“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 98 7
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nụ cười của Phạm Lạc đông cứng lại, liếc nhìn Văn Lệ một cái, không nói gì. “Đạo diễn Tống của chúng ta, thực sự là có năng lực. Lại có thể mời được chủ tịch Lâm đóng vai phụ cho bộ phim này của chúng ta. Ha ha, với danh tiếng của chủ tịch Lâm là vật bảo đảm, doanh thu phòng vé của bộ phim này chắc chắn sẽ không thấp đến đâu được! Cần phải biết, anh ta bây giờ có thể được coi là người nổi tiếng số một trên mạng ở trong nước!” Phó đạo diễn Kiều cười nói. “Đúng vậy, trên mạng không phải đã đặt cho chủ tịch Lâm một biệt danh sao? Ông chồng quốc dân, ngay cả đàn ông cũng muốn gả cho anh ta, chứ đừng nói là phụ nữ! Giàu có, đẹp trai, hơn nữa lại có y thuật giỏi, nghe nói bản thân còn là một người đàn ông ấm áp, đến này còn chưa lập gia đình, một người đàn ông tốt như vậy, đi đâu tìm được chứ?” Một nhân viên công tác tương đối trẻ tuổi ở bên cạnh nói xen vào, trong lời nói cũng tràn đầy vẻ kích động và hưng phần. Ngay sau khi chủ đề này được lôi ra, nhiều cô gái trong đoàn phim đã tập trung lại. Phạm Lạc liên tục cười khổ, cũng không trả lời. Lúc này, Tống Kinh bước nhanh vào. Những người có mặt đều ngừng bàn tán, cùng nhìn về phía anh ta. Trên mặt Tống Kinh tràn đầy nụ cười, anh ta xua tay: “Mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút!” Hiện trường dần dần trở nên yên tĩnh. “Mọi người có lẽ còn chưa biết lần này gọi mọi người đến đây để làm gì, đúng không? Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, chính là nhà đầu tư chính của chúng ta, Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa, sắp đến đoàn phim của chúng ta rồi. Đương nhiên, anh ấy tới đoàn phim của chúng ta không phải là để tuần tra mà là để đóng phim. Nói cách khác, bộ phim này của chúng ta, trên thực tế có chủ tịch Lâm tham gia với vai trò diễn viên khách mời!!” Tống Kinh cười ha ha nói. Ngay khi lời này vừa dút, hiện trường lập tức bùng nổ. “Haha, tuyệt quá rồi!” “Phòng vé của chúng ta được đảm bảo rồi!” “Yên tâm, có chủ tịch Lâm, sẽ không tệ được! Hơn nữa còn có mấy đại minh tinh như Phạm Lạc, Văn Lệ, bộ phim này chắc chắn sẽ rất tuyệt! Chờ phòng vé bùng nỗ đi!” “Bộ phim này nhất định sẽ gây chấn động trong giới điện ảnh trong nước!” Mọi người đều trở nên phấn khích. “Đạo diễn Tống, khi nào thì Chủ tịch Lâm đến? Tôi rất muốn xin chữ ký của anh ấy!” Một người phụ nữ buộc hai chùm tóc đuôi ngựa trông không quá hai mươi tuổi háo hức hỏi. “Có lẽ sắp tới rồi. Nửa tiếng trước, giám đốc Mã của Dương Hoa đã gọi điện thoại cho tôi, nói rằng Chủ tịch Lâm đã đến rồi, từ tập đoàn Dương Hoa đến đoàn phim của chúng ta chỉ mất khoảng nửa tiếng, cho nên tôi nghĩ xe của chủ tịch Lâm chắc là sắp dừng lại ở phía trước đoàn phim của chúng ta. Tôi triệu tập mọi người đến đây. là muốn nói với mọi người rằng Chủ tịch Lâm sắp đến, xin mọi người lát nữa hãy tích cực hợp tác với công việc của chủ tịch Lâm. Tuyệt đối không được oán thán cái gì, hiểu không? “ “Vâng, đạo diễn Tống!” Mọi người hò hét, ai nấy đều nở nụ cười trên môi, hào hứng và hồi hộp chờ đợi Chủ tịch Lâm danh tiếng lẫy lừng đến. Tống Kinh chỉnh lại quần áo, cũng ngồi ở bên cạnh chờ. đợi. Để nghênh đón chủ tịch Lâm, thời gian bắt đầu công việc ngày hôm nay của đoàn Kịch đã bị trì hoãn không ít! Vốn dĩ thời gian quay phim của đoàn phim đều rất gấp rút, nhưng vì là chủ tịch Lâm nên Tống Kinh cũng không dám xem nhẹ. Tuy nhiên, mọi người đã đợi trong lều này khoảng hơn mười lăm phút mà vẫn không thấy chủ tịch Lâm tới. Tống Kinh nhất thời cảm thấy kỳ lạ. “Tại sao chủ tịch Lâm còn chưa tới?” Tống Kinh nhíu mày hỏi người bên cạnh. “Đạo diễn Tống, tôi không biết.” “Bên ngoài không có xe tới sao?” “Không có…” “Có thể là chủ tịch Lâm gặp phải chuyện gì đó trên đường làm chậm trễ. Mọi người kiên nhẫn chờ một chút.” Đạo diễn Tống cười nói. Mọi người đều gật đầu, tiếp tục chờ đợi.
Nụ cười của Phạm Lạc đông cứng lại, liếc nhìn Văn Lệ một cái, không nói gì.
“Đạo diễn Tống của chúng ta, thực sự là có năng lực. Lại có thể mời được chủ tịch Lâm đóng vai phụ cho bộ phim này của chúng ta. Ha ha, với danh tiếng của chủ tịch Lâm là vật bảo đảm, doanh thu phòng vé của bộ phim này chắc chắn sẽ không thấp đến đâu được! Cần phải biết, anh ta bây giờ có thể được coi là người nổi tiếng số một trên mạng ở trong nước!” Phó đạo diễn Kiều cười nói.
“Đúng vậy, trên mạng không phải đã đặt cho chủ tịch Lâm một biệt danh sao? Ông chồng quốc dân, ngay cả đàn ông cũng muốn gả cho anh ta, chứ đừng nói là phụ nữ! Giàu có, đẹp trai, hơn nữa lại có y thuật giỏi, nghe nói bản thân còn là một người đàn ông ấm áp, đến này còn chưa lập gia đình, một người đàn ông tốt như vậy, đi đâu tìm được chứ?”
Một nhân viên công tác tương đối trẻ tuổi ở bên cạnh nói xen vào, trong lời nói cũng tràn đầy vẻ kích động và hưng phần.
Ngay sau khi chủ đề này được lôi ra, nhiều cô gái trong đoàn phim đã tập trung lại.
Phạm Lạc liên tục cười khổ, cũng không trả lời.
Lúc này, Tống Kinh bước nhanh vào.
Những người có mặt đều ngừng bàn tán, cùng nhìn về phía anh ta.
Trên mặt Tống Kinh tràn đầy nụ cười, anh ta xua tay: “Mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút!”
Hiện trường dần dần trở nên yên tĩnh.
“Mọi người có lẽ còn chưa biết lần này gọi mọi người đến đây để làm gì, đúng không? Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, chính là nhà đầu tư chính của chúng ta, Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa, sắp đến đoàn phim của chúng ta rồi. Đương nhiên, anh ấy tới đoàn phim của chúng ta không phải là để tuần tra mà là để đóng phim.
Nói cách khác, bộ phim này của chúng ta, trên thực tế có chủ tịch Lâm tham gia với vai trò diễn viên khách mời!!”
Tống Kinh cười ha ha nói.
Ngay khi lời này vừa dút, hiện trường lập tức bùng nổ.
“Haha, tuyệt quá rồi!”
“Phòng vé của chúng ta được đảm bảo rồi!”
“Yên tâm, có chủ tịch Lâm, sẽ không tệ được! Hơn nữa còn có mấy đại minh tinh như Phạm Lạc, Văn Lệ, bộ phim này chắc chắn sẽ rất tuyệt! Chờ phòng vé bùng nỗ đi!”
“Bộ phim này nhất định sẽ gây chấn động trong giới điện ảnh trong nước!”
Mọi người đều trở nên phấn khích.
“Đạo diễn Tống, khi nào thì Chủ tịch Lâm đến? Tôi rất muốn xin chữ ký của anh ấy!” Một người phụ nữ buộc hai chùm tóc đuôi ngựa trông không quá hai mươi tuổi háo hức hỏi.
“Có lẽ sắp tới rồi. Nửa tiếng trước, giám đốc Mã của Dương Hoa đã gọi điện thoại cho tôi, nói rằng Chủ tịch Lâm đã đến rồi, từ tập đoàn Dương Hoa đến đoàn phim của chúng ta chỉ mất khoảng nửa tiếng, cho nên tôi nghĩ xe của chủ tịch Lâm chắc là sắp dừng lại ở phía trước đoàn phim của chúng ta. Tôi triệu tập mọi người đến đây.
là muốn nói với mọi người rằng Chủ tịch Lâm sắp đến, xin mọi người lát nữa hãy tích cực hợp tác với công việc của chủ tịch Lâm. Tuyệt đối không được oán thán cái gì, hiểu không? “
“Vâng, đạo diễn Tống!”
Mọi người hò hét, ai nấy đều nở nụ cười trên môi, hào hứng và hồi hộp chờ đợi Chủ tịch Lâm danh tiếng lẫy lừng đến.
Tống Kinh chỉnh lại quần áo, cũng ngồi ở bên cạnh chờ.
đợi.
Để nghênh đón chủ tịch Lâm, thời gian bắt đầu công việc ngày hôm nay của đoàn Kịch đã bị trì hoãn không ít! Vốn dĩ thời gian quay phim của đoàn phim đều rất gấp rút, nhưng vì là chủ tịch Lâm nên Tống Kinh cũng không dám xem nhẹ.
Tuy nhiên, mọi người đã đợi trong lều này khoảng hơn mười lăm phút mà vẫn không thấy chủ tịch Lâm tới.
Tống Kinh nhất thời cảm thấy kỳ lạ.
“Tại sao chủ tịch Lâm còn chưa tới?” Tống Kinh nhíu mày hỏi người bên cạnh.
“Đạo diễn Tống, tôi không biết.”
“Bên ngoài không có xe tới sao?”
“Không có…”
“Có thể là chủ tịch Lâm gặp phải chuyện gì đó trên đường làm chậm trễ. Mọi người kiên nhẫn chờ một chút.” Đạo diễn Tống cười nói.
Mọi người đều gật đầu, tiếp tục chờ đợi.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nụ cười của Phạm Lạc đông cứng lại, liếc nhìn Văn Lệ một cái, không nói gì. “Đạo diễn Tống của chúng ta, thực sự là có năng lực. Lại có thể mời được chủ tịch Lâm đóng vai phụ cho bộ phim này của chúng ta. Ha ha, với danh tiếng của chủ tịch Lâm là vật bảo đảm, doanh thu phòng vé của bộ phim này chắc chắn sẽ không thấp đến đâu được! Cần phải biết, anh ta bây giờ có thể được coi là người nổi tiếng số một trên mạng ở trong nước!” Phó đạo diễn Kiều cười nói. “Đúng vậy, trên mạng không phải đã đặt cho chủ tịch Lâm một biệt danh sao? Ông chồng quốc dân, ngay cả đàn ông cũng muốn gả cho anh ta, chứ đừng nói là phụ nữ! Giàu có, đẹp trai, hơn nữa lại có y thuật giỏi, nghe nói bản thân còn là một người đàn ông ấm áp, đến này còn chưa lập gia đình, một người đàn ông tốt như vậy, đi đâu tìm được chứ?” Một nhân viên công tác tương đối trẻ tuổi ở bên cạnh nói xen vào, trong lời nói cũng tràn đầy vẻ kích động và hưng phần. Ngay sau khi chủ đề này được lôi ra, nhiều cô gái trong đoàn phim đã tập trung lại. Phạm Lạc liên tục cười khổ, cũng không trả lời. Lúc này, Tống Kinh bước nhanh vào. Những người có mặt đều ngừng bàn tán, cùng nhìn về phía anh ta. Trên mặt Tống Kinh tràn đầy nụ cười, anh ta xua tay: “Mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút!” Hiện trường dần dần trở nên yên tĩnh. “Mọi người có lẽ còn chưa biết lần này gọi mọi người đến đây để làm gì, đúng không? Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, chính là nhà đầu tư chính của chúng ta, Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa, sắp đến đoàn phim của chúng ta rồi. Đương nhiên, anh ấy tới đoàn phim của chúng ta không phải là để tuần tra mà là để đóng phim. Nói cách khác, bộ phim này của chúng ta, trên thực tế có chủ tịch Lâm tham gia với vai trò diễn viên khách mời!!” Tống Kinh cười ha ha nói. Ngay khi lời này vừa dút, hiện trường lập tức bùng nổ. “Haha, tuyệt quá rồi!” “Phòng vé của chúng ta được đảm bảo rồi!” “Yên tâm, có chủ tịch Lâm, sẽ không tệ được! Hơn nữa còn có mấy đại minh tinh như Phạm Lạc, Văn Lệ, bộ phim này chắc chắn sẽ rất tuyệt! Chờ phòng vé bùng nỗ đi!” “Bộ phim này nhất định sẽ gây chấn động trong giới điện ảnh trong nước!” Mọi người đều trở nên phấn khích. “Đạo diễn Tống, khi nào thì Chủ tịch Lâm đến? Tôi rất muốn xin chữ ký của anh ấy!” Một người phụ nữ buộc hai chùm tóc đuôi ngựa trông không quá hai mươi tuổi háo hức hỏi. “Có lẽ sắp tới rồi. Nửa tiếng trước, giám đốc Mã của Dương Hoa đã gọi điện thoại cho tôi, nói rằng Chủ tịch Lâm đã đến rồi, từ tập đoàn Dương Hoa đến đoàn phim của chúng ta chỉ mất khoảng nửa tiếng, cho nên tôi nghĩ xe của chủ tịch Lâm chắc là sắp dừng lại ở phía trước đoàn phim của chúng ta. Tôi triệu tập mọi người đến đây. là muốn nói với mọi người rằng Chủ tịch Lâm sắp đến, xin mọi người lát nữa hãy tích cực hợp tác với công việc của chủ tịch Lâm. Tuyệt đối không được oán thán cái gì, hiểu không? “ “Vâng, đạo diễn Tống!” Mọi người hò hét, ai nấy đều nở nụ cười trên môi, hào hứng và hồi hộp chờ đợi Chủ tịch Lâm danh tiếng lẫy lừng đến. Tống Kinh chỉnh lại quần áo, cũng ngồi ở bên cạnh chờ. đợi. Để nghênh đón chủ tịch Lâm, thời gian bắt đầu công việc ngày hôm nay của đoàn Kịch đã bị trì hoãn không ít! Vốn dĩ thời gian quay phim của đoàn phim đều rất gấp rút, nhưng vì là chủ tịch Lâm nên Tống Kinh cũng không dám xem nhẹ. Tuy nhiên, mọi người đã đợi trong lều này khoảng hơn mười lăm phút mà vẫn không thấy chủ tịch Lâm tới. Tống Kinh nhất thời cảm thấy kỳ lạ. “Tại sao chủ tịch Lâm còn chưa tới?” Tống Kinh nhíu mày hỏi người bên cạnh. “Đạo diễn Tống, tôi không biết.” “Bên ngoài không có xe tới sao?” “Không có…” “Có thể là chủ tịch Lâm gặp phải chuyện gì đó trên đường làm chậm trễ. Mọi người kiên nhẫn chờ một chút.” Đạo diễn Tống cười nói. Mọi người đều gật đầu, tiếp tục chờ đợi.