“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1340
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1340: Cô gái đó cẩn thận tỉ mỉ trang điểm cho anh. Khoảng 20 phút sau cô mới dừng động tác trên tay lại. “Chủ tịch Lâm, xong rồi ạ.” “Cô vất vả rồi.” Lâm Dương mỉm cười đứng lên, và chuẩn bị đi ra ngoài. Nhưng đúng vào lúc này, cô gái kia lại căng thẳng lí nhí nói một câu: “Chủ tịch Lâm, cái đó… Anh có thể… Có thể cho tôi xin chữ ký không?” Nghe xong câu đó thì Lâm Dương rất buồn cười. “Ok, không vấn đề gì cả.” Anh cầm giấy bút ở trên bàn lên sau đó hạ bút xuống viết tên mình rồi đưa cho cô ấy. Cô gái đó kích động tới mức toàn thân run rẩy, vui vẻ không nói nên lời. sau đó vội vàng lôi điện thoại ra chụp vài tấm ảnh. Rồi đăng tấm ảnh đó lên trang cá nhân của mình, tất cả các bạn bè đều nói lời ngưỡng mội. Khiến cô ấy cảm thấy bản thân mình thật cao ngạo. Nhưng đúng vào lúc này… “Aaal” Một tiếng hét vang lên từ bên ngoài phòng trang điểm. Lâm Dương cũng giật mình. Đây là giọng của Tô Dư. Anh vội vàng đi ra. Tuy nhiên cả đoàn phim bỗng chốc rối tinh lên. Một người đàn ông đang cầm dao đột nhiên đột nhập vào đoàn làm phim, đang đứng ở phía trước khu nghỉ ngơi. “Ai là đạo diễn?” Người đàn ông đó hét lên. “Là tôi, anh muốn làm gì?” Tống Viễn liền tiến lên phía trước, nghỉ ngờ hỏi. “Mày chuẩn bị cho ông đây một tỷ, nếu không ông đây sẽ giết mấy con này.” Người đàn ông đó cầm dao chỉ về phía Tống Viễn và to giọng nói. Cướp ở đoàn phim sao? Tất cả mọi người đều hoảng loạn. Người này bị điên rồi à? Không ai có thể ngò được mấy cảnh quay cuối lại sẽ phát sinh những chuyện này. Cướp ở đoàn phim? Người ta từ trước tới giờ chi nghe thấy việc tống tiên chứ chưa ai nghe thấy việc cướp bóc ở đoàn làm phim. Phải biết rằng vốn đầu từ để quay một bộ phim không ít cái một tỷ, món tiên lớn như thế này không do một người nào quản cả, do đó trong tay đạo diễn càng không có nhiều tiên như vậy. Đạo diễn chỉ là người phụ trách quay phim thôi, người cầm tiền phải là bên đầu tư. Đi cướp ở đoàn làm phim thì thà rằng đi cướp ở bên đầu tư thì còn đễ hơn… “Aaal” Ở bên ngoài khu quay phim có rất nhiều nhân viên nữ không kìm được la lên thất thanh. “Có chuyện gì xảy ra vậy? “Trời ạ, xảy ra chuyện lón rồi.” Rất nhiêu người bao vây ở bên ngoài cũng hoảng loạn theo. Một lượng lón bảo vệ nhanh chóng chạy về phía này, bao vây lấy người đàn ông đó.
Chương 1340:
Cô gái đó cẩn thận tỉ mỉ trang điểm cho anh.
Khoảng 20 phút sau cô mới dừng động tác trên tay lại.
“Chủ tịch Lâm, xong rồi ạ.”
“Cô vất vả rồi.”
Lâm Dương mỉm cười đứng lên, và chuẩn bị đi ra ngoài.
Nhưng đúng vào lúc này, cô gái kia lại căng thẳng lí nhí nói một câu: “Chủ tịch Lâm, cái đó… Anh có thể… Có thể cho tôi xin chữ ký không?”
Nghe xong câu đó thì Lâm Dương rất buồn cười.
“Ok, không vấn đề gì cả.”
Anh cầm giấy bút ở trên bàn lên sau đó hạ bút xuống viết tên mình rồi đưa cho cô ấy.
Cô gái đó kích động tới mức toàn thân run rẩy, vui vẻ không nói nên lời. sau đó vội vàng lôi điện thoại ra chụp vài tấm ảnh.
Rồi đăng tấm ảnh đó lên trang cá nhân của mình, tất cả các bạn bè đều nói lời ngưỡng mội.
Khiến cô ấy cảm thấy bản thân mình thật cao ngạo.
Nhưng đúng vào lúc này…
“Aaal”
Một tiếng hét vang lên từ bên ngoài phòng trang điểm.
Lâm Dương cũng giật mình.
Đây là giọng của Tô Dư.
Anh vội vàng đi ra.
Tuy nhiên cả đoàn phim bỗng chốc rối tinh lên.
Một người đàn ông đang cầm dao đột nhiên đột nhập vào đoàn làm phim, đang đứng ở phía trước khu nghỉ ngơi.
“Ai là đạo diễn?” Người đàn ông đó hét lên.
“Là tôi, anh muốn làm gì?” Tống Viễn liền tiến lên phía trước, nghỉ ngờ hỏi.
“Mày chuẩn bị cho ông đây một tỷ, nếu không ông đây sẽ giết mấy con này.” Người đàn ông đó cầm dao chỉ về phía Tống Viễn và to giọng nói.
Cướp ở đoàn phim sao?
Tất cả mọi người đều hoảng loạn.
Người này bị điên rồi à?
Không ai có thể ngò được mấy cảnh quay cuối lại sẽ phát sinh những chuyện này.
Cướp ở đoàn phim? Người ta từ trước tới giờ chi nghe thấy việc tống tiên chứ chưa ai nghe thấy việc cướp bóc ở đoàn làm phim.
Phải biết rằng vốn đầu từ để quay một bộ phim không ít cái một tỷ, món tiên lớn như thế này không do một người nào quản cả, do đó trong tay đạo diễn càng không có nhiều tiên như vậy.
Đạo diễn chỉ là người phụ trách quay phim thôi, người cầm tiền phải là bên đầu tư.
Đi cướp ở đoàn làm phim thì thà rằng đi cướp ở bên đầu tư thì còn đễ hơn… “Aaal”
Ở bên ngoài khu quay phim có rất nhiều nhân viên nữ không kìm được la lên thất thanh.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?
“Trời ạ, xảy ra chuyện lón rồi.”
Rất nhiêu người bao vây ở bên ngoài cũng hoảng loạn theo.
Một lượng lón bảo vệ nhanh chóng chạy về phía này, bao vây lấy người đàn ông đó.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1340: Cô gái đó cẩn thận tỉ mỉ trang điểm cho anh. Khoảng 20 phút sau cô mới dừng động tác trên tay lại. “Chủ tịch Lâm, xong rồi ạ.” “Cô vất vả rồi.” Lâm Dương mỉm cười đứng lên, và chuẩn bị đi ra ngoài. Nhưng đúng vào lúc này, cô gái kia lại căng thẳng lí nhí nói một câu: “Chủ tịch Lâm, cái đó… Anh có thể… Có thể cho tôi xin chữ ký không?” Nghe xong câu đó thì Lâm Dương rất buồn cười. “Ok, không vấn đề gì cả.” Anh cầm giấy bút ở trên bàn lên sau đó hạ bút xuống viết tên mình rồi đưa cho cô ấy. Cô gái đó kích động tới mức toàn thân run rẩy, vui vẻ không nói nên lời. sau đó vội vàng lôi điện thoại ra chụp vài tấm ảnh. Rồi đăng tấm ảnh đó lên trang cá nhân của mình, tất cả các bạn bè đều nói lời ngưỡng mội. Khiến cô ấy cảm thấy bản thân mình thật cao ngạo. Nhưng đúng vào lúc này… “Aaal” Một tiếng hét vang lên từ bên ngoài phòng trang điểm. Lâm Dương cũng giật mình. Đây là giọng của Tô Dư. Anh vội vàng đi ra. Tuy nhiên cả đoàn phim bỗng chốc rối tinh lên. Một người đàn ông đang cầm dao đột nhiên đột nhập vào đoàn làm phim, đang đứng ở phía trước khu nghỉ ngơi. “Ai là đạo diễn?” Người đàn ông đó hét lên. “Là tôi, anh muốn làm gì?” Tống Viễn liền tiến lên phía trước, nghỉ ngờ hỏi. “Mày chuẩn bị cho ông đây một tỷ, nếu không ông đây sẽ giết mấy con này.” Người đàn ông đó cầm dao chỉ về phía Tống Viễn và to giọng nói. Cướp ở đoàn phim sao? Tất cả mọi người đều hoảng loạn. Người này bị điên rồi à? Không ai có thể ngò được mấy cảnh quay cuối lại sẽ phát sinh những chuyện này. Cướp ở đoàn phim? Người ta từ trước tới giờ chi nghe thấy việc tống tiên chứ chưa ai nghe thấy việc cướp bóc ở đoàn làm phim. Phải biết rằng vốn đầu từ để quay một bộ phim không ít cái một tỷ, món tiên lớn như thế này không do một người nào quản cả, do đó trong tay đạo diễn càng không có nhiều tiên như vậy. Đạo diễn chỉ là người phụ trách quay phim thôi, người cầm tiền phải là bên đầu tư. Đi cướp ở đoàn làm phim thì thà rằng đi cướp ở bên đầu tư thì còn đễ hơn… “Aaal” Ở bên ngoài khu quay phim có rất nhiều nhân viên nữ không kìm được la lên thất thanh. “Có chuyện gì xảy ra vậy? “Trời ạ, xảy ra chuyện lón rồi.” Rất nhiêu người bao vây ở bên ngoài cũng hoảng loạn theo. Một lượng lón bảo vệ nhanh chóng chạy về phía này, bao vây lấy người đàn ông đó.