời đã khuya rồi. Toàn thân ông ta từ trên xuống dưới đều bị quấn thành bánh chưng, đặc biệt là ngực, quần máy vòng. Nhưng mà, ông ta không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại còn cảm thấy toàn thân mát lạnh, cực kỳ dễ chịu. “Ông không sao chứ?” Lâm Dương bước tới, nhìn Long Thủ đang nằm trên giường. “Sư phụ …” Long Thủ mở miệng, giọng nói yếu ớt phát ra. “Khí sắc của ông không tồi, xem ra thuốc hấp thu rất tốt.” Lâm Dương cười nói. “Đều là y thuật của sư phụ tốt… Sư phụ, chuyện của nhà họ Ứng … đã giải quyết xong chưa? Bây giờ chúng ta đang ở đâu?” Long Thủ hỏi. “Mọi việc đã được giải quyết rồi, bây giờ chúng ta đang ở nhà họ Ứng.” “Cái gì? Chúng… chúng ta đang ở nhà họ Ứng sao?” Long Thủ vô cùng sửng sốt: “Vậy thì … người nhà họ Ứng …. Sư phụ người…” “Tất cả đều đã giải quyết xong rồi.” Lâm Dương nói. Long Thủ không dám suy nghĩ tiếp nữa. Chẳng lẽ nói…người nhà họ Ứng đều bị sư phụ giết chết hết rồi sao? Điều này chắc chắn là không thể nào, vậy thì chỉ có một lý do. Người nhà họ Ứng đã thần phục sư phụ rồi… Long Thủ thở hồn hển. Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng lại thực sự làm được điều đó. Khiến cho nhà họ Ứng này cúi đầu … “Anh Lâm, anh có thể ra ngoài nói chuyện một chút được không?” Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói già nua. Lâm Dương liếc mắt nhìn về phía cửa, sau đó thấp giọng nói: “Ông nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta trở về Giang Thành!” “Vâng sư phụ.” Long Thủ gật đầu. Lâm Dương liền đi về phía cửa. Lúc này, ông tổ của nhà họ Ứng đang đứng ngoài cửa, nhìn bầu trời đầy sao. “Ứng Lão Tổ, có chuyện gì vậy?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi. “Ha ha, cũng không có chuyện gì to tát, chỉ muốn hỏi anh Lâm một vài vấn đề thôi.” Ông tổ nhà họ Ứng quay người lại, khuôn mặt mang theo nụ cười nói. “Vấn đề gì?” “Tôi muốn biết, anh Lâm xuất thân từ thế lực nào? Cổ phái? Ản phái? Hay là môn phái nào đó mà người ta không rõ?” Ông tổ nhà họ Ứng lặng lẽ nhìn vào mắt Lâm Dương hỏi. “Tôi không thuộc về bắt kỳ thế lực nào, Ứng lão tổ, ông suy nghĩ quá nhiều rồi, nếu như thật sự coi là thế lực, tôi chính là Dương Hoa, Huyền Y Phái!” Lâm Dương bình tĩnh nói. “Ò… nói như vậy thì anh Lâm không có tư cách tham gia đại hội rồi?” Ông tổ nhà họ Ứng có chút kinh ngạc hỏi. “Cho dù là Huyền Y Phái hay là tập đoàn Dương Hoa, quả thực không có tư cách nhận lời mời tham gia đại hội.”