“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1327
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1327: “Tôi không sao.” Lâm Dương ho khan một chút rồi nói. “Không sao? Hừ, tôi thật muốn nhìn xem anh có thể chống đỡ được đến khi nào. Phúc Vũ Chưởng.” Người con gái quát khẽ, vung tay lần nữa, bàn tay giống như vũ bão mà đánh giết về phía đầu Lâm Dương. Hơi thở điên cuồng. Lần này, rõ ràng cô ta dùng chiêu này muốn giết người. Ánh mắt Lâm Dương chợt trở nên rét lạnh. “Cô muốn giết tôi?” “Giết anh thì thế nào? Anh thật sự cho rằng mình là cái thứ gì chứ?” Người con gái gầm lên, rồi đột nhiên tăng độ dày của Xảo Khí trong tay lên, bàn †ay mềm mại kia càng thêm hung ác hơn. Nhưng ở khoảnh khắc mà một chưởng kia sắp đụng vào đầu Lâm Dương thì đột nhiên lại dừng lại. Nhìn một cái. Lòng bàn tay của người con gái đúng là bị một ngón tay nhẹ nhàng đỡ lấy. Đó chính là ngón tay của Lâm Dương. “Hả?” Người con gái giật mình. Chỉ một ngón tay cũng có thể hóa giải một chiêu này? Người con gái hết hồn. “Cũng không phải chỉ có cô mới biết Xảo Khí!” Lâm Dương quát lạnh, ngón tay đột nhiên đâm về phía trước. Đông! Lòng bàn tay của người con gái trong nháy mắt bị ngón tay này xuyên thủng. Máu tươi phun ra. “AP” Cô ta kêu lên một tiếng đau đớn, đau đớn mãnh liệt trực tiếp truyền tới toàn thân của cô ta, đau đến mức mặt mũi tái nhợt. Nhưng cô ta không có kêu ra tiếng nữa. Ngược lại là đá một cước về phía bụng Lâm Dương. Nhưng khi đá tới, Lâm Dương cũng nâng một chân lên, đá về phía bụng của người con gái. Nếu bàn về tốc độ chân, hiển nhiên là Lâm Dương chậm một nhịp, chờ đến khi chân anh đánh trúng người con gái, e rằng thân mình của anh đã sớm bay ra ngoài rồi. Ánh mắt của người con gái lia qua, trong xoang mũi toát ra một tiếng khinh thường. Đây là nhân tài ngu xuẩn hạ đằng mới có thể không né không tránh, mà là tiến hành phản kích? Dưới loại tình huống này, phản kích nổi sao? Quả thực là ngu xuẩn tột độ. Đương nhiên, cô ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Sau một cước này đá tới, cô ta lại đột nhiên tăng lực ở chân, có thể nói là khí lực từ lúc uống sữa đến giờ đều dùng tới rồi, toàn bộ đánh lên người Lâm Dương. Cô ta phải dùng một cước này trực tiếp đánh cho Lâm Dương mất sức chiến đấu. Sau đó lại từ từ mà hủy đi xương cốt anh ta. Âm Một tiếng vang nặng nề truyền ra. Sức của đôi bàn chân bùng phát ra, luồng khí bám vào phía trên càng lan tràn ra xung quanh hơn.
Chương 1327:
“Tôi không sao.”
Lâm Dương ho khan một chút rồi nói.
“Không sao? Hừ, tôi thật muốn nhìn xem anh có thể chống đỡ được đến khi nào. Phúc Vũ Chưởng.”
Người con gái quát khẽ, vung tay lần nữa, bàn tay giống như vũ bão mà đánh giết về phía đầu Lâm Dương.
Hơi thở điên cuồng.
Lần này, rõ ràng cô ta dùng chiêu này muốn giết người.
Ánh mắt Lâm Dương chợt trở nên rét lạnh.
“Cô muốn giết tôi?”
“Giết anh thì thế nào? Anh thật sự cho rằng mình là cái thứ gì chứ?”
Người con gái gầm lên, rồi đột nhiên tăng độ dày của Xảo Khí trong tay lên, bàn †ay mềm mại kia càng thêm hung ác hơn.
Nhưng ở khoảnh khắc mà một chưởng kia sắp đụng vào đầu Lâm Dương thì đột nhiên lại dừng lại.
Nhìn một cái.
Lòng bàn tay của người con gái đúng là bị một ngón tay nhẹ nhàng đỡ lấy.
Đó chính là ngón tay của Lâm Dương.
“Hả?” Người con gái giật mình.
Chỉ một ngón tay cũng có thể hóa giải một chiêu này?
Người con gái hết hồn.
“Cũng không phải chỉ có cô mới biết Xảo Khí!” Lâm Dương quát lạnh, ngón tay đột nhiên đâm về phía trước.
Đông!
Lòng bàn tay của người con gái trong nháy mắt bị ngón tay này xuyên thủng.
Máu tươi phun ra.
“AP”
Cô ta kêu lên một tiếng đau đớn, đau đớn mãnh liệt trực tiếp truyền tới toàn thân của cô ta, đau đến mức mặt mũi tái nhợt.
Nhưng cô ta không có kêu ra tiếng nữa.
Ngược lại là đá một cước về phía bụng Lâm Dương.
Nhưng khi đá tới, Lâm Dương cũng nâng một chân lên, đá về phía bụng của người con gái.
Nếu bàn về tốc độ chân, hiển nhiên là Lâm Dương chậm một nhịp, chờ đến khi chân anh đánh trúng người con gái, e rằng thân mình của anh đã sớm bay ra ngoài rồi.
Ánh mắt của người con gái lia qua, trong xoang mũi toát ra một tiếng khinh thường.
Đây là nhân tài ngu xuẩn hạ đằng mới có thể không né không tránh, mà là tiến hành phản kích?
Dưới loại tình huống này, phản kích nổi sao?
Quả thực là ngu xuẩn tột độ.
Đương nhiên, cô ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.
Sau một cước này đá tới, cô ta lại đột nhiên tăng lực ở chân, có thể nói là khí lực từ lúc uống sữa đến giờ đều dùng tới rồi, toàn bộ đánh lên người Lâm Dương.
Cô ta phải dùng một cước này trực tiếp đánh cho Lâm Dương mất sức chiến đấu. Sau đó lại từ từ mà hủy đi xương cốt anh ta.
Âm Một tiếng vang nặng nề truyền ra.
Sức của đôi bàn chân bùng phát ra, luồng khí bám vào phía trên càng lan tràn ra xung quanh hơn.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1327: “Tôi không sao.” Lâm Dương ho khan một chút rồi nói. “Không sao? Hừ, tôi thật muốn nhìn xem anh có thể chống đỡ được đến khi nào. Phúc Vũ Chưởng.” Người con gái quát khẽ, vung tay lần nữa, bàn tay giống như vũ bão mà đánh giết về phía đầu Lâm Dương. Hơi thở điên cuồng. Lần này, rõ ràng cô ta dùng chiêu này muốn giết người. Ánh mắt Lâm Dương chợt trở nên rét lạnh. “Cô muốn giết tôi?” “Giết anh thì thế nào? Anh thật sự cho rằng mình là cái thứ gì chứ?” Người con gái gầm lên, rồi đột nhiên tăng độ dày của Xảo Khí trong tay lên, bàn †ay mềm mại kia càng thêm hung ác hơn. Nhưng ở khoảnh khắc mà một chưởng kia sắp đụng vào đầu Lâm Dương thì đột nhiên lại dừng lại. Nhìn một cái. Lòng bàn tay của người con gái đúng là bị một ngón tay nhẹ nhàng đỡ lấy. Đó chính là ngón tay của Lâm Dương. “Hả?” Người con gái giật mình. Chỉ một ngón tay cũng có thể hóa giải một chiêu này? Người con gái hết hồn. “Cũng không phải chỉ có cô mới biết Xảo Khí!” Lâm Dương quát lạnh, ngón tay đột nhiên đâm về phía trước. Đông! Lòng bàn tay của người con gái trong nháy mắt bị ngón tay này xuyên thủng. Máu tươi phun ra. “AP” Cô ta kêu lên một tiếng đau đớn, đau đớn mãnh liệt trực tiếp truyền tới toàn thân của cô ta, đau đến mức mặt mũi tái nhợt. Nhưng cô ta không có kêu ra tiếng nữa. Ngược lại là đá một cước về phía bụng Lâm Dương. Nhưng khi đá tới, Lâm Dương cũng nâng một chân lên, đá về phía bụng của người con gái. Nếu bàn về tốc độ chân, hiển nhiên là Lâm Dương chậm một nhịp, chờ đến khi chân anh đánh trúng người con gái, e rằng thân mình của anh đã sớm bay ra ngoài rồi. Ánh mắt của người con gái lia qua, trong xoang mũi toát ra một tiếng khinh thường. Đây là nhân tài ngu xuẩn hạ đằng mới có thể không né không tránh, mà là tiến hành phản kích? Dưới loại tình huống này, phản kích nổi sao? Quả thực là ngu xuẩn tột độ. Đương nhiên, cô ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Sau một cước này đá tới, cô ta lại đột nhiên tăng lực ở chân, có thể nói là khí lực từ lúc uống sữa đến giờ đều dùng tới rồi, toàn bộ đánh lên người Lâm Dương. Cô ta phải dùng một cước này trực tiếp đánh cho Lâm Dương mất sức chiến đấu. Sau đó lại từ từ mà hủy đi xương cốt anh ta. Âm Một tiếng vang nặng nề truyền ra. Sức của đôi bàn chân bùng phát ra, luồng khí bám vào phía trên càng lan tràn ra xung quanh hơn.