“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1076

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1076: Nhưng ngay khi những lời này vừa thốt ra, bốn phía xung quanh liền bùng nổ. “Cô Linh Trúc cô thực sự đang học Đông “Chúa ơi, làm sao cô ấy có thể tin vào cái thứ đó?” “Cô Linh Trúc còn quá ngây thơ, còn quá trẻ, dễ bị lừa gạt cũng là chuyện bình thường!” “Nếu đúng như vậy, những gì hội trưởng Lôi Minh nói lúc nấy là sự thật sao? Cô Linh Trúc thật sự có ý định đánh cắp tài liệu nghiên cứu của hiệp hội?” Mọi người rỉ tai nhau thì thầm, lén lút bàn tán, giống như âm thanh của thủy triều từng đợt từng đợt truyền vào tai Linh Trúc, khuôn mặt cô rất nhanh đỏ bừng, mọi người đều sắp phát điên rồi. “Không, nó không phải như những gì các người nghĩ! Các người đều điên rồi! Tất cả đều điên rồ! Vậy mà có thể tin vào miệng chó của tên Lôi Minh!” Linh Trúc hét lên. Nhưng xung quanh không còn ai tin cô nữa. “Cô Linh Trúc, tôi vốn dĩ rất hi vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Việt Nam mê hoặc, lại còn bị một tên trẻ tuổi người Việt lừa gạt. Như vậy cũng thôi đi, cô còn muốn ăn trộm tư liệu quan trọng của hiệp hội y khoa chúng tôi, để bán cho người Việt Nam, cô có biết rằng hành vi của cô chính là phản quốc không? Cô đã làm chúng tôi quá thất vọng! Tôi đã trục xuất cô khỏi hiệp hội y khoa, đã là quá nhân từ, loại hành vi của cô, sẽ không được tha thứ, cô có hiểu không? “ Lôi Minh nói với vẻ đáng tiếc. “Lôi Minh cái tên đạo đức giả này! Thượng đế đã nhìn thấy tất cả những việc làm xấu xa của ông, chắc chắn ông sẽ bị trừng phạt!” Linh Trúc nguyền rủa. Nhưng ngay giây tiếp theo, một giọng nói giận dữ vang lên gần đó. “Cô mới là người đáng bị quả báo! Cô là người phụ nữ xấu xa!” Linh Trúc run rẩy toàn thân, vô thức nhìn về hướng phát ra âm thanh, mới biết rằng đó là một người đàn ông trẻ tuổi. Anh ta vừa cầm điện thoại chụp Linh Trúc, vừa lớn tiếng chửi bới, cảm xúc bị khích động: “Hội trưởng Lôi Minh đã đóng góp bao nhiêu cho nền y học nước Mỹ? Nhưng cô lại phản bội ông ấy, hiệp hội y hoa và cả đất nước. Đồ đàn bà xấu xa, cô nên xuống địa ngục đi! “ “Đúng! Xuống địa ngục đi, đồ đê tiện!” “Cô xứng đáng bị thiêu chết!” “Cô quá đê tiện rồi!” “Chúa sẽ không tha thứ cho cô! Linh Trúc!” Đám đông xung quanh dường như bị kích động, họ điên cuồng chửi mắng Linh Trúc. Linh Trúc chết lặng. Cô làm sao có thể tưởng tượng ra mọi chuyện sẽ ra nông nỗi này… Tất cả mọi người đều bị những lời Lôi Minh nói chọc giận, họ bắt đầu xúc phạm Linh Trúc, thậm chí đám phóng viên còn nhìn Linh Trúc với ánh mắt chán ghét. Dù sao thì chuyện này… vỗn dĩ đã là một chuyện nhảy cảm. Đột nhiên, có một cái lon bay tới. Bùm! Linh Trúc giật mình, chưa kịp phản ứng thì cái lon đã đập vào đầu cô, nước coca bên trong đổ lên người cô, trông cô thê thảm không thể chịu nổi. Linh Trúc hét chói tai. Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, lại có rất nhiều đồ bị ném tới từ tứ phía. Là chiếc bánh mì đang ăn dở, hay những điếu thuốc đã cháy nửa, và đến cả những chiếc điện thoại di động… Mọi thứ bị ném tới như một cơn mưa lạnh lão… Linh Trúc vội ôm đầu lao ra khỏi đám đông. Cô biết rằng nếu cô không rời đi, cô sợ rằng mình sẽ bị giết ở đây. Nhưng đám đông giận dữ sao có thể để cô ấy rời đi dễ dàng như vậy? Họ muốn ngăn cô lại. “Giết người phụ nữ độc ác này!” “Giết cô tai” Không biết ai đã hét lên như vậy.

Chương 1076:

 

Nhưng ngay khi những lời này vừa thốt ra, bốn phía xung quanh liền bùng nổ.

 

“Cô Linh Trúc cô thực sự đang học Đông “Chúa ơi, làm sao cô ấy có thể tin vào cái thứ đó?”

 

“Cô Linh Trúc còn quá ngây thơ, còn quá trẻ, dễ bị lừa gạt cũng là chuyện bình thường!”

 

“Nếu đúng như vậy, những gì hội trưởng Lôi Minh nói lúc nấy là sự thật sao? Cô Linh Trúc thật sự có ý định đánh cắp tài liệu nghiên cứu của hiệp hội?”

 

Mọi người rỉ tai nhau thì thầm, lén lút bàn tán, giống như âm thanh của thủy triều từng đợt từng đợt truyền vào tai Linh Trúc, khuôn mặt cô rất nhanh đỏ bừng, mọi người đều sắp phát điên rồi.

 

“Không, nó không phải như những gì các người nghĩ! Các người đều điên rồi! Tất cả đều điên rồ! Vậy mà có thể tin vào miệng chó của tên Lôi Minh!” Linh Trúc hét lên.

 

Nhưng xung quanh không còn ai tin cô nữa.

 

“Cô Linh Trúc, tôi vốn dĩ rất hi vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Việt Nam mê hoặc, lại còn bị một tên trẻ tuổi người Việt lừa gạt. Như vậy cũng thôi đi, cô còn muốn ăn trộm tư liệu quan trọng của hiệp hội y khoa chúng tôi, để bán cho người Việt Nam, cô có biết rằng hành vi của cô chính là phản quốc không? Cô đã làm chúng tôi quá thất vọng! Tôi đã trục xuất cô khỏi hiệp hội y khoa, đã là quá nhân từ, loại hành vi của cô, sẽ không được tha thứ, cô có hiểu không? “

 

Lôi Minh nói với vẻ đáng tiếc.

 

“Lôi Minh cái tên đạo đức giả này!

 

Thượng đế đã nhìn thấy tất cả những việc làm xấu xa của ông, chắc chắn ông sẽ bị trừng phạt!” Linh Trúc nguyền rủa.

 

Nhưng ngay giây tiếp theo, một giọng nói giận dữ vang lên gần đó.

 

“Cô mới là người đáng bị quả báo! Cô là người phụ nữ xấu xa!”

 

Linh Trúc run rẩy toàn thân, vô thức nhìn về hướng phát ra âm thanh, mới biết rằng đó là một người đàn ông trẻ tuổi.

 

Anh ta vừa cầm điện thoại chụp Linh Trúc, vừa lớn tiếng chửi bới, cảm xúc bị khích động: “Hội trưởng Lôi Minh đã đóng góp bao nhiêu cho nền y học nước Mỹ? Nhưng cô lại phản bội ông ấy, hiệp hội y hoa và cả đất nước. Đồ đàn bà xấu xa, cô nên xuống địa ngục đi! “

 

“Đúng! Xuống địa ngục đi, đồ đê tiện!”

 

“Cô xứng đáng bị thiêu chết!”

 

“Cô quá đê tiện rồi!”

 

“Chúa sẽ không tha thứ cho cô! Linh Trúc!”

 

Đám đông xung quanh dường như bị kích động, họ điên cuồng chửi mắng Linh Trúc.

 

Linh Trúc chết lặng.

 

Cô làm sao có thể tưởng tượng ra mọi chuyện sẽ ra nông nỗi này…

 

Tất cả mọi người đều bị những lời Lôi Minh nói chọc giận, họ bắt đầu xúc phạm Linh Trúc, thậm chí đám phóng viên còn nhìn Linh Trúc với ánh mắt chán ghét.

 

Dù sao thì chuyện này… vỗn dĩ đã là một chuyện nhảy cảm.

 

Đột nhiên, có một cái lon bay tới.

 

Bùm!

 

Linh Trúc giật mình, chưa kịp phản ứng thì cái lon đã đập vào đầu cô, nước coca bên trong đổ lên người cô, trông cô thê thảm không thể chịu nổi.

 

Linh Trúc hét chói tai.

 

Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, lại có rất nhiều đồ bị ném tới từ tứ phía.

 

Là chiếc bánh mì đang ăn dở, hay những điếu thuốc đã cháy nửa, và đến cả những chiếc điện thoại di động…

 

Mọi thứ bị ném tới như một cơn mưa lạnh lão…

 

Linh Trúc vội ôm đầu lao ra khỏi đám đông.

 

Cô biết rằng nếu cô không rời đi, cô sợ rằng mình sẽ bị giết ở đây.

 

Nhưng đám đông giận dữ sao có thể để cô ấy rời đi dễ dàng như vậy? Họ muốn ngăn cô lại.

 

“Giết người phụ nữ độc ác này!”

 

“Giết cô tai”

 

Không biết ai đã hét lên như vậy.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1076: Nhưng ngay khi những lời này vừa thốt ra, bốn phía xung quanh liền bùng nổ. “Cô Linh Trúc cô thực sự đang học Đông “Chúa ơi, làm sao cô ấy có thể tin vào cái thứ đó?” “Cô Linh Trúc còn quá ngây thơ, còn quá trẻ, dễ bị lừa gạt cũng là chuyện bình thường!” “Nếu đúng như vậy, những gì hội trưởng Lôi Minh nói lúc nấy là sự thật sao? Cô Linh Trúc thật sự có ý định đánh cắp tài liệu nghiên cứu của hiệp hội?” Mọi người rỉ tai nhau thì thầm, lén lút bàn tán, giống như âm thanh của thủy triều từng đợt từng đợt truyền vào tai Linh Trúc, khuôn mặt cô rất nhanh đỏ bừng, mọi người đều sắp phát điên rồi. “Không, nó không phải như những gì các người nghĩ! Các người đều điên rồi! Tất cả đều điên rồ! Vậy mà có thể tin vào miệng chó của tên Lôi Minh!” Linh Trúc hét lên. Nhưng xung quanh không còn ai tin cô nữa. “Cô Linh Trúc, tôi vốn dĩ rất hi vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Việt Nam mê hoặc, lại còn bị một tên trẻ tuổi người Việt lừa gạt. Như vậy cũng thôi đi, cô còn muốn ăn trộm tư liệu quan trọng của hiệp hội y khoa chúng tôi, để bán cho người Việt Nam, cô có biết rằng hành vi của cô chính là phản quốc không? Cô đã làm chúng tôi quá thất vọng! Tôi đã trục xuất cô khỏi hiệp hội y khoa, đã là quá nhân từ, loại hành vi của cô, sẽ không được tha thứ, cô có hiểu không? “ Lôi Minh nói với vẻ đáng tiếc. “Lôi Minh cái tên đạo đức giả này! Thượng đế đã nhìn thấy tất cả những việc làm xấu xa của ông, chắc chắn ông sẽ bị trừng phạt!” Linh Trúc nguyền rủa. Nhưng ngay giây tiếp theo, một giọng nói giận dữ vang lên gần đó. “Cô mới là người đáng bị quả báo! Cô là người phụ nữ xấu xa!” Linh Trúc run rẩy toàn thân, vô thức nhìn về hướng phát ra âm thanh, mới biết rằng đó là một người đàn ông trẻ tuổi. Anh ta vừa cầm điện thoại chụp Linh Trúc, vừa lớn tiếng chửi bới, cảm xúc bị khích động: “Hội trưởng Lôi Minh đã đóng góp bao nhiêu cho nền y học nước Mỹ? Nhưng cô lại phản bội ông ấy, hiệp hội y hoa và cả đất nước. Đồ đàn bà xấu xa, cô nên xuống địa ngục đi! “ “Đúng! Xuống địa ngục đi, đồ đê tiện!” “Cô xứng đáng bị thiêu chết!” “Cô quá đê tiện rồi!” “Chúa sẽ không tha thứ cho cô! Linh Trúc!” Đám đông xung quanh dường như bị kích động, họ điên cuồng chửi mắng Linh Trúc. Linh Trúc chết lặng. Cô làm sao có thể tưởng tượng ra mọi chuyện sẽ ra nông nỗi này… Tất cả mọi người đều bị những lời Lôi Minh nói chọc giận, họ bắt đầu xúc phạm Linh Trúc, thậm chí đám phóng viên còn nhìn Linh Trúc với ánh mắt chán ghét. Dù sao thì chuyện này… vỗn dĩ đã là một chuyện nhảy cảm. Đột nhiên, có một cái lon bay tới. Bùm! Linh Trúc giật mình, chưa kịp phản ứng thì cái lon đã đập vào đầu cô, nước coca bên trong đổ lên người cô, trông cô thê thảm không thể chịu nổi. Linh Trúc hét chói tai. Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, lại có rất nhiều đồ bị ném tới từ tứ phía. Là chiếc bánh mì đang ăn dở, hay những điếu thuốc đã cháy nửa, và đến cả những chiếc điện thoại di động… Mọi thứ bị ném tới như một cơn mưa lạnh lão… Linh Trúc vội ôm đầu lao ra khỏi đám đông. Cô biết rằng nếu cô không rời đi, cô sợ rằng mình sẽ bị giết ở đây. Nhưng đám đông giận dữ sao có thể để cô ấy rời đi dễ dàng như vậy? Họ muốn ngăn cô lại. “Giết người phụ nữ độc ác này!” “Giết cô tai” Không biết ai đã hét lên như vậy.

Chương 1076