“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 97 8

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Anh ta bây giờ sắp không ngẳng đầu lên làm người được tôi. Từ nhỏ tới lớn, anh ta có khi nào phải chịu những lời sỉ nhục như vậy chứ? Anh ta là thái tử của tập đoàn Cao Thị! Đồ chó, đợi cho đến khi tôi chơi con gái nhà bà xong rồi ném đi, đừng nói là làm người! Tôi muốn xem thử, gia đình bà có thể làm một con chó hay không! Cao Lam trong lòng tức giận thầm chửi rủa, nhưng trên mặt cũng không có chút tức giận, ngược lại là bắt lực và ngượng ngùng nói: “Dì Trương, xin dì đợi thêm một lát. Cháu sẽ gọi điện thoại cho bố, nhờ ông ấy giúp giải quyết chuyện này.” “Cậu… cậu nhanh lên cho tôi!” Trương Tinh Vũ nồi giận đùng đùng nói. Bà ta bây giờ đã hoài nghi Cao Lam này rốt cuộc có thực lực hay không. Bởi vì bà ta phát hiện, từ trước đến nay, tất cả những lời nói đủ kiểu của Cao Lam này chỉ là một mặt của anh ta, hoàn toàn không có bát kỳ thứ gì để chứng minh rằng anh ta giàu có hay thân phận siêu phàm thoát tục. Cao Lam không nói lời nào, lập tức gọi điện thoại cho bố mình. “Con trai, có chuyện gì vậy?” Một giọng nói già nua vang lên bên kia điện thoại. “Bố, xảy ra chuyện rồi!” Cao Lam nghiêm nghị nói. “Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?” Giọng nói ở bên kia có chút nặng nề. “Người của Hiệp hội Y khoa hình như không muốn hợp tác với chúng ta. Vừa rồi cô Anna lại nói rằng cô ta không quen biết con! Và thậm chí còn khiến con trở thành trò hề trước mặt người khác!” Cao Lam tức giận nói. Lời này vừa dứt, giọng nói ở bên kia lập tức trở nên trầm ngâm vô cùng. “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Con nói cho bố nghe hết toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện xem!” Cao Lam nghe vậy, lập tức nói ra tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Đương nhiên, anh ta không nói cho bố mình rằng anh ta chỉ là muốn chơi đùa với Tô Nhan mà thôi, mà ca ngợi Tô Nhan lên trời, nói là muốn cưới hỏi đàng hoàng, cưới Tô Nhan về nhà. Bố của Cao Lam chỉ mong sao con trai mình có thể cưới vợ sinh con, biết được con trai mình chạy đến Giang Thành là muốn tìm con dâu thì lập tức vui mừng khôn siết. Tuy nhiên, khi biết việc Anna giả vờ không quen biết con trai mình khiến con trai mình xấu hổ trước mặt con dâu tương lai, lập tức giận tím mặt, liên tục đập bàn. “Khốn kiếp! Anna này, cô ta đang làm cái gì vậy? Không phải con và cô ta đã từng gặp mặt rồi sao? Sao cô ta dám nói là không quen biết con chứ?” “Bố, con cũng không biết chuyện gì đang xảy ra? Con tiện nhân đó thậm chí còn bảo con bật loa ngoài, sau đó nói với con rằng cô ta hoàn toàn không quen biết con! Con bây giờ có thể nói là kết thúc hoàn toàn rồi, người xung quanh đều cười nhạo con! Tô Nhan chắc chắn sẽ có ý kiến với con, bố, néu như bố không gọi Anna đến cho con, tới lúc đó chuyện con trai bố lấy vợ chỉ là chuyện nhỏ thôi, mặt mũi của nhà họ Cao chúng ta mắt sạch mới là chuyện lớn!” Cao Lam muốn khóc không ra nước mắt nói. “Con trai, con yên tâm, cứ việc dũng cảm theo đuổi người tên Tô Nhan đó! Bố lập tức gọi cho chủ tịch Hiệp hội Y. khoa và hỏi xem chuyện này rốt cuộc là sao? Cứu người hay không là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến chuyện kế thừa của nhà họ Cao chúng ta, bố chắc chắn sẽ không để yên cho bọn họ!! “ Bồ Cao nổi giận đùng đùng gào thét nói, sau đó lấy điện thoại di động ra vội vàng bắm số. Khoảng nửa giờ sau, Anna lên xe do Mã Hải sắp xếp, đến sân bay Giang Thành. Khi cô ấy chuẩn bị lên máy bay, chủ tịch Hiệp hội Y khoa đã gọi điện thoại đến. Sau khi liếc nhìn ID người gọi, vẻ mặt Anna rất mắt tự nhiên, cô thở dài một hơi, miễn cưỡng ấn nút bắt máy. “Viện trưởng, xin chào, có chuyện gì vậy?” Anna cố gắng khiến cho giọng nói của mình nhẹ hơn một chút. Tuy nhiên, đầu dây bên kia lại im lặng. Khoảng mười giây sau, mới có một giọng nói truyền đến. “Phó chủ tịch Anna, tôi cần cô giải thích!!” Giọng nói cực kỳ khàn, có cảm giác áp chế vô cùng. Giải thích cái gì?” Trái tim Anna giật nhẹ, nhưng giọng điệu vẫn giả vờ như không hiểu.

Anh ta bây giờ sắp không ngẳng đầu lên làm người được tôi.

 

Từ nhỏ tới lớn, anh ta có khi nào phải chịu những lời sỉ nhục như vậy chứ?

 

Anh ta là thái tử của tập đoàn Cao Thị!

 

Đồ chó, đợi cho đến khi tôi chơi con gái nhà bà xong rồi ném đi, đừng nói là làm người! Tôi muốn xem thử, gia đình bà có thể làm một con chó hay không!

 

Cao Lam trong lòng tức giận thầm chửi rủa, nhưng trên mặt cũng không có chút tức giận, ngược lại là bắt lực và ngượng ngùng nói: “Dì Trương, xin dì đợi thêm một lát.

 

Cháu sẽ gọi điện thoại cho bố, nhờ ông ấy giúp giải quyết chuyện này.”

 

“Cậu… cậu nhanh lên cho tôi!”

 

Trương Tinh Vũ nồi giận đùng đùng nói.

 

Bà ta bây giờ đã hoài nghi Cao Lam này rốt cuộc có thực lực hay không.

 

Bởi vì bà ta phát hiện, từ trước đến nay, tất cả những lời nói đủ kiểu của Cao Lam này chỉ là một mặt của anh ta, hoàn toàn không có bát kỳ thứ gì để chứng minh rằng anh ta giàu có hay thân phận siêu phàm thoát tục.

 

Cao Lam không nói lời nào, lập tức gọi điện thoại cho bố mình.

 

“Con trai, có chuyện gì vậy?” Một giọng nói già nua vang lên bên kia điện thoại.

 

“Bố, xảy ra chuyện rồi!” Cao Lam nghiêm nghị nói.

 

“Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?” Giọng nói ở bên kia có chút nặng nề.

 

“Người của Hiệp hội Y khoa hình như không muốn hợp tác với chúng ta. Vừa rồi cô Anna lại nói rằng cô ta không quen biết con! Và thậm chí còn khiến con trở thành trò hề trước mặt người khác!” Cao Lam tức giận nói.

 

Lời này vừa dứt, giọng nói ở bên kia lập tức trở nên trầm ngâm vô cùng.

 

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Con nói cho bố nghe hết toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện xem!”

 

Cao Lam nghe vậy, lập tức nói ra tất cả mọi chuyện đã xảy ra.

 

Đương nhiên, anh ta không nói cho bố mình rằng anh ta chỉ là muốn chơi đùa với Tô Nhan mà thôi, mà ca ngợi Tô Nhan lên trời, nói là muốn cưới hỏi đàng hoàng, cưới Tô Nhan về nhà.

 

Bố của Cao Lam chỉ mong sao con trai mình có thể cưới vợ sinh con, biết được con trai mình chạy đến Giang Thành là muốn tìm con dâu thì lập tức vui mừng khôn siết.

 

Tuy nhiên, khi biết việc Anna giả vờ không quen biết con trai mình khiến con trai mình xấu hổ trước mặt con dâu tương lai, lập tức giận tím mặt, liên tục đập bàn.

 

“Khốn kiếp! Anna này, cô ta đang làm cái gì vậy? Không phải con và cô ta đã từng gặp mặt rồi sao? Sao cô ta dám nói là không quen biết con chứ?”

 

“Bố, con cũng không biết chuyện gì đang xảy ra? Con tiện nhân đó thậm chí còn bảo con bật loa ngoài, sau đó nói với con rằng cô ta hoàn toàn không quen biết con! Con bây giờ có thể nói là kết thúc hoàn toàn rồi, người xung quanh đều cười nhạo con! Tô Nhan chắc chắn sẽ có ý kiến với con, bố, néu như bố không gọi Anna đến cho con, tới lúc đó chuyện con trai bố lấy vợ chỉ là chuyện nhỏ thôi, mặt mũi của nhà họ Cao chúng ta mắt sạch mới là chuyện lớn!” Cao Lam muốn khóc không ra nước mắt nói.

 

“Con trai, con yên tâm, cứ việc dũng cảm theo đuổi người tên Tô Nhan đó! Bố lập tức gọi cho chủ tịch Hiệp hội Y.

 

khoa và hỏi xem chuyện này rốt cuộc là sao? Cứu người hay không là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến chuyện kế thừa của nhà họ Cao chúng ta, bố chắc chắn sẽ không để yên cho bọn họ!! “

 

Bồ Cao nổi giận đùng đùng gào thét nói, sau đó lấy điện thoại di động ra vội vàng bắm số.

 

Khoảng nửa giờ sau, Anna lên xe do Mã Hải sắp xếp, đến sân bay Giang Thành.

 

Khi cô ấy chuẩn bị lên máy bay, chủ tịch Hiệp hội Y khoa đã gọi điện thoại đến.

 

Sau khi liếc nhìn ID người gọi, vẻ mặt Anna rất mắt tự nhiên, cô thở dài một hơi, miễn cưỡng ấn nút bắt máy.

 

“Viện trưởng, xin chào, có chuyện gì vậy?” Anna cố gắng khiến cho giọng nói của mình nhẹ hơn một chút.

 

Tuy nhiên, đầu dây bên kia lại im lặng.

 

Khoảng mười giây sau, mới có một giọng nói truyền đến.

 

“Phó chủ tịch Anna, tôi cần cô giải thích!!”

 

Giọng nói cực kỳ khàn, có cảm giác áp chế vô cùng.

 

Giải thích cái gì?” Trái tim Anna giật nhẹ, nhưng giọng điệu vẫn giả vờ như không hiểu.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Anh ta bây giờ sắp không ngẳng đầu lên làm người được tôi. Từ nhỏ tới lớn, anh ta có khi nào phải chịu những lời sỉ nhục như vậy chứ? Anh ta là thái tử của tập đoàn Cao Thị! Đồ chó, đợi cho đến khi tôi chơi con gái nhà bà xong rồi ném đi, đừng nói là làm người! Tôi muốn xem thử, gia đình bà có thể làm một con chó hay không! Cao Lam trong lòng tức giận thầm chửi rủa, nhưng trên mặt cũng không có chút tức giận, ngược lại là bắt lực và ngượng ngùng nói: “Dì Trương, xin dì đợi thêm một lát. Cháu sẽ gọi điện thoại cho bố, nhờ ông ấy giúp giải quyết chuyện này.” “Cậu… cậu nhanh lên cho tôi!” Trương Tinh Vũ nồi giận đùng đùng nói. Bà ta bây giờ đã hoài nghi Cao Lam này rốt cuộc có thực lực hay không. Bởi vì bà ta phát hiện, từ trước đến nay, tất cả những lời nói đủ kiểu của Cao Lam này chỉ là một mặt của anh ta, hoàn toàn không có bát kỳ thứ gì để chứng minh rằng anh ta giàu có hay thân phận siêu phàm thoát tục. Cao Lam không nói lời nào, lập tức gọi điện thoại cho bố mình. “Con trai, có chuyện gì vậy?” Một giọng nói già nua vang lên bên kia điện thoại. “Bố, xảy ra chuyện rồi!” Cao Lam nghiêm nghị nói. “Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?” Giọng nói ở bên kia có chút nặng nề. “Người của Hiệp hội Y khoa hình như không muốn hợp tác với chúng ta. Vừa rồi cô Anna lại nói rằng cô ta không quen biết con! Và thậm chí còn khiến con trở thành trò hề trước mặt người khác!” Cao Lam tức giận nói. Lời này vừa dứt, giọng nói ở bên kia lập tức trở nên trầm ngâm vô cùng. “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Con nói cho bố nghe hết toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện xem!” Cao Lam nghe vậy, lập tức nói ra tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Đương nhiên, anh ta không nói cho bố mình rằng anh ta chỉ là muốn chơi đùa với Tô Nhan mà thôi, mà ca ngợi Tô Nhan lên trời, nói là muốn cưới hỏi đàng hoàng, cưới Tô Nhan về nhà. Bố của Cao Lam chỉ mong sao con trai mình có thể cưới vợ sinh con, biết được con trai mình chạy đến Giang Thành là muốn tìm con dâu thì lập tức vui mừng khôn siết. Tuy nhiên, khi biết việc Anna giả vờ không quen biết con trai mình khiến con trai mình xấu hổ trước mặt con dâu tương lai, lập tức giận tím mặt, liên tục đập bàn. “Khốn kiếp! Anna này, cô ta đang làm cái gì vậy? Không phải con và cô ta đã từng gặp mặt rồi sao? Sao cô ta dám nói là không quen biết con chứ?” “Bố, con cũng không biết chuyện gì đang xảy ra? Con tiện nhân đó thậm chí còn bảo con bật loa ngoài, sau đó nói với con rằng cô ta hoàn toàn không quen biết con! Con bây giờ có thể nói là kết thúc hoàn toàn rồi, người xung quanh đều cười nhạo con! Tô Nhan chắc chắn sẽ có ý kiến với con, bố, néu như bố không gọi Anna đến cho con, tới lúc đó chuyện con trai bố lấy vợ chỉ là chuyện nhỏ thôi, mặt mũi của nhà họ Cao chúng ta mắt sạch mới là chuyện lớn!” Cao Lam muốn khóc không ra nước mắt nói. “Con trai, con yên tâm, cứ việc dũng cảm theo đuổi người tên Tô Nhan đó! Bố lập tức gọi cho chủ tịch Hiệp hội Y. khoa và hỏi xem chuyện này rốt cuộc là sao? Cứu người hay không là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến chuyện kế thừa của nhà họ Cao chúng ta, bố chắc chắn sẽ không để yên cho bọn họ!! “ Bồ Cao nổi giận đùng đùng gào thét nói, sau đó lấy điện thoại di động ra vội vàng bắm số. Khoảng nửa giờ sau, Anna lên xe do Mã Hải sắp xếp, đến sân bay Giang Thành. Khi cô ấy chuẩn bị lên máy bay, chủ tịch Hiệp hội Y khoa đã gọi điện thoại đến. Sau khi liếc nhìn ID người gọi, vẻ mặt Anna rất mắt tự nhiên, cô thở dài một hơi, miễn cưỡng ấn nút bắt máy. “Viện trưởng, xin chào, có chuyện gì vậy?” Anna cố gắng khiến cho giọng nói của mình nhẹ hơn một chút. Tuy nhiên, đầu dây bên kia lại im lặng. Khoảng mười giây sau, mới có một giọng nói truyền đến. “Phó chủ tịch Anna, tôi cần cô giải thích!!” Giọng nói cực kỳ khàn, có cảm giác áp chế vô cùng. Giải thích cái gì?” Trái tim Anna giật nhẹ, nhưng giọng điệu vẫn giả vờ như không hiểu.

Chương 97 8